Chapter 47: Five days gone by
Năm ngày trôi qua
Năm ngày trôi qua và không có dấu hiệu của Hermione. Draco đi đi lại lại, tay anh vòng ra sau gáy khi anh cố trấn tĩnh lại. Họ đã cố gắng tìm cách đưa cô ấy trở lại, nhưng không có gì tốt từ các phiên họp. Blaise đã đề nghị giúp đỡ và vì vậy anh đã gia nhập nhóm khi Hermione đã biến mất được hai ngày. Giáo sư McGonagall đã yêu cầu Draco đến văn phòng của cô khi Hermione đã biến mất được ba ngày, chỉ nói với anh ta giữ bình tĩnh và nghĩ về những nơi có thể mà bố anh ta có thể trốn khi ra ngoài. Khi đó là ngày thứ tư vắng mặt của Hermione, Draco đã nhốt mình trong Ký túc xá thủ lĩnh, một bản đồ thế giới trước mặt anh trên giường, những vòng tròn màu đỏ rải rác những nơi anh từng đến với bố mình. Và bây giờ là ngày thứ năm và anh ấy trở lại thư viện với nhóm, cố gắng để có được câu trả lời cho câu hỏi: Hermione đang ở đâu? Không phải là nó được viết ra trong một cuốn sách, nhưng một cái gì đó trong một trong nhiều cuốn sách trang trí giá sách có thể có một số phép thuật hoặc lọ thuốc hữu ích có thể giúp họ. Làm thế nào Bộ có thể tìm kiếm bốn ngày và không tìm thấy gì? Họ có gửi đủ Thần sángđể sắp xếp thứ này không? Họ thậm chí đang cố gắng tìm cô ấy? Điều gì sẽ xảy ra nếu những kẻ bắt cóc cô ấy đã đi du lịch trong năm ngày qua? Nếu cô ấy ở bên kia thế giới thì sao? Họ sẽ không bao giờ tìm thấy cô ấy sau đó. Liệu anh có bao giờ gặp lại cô? Liệu anh có bao giờ có thể vòng tay ôm cô lần nữa không?
'Draco.'
Draco quay lại và nhìn Ginny.
'Đi đi lại lại sẽ không đưa anh đến đâu cả. Hãy ngồi xuống. ' cô ấy nói.
Draco gật đầu và bước trở lại bàn, ngồi xuống cạnh Ginny.
'Có ai nghe thấy gì từ giáo sư McGonagall chưa?' Harry hỏi.
Ron lắc đầu.
'Nhưng mình đã nghe James, Goyle và Parkinson bị thẩm vấn.'
'Và?' Ginny hỏi.
'Đó là tất cả những gì mình biết, nhưng họ vẫn ở đây, vì vậy mình đoán họ vẫn được coi là vô tội.'
'Ai đó trong lâu đài này đã giúp đỡ những kẻ bắt cóc Hermione, chúng ta chỉ cần tìm ra ai và sau đó chúng ta có thể làm việc từ đó.' Ginny nói.
'Cô có gợi ý gì? Tự hỏi học sinh à? ' Blaise hỏi.
' Đó thực sự là một ý tưởng tuyệt vời. ' Ginny gật đầu.
'Tôi chỉ đùa thôi.' Blaise nói.
'Tôi biết, nhưng đó là một ý tưởng tốt. Tại sao chúng ta không nhận vấn đề trong tay của chính mình? Bộ đang mất quá nhiều thời gian để tìm Hermione, tôi muốn nói rằng chúng tôi sẽ thử. ' Ginny nói.
'Ý tôi là chúng ta có thể làm gì khác? Chúng ta đã tìm kiếm những cuốn sách trong bốn ngày qua, tôi không nghĩ rằng chúng ta có thể tìm thấy nhiều hơn những gì chúng ta đã tìm thấy. Tôi muốn nói rằng chúng ta chỉ hỏi một số học sinh một vài câu hỏi và có thể nó sẽ dẫn đến Hermione. '
'Nó đáng để thử.' Harry nhún vai.
'Những học sinh nào mà em có thể nghĩ được ?' Ron hỏi.
'Hãy bắt đầu với James Cliff.' Ginny trả lời.
'Chúng ta có thể tách ra và làm việc này hiệu quả hơn hơn.' Draco nói.
'Chúng ta không phải là một đội quân dã chiến.'
'Đó thực sự là một ý tưởng tốt. Chúng ta sẽ chia ra thành đôi và cố gắng nhận được câu trả lời từ một vài người. ' Ginny gật đầu.
'Tôi sẽ hỏi Goyle.' Draco nói.
'Tôi sẽ tham gia cùng cậu.' Chris gật đầu.
'Ron và tôi sẽ tìm Parkinson.' Harry nói.
'Được rồi, sau đó tôi sẽ đá mông James với Blaise.' Ginny nói.
Tất cả họ đứng dậy khỏi chỗ ngồi và lấy những cuốn sách trở lại kệ sách hợp pháp của họ. Ginny xuất hiện bên cạnh Draco và kéo anh sang một bên. 'Anh có chắc rằng đó là một ý tưởng tốt khi anh đến hỏi Goyle không?' Cô ấy hỏi.
'Tại sao không?'
'Bởi vì anh ta đánh anh trong dịp Halloween, nhớ chứ?'
'Tôi có thể tự chăm sóc bản thân.' Draco giận dữ.
'Draco, tôi nghiêm túc.' Ginny nói Nắm lấy cánh tay anh khi anh muốn bước đi.
'Tôi không muốn anh kết thúc đau đớn.'
'Đó là một chút quá muộn cho điều đó.' Draco nói, kéo tay anh lại và bước đi.
'Nào.' anh nói, đi qua Chris. Chris gật đầu và theo Draco ra khỏi thư viện.
'Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm Goyle ở đâu?' Chris hỏi.
'Tôi biết anh ấy ở đâu.' Draco nói khi họ đi xuống hành lang.
'Ở đâu?'
'Phòng sinh hoạt chung của Slytherin, anh ấy đang ở trong khu vực ngồi tốt nhất trong vài tháng qua.'
'Làm sao cậu biết?'
'Blaise.' Draco nói.
'Hãy nhìn xem chúng ta đã có ai ở đây. Một kẻ phản bội và một đứa trẻ mồ côi. ' Goyle cười toe toét khi Draco và Chris xuất hiện trong phòng sinh hoạt chung Slytherin.
'Đó là một cú đánh thấp, ngay cả đối với mày, Gregory.' Draco nói, ngồi xuống chiếc ghế bành đối diện.
'Mày đã trở nên mềm yếu, Malfoy.' Goyle.
'Mày đang làm gì ở đây?'
'Tao nghe nói mày đã được hỏi về sự mất tích của Hermione.'
'Vì vậy, mày đã đến đây để chỉ hướng vào tao?' Goyle hỏi hài hước.
'Không, tao đến đây để hỏi mày một vài câu hỏi.'
'Có đúng không?' Goyle cười.
'Và tại sao tao phải giúp mày?'
'Bởi vì chúng ta đã là bạn bè trong nhiều năm và vì vậy tao đã biết một vài người, hãy nói những điều đáng xấu hổ về mày.' Draco nói.
Goyle nhìn chằm chằm vào Draco một lát.
'Chúng ta không muốn cả trường biết chuyện gì đã xảy ra vào một đêm của năm thứ năm, phải không?'
Goyle nheo mắt và gầm gừ trước khi gật đầu.
'Mày muốn gì?'
'Một vài câu trả lời.' Draco nói, ngồi trở lại ghế bành.
'Mày đã ở đâu năm ngày trước?'
'Ở Hogsmeade ở Honeydukes trước khi tao đi đến quán Ba cây chổi.'
'Màybddi một mình hả? Hay được tham gia bởi một vài thành viên trong nhóm nam của mày? '
'Tôi đã ở với O'Neill, Richmond và Queensbury.' Goyle trả lời.
'Vì vậy, nếu tao hỏi họ, họ sẽ nói chính xác điều tương tự?'
Goyle gật đầu.
'Parkinson thì sao?'
'Cô ấy không ở cùng tụi tao.' Goyle nói.
Goyle nhún vai. 'Không và tao thực sự không thể quan tâm ít hơn.'
'Tao nghĩ cô ấy là một phần của câu lạc bộ của mày?'
'Cô ấy khó chịu, tao chắc chắn mày đã nhận thấy điều đó. Sau khi tao bảo cô ấy bỏ đi, cô ấy đã không ở quanh đám đông như tụi tao đã từng. '
Draco chậm rãi gật đầu.
'Mày có biết Hermione đang ở đâu không?'
'Không.' Goyle nói.
'Mày có biết ai liên quan đến vụ mất tích của cô ấy không?'
'Không.' Goyle lắc đầu.
Draco thở dài và gật đầu khi anh đứng dậy khỏi đi văng.
'Cảm ơn vì đã giúp tao .'
'Tao không thực sự có lựa chọn.' Goyle lẩm bẩm, làm cho mình thoải mái hơn trên chiếc ghế dài.
Draco gật đầu lần nữa và quay lại bỏ đi. Chris bước ra khỏi phòng sinh hoạt chung và Draco chỉ muốn đi theo anh khi Goyle gọi anh.
'Draco.'
Draco quay lại đối mặt với anh ta, cánh cửa đóng lại sau lưng anh ta.
'Có lẽ mày đang hỏi sai người.' Goyle nói.
Draco nhìn chằm chằm vào Goyle một lúc lâu hơn trước khi gật đầu nhanh chóng và rời khỏi phòng sinh hoạt chung Slytherin, để lại người bạn cũ của mình một mình.
'Điều đó làm cậu mất nhiều thời gian.' Chris nói khi Draco bước vào hành lang.
'Vâng, tôi đã quên một cái gì đó.' Draco lẩm bẩm, cho Chris thấy cây đũa phép của mình, mặc dù nó không để lại túi của anh ta.
'Chúng ta đã không đi xa với cuộc trò chuyện này.' Chris nói.
'Chúng ta biết Goyle không biết Hermione đang ở đâu.'
'Ai nói anh ta không nói dối?' Chris hỏi.
"Hắn không."
'Sao cậu biết?'
'Hắn ta là một kẻ nói dối khủng khiếp.' Draco nói khi anh bước lên cầu thang.
'Chúng ta đã tìm cô ấy ở tất cả mọi nơi.' Ron thở dài.
'Con nhóc đó có thể trốn ở đâu chứ?'
'Cô ấy đây rồi.' Harry nói, gật đầu về phía một cô gái tóc đen. Đầu cô cúi xuống một quyển sách nằm trước mặt cô trên bàn.
'Tất nhiên cô ấy ở Đại sảnh, tại sao cô ấy sẽ không.' Ron lẩm bẩm, đi theo Harry vào trong.
'Parkinson.' Harry nói khi họ dừng lại bên cạnh cô. Pansy nhìn lên và khuôn mặt cô lập tức lộ rõ vẻ ghê tởm.
'Potter, mày muốn gì?' Pansy lẩm bẩm, mắt cô quay lại cuốn sách trước mặt.
'Chúng tôi muốn hỏi cô một vài câu hỏi.' Harry nói.
'Xem xét thiếu về máu bùn của mày à?'
'Xem xét người bạn mất tích của chúng tôi.'
'Tao không thể giúp mày.' Pansy nhún vai.
'Tại sao không?'
'Bởi vì rao không quan tâm .' Pansy nói, quay lại đối mặt với hai kẻ.
'Vậy tại sao mày không đi và làm phiền người khác?'
'Parkin-' Harry bắt đầu bình tĩnh.
'Potter, tất cả chúng ta đều biết mày nghĩ rất cao về bản thân, nhưng mày không là ai cả. Vì vậy, hãy ngừng chơi trò thần sáng và trở lại thế giới thực đi. '
'Cô có biết Hermione đang ở đâu không.' Ron hỏi.
'Làm gì nếu là tao làm?'
'Dừng lại với những điều vô nghĩa đó đi!' Harry búng tay.
' Rốt cuộc cô có liên quan tới vụ bắt cóc Hermione không?'
Pansy nhìn chằm chằm vào anh ta trong im lặng một lúc, ngạc nhiên trước sự bùng nổ bất ngờ của anh ta. 'Tao không.' Pansy vững chắc.
' Tại sao tao muốn lãng phí năng lượng cho con nhỏ đó chứ? Tao có những thứ khác để làm. '
'Tôi có phải nhắc cô về những gì đã xảy ra vào đầu năm không?' Ron hỏi.
Pansy đảo mắt.
'Đó là lỗi của tao, mọi chuyện xảy ra, mọi người mắc lỗi ngay cả khi họ tuyệt vời như tao, bây giờ ra khỏi chỗ của tao và để tao một mình.' Pansy snaps.
Ron ngước nhìn Harry, người gật đầu và cả hai quay lại và bắt đầu bước đi. 'Tao thực sự không có gì để làm với nos.' Pansy gọi sau họ. Harry quay lại nhìn qua vai anh và gật đầu nhanh trước khi họ rời khỏi Hội trường lớn.
'Con chuột nhỏ đó đâu rồi.' Ginny lẩm bẩm, mắt cô tìm kiếm phòng sinh hoạt chung cho đến khi cô thấy anh ta với ba người khác.
'Cậu đây rồi.'
Các chàng trai ngước nhìn cô và một tiếng thở dài rời khỏi môi James khi anh thấy Ginny bước đến gần anh.
'Đi, tôi cần nói chuyện với cậu ấy một mình.' Ginny nói, vẫy bạn bè đi. Các chàng trai đừng suy nghĩ kỹ về điều đó và nhanh chóng bỏ đi, không quên chuyện gì đã xảy ra lần trước khi Ginny và Hermione đến thăm James cuối cùng bị gãy mũi. Ginny đợi bạn bè của James biến mất khỏi tầm mắt trước khi cô bước lại gần James.
'Tôi có một số câu hỏi cho cậu.'
'Tôi chắc chắn cô làm, nhưng tôi không có tâm trạng để trả lời .' James hờn dỗi, nheo mắt khi nhìn lên Ginny.
'Tôi không quan tâm cậu có tâm trạng trả lời hay không, cậu phải trả lời.' Ginny nói với anh ta một cách nghiêm khắc.
'Tôi đã làm xong với cô và bạn bè của cô.' James giận dữ, muốn đứng dậy khỏi ghế.
'Oh chàng trai.' Ginny nói qua hàm răng nghiến lợi khi cô kéo cánh tay của mình ra một cách nhanh chóng trở lại, bàn tay cô nắm lại thành nắm đấm.
'Không!' James ré lên, để mình ngã ngửa ra ghế dài.
'Ho ho! Ginny. ' Blaise nhanh chóng nhảy vào, nắm lấy cánh tay cô để nó không vung vào mặt James.
'Tôi chắc James ở đây sẽ cho chúng ta câu trả lời trung thực cho tất cả các câu hỏi của chúng ta, phải không James?' Blaise hỏi, James nhanh chóng gật đầu.
' Được rồi' Ginny lẩm bẩm, kéo tay cô ra khỏi nắm của Blaise trước khi cả hai ngồi xuống.
'Vì vậy, James, chúng tôi đã có một vài câu hỏi cho cậu và chúng tôi muốn nhận được câu trả lời trung thực.' Blaise bình tĩnh nói. James chậm rãi gật đầu.
'Cậu đã ở đâu năm ngày trước?'
'Ở trường.' James trả lời, đôi mắt anh nhanh chóng chuyển sang Ginny.
'Cả ngày?' Ginny hỏi.
'Đúng.'
'Tại sao cậu không đến Hogsmeade?'
'Bởi vì tôi không cảm thấy muốn đi và tôi phải hoàn thành một bài luận.'
'Đó là cuối tuần.' Ginny nói.
'Tại sao cậu không hoãn bài tập về nhà vào Chủ nhật?'
'Bởi vì tôi muốn hoàn thành tất cả để tôi có thể tận hưởng ngày Chủ nhật của mình, điều này có liên quan như thế nào?' James hỏi, bắt đầu thấy khó chịu.
'Chúng tôi đặt câu hỏi ở đây.' Ginny nói.
' Cậu có biết Hermione đang ở đâu không? ' Blaise hỏi.
'Không, tôi không.' James lắc đầu.
'Tôi ước tôi đã làm, cô ấy không xứng đáng với những gì đã xảy ra với cô ấy.'
'Giống như cô ấy không xứng đáng để cậu ăn cắp cuốn sổ của cô ấy?' Ginny giận dữ.
'Chúng tôi sẽ không rơi vào hành động ngu ngốc này của câuj.'
'Tôi cảm thấy khủng khiếp về những gì tôi đã làm, tôi không nên mượn cuốn sổ tay của cô ấy mà không hỏi và tôi đã sai khi xuất bản một phần của nó trên tờ báo của trường, nhưng ngay cả với những quyết định sai lầm đó, tại sao tôi lại muốn giúp đỡ ai đó bắt cóc Hermione? Cô ấy đã trải qua đủ rồi. ' James nói.
"Có cô ấy." Ginny gật đầu.
'Câụ có liên quan gì đến sự mất tích của Hermione không?' Blaise hỏi.
James quay lại nhìn Blaise.
'Không, tôi không.' James nói chắc chắn.
Blaise gật đầu.
'Được rồi, cảm ơn cậu đã hợp tác.'
Ginny và Blaise đứng dậy khỏi chỗ ngồi và quay lưng bước đi.
'Ồ và James.' Ginny nói quay lại đối mặt với anh.
'Nếu tôi phát hiện ra cậu đã nói dối chúng tôi, tôi chắc chắn sẽ làm gì đó.'
Họ ra khỏi phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor và đi xuống cầu thang.
'Tại sao cô muốn đánh anh ta?' Blaise hỏi.
'Tôi biết anh ấy sẽ nói nếu anh ấy nghĩ rằng tôi sẵn sàng bẻ mũi anh ấy để trả lời.'
'Chết tiệt, tôi thành thật nghĩ rằng cô sẽ có một cú đánh vào anh ta.' Blaise cười khúc khích.
'Ồ tôi đã.' Ginny nhún vai. Blaise mở to mắt khi nhìn sang Ginny, người cứ bước đi.
'Họ đang tìm cô gái đó.'
Lucius nhìn lên và gấp tờ báo của mình
. 'Tất nhiên ,Cô ấy là một trong "Bộ ba vàng" mà. ' Anh ta giận dữ. Người đội mũ trùm đầu gật đầu và ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Lucius.
'Các tờ báo không viết về điều đó, mọi người sẽ bắt đầu lo lắng nếu họ biết một thành viên của Bộ ba vàng đã bị bắt cóc. Nếu một thành viên của Bộ ba Vàng toàn năng có thể bị bắt cóc, thì mọi người sẽ nhận ra không ai được cứu, thậm chí không một trong những vị cứu tinh và tất cả địa ngục sẽ bị mất. Tôi tự hỏi liệu bố mẹ cô gái có biết về sự mất tích của cô ấy không. '
Sự im lặng rơi vào phòng và nán lại một lúc trước khi người đội mũ trùm đầu đứng dậy khỏi ghế.
'Đến lúc rồi.' người trùm đầu nói.
'Tôi nghĩ vậy.' Lucius nhếch mép.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com