Chap 11
Vợ, tình nhân? Người phụ nữ này hình như là người vợ hợp pháp? Đáp án mọi người tự trong lòng hiểu rõ. Loại chuyện này bỏ qua thì thật đáng tiếc.
Tờ báo chiều hôm đó đăng hình bọn họ ở nhà hàng, Choi Yuju không chút bất ngờ, cô đã sớm dự đoán được, lần gặp phải Kang Seul-gi quả nhiên đã gây thêm phiền toái cho cô.
"Yuju, Kang tiểu thư rất ăn ảnh a." Eun-bi nhìn hình trên báo rồi bình luận." Đứng chung một chỗ với anh trai quả thật rất xứng đôi."
Yuju hớp một ngụm trà xanh, chuyên chú nhìn tập bản thảo trên tay. Có chút nhàm chán, hoàn toàn xem nhẹ Eun-bi .
"Yuju, một chút dấm chị đều không ăn sao?" Eun-bi thất vọng nhìn người chị dâu hoàn toàn bình thản .
Yuju liếc cô một cái khó hiểu, khẩu khí chắc chắn trả lời, "Không cần thiết phải ghen." Ăn dấm ai cũng có thể, nhưng là Kang Seul-gi này hoàn toàn không cần thiết.
"Con dâu, con biểu hiện rất bình tĩnh nha, Jungkook có phải rất thất vọng không?" Mẹ Jeon khâm phục nhìn con dâu.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, cô trả lời, "Lúc đó anh ấy rất hưởng thụ." Phải hình dung như vậy, nụ cười trên mặt từ đầu tới cuối không có hòa tan, không phải là hưởng thụ thì thật sự không biết nên dùng từ gì để hình dung .
"Con cứ như vậy nhìn bọn họ ở trước mặt anh anh em em?" Ba Jeon gương mặt khó có thể tin. Con dâu nhà ông có phải là một phụ nữ bình thường không? Bất kỳ người phụ nữ nào gặp tình huống như vậy đã sớm tạt một chén nước rồi.
"Lúc ấy quả thật không biết nên phản ứng ra sao, cho nên coi như cái gì cũng không thấy." Yuju tiếp tục lật giấy nhìn xuống, cũng không muốn giải thích quá nhiều. Có một số việc trong lòng mình hiểu là tốt rồi, người ngoài vĩnh viễn sẽ không hiểu.
Nhà họ Jeon hai người liếc nhau một cái, lần nữa chắc chắn cô gái trước mắt này tuyệt đối là thích hợp nhất với đứa con nhà mình. Con trai cá tính kỳ quái, hợp với tính tình quái dị của con dâu, quả thực quá tuyệt.
Hình ảnh rất ấm áp, cha mẹ, vợ và em gái hài hòa ngồi quanh bàn cùng nhau nói chuyện trên trời dưới đất, uống trà đọc báo. Đây chính là cảnh mà Jungkook vào cửa đã thấy, anh không tự chủ được lộ ra nụ cười ấm áp. Anh thích hình ảnh như vậy, đây là điều mà nhiều năm qua anh vẫn tìm kiếm, không nghĩ tới có một ngày trở thành hiện thực. Khi còn bé cha mẹ hàng năm đi du lịch bên ngoài, sau khi trưởng thành càng ít gặp mặt. Bản thân thì bận tạo lập sự nghiệp, thời gian ở cùng em gái cũng có hạn, người một nhà khó có được cơ hội tề tụ một chỗ, lúc này mọi người cùng ngồi lại trò chuyện, khung cảnh ấm áp chưa từng có. Mà cô, làm vợ của anh là được rồi.
"Ba mẹ, còn chưa ngủ à?"
"Chúng ta chưa buồn ngủ." Ba Jeon trả lời, sau đó vung tờ báo, "Con mới cưới vợ, sao lại có thể ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt như thế ? Ở trước mặt vợ, cũng không muốn giải thích một chút sao?"
Jungkook đi tới bên cạnh Yuju, cúi đầu cho cô một cái hôn, "Bà xã, tâm tình không tệ ."
Cô không được tự nhiên nhích người, kéo ra một nụ cười, "Rất tốt."
Đón nhận ánh mắt hứng thú của cha mẹ, Jungkook cười, "Vợ con một chút cũng không để ý, còn cần con giải thích sao?" Mặc dù rất không hài lòng cô không có một chút biểu hiện ghen tuông, nhưng trực giác nói cho anh biết, cô chỉ cho là không cần thiết ăn dấm với Kang Seul-gi, cho nên tâm tình của anh cũng không quá tệ.
Mẹ Jeon thành khẩn nói: "Jungkook, con không được vì có vợ tin tưởng, liền không cố kỵ gì a, con phải biết, vợ tin tưởng không có nghĩa là con có thể tùy ý làm bậy."
Jungkook ngồi bên cạnh Yuju, vô cùng tự nhiên ôm vai cô, giống như một cặp vợ chồng lâu năm.
"Con hiểu rõ rồi, lần tới sẽ chú ý."
Eun-bi lầu bầu, "Một chút thành ý cũng không có."
Yuju cười khẽ. Jeon đại công tử thật là quá qua quít, cả Eun-bi cũng nghe ra anh ta không thành thật.
Jungkook kề sát tai Yuju, nói nhỏ: "Cười đã chưa?" Anh yêu cực kỳ dáng vẻ cô thoải mái tự tại, so với vẻ mặt đề phòng càng thêm hấp dẫn anh.
Yuju thân thể lập tức căng thẳng, vành tai không tự chủ được nóng lên, ánh mắt dừng lại ở trên sách, một chữ cũng không vào đầu. Sự uy hiếp của anh quá lớn.
Cảm giác được cô cứng ngắc, bờ môi nhếch lên, Jungkook hứng thú nhìn người trong ngực. Cô lại không được tự nhiên rồi, còn cố tình duy trì vẻ mặt bình tĩnh, loại cá tính trong ngoài không đồng nhất này, quả thật đáng bội phục.
"Khụ khụ. . . . . ." Ba Jeon ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở con trai đây là phòng khách, không nên xuất hiện hành động giới hạn người xem, phải chú ý ở đây còn có một phụ nữ chưa lập gia đình.
"Con đi tắm , mọi người tiếp tục nói chuyện đi." Jungkook tốt bụng bỏ qua cho Yuju, để cho cô thở.
"Anh hôm nay tâm tình không tệ." Eun-bi như có suy nghĩ nhìn hướng cầu thang. Thật lâu rồi không thấy anh trai cười vui vẻ như vậy , so với nụ cười bình thường không giống..
Mẹ Jeon mỉm cười liếc mắt nhìn người đang vùi đầu vào sách, "Bởi vì chị dâu con cho nó lòng tin." Trên thế giới này tin tưởng là điều quý giá nhất ,chỉ có người yêu thật sự mới có thể đem lại, mà con trai bà vô cùng may mắn.
"Yuju, em biết ngay, chị làm chị dâu em là thích hợp nhất." Eun-bi vui vẻ ôm bạn tốt, khoa trương hôn cô một cái.
Yuju cười đẩy cô ra, "Thời tiết rất nóng, không cần sưởi ấm."
Eun-bi bất mãn kháng nghị, "Nè, vừa rồi anh ôm chị, sao chị lại không lên tiếng?" Đối xử bất công, cô muốn kháng nghị.
Động tác lật sách của Yuju dừng lại, cười cười, cái gì cũng không nói. Có đôi khi im lặng mới là đáp án tốt nhất.
Mẹ Jeon cười nói: "Ngốc, anh trai và con dĩ nhiên không giống nhau." Giữa vợ chồng thân mật là rất bình thường.
Yuju trong lòng cười khổ. Cô tuyệt không thích thân mật với Jungkook, chẳng qua là ngại thân phận trước mắt, cô không thể từ chối, huống chi mỗi lần Jungkook đến gần cũng làm cho cô tâm phiền ý loạn, không giải thích được liền mất đi tự chủ. Cô ghét loại cảm giác này, vô cùng ghét, cô có thói quen nắm giữ tất cả trong tay, mà Jungkook lại dễ dàng nắm giữ tâm tình của cô, đây không phải là chuyện tốt.
Buồn khổ trong lòng lặng lẽ dâng lên.
Kim đồng hồ chỉ hai giờ, trong phòng khách Nhà họ Jeon bốn con con cú đêm vẫn tinh thần tỉnh táo làm việc của mình.
Mẹ Jeon sáng ra lại coi phim truyền hình dài tập toàn là bi kịch, khóc không kìm nổi, cha Jeon ở một bên chuyên cần đưa giấy lau, thuận tiện phục vụ nước trà.
Eun-bi ngồi ở bên cạnh xem tiểu thuyết, tác giả khôn khéo chính là Yuju.
Yuju chuyên tâm nhìn tập bản thảo trong tay, nghĩ cần bổ sung thêm nhiều kiến thức hơn , để khi viết tiểu thuyết có thêm nhiều ý tưởng.
"Con dâu, chuẩn bị bữa ăn khuya thôi." Cha Jeon nhìn đồng hồ, đề nghị.
Yuju gật đầu, để sách xuống, đi vào bếp, mặc dù tài nấu nướng của cô không tính là giỏi, nhưng so sánh với ba người không biết gì, quả thực là đầu bếp trình độ cao cấp.
Cảm giác có người ngồi xuống, Eun-bi vui vẻ nói: "Nhanh như vậy đã xong à, tốt lắm?"
"Anh!" Cô giật mình nhìn người mặc bộ đồ ngủ ngồi bên cạnh.
Jungkook nói: "nhìn thấy anh có cần giật mình như thế không?"
"Dĩ nhiên, bình thường lúc này anh đã ngủ ."
"Anh cũng đói bụng." Anh trả lời.
"Do một mình thì khó ngủ thôi." Eun-bi cười đến mập mờ.
"Mẹ, TV diễn đều là giả thôi, mẹ không cần mỗi lần xem đều lãng phí nước mắt, tổn thương thân thể." Jungkook không nhịn được nhắc nhở người mẹ đa sầu đa cảm của mình, thật không hiểu cái loại phim truyền hình đó xem có gì hay.
"Thật ra khóc đối với phụ nữ rất có ích, nước mắt có thể giúp cơ thể thải độc tố." Yuju bưng bữa khuya từ bếp đi ra.
"Có thật không?" Eun-bi tò mò hỏi.
Cô gật đầu chắc chắn, "Dĩ nhiên, không tin thì chị tìm tài liệu cho xem."
"Tốt, tốt, đúng rồi, chị chuẩn bị món gì?"
"Canh trứng cùng bánh sô-đa."
"Quá đơn giản." Eun-bi không hài lòng bĩu môi.
Yuju liếc cô một cái, "Không hài lòng thì đừng ăn, chị không ép."
"Em muốn ăn." Tay cô nhanh chóng cướp được một chén. Chậm nữa sẽ không còn, cha mẹ thực nhanh tay, hơn nữa anh trai là khách không mời mà đến cũng rất quá đáng, một chút cũng không đỏ mặt, lấy chén rõ ràng là của Yuju ăn ngon lành.
Không sao cả, nhún nhún vai, Yuju đi vào bếp, lại múc thêm một chén nữa mang ra ngoài.
Nhìn cô chọn chỗ ngồi cách mình xa nhất, Jungkook khẽ cười , không ý kiến, chậm rãi uống canh, hưởng thụ hương vị gia đình. Khó trách cha mẹ cùng em gái đêm khuya cũng muốn tụ tập tại phòng khách, người một nhà sống chung quả thật rất thoải mái. Cho dù làm chuyện của mình, nhưng biết người nhà đang ở bên cạnh, loại cảm giác an tâm đó nói không nên lời.
Nhìn nửa miếng bánh sô-đa vừa bị cắn, Yuju ngạc nhiên, thất thần trong chốc lát. Tên vô lại trước mắt này thật sự là Jeon Jungkook sao?
"Ăn thật ngon." Ánh mắt nóng bỏng của anh rơi vào làn môi đỏ thắm của cô, đầy ẩn ý mà nói.
Mặt ửng hồng, Yuju cố che giấu cúi đầu đọc sách. Anh ta lại trêu cô, cô càng lúc càng vô lực chống đỡ lại kiểu khiêu khích này, trái tim bất tri bất giác lệch khỏi quỹ đạo của lý trí.
"Bà xã, nên đi ngủ thôi." Anh rút sách trong tay cô, ánh mắt thành khẩn.
Cảm nhận được ánh mắt hứng thú của bố mẹ và Eun-bi, Yuju không được tự nhiên cười một tiếng, "Đã muộn rồi, ngày mai gặp lại."
"Ngày mai gặp." Bọn họ vui vẻ tạm biệt cô.
Bị anh ôm vào phòng ngủ, Yuju quả thật nôn nóng tới cực điểm. Cô một chút cũng không muốn trở lại phòng ngủ.
"Em còn chưa buồn ngủ." Cô lúng ta lúng túng mà nói, ánh mắt không dám nhìn chiếc giường lớn kia.
Anh cười nhẹ , "Anh biết em không ngủ, hằng ngày lúc em đánh chữ , anh có thói quen muốn nghe tiếng gõ bàn phím mà thôi." Mới ngắn ngủi nửa tháng, anh đã có cái tật xấu này, khiến anh rất bất đắc dĩ.
Đáy lòng thở phào một hơi, Yuju ngoan ngoãn lấy Laptop ra, leo lên giường.
Bàn tay ấm áp đặt lên hông của cô, lồng ngực nóng cháy dán lên, "Bà xã, em tính cho anh cấm dục sao?" Trên vành tai, trên cổ cô, từng nụ hôn nhẹ như lông vũ rơi xuống, quần áo nhanh chóng bị cởi ra.
Yuju thấy mặt giống như bị thiêu cháy, thân thể cứng ngắc, một chút cử động cũng không dám, thậm chí cả hơi sức đẩy anh ra cũng không có, hoặc là sâu trong nội tâm cô vẫn luôn chờ đợi giờ khắc này.
"Em không ăn dấm, anh không vui, em không muốn xoa dịu một chút tâm hồn bị tổn thương của anh sao?" Anh đè cô dưới thân, ánh mắt sáng quắc nhìn cô, ngón tay quấn lấy mái tóc dài của cô.
"Em thấy anh. . . . . rất hưởng thụ. . . . . ." Miệng khô khốc, Yuju gần như không nghe thấy giọng mình.
Tà tà cười, anh cúi người ở bên tai cô nói nhỏ, "Anh hưởng thụ chính là phản ứng bình tĩnh này của em." Dáng vẻ tỉnh táo mà có chút luống cuống của cô trước mặt anh, làm anh rất vui vẻ, điều này chứng tỏ cô có quan tâm anh.
Cô ngạc nhiên nhìn anh.
Jungkook không cho cô giải thích bất cứ điều gì, tham lam hôn lên đôi môi đỏ mọng mà anh đã mơ tưởng từ lâu, tay cũng thăm dò xuống dưới. Anh đã nhịn đủ lâu rồi, tối nay anh nhất định phải có được cô, mà dường như cô cũng không quá kháng cự.
Đêm vẫn còn rất dài .......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com