Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 53: Plans

                          Kế hoạch
Một tiếng rên rỉ rời khỏi cổ họng cô khi cô cố gắng thoải mái trên tấm thảm nhỏ ở góc phòng. Cô ước có một chút ánh sáng chiếu vào căn phòng này. Bóng tối thôi cũng đủ khiến ai đó phát điên. Bởi vì tất cả thời gian cô đã dành trong căn phòng nhỏ, tối, cô thậm chí có thể bị mù bởi ánh sáng. Cái cùm quanh cổ tay và mắt cá chân của cô đã khiến các vết phồng rộp và vết bầm xuất hiện trên da cô bên dưới kim loại. Đầu tiên, phải mất một tuần, cô ấy đã ở đó và cố gắng tháo chúng ra. Đập chúng vào tường và sàn đá, cố gắng cậy chúng ra, nhưng không có gì hiệu quả. Nếu cô ấy có thể sử dụng phép thuật của mình mà không cần đũa phép, cô ấy đã có thể mở khóa chúng chỉ trong một giây. Họ, bất kể họ là ai, chỉ cho cô thức ăn vừa đủ để sống sót, nhưng không đủ để cho cô sức mạnh để tìm lối thoát. Tuy nhiên, câu hỏi vẫn còn, họ là ai? Và tại sao họ làm điều này với cô ấy?

Draco bước xuống căn hầm của Slytherin vội vàng. Khi anh vào phòng sinh hoạt chung, anh thấy Blaise đang ngồi trên ghế, đang làm bài tiểu luận cho lớp thuốc độc dược.
'Blaise.' Draco nói.
Blaise ngước nhìn anh và nhướng mày.
'Này anh em, mày đang làm gì ở đây?'
'Tao cần mày giúp.' Draco nói với anh ta.
Blaise nhướn mày và ngồi dậy.
'Chắc chắn, mày muốn tao làm gì?'
'Tìm cách đưa Hermione trở lại.' Draco nói.
Blaise nhìn chằm chằm vào anh ta với một cái nhìn bối rối.
'Lại nữa à?'
' Hermione ở đây, không phải là người thật. Chúng ta phải tìm cách tìm lại người thật. '
'Mày có cảm thấy vậy không?Mày có chắc không?'
'Tao chắc chắn 100 phần trăm.'
Blaise ngước nhìn anh một lúc trong im lặng, nói qua những lời của Draco trước khi gật đầu và đứng dậy.
'Được rồi đi thôi.'

Họ tìm đường ra khỏi phòng sinh hoạt chung và đi lên cầu thang. Draco giải thích anh đã đi đến kết luận này như thế nào, khi họ bước ra khỏi lâu đài đến nơi Draco đã bảo Ron gặp anh. Một nơi mà cơ hội được nghe thấy là rất khó xảy ra. Một nơi mà Draco tìm thấy Hermione thường chỉ nhìn chằm chằm trước mặt cô, hàng triệu suy nghĩ có lẽ đang chạy qua đầu cô. Khi họ đến gần băng ghế gần Hồ Đen Ron đã ở đó, kèm theo Harry.
'Chào.' Draco chào đón. Hai anh chàng nhìn lên và ngay lập tức đứng dậy khỏi băng ghế họ đang ngồi.
'Câụ ấy đang làm gì ở đây?' Ron hỏi, gật đầu về phía Blaise.
'Câun ấy ở đây để giúp đỡ.' Draco nói.
'Chúng ta có thể tin tưởng cậu ta?' Ron hỏi, mắt Blaise nghi ngờ.
'Câụ ấy là người bạn tốt nhất của tôi, vâng, chúng ta có thể tin tưởng cậu ấy. Cậu ấy đã cố gắng tìm cách đưa Hermione trở lại lần đầu tiên. ' Draco nói.
'Chúng ta có chắc chắn rằng chúng ai có thể tin tưởng Potter, không xúc phạm, nhưng chúng ta không muốn cậu nói những gì chúng ta đang làm ở đây với bạn gái của cậu.'
'Tất nhiên chúng ta có thể tin tưởng cậu ta.' Ron hờn dỗi.
'Đừng lo lắng. Ginny sẽ không nghe thấy điều đó từ tôi. ' Harry nói.
'Tôi đồng ý với cậu, người có vẻ là Hermione không phải là người thực sự. Chúng ta phải tìm ra đó là ai, người này đang làm việc với ai và Hermione của chúng ta đang ở đâu '.
Draco gật đầu.
'Chúng ta sẽ làm việc này như thế nào?'
'Chúng ta làm những gì Hermione sẽ làm.' Harry nói.
'Kiểm tra sách.'

Hermione từ từ ngồi dậy, dựa lưng vào tường. Một hơi thở run rẩy rời khỏi môi cô và bụng cô ầm ầm. Cô nghe thấy tiếng bước chân đi xuống cầu thang, phải thế nào, cùng thời điểm với những ngày trước. Cánh cửa mở ra và một chút ánh sáng từ hành lang bên ngoài căn phòng cô bị nhốt vào. Cùng một người đội mũ trùm đầu xuất hiện, cầm một cái khay với thức ăn tối thiểu và một ly nước lớn. Hermione đã thử nhiều lần trước đó để thấy khuôn mặt ẩn dưới lớp mũ, nhưng chưa một lần cô có thể nhìn thấy nó. Chiếc mũ trùm đầu luôn được kéo thấp qua đầu, khiến khuôn mặt biến mất trong bóng tối của chiếc mũ trùm đầu được tạo ra.
'Xin vui lòng.' Hermione nói khẽ.
'Xin hãy để tôi đi.'
Người đội mũ trùm đầu đặt khay xuống đất và quay lại.
'Tại sao làm điều này với tôi? Tôi đã làm gì sai?' Hermione hỏi. Người đội mũ trùm đầu dừng lại một lúc trong cánh cửa mở ra, đầu họ quay sang cô trước khi quay lại và đóng cửa lại. 'Không, làm ơn!' cô ấy thét lên. 'Xin vui lòng! Đừng bỏ tôi ở đây! '

'Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta đặt một điều cấm kỵ vào tên của cô ấy?' Blaise gợi ý.
'Điều đó sẽ không làm việc. Chúng ta sẽ nhận được quá nhiều "tín hiệu" vì "Hermione" đang ở đây tại Hogwarts. Vì vậy, mỗi khi ai đó gọi cô ấy hoặc nói tên cô ấy trong một cuộc trò chuyện, điều cấm kỵ sẽ được kích hoạt. ' Harry nói, ngả người ra sau ghế.
'Tôi vẫn nghĩ liên lạc với Malfoy có thể là lựa chọn tốt nhất của chúng ta.' Ron nói.
Draco liếc nhìn Ron và thở dài.
'Tôi thậm chí không biết ông ta ở đâu, làm thế nào tôi có thể liên lạc với ông ta?'
'Tôi không biết. Cậu là người gặp ông ấy trong rừng,  phải không? ' Ron bắn trả.
'Các chàng trai.' Harry thở dài.
'Chúng tôi phải tìm ra một kế hoạch không bao gồm việc liên lạc với Lucius Malfoy.'
'Có lẽ mẹ cậu ấy-'
'Đừng nghĩ đến việc hoàn thành câu đó, Weasley.' Draco nói với anh ta một cách nghiêm khắc, lườm anh ta.
'Tôi chỉ nói rằng có một cơ hội mà mẹ cậu biết cha cậu đang trốn ở đâu.' Ron nhún vai.
'Chúng ta thậm chí không biết liệu cha mẹ cậu ấy có liên quan đến bất kỳ cách nào trong trường hợp này không.' Blaise bảo vệ.
'Câụ không khách quan.' Ron nói, phớt lờ bình luận của Blaise.
'Câụ cũng không. Cậu chỉ muốn gia đình tôi tham gia vào việc này một cách tuyệt vọng, bởi vì thật dễ để tin rằng họ là những kẻ xấu trong tình huống này. Cậu đã bao giờ nghĩ rằng nó có thể là một người gần gũi với cậu chưa? '
'Ai? Bố mẹ ? Ai Hermione đã trải qua Giáng sinh với nhiều lần? Ai yêu Hermione như thể cô ấy là con gái của họ? ' Ron hờn dỗi.
'Vâng,
'Không nhất thiết phải là cha mẹ của cô, nhưng có lẽ ai đó thân thiết với Hermione, hoặc Harry, hoặc Ginny, hoặc cậu.'
'Cậu đã bao giờ nghĩ đến việc quay lại Goyle, Parkinson và Cliff chưa?' Ron hỏi.
'Tại sao chúng ta lại làm vậy? Chúng ta đã nói chuyện với họ rồi và họ đã bị Bộ thẩm vấn. ' Draco nói.
'Tôi không thực sự nhìn thấy điểm gì lạ ở họ.'
'Chà, chúng ta nên theo dõi sát sao những người xung quanh. Phải có một người ở bên trong. Một người đã đẩy Hermione đi đúng hướng khi cần. Và người này vẫn có thể ở đây và họ nghĩ rằng họ đã thoát khỏi tình trạng khó khăn khi tìm thấy "Hermione" và không ai tìm kiếm nữa và có lẽ họ đã phạm phải một số sai lầm ngu ngốc trên đường dẫn chúng ta đến Hermione thật? ' Blaise gợi ý.
Ba chàng trai nhìn chằm chằm vào anh một lúc trong im lặng trước khi Harry từ từ gật đầu.
'Câụ đã có một điểm tốt.' anh ta nói. 'Đúng. Không ai biết chúng ta vào một cái gì đó. Người có liên quan đến vụ bắt cóc Hermione có thể để lại một số dấu vết. Người này vẫn phải liên lạc với những người đang giữ Hermione bị nhốt. '
' Tại sao húng ta không đến hỏi giáo sư McGonagall?' Blaise hỏi.
'Cô ấy sẽ không tin chúng ta chứ. Chúng ta không có bằng chứng. ' Ron nhún vai.
'Vì vậy, tôi không thấy lý do tại sao chúng ta sẽ lãng phí thời gian và năng lượng để cố gắng thuyết phục cô ấy.'
'Điểm đó đúng.' Blaise gật đầu, một cái nhíu mày xuất hiện trên trán anh khi một ý nghĩ khác xuất hiện trong đầu anh. Anh hắng giọng, dùng tay xoa xoa gáy.
'Các cậu, nhưng chúng ta thậm chí có biết chắc chắn Hermione thật vẫn còn sống không?' anh cẩn thận hỏi.
'Ý tôi là, cuối cùng chúng ta có thể phát hiện ra cô ấy đã chết.'
Draco lắc đầu.
'Cô ấy không chết.'
'Sao bạn biết?'
'Tôi chỉ biết, được chứ?' Draco búng tay.
'Được chứ.' Blaise gật đầu, không muốn đẩy vấn đề đi xa hơn.
'Chúng ta sẽ tìm thấy cô ấy.' Harry nói. 'Chúng ta phải.'

'Chúng tôi đã tìm đúng người phù hợp để làm công việc này.' Lucius nói, nhìn ra ngoài cửa sổ.
'Tôi nhận được thông tin từ tai mắt của chúng ta ở Hogwarts. Họ không có manh mối. Draco dường như nghi ngờ về cô ấy một lúc, nhưng dường như tất cả họ đã biến mất sau một màn trình diễn tốt và thuyết phục. Chúng tôi dạy cô ấy tốt. Kế hoạch đang diễn ra suôn sẻ. Trước khi chúng ta biết điều đó mọi người theo cô ấy đến một kỷ nguyên mới. Một kỷ nguyên sẽ là hiện tại nếu Potter chết tiệt đó sẽ không bước vào. '
Người đội mũ trùm đầu gật đầu, cầm lấy tờ giấy đang nằm trên bàn. "Hermione Granger được tìm thấy" tiêu đề đọc. Tờ báo này đã được vài tuần và nó đã được hiển thị trên bàn như một chiếc cúp từ lúc Lucius đọc xong bài báo với nụ cười toe toét trên khuôn mặt.
'Chúng ta không cần cô gái đó nữa.' người trùm đầu nói.
'Thật vậy, chúng ta không. Chúng ta sẽ thoát khỏi cô ấy trong một vài ngày. ' Lucius cười toe toét.

( Không lẽ bọn họ định giết chị tui 😢😢😢
Mấy bồ có thấy anh Blaise xứng đáng nhận giải bạn thân tốt nhất năm hông chứ tui là có á😆😆😆)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com