Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 15: Kiss and tell

'Có gì đó không đúng?' Ginny hỏi khi Hermione nhanh chóng ngồi xuống cạnh cô.
'Hừm?' Hermione hỏi nhìn xung quanh cô.
'Chị không ăn sáng. Chuyện gì vậy?' Ginny hỏi.
Hermione nhìn phía sau cô khi cô lắc đầu.
'Chào buổi sáng mọi người, bây giờ xin vui lòng mở sách của các trò ở trang 120 để chúng ta có thể tiếp tục với lớp học tuần trước.' McGonagall nói.
'Được rồi, có chuyện gì vậy? Hãy nhìn em Granger. ' Ginny nói , việc ôm mặt Hermione ở giữa hai tay cô ấy, khiến Hermione nhìn cô ấy.
'Draco và tôi- erm- chúng tôi-' Hermione vấp ngã.
Ginny mở to mắt.
'Chị đã không! Với Malfoy! Eew Hermione! '
'Sssssh! Không phải cái đó! Tụi chị sak có thể. Cậu ấy đã hôn tôi.' Hermione thì thầm.
'GÌ?'
Hermione chuyển động để người bạn thân của mình im lặng.
' Nhỏ tiếng lại!'
'Không đời nào! Chị đã không! '
Hermione rên rỉ và giấu mặt trong tay khi cô gật đầu.
'Tại sao? Khi nào? Gì?' Ginny hỏi, muốn biết rõ mọi chi tiết một cách tường tận.
'Tối hôm qua sau khi trang trí cây. Chị muốn đặt cây trên ngọn cây, nhưng rõ ràng là chị không thể với tới, cái cây to kinh khủng, vì vậy chị đã hỏi Draco nếu cậu ta có thể giúp chị. Cậu ta nhấc chị lên, nhưng sau khi cậu ta đặt chị xuống, cậu ta véo vào phía sau chị, khiến tôi quay lại và sau đó chị thấy cây tầm gửi và một Draco nhếch mép, người bất ngờ đặt môi lên môi chị. ' Hermione nhanh chóng thì thầm.
Ginny nhìn người bạn thân nhất của mình trong sự sợ hãi.
'Được rồi, vậy Malfoy đã hôn chị, chuyện gì xảy ra tiếp theo? Chị rõ ràng có thể kéo đi và tát vào mặt anh ta, lúc đấy phải không? ' Ginny hỏi, nhìn cô đầy mong đợi.
Má của Hermione chuyển sang màu đỏ tươi khi cô ấy lắc đầu.
'Chị có thể, giống như, đã hôn anh ấy trở lại' Hermione nhẹ nhàng thoát ra.
'SAO CHỊ LÀM VẬY CHỨ!' Ginny thở hổn hển.
'SSSSSSH!' Hermione đỏ mặt, tát Ginny qua cánh tay.
'Có điều gì mà các cô gái muốn chia sẻ với cả lớp không?' McGonagall hỏi.
'Không không! Tụi em xin lỗi thưa giáo sư. ' Hermione nhanh chóng lên tiếng.
'Im lặng đi.' McGonagall nói trước khi cô tiếp tục lớp học của mình.
' Em muốn biết thêm chi tiết sau giờ học.' Ginny nháy mắt.

'Chào buổi sáng người anh em.' Blaise nói khi Draco ngồi xuống bên cạnh người bạn thân nhất của mình.
'Buổi sáng tốt lành.' Draco vừa nói vừa lấy đồ của mình cho Bùa chú của lớp.
'Chuyện gì đã xảy ra?' Blaise hỏi.
'Ý mày là gì?'
'Khuôn mặt của mày cứ như là một cuốn sách ấy , chuyện gì đã xảy ra?'
' Tụi tao đã hôn.'
'Tụi tao? Tao không thể nhớ được việc đã khóa môi với mày Malfoy. ' Blaise nháy mắt.
Draco đảo mắt.
'Hermione và tao đã hôn.'
'Vì vậy, mày nói với cô ấy?'
'Không chính xác lắm'
'Làm thế nào mà mày đã hôn sau đó?'
'Tao cầm cây tầm gửi trên đầu tụi tao và sau đó đi tìm nó.'
'Mày đã không!' Blaise cười.
'Cô ấy hẳn đã rất ngạc nhiên.' Blaise nói.
'Cô ấy đã làm gì?' Blaise hỏi.
'Cô ấy hôn tao trở lại.'
'Không đời nào!'
Draco gật đầu.
'Và sau đó?'
Draco cau mày.
'Tao không biết, tao đã đi tắm và khi tao quay lại thì cô ấy đang ngủ rất nhanh.' Draco nhún vai.
Blaise nhướn mày.
'Cô ấy ngủ rất nhanh?' Anh cười thầm.
'Im đi!'
'Mày đang mệt mỏi vì cứ lòng vòng mãi vậy chứ gì.' Blaise huffs.
'Chắc chắn rồi.' Draco trả lời.
'Mày đã nói chuyện với cô ấy sau tất cả những điều đó chưa?'
'Không, khi tao thức dậy, cô ấy đã biến mất.' Draco nhún vai.
Blaise cau mày.
'Nếu mày làm cô ấy sợ thì sao?'
Draco mở to mắt.
'Mày nghĩ sao?'
'Mày có thể có. Ý tao là có lẽ cô ấy không biết mày thích cô ấy và đột nhiên mày hôn cô ấy? Điều đó khá khó hiểu và đáng ngạc nhiên. '
'Lạy Merlin, tao nên làm gì giờ?' Draco thở dài.
'Chỉ cần nói chuyện với cô ấy càng sớm càng tốt, để làm sáng tỏ mọi thứ.' Blaise nói.
' Nhưng tao phải nói gì đây?'
'Tao không biết! Tao đã nói với mày hãy nói với cô ấy từ đầu và mày cứ chờ đợi thời điểm thích hợp. NÓI, đừng hôn cô ấy! ' Blaise rít lên.
'Tao đã làm rối lên, phải không?'
Blaise thở dài.
'Tao không biết thiệt hại là gì, nhưng tốt nhất là mày nên sớm tìm ra, trước khi quá muộn'. Blaise nói.
'Lạy Merlin.' Draco thở dài.

'Được rồi và chị hôn anh ấy trở lại.' Ginny nói khi họ đi qua hành lang tới Tháp Gryffindor sau khi có ba lớp học.
Hermione gật đầu.
'Và rồi chuyện gì xảy ra?'
'Câụ ấy đi tắm và chị không biết phải làm gì, vì vậy chị đi ngủ.' Hermione nói.
Ginny dừng bước và quay sang Hermione.
'Chị đã đi ngủ?'
Hermione cẩn thận gật đầu.
'Chị đã đi ngủ!' Ginny giải thích ném bàn tay tự do của mình lên không trung khi cô bước đi.
'Chị đã hôn ai đó và sau đó đi ngủ, đồ ngốc.' Ginny cười.
'Chị không biết phải làm gì!' Hermione kêu lên.
'Vì vậy, anh hôn chị trước?' Ginny hỏi.
'Vâng, tụi chị đã vượt qua điểm đó.' Hermione nói.
'Nhưng điều đó có nghĩa là anh ấy thích chị?'
'Chị không biết?'
'Chị có thích anh ấy?'
'Đúng.'
'Như thế nào?'
Hermione thở dài.
'Nếu em là chị, trước tiên em sẽ tìm ra điều đó trước khi đến gặp anh ấy để nói chuyện.'
'Tại sao nó luôn luôn phải phức tạp như vậy? Chị không muốn phức tạp! Chị muốn dễ dàng. ' Hermione bực bội.
'Tất cả đã bắt đầu rất phức tạp.' Ginny nháy mắt.
'Im đi !' Hermione cười đẩy cánh tay của bạn mình.
'Chị có thể trốn trong phòng của em nếu chị muốn?' Ginny hỏi.
'Thế thì tốt quá.' Hermione gật đầu.
Ginny gật đầu khi họ dừng lại trước mặt Bà Béo. Ginny nhanh chóng nói với Bà Béo mật khẩu trước khi họ đi vào phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor.
'Chị có biết những gì chị nên làm bây giờ không?' Ginny hỏi.
'Gì?'
'Chỉ cần ở lại đây cho đến hết ngày, em sẽ nói với mọi người rằng chị bị bệnh và chị sẽ ngủ trong phòng của em tối nay, tụi em vẫn còn một giường dự phòng, vì vậy chin có thể sử dụng cái đó. Bằng cách đó, chị sẽ có nhiều thời gian để suy nghĩ mọi thứ và em sẽ có những câu chuyện phiếm vào buổi tối. ' Ginny nháy mắt.
'Gin, chị không thể bỏ lỡ các lớp học vì một nụ hôn.' Hermione rít lên.
'Chị có thường xuyên bỏ lỡ các lớp học không?'
'Không thường xuyên như vậy.'
'Thực tế không bao giờ! Có nghĩa là chị có thể có một ngày nghỉ. Thêm vào đó chúng ta chỉ còn hai lớp ngày hôm nay. ' Ginny nói.
Hermione cau mày.
' Chị không nghĩ đó là một ý tưởng tốt.' Hermione lầm bầm khi họ đi lên cầu thang về phía ký túc xá của các cô gái.
'Em nghĩ nó tốt ấy chứ. Chị sẽ không thể giữ sự chú ý của mình trong lớp vì những gì đã xảy ra đêm qua, chị phải dành thời gian để suy nghĩ kỹ trước khi chị mất thời gian nghỉ ngơi và tập trung cho cả tuần. . ' Ginny nói.
Hermione thở dài.
'Em là một ảnh hưởng xấu đấy.' Hermione nói với cô ấy.
Ginny nhếch mép.
'Em biết.'
'Nhưng em chỉ muốn giúp chị.' Ginny nói thêm.
Hermione gật đầu.
'Chị sẽ chỉ bỏ lỡ lớp độc dược, đó chỉ là lớp chúng ta học cùng với Malfoy.'
'Em có chắc đây là một ý tưởng tốt?'
'Tất nhiên, giáo sư Slughorn nói với tụi em rằng thầy ấy sẽ giao cho tụi em một bài tập mới tiếp theo, em sẽ chỉ nói với thầy ấy rằng em sẽ làm việc với chị để chúng ta có thể làm việc ngay hôm nay sau giờ học, được chứ?'
Hermione cắn môi khi nhìn người bạn thân nhất của mình.
'Chị không biết....'
'Nhưng em thì, chỉ cần lấy một vài thứ chị sẽ cần khi lớp học bắt đầu và chị sẽ thấy em trở lại đây sau hai giờ nữa.' Ginny nói.
' Chị xứng đáng được nghỉ Hermione Granger.'
Hermione thở dài rồi gật đầu.
'Được rồi, nhưng đây sẽ là lần đầu tiên và lần cuối cùng.' Hermione nói.
Ginny gật đầu khi cô ấy mỉm cười.
'Tuyệt quá. Điều này sẽ rất vui! ' Ginny ré lên.
Hermione cười.

Sau khi Ginny rời đi ,Hermione nằm xuống giường, cô sẽ ngủ trong đêm đó và nhìn lên trần nhà. Một tiếng thở dài rời khỏi miệng cô khi cô lăn sang một bên và nắm lấy chăn, kéo nó qua cô trước khi rúc vào nó. Không để ý đến cô, những suy nghĩ của cô trôi qua đêm hôm trước khi cô nhớ lại đôi mắt xanh băng giá của Draco nhìn xuống cô trước khi anh cúi xuống và khóa môi với cô. Cô đã hoàn toàn bất ngờ và chắc chắn không thấy ai đến, nhưng cô không biết mình có bận tâm đến điều đó không. Giống như những người bạn của cô ấy sẽ nói rằng anh ấy vẫn là Malfoy, và điều đó đúng, nhưng giờ anh ấy đã khác, anh ấy đã thay đổi. Cô phải thừa nhận, cô đã không thể ngừng suy nghĩ về nụ hôn đầu tiên của họ sau bữa tiệc. Và anh ấy đã đối xử với cô ấy như thế nào, anh ấy đã tốt bụng như thế nào, quan tâm và chăm sóc như thế nào .. tốt, yêu thương. Cô cũng nhớ cảm giác nụ hôn đã trao cho mình. Như thể dòng điện chạy qua cơ thể cô, mang lại cho cô cảm giác ấm áp. Cô tự hỏi liệu Draco có cảm thấy như vậy không. Và cô cũng không thể ngừng nghĩ rằng nó chẳng là gì cả, đó là một đêm đầy cám dỗ, nó phải là sự kiệt sức, thất vọng,  tức giận của mọi thứ đã xảy ra đêm đó. Cô ngạc nhiên và bị sốc bởi hành động bất ngờ này, nhưng cô không thể nói cô quan tâm. Thay vì kéo đi hoặc đẩy anh ra, cô đành chịu thua và hôn anh lại, đặt tay lên gáy anh và kéo anh lại gần. Sau khi anh kéo đi, anh nhìn xuống cô theo cách không ai từng nhìn cô, kể cả Ron. Cái nhìn dịu dàng, yêu thương và quan tâm mà anh dành cho cô nói to hơn lời nói sẽ có khả năng làm được. Cô nở một nụ cười nhẹ với anh khi anh vuốt ve má cô một cách nhẹ nhàng, cẩn thận, như thể cô có thể phá vỡ bằng một động tác nhanh chóng, trước khi anh bước đi và đi vào phòng ngủ, không nói gì. Hermione nhìn xuống tay cô và rồi cô nhận thấy mình đang cầm cây tầm gửi Draco đã giữ cao trên đầu họ trước khi anh hôn cô. Hermione đã đi về phòng sau khi đứng trong phòng chung, bất động, thêm một phút nữa. Cô đã ngồi xuống giường, nhìn chằm chằm vào cây tầm gửi trước khi lấy cuốn sổ ra khỏi gối. Cô lấy một cây bút, cô đã lấy từ nhà, và bắt đầu viết mọi thứ xuống, trước khi cô quên đi những chi tiết tuyệt vời. Sau khi hoàn thành, cô ấy đã đặt cây tầm gửi giữa các trang trước khi đóng cuốn sổ của mình lại và đặt nó vào ngăn kéo nhỏ của đầu giường. Cô nằm xuống giường và nhắm mắt lại và trước khi biết điều đó, cô đã ngủ thiếp đi.
Hermione cắn môi khi cô cảm thấy mình mỉm cười trong khi nghĩ lại đêm hôm trước. Cô không biết tại sao mình không đến phòng anh khi cô thức dậy sáng hôm đó, nhưng có gì đó bên trong cô khiến cô muốn chạy trốn. Vì vậy, cô đã lẻn ra ngoài và lang thang đến Hồ Đen, ngồi xuống băng ghế khi cô nhìn cách mặt trời mọc lên từ bên dưới mặt nước.
Cô ấy thích Draco hơn một người bạn? Hay đây chỉ là một sai lầm lớn?

'Hermione đâu rồi?' Harry hỏi khi Ginny ngồi xuống bên cạnh anh.
'Ồ chị ấy cảm thấy không khỏe, vì vậy em đã bảo chị ấy ngủ một chút.' Ginny nói với anh một nụ cười nhỏ.
' Bồ ấy ổn chứ?' Harry hỏi.
' Chị ấy thực sự mệt mỏi.'
Harry gật đầu.
'Bồ ấy đã chịu rất nhiều áp lực, có thể bồ ấy quá tải rồi.' Harry nói.
Ginny gật đầu.
'Vẫn là Hermione mà chúng ta đang nói đến. Chị ấy có thể xử lý nhiều hơn anh nghĩ chị ấy có thể. ' Ginny cười.
Harry cười khúc khích và hôn lên má bạn gái.
'Bây giờ bồ ấy ở đâu?'
'Trong phòng em. Em nghĩ sẽ tốt hơn nếu chị ấy ở một mình thay vì có Malfoy bên cạnh. ' Ginny nhún vai.
'Nhưng Malfoy đang ở đây.' Harry nói.
'Em không biết, nhưng sau giờ học. Em hình dung được là chị ấy không muốn bị làm phiền. ' Ginny nhún vai.
Harry thở dài.
'Gin, chúng ta phải cho Malfoy một cơ hội để chứng minh rằng cậu ta đã thay đổi. Hermione dường như là người duy nhất cho anh cơ hội thứ hai, có lẽ anh ta xứng đáng nhận được một từ nhiều người hơn? ' Harry hỏi.
Ginny nhướn mày.
'Anh đang nói về cái gì?'
'Anh đã nói chuyện đó vào một ngày  với Hermione và bồ ấy đột nhiên nổi giận với anh. Bồ ấy nói rằng chúng ta nên bắt đầu nỗ lực để tìm hiểu anh ấy thực sự. Rằng anh ấy là một người khác, giờ anh ấy đã thay đổi, một người xứng đáng có cơ hội thứ hai và dường như người duy nhất sẵn sàng cho anh ấy một người là bồ ấy. ' Harry khẽ nói.
Ginny gật đầu.
' Chúng ta sẽ nói chuyện sau  được chứ? ' Ginny nói khi giáo sư Slughorn đi vào lớp và thu hút ánh nhìn của mọi người.

'Này?'
Ginny quay lại và thấy Draco đuổi kịp cô.
'Anh muốn gì Malfoy?' Ginny hỏi.
'Tôi đã tự hỏi cô có thấy Hermione ngày hôm nay không.' Draco hỏi.
' Thực tế thì tôi có.' Ginny trả lời.
'Khi nào?'
'Trong lớp.'
'Bây giờ cô ấy ở đâu?'
'Không phải đó là điều anh cần quan tâm, nhưng chị ấy sẽ ngủ trong Tháp Gryffindor tối nay.' Ginny nói.
'Gì?'
'Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.' Ginny nói dối.
'Nhưng chị ấy thực sự khá buồn. Tôi hình dung chị ấy không thể ngủ được tối nay . ' Ginny nhún vai.
Draco cau mày.
'Tôi có thể gặp cô ấy không?' Draco hỏi.
'Tốt hơn là không.' Ginny nói.
Draco thở dài.
'Một lần nữa tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng có lẽ sẽ tốt hơn nếu anh giữ khoảng cách một lúc. Có lẽ sẽ tốt cho cả hai khi phải xa nhau. Anh và chị đã bị mắc kẹt 24/7 với nhau kể từ khi chúng ta trở lại đây. ' Ginny nói.
Draco đưa tay vuốt tóc.
'Có lẽ vậy.' Draco nói.
'Cô có thể nói với cô ấy rằng nếu cô ấy cần tôi, hoặc khi cô ấy muốn nói chuyện, cô ấy biết nơi để tìm tôi?' Draco hỏi.
'Chắc chắn rồi.' Ginny nói trước khi quay lại.
' À còn nữa.' Draco nói.
Ginny dừng bước lại và quay lại đối mặt với anh.
'Cô ấy ổn chứ?'
Ginny nở một nụ cười và thở dài.
'Vâng, chị ấy ổn. Tôi nghĩ đây là trường học và tất cả chúng ta vẫn đang đối phó với mọi thứ đã xảy ra. Đặc biệt là Hermione, ý tôi là cô ấy phải xóa bỏ ký ức của cha mẹ mình để giữ cho họ an toàn, anh có thể tưởng tượng không? Đó là một thời gian khó khăn cho chị ấy. Bây giờ tất cả đã bắt kịp chúng tôi khi chúng tôi trở lại Hogwarts và chúng tôi đã có một chút hòa bình và yên tĩnh xung quanh chúng tôi. ' Ginny nói.
Draco gật đầu.
'Cảm ơn cô.' Draco nói.
Ginny gật đầu trước khi quay lại và đi lên cầu thang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com