Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dỗ

Gió chiều man mát luồng qua nơi khe cửa. Ánh chiều tà nhẹ nhàng buông xuống một góc sân. Gió thoang thoảng thổi qua làm lay lay phần tóc mai. Đồng thời làm cho Trương Gia Nguyên hai mắt nhíu lại, bàn tay đang cầm bút cũng dần dần mất sức. Những con chữ trên mặt giấy theo đó run run từng nét.

"Á, đau." - Em rít lên một tiếng khi bị Châu Kha Vũ dùng đầu bút khẽ vào tay.

"Mình tập trung viết bài đi."

"Nhưng tui biên chữ cả buổi rồi mà."

"Mình cứ lười như vậy thì đến bao giờ mới đọc chữ được." - Châu Kha Vũ nâng gọng kính lên, hơi nghiêm mặt nhìn người ngồi đối diện mình.

Mấy lời đơn giản vừa rồi của Châu Kha Vũ vô tình lại làm cho Trương Gia Nguyên tủi thân. Nghe đến đây, em liền đặt bút xuống mặt bàn, giận dỗi bỏ đi về phía tấm phản cạnh cửa sổ. Tựa lưng mình vào tường, ngồi bó gối lại buồn bã. Hai hàng mi dài rũ xuống, nơi khoé mắt cũng đã ngấn nước vì ấm ức. Hôm nào tập viết chữ, anh cũng đều to tiếng với em.

Em với Châu Kha Vũ lấy nhau ngót nghét cũng hơn một năm rồi. Mà lúc nào anh cũng nghiêm khắc với em, cứ hay la rầy em mỗi lúc học chữ. Trương Gia Nguyên biết phận mình nghèo hèn, một con chữ bẻ đôi cũng chẳng biết. Được ông bà Châu cứu giúp cho về nhà theo chăm sóc cậu Vũ đã là phước đức. Sau này lại còn được cậu Vũ đem về làm vợ, tính ra em cũng cao số. Do vậy nên em luôn biết thân biết phận mình, chẳng bao giờ dám to tiếng cãi lại lời anh.

"Mình sao lại khóc?" - Châu Kha Vũ ngồi lên phản, ôm lấy Trương Gia Nguyên vào lòng dỗ dành.

"Tui." - Em ngước mắt lên chạm mắt mình vào mắt người ta, thế là bao nhiêu uất ức trong lòng liền tuôn trào. Hai hàng nước mắt lăn dài nơi gò má, Trương Gia Nguyên khóc nghẹn cùng với đầy rẫy những tủi thân. "Mấy người cứ rầy tui hoài. Tui cũng biết là tui dốt, nhưng mà mấy người làm vậy là đâu có thương tui."

"Mình biểu tui dạy cho viết chữ mà."

"Nhưng mấy người rầy tui."

Châu Kha Vũ kéo Trương Gia Nguyên ngồi hẳn vào lòng mình, vuốt lưng an ủi em. Anh biết em hay tự ti, lúc nào giận dỗi cũng ngồi thu lu một góc chịu đựng một mình. Có mấy đêm liền cứ vào xó bếp khóc thút thít vì tủi thân. Phải dỗ dành mất một lúc lâu người ta mới chịu quay lại giường ngủ cùng. Châu Kha Vũ cũng hiểu vợ mình ngày trước thân phận cũng không được tốt, nên em cứ hay mặc cảm về điều đó.

Đặt một cái hôn nhẹ lên khuôn môi đỏ, giúp em lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên gò má. Xoa đầu an ủi em, rồi lại hôn thêm một cái lên môi cưng chiều. Trương Gia Nguyên cứ hay nói anh nghiêm khắc, nhưng thật ra cũng chỉ muốn em mau đọc được chữ. Để em không phải áp lực với cái danh xưng vợ của cậu Vũ thôi.

Em rúc đầu vào lồng ngực anh, vòng tay siết lại lấy anh lại như trẻ nhỏ đang làm nũng. Châu Kha Vũ thơm lên trán, tay miết vào phần đùi thon thông qua lớp quần vải mỏng. Bàn tay thon dài thuận theo đó lần mò tìm đến cặp mông tròn đầy. Anh chậm rãi xoa nắn vào đó, đồng thời hôn nhẹ lên cổ em. Trương Gia Nguyên tựa đầu lên vai anh, khuôn miệng nhỏ hé mở, ánh mắt có chút mơ màng.

"Bộ mấy người tính làm chuyện vợ chồng vào ban ngày với tui hở?" - Trương Gia Nguyên thều thào hỏi, hai bên má ửng hồng.

"Để mình biết tui thương mình nhiều." - Châu Kha Vũ khều mũi em chọc ghẹo. "Cho tui làm nghen."

Trương Gia Nguyên e thẹn gật đầu, rồi dùng tay gầy run run kéo dây suspender(*) xuống giúp anh. Còn người kia thì bận ngắm nhìn vợ mình đang ngại ngùng giúp mình cởi bỏ quần áo. Trong vô thức, em nuốt nước bọt khi chạm vào phần da thịt mát lạnh của Châu Kha Vũ. Mặc dù không phải là lần đầu làm chuyện phòng the, nhưng em vẫn ngại ngùng như cũ. Anh hôn lên môi em, giúp cho người ngồi trong lòng xua đi cái xấu hổ. Bàn tay anh thoăn thoắt lướt trên cơ thể nuột nà, hàng cúc áo được tháo gỡ liền tay. Chiếc áo bà ba của Trương Gia Nguyên nhanh chóng được ném xuống cuối tấm phản. Chiếc quần mỏng dính trong chớp mắt cũng đã được gỡ ra.

Khi hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, cũng là lúc cái hôn được đẩy lên đỉnh điểm. Hai phiến môi ngấu nghiến vào nhau đến tê dại, nước bọt theo đó rỉ ra nơi khoé miệng. Châu Kha Vũ xoa nắn cặp đào mọng, môi thì hôn tới tấp vào khuôn môi đỏ ửng. Trương Gia Nguyên ghì chặt lấy cổ của anh đáp lại cái hôn mãnh liệt. Tiếng thở của em mỗi lúc một gấp gáp hơn, chốc chốc lại đẩy người anh ra để tiếp thêm dưỡng khí. Anh thô bạo tách môi em ra, đưa đầu lưỡi khuấy động vào bên trong khoang miệng. Em cũng muốn khiến cho anh vui vẻ, liền đưa đầu lưỡi nhỏ tìm đến quấn quýt với đầu lưỡi ẩm ướt của anh.

Tiếng thở của Châu Kha Vũ làm cho cơ thể của em nóng ran. Trương Gia Nguyên thật muốn anh hôn mình nhiều hơn, muốn anh âu yếm mình lâu hơn. Tấm lưng thon áp xuống mặt tấm phản lành lạnh khi anh đặt em nằm xuống. Châu Kha Vũ dùng bờ vai rộng của mình bao bọc hết cả thân người em. Khuôn môi mỏng của anh hư hỏng, hôn loạn khắp cơ thể nhỏ. Đầu lưỡi ướt át hết liếm láp một vòng xung quanh đầu ngực, rồi lại liếm vào hai điểm đỏ nhạy cảm. Cơ thể của em bắt đầu biểu tình khi hai hạt đậu bị ngậm cắn vào đó. Nhưng em vẫn không thể nào chối bỏ được cảm giác sung sướng khi được anh chơi đùa với đầu ngực.

Châu Kha Vũ thật sự là một người rất thích đánh dấu chủ quyền. Những nốt đỏ giống vết muỗi cắn được anh rải dọc từ xương quai xanh đến phần bụng phẳng lì. Đặc biệt là vùng xung quanh ngực, anh đã hôn thật nhiều lần lên đó.

Phần bí mật của cơ thể cuối cùng cũng bị Châu Kha Vũ bắt lấy. Trương Gia Nguyên xấu hổ quay mặt sang hướng khác. Em chưa bao giờ dám đối diện với việc anh dùng miệng ngậm lấy nó. Anh chậm rãi tuốt lên xuống, người được chăm sóc liền rên khe khẽ. Đầu lưỡi của anh luôn là vũ khí lợi hại, chỉ vì vừa mới chạm vào lỗ nhỏ nơi quy đầu, tinh dịch của em đã rỉ ra một ít. Trương Gia Nguyên dùng tay che miệng mình lại, em chẳng muốn để những âm thanh xấu hổ kia thoát ra vào ban ngày. Còn Châu Kha Vũ thì ngược lại, anh liếm láp vào thân gậy mỗi lúc một hăng hơn, hòng để em chịu rên rỉ thành tiếng.

"Mấy người ăn hiếp tui." - Trương Gia Nguyên nấc lên, giọng em có chút run rẩy bởi vì phần hạ bộ đang được giúp cho thoải mái.

"Mình đừng có ngại nữa. Tui với mình là vợ chồng rồi còn gì. Mà tui cũng mê giọng của mình lắm."

Tay của Châu Kha Vũ vẫn tiếp tục tuốt gậy thịt, còn miệng thì ngậm lấy hai túi tinh hoàn đùa nghịch. Trương Gia Nguyên mặc dù vẫn còn xấu hổ, nhưng tiếng rên rỉ cuối cùng cũng đã được giải thoát ra ngoài. Em nỉ non theo những lần anh đùa nghịch với bộ phận nhạy cảm. Côn thịt gân guốc được vuốt ve làm em sướng đến điên lên. Dòng tinh dịch đặc sệt tuôn ra dính lên cả phần cổ tay anh. Mặt em đỏ ửng lên khi thấy anh liếm sạch hết tinh dịch đọng lại nơi cổ tay.

Châu Kha Vũ cũng biết Trương Gia Nguyên hay xấu hổ. Nên chẳng dám xin em dùng miệng giúp mình. Nhưng hôm nay em lại chủ động dùng miệng tuốt côn thịt làm anh có chút bất ngờ. Gậy thịt thô to được khuôn miệng nhỏ xinh của em ngậm lấy khiến anh tê dại. Em không có kỹ thuật nhiều, nhưng anh vẫn rất thích những lần được em mút vào gậy thịt. Em còn biết bắt chước anh đưa lưỡi đến ngọ nguậy vào phần lỗ nhỏ nơi đầu khấc. Cảm giác sung sướng đến mức chẳng thể diễn tả bằng lời. Tay anh quơ quào trên mặt tấm phản gỗ, miệng rên rỉ theo tốc độ của người đang ngậm lấy côn thịt. Trong phút chốc sữa đặc tuôn ra ào ạt từ nơi quy đầu, em có chút bất ngờ nhưng vẫn cố gắng nuốt hết từng đợt, từng đợt một.

Hai má ửng hồng, đưa tay lên e thẹn lau đi phần dịch còn dính nơi khoé miệng. Trương Gia Nguyên chủ động đứng xuống đất, chống tay lên phản để cho anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong. Châu Kha Vũ vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi của em, hôn lên mi mắt em một cách yêu chiều. Anh tự tuốt lấy gậy thịt của mình để nó quay lại trạng thái cương cứng, rồi rê đầu khấc đến hậu huyệt. Những lần nhấp đầu tiên, gậy thịt đi được một chút lại kéo ra. Anh nhẫn nại đâm vào rồi lại rút ra để mông nhỏ quen dần với dị vật.

Em nắm chặt tay lại, vểnh mông lên cao hơn để người phía sau có thể di chuyển dễ dàng. Mất một lúc sau, cặp mông căng mẩy của em mới nuốt trọn được hết chiều dài của gậy thịt thô to. Châu Kha Vũ rít lên khi gậy thịt đâm sâu vào trong hậu huyệt. Giữ chặt lấy phần hông đầy đặn, anh thúc những lần mạnh bạo vào sâu bên trong hơn. Âm thanh va đập giữa hai cơ thể khiến cho cuộc giao hoan được đẩy lên đỉnh điểm.

Cho đến khi đôi chân thon dài của Trương Gia Nguyên run run không còn đủ sức. Châu Kha Vũ mới chịu đổi tư thể, để em nằm lên phản. Cùng em giao hợp theo tư thế truyền thống. Hai má đỏ bừng bừng, em nằm dưới thân anh rên rỉ. Âm thanh không rõ ràng của tình dục làm anh càng sung sức hơn. Chống tay xuống phản lấy thế, dập những lần mạnh bạo khiến cho cửa hậu sưng đỏ. Tiếng thở gấp của anh và em hoà lẫn vào nhau. Cái choàng tay âu yếm làm cho sự hoà hợp giữa hai cơ thể trần trụi tăng lên cao. Người dưới thân thở gấp khi anh tăng tốc độ quan hệ. Những cú thúc liên hồi vào nơi tư mật mạnh bạo hơn. Cứ như vậy thêm vài lần nữa, anh liền bắn tinh vào sâu bên trong cơ thể em.

Châu Kha Vũ chậm rãi rút côn thịt ra khỏi hậu huyện, thả người xuống nằm bên cạnh Trương Gia Nguyên. Anh ôm lấy người ta vào lòng mình, hôn lên trán em thêm một lần nữa.

"Mình." - Châu Kha Vũ vừa ôm người đang nằm trong lòng mình, vừa thở hổn hển sau trận mây mưa. "Tui mê mình quá chừng."

"Mấy người mê tui hay mấy người mê làm chuyện bậy bạ với tui?" - Trương Gia Nguyên liếc anh, sau lại nghịch ngợm nhéo mũi người đang ôm em.

"Tui vừa thương mình, vừa mê làm chuyện vợ chồng với mình nữa."

"Chỉ có lúc làm chuyện vợ chồng với tui, mấy người mới không rầy tui thôi."

"Khờ ghê, tui nào dám rầy mình. Thương mình còn không hết."

"Tui không thèm tin mấy người."

"Không tin vậy để tui làm thêm một lần nữa hen. Để mình tin tui thương mình nhiều."

"Đồ hâm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com