Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 1: Dưới ánh đèn


Trong thế giới hỗn loạn tại New Eridu, nơi sự sống chỉ tồn tại nhờ những ranh giới mong manh.

Một ngày nọ, khi đang điều hướng nhiệm vụ từ H.D.D, Belle tình cờ thấy tín hiệu của Miyabi dừng lại khá lâu tại một khu vực.

"Miyabi, sao cô lại dừng ở đó?" Belle lên tiếng qua kênh liên lạc.

Chiếc Bangboo nhỏ chạy tới đứng đối diện người kia, đôi mắt xanh mở to chớp chớp vài cái, Belle đứng nhìn hồi lâu suy tính điều gì đó.

Không giống vẻ mạnh mẽ mọi khi, Miyabi chỉ ngồi lặng lẽ dưới ánh đèn đường leo lắt, dáng vẻ cô đơn.

"Đừng đứng đó nhìn." Miyabi đáp mà không quay lại.

Belle: "Cô ổn chứ?"

"Chuyện đó không liên quan đến cô." Miyabi do dự rồi đáp.

"Được rồi, tôi không ép. Nhưng nếu cô định ngồi đó lâu hơn, tôi sẽ gửi Zhu Yuan đến lôi cô về đấy."

Miyabi khẽ nhếch môi, một nụ cười thoáng qua. "Cô lúc nào cũng phiền phức như vậy sao, Belle?"

"Đúng, và tôi tự hào về điều đó."

Bất chợt, tín hiệu từ Fairy Tail báo động. Một nhóm Ethereal xuất hiện gần vị trí của Miyabi.

"Có vấn đề rồi, di chuyển ngay!" Belle nhanh chóng quét dữ liệu, đưa ra lộ trình an toàn nhất để rút lui.

Nhưng Miyabi không có ý định bỏ chạy. Cô đặt tay lên chuôi katana, ánh sáng từ đống đổ nát phản chiếu trên lưỡi kiếm sắc bén.


"Tôi không giỏi nói chuyện như cô, nhưng chiến đấu thì khác."

Belle thở dài, "Được rồi, tôi sẽ hướng dẫn. Cô cứ tập trung xử lý chúng đi."

Ngay khi lũ Ethereal tràn ra. Miyabi lập tức lao vào, đường kiếm sắc lẹm vẽ nên những tia sáng xanh.


"Ba con Ethereal di chuyển từ bên trái, cẩn thận!" Belle báo hiệu, đồng thời kích hoạt Bangboo làm nhiễu tầm nhìn của kẻ địch.

Belle tiếp tục điều khiển hệ thống hỗ trợ, theo dõi tình hình chiến trường và cung cấp dữ liệu theo thời gian thực. Cuối cùng, khi trận chiến kết thúc.


Miyabi thở dài, vung nhẹ thanh kiếm để rũ đi tàn dư của lũ Ethereal.

"Ổn rồi chứ?" Belle hỏi.

Miyabi nhìn quanh rồi chậm rãi đáp lời, "Không tệ."

Belle: "Tôi biết mà, giờ thì quay về đi, đừng bắt tôi lo thêm."

Miyabi: "Cảm ơn."

Belle cười khúc khích, giọng cao lên đầy trêu chọc, "Sao không phải "Tôi không sao" như mọi lần nhỉ Miyabi~"

Belle: "Hiếm khi nha, tôi sẽ ghi âm lại làm kỷ niệm."

Miyabi trừng mắt nhìn xuống, giọng hăm  doạ người kia, "Nếu cô làm vậy, tôi sẽ cắt đứt tín hiệu ngay bây giờ."

Belle tiếc nuối, "Được rồi, được rồi, không làm nữa."

Một cơn mưa nhẹ rơi xuống, phủ lên những tòa nhà cũ kỹ một màn sương mờ ảo. Mưa rơi lách tách lên mái nhà kim loại và những con đường nứt nẻ của khu vực công trình bỏ hoang.

Miyabi đứng đó, để mặc những hạt nước lạnh buốt thấm qua áo khoác, đôi tai cáo ngó nghiêng theo từng tiếng mưa rơi.

Belle quan sát tất cả qua Euos, ánh sáng xanh từ hệ thống phản chiếu lên đôi mắt cô. Trận chiến đã kết thúc nhưng tại sao Miyabi vẫn chưa di chuyển? Chẳng lẽ cô ấy còn nhiệm vụ ở đây sao?


"Cô còn định đứng đó bao lâu nữa?" Belle thúc giục.

Miyabi ngước lên, đôi mắt đỏ trầm tư. "Tôi không thích mưa."

Belle: "Cô yếu đuối như vậy từ bao giờ thế?"

Miyabi thở dài, hất nước mưa khỏi mái tóc: "Tôi không yếu đuối. Chỉ là... trời mưa làm tôi nhớ đến vài chuyện không cần thiết."

Belle không hỏi thêm. Cô hiểu có những thứ tốt nhất nên để tự người kia nói ra trước.


"Về đi, tôi đã gọi cho một số người, họ đang đến đón cô."

Miyabi: "Cô luôn tự ý quyết định như vậy sao?"

Nhưng ngay sau đó, một cảnh báo khác được Fairy thông báo trên màn hình.

Cô lập tức ngồi thẳng dậy, "Khoan đã, còn một tín hiệu khác gần chỗ cô."


Miyabi ngay lập tức cảnh giác, đưa tay lên chuôi katana, "Là Ethereal khác sao?"


Bangboo scan vùng xung quanh, tín hiệu này ổn định và có dấu hiệu của một con người. Nhưng điều đáng ngờ là người này đã ở đó từ trước khi Miyabi chiến đấu mà không hề di chuyển.

"Không rõ, khả năng là có kẻ đang theo dõi cô."

Miyabi xoay người, lao về phía tín hiệu lạ.

Belle mở rộng bản đồ, kết nối với hệ thống quét hình ảnh. Một bóng người đứng khuất trong con hẻm tối, dáng người gầy nhưng cao, khoác trên mình chiếc áo choàng dài che kín gần hết cơ thể.


Miyabi rút kiếm, cẩn thận tiến đến, "Ai đó?" Giọng cô mang theo sát khí rõ rệt.


Người kia không trả lời ngay, chỉ khẽ nghiêng đầu, rồi cất giọng thích thú, "Hoshimi Miyabi... Thú vị thật. Ta không ngờ lại được gặp ngươi trong tình huống này."


Belle im lặng lắng nghe, giọng nói này, nó quen thuộc đến kỳ lạ, tuyệt nhiên cô không nhớ quá rõ về điều này nhưng phần nào vẫn mơ hồ đoán ra.


Miyabi siết thanh katana trong tay, mũi kiếm vẫn chĩa về phía tên lạ mặt, lại quát lên, "Ngươi là ai!?"


Người bí ẩn không đáp, chẳng có ý định tiết lộ thân phận. Hắn từ từ bước ra khỏi bóng tối, để lộ phần dưới gương mặt là một nụ cười dài ẩn hiện dưới ánh đèn mờ nhạt.


Belle nhanh chóng quét dữ liệu, nhưng AI không thể xác định danh tính, "Không có thông tin?"


Belle lẩm bẩm, cảm thấy không ổn, "Hắn đang dùng thiết bị gây nhiễu, tên này..."


Miyabi không cần Belle cảnh báo để hiểu rằng đối phương không phải kẻ bình thường. Phần lớn do khí tức hắn toả ra không giống người thường, điều đó đối với người thường xuyên chiến đấu như Miyabi có thể dễ dàng nhận ra.

"Ngươi theo dõi ta từ khi nào?" Cô hỏi.

Người kia cười nhẹ, "Từ lâu hơn ngươi nghĩ đấy, nhưng ta không đến để gây chiến."


Hắn giơ hai tay lên ra dấu rằng mình không có vũ khí. Nhưng Miyabi không hạ kiếm, cô chắc chắn sẽ không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác.


"Vậy ngươi muốn gì?"

Im lặng một hồi, người bí ẩn nghiêng đầu, đôi mắt dưới bóng tối loé ra ánh sáng xanh băng, sáng rực trong bóng tối.


"Ta chỉ muốn xác nhận một điều..."

"Rằng proxy của ngươi, đang theo dõi cuộc đối thoại này, có thật sự đáng tin hay không."

Miyabi khựng lại, quay đầu nhìn con Bangboo núp sau mình.

Belle thì khó hiểu, Hắn biết mình?


Miyabi vẫn chĩa mũi kiếm về phía tên lạ mặt, "Ngươi có vẻ biết nhiều thứ không nên biết."


Người kia: "Chỉ là một chút thông tin nhỏ mà thôi, chẳng hạn như Proxy của ngươi tên là Belle, và cô ấy giỏi can thiệp nhiều thứ hơn vẻ ngoài."

Miyabi trong chớp mắt lao tới, đường kiếm sắc bén vẽ thành một vòng cung.

Nhưng không có tiếng va chạm, thay vào đó Miyabi chỉ chém trúng không khí. Bóng người trước mặt lậo tức biến mất, như thể hắn chưa từng tồn tại.


Belle vẫn nhìn nhưng không một tín hiệu dịch chuyển nào, "Thế quái nào lại.." Cô lẩm bẩm.

Tại sao hắn lại biết thân phận của mình? Rõ ràng mình đã giấu rất kỹ cơ mà? Chuyện này sao có thể bại lộ dễ dàng như vậy chứ? Hiện tại Belle có rất nhiều câu hỏi xoay quanh việc này.


Miyabi lặng lẽ lùi lại, mắt vẫn dán chặt vào không gian trống rỗng trước mặt. Rồi, một giọng nói vang lên từ xa, lẫn trong tiếng mưa, hắn vẫn chưa thực sự rời đi,


"Hẹn gặp lại, Hoshimi Miyabi."

"Và cả cô nữa... Belle."

Chỉ vài giây sau, tín hiệu bí ẩn hoàn toàn biến mất khỏi hệ thống.

Miyabi đưa thanh đao vào vỏ, quay trở lại với sự trầm tĩnh thường ngày, nhưng sự phức tạp trong lòng ngày một rõ rệt.

Belle vẫn cố gắng và không tìm thấy bất cứ dấu vết nào của hắn, "Chết tiệt... Hắn biến đi đâu rồi?"


Miyabi chưa hoàn hồn, cô nhìn xuống thanh katana bên hông, trầm ngâm, "Belle, chúng ta gặp rắc rối rồi."


Belle: "Hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com