Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhịp tim

Trời đã gần tối và cho đến bây giờ, Zoro được tìm thấy đang ngủ trên boong tàu Thousand Sunny— lúc đó anh ấy vẫn chưa tỉnh táo. Vì anh không có việc gì để làm ngoài việc ăn tối và nghỉ ngơi sau khi tập luyện trong chòi quan sát nên anh đã chọn đi ngủ. Đang ngáp, anh nhìn thấy Robin, đột nhiên, tiến đến chỗ kiếm sĩ— "Cô ấy trông có vẻ thích thú " anh lưu ý. Ngoài ra, vì anh rất quan tâm đến rượu sake nên anh ấy nhận thấy Robin đang cầm một bình trên tay cô ấy.

"Hm, cậu để ý thấy tôi có rượu sake à?"

Cô mỉm cười, vẫn đứng trước mặt Zoro. "Tôi biết cậu không thể từ chối vì rượu sake, nên tôi đưa cái này cho cậu. Traffy đã bí mật đưa nó cho tôi," cô nói, đặt chai rượu sake trước mặt anh rồi ngồi xuống bên cạnh kiếm sĩ.

Anh gật đầu, anh không biết hôm nay là dịp gì nhưng vì Robin mang rượu sake cho anh nên chắc chắn Zoro sẽ không từ chối. Đó là rượu sake mà.

Sau đó anh nhìn vào rượu, "Liệu Law có giận cô không nếu đưa cái này cho tôi," anh cười nhếch mép, chộp lấy cái chai.

Cô lắc đầu, "Không, tôi chắc chắn Law biết tôi sẽ đưa cho cậu," cô nói, mỉm cười với Zoro.

"Ồ, tôi đoán là cô đúng." Lấy sake để mở nó, "Cô chắc chắn chứ?" anh nhướn mày nhìn cô, anh đợi cô ngăn anh lại nhưng sau đó, cô chỉ gật đầu với anh, động viên anh tiếp tục.

Anh nhún vai rồi nốc cạn chai.

"Nhân tiện, Zoro"

Anh ậm ừ rồi không tiếc một giây phút nào, Robin tiến lại gần anh và áp môi cô lên má anh.

"Gì-"

Zoro cảm thấy như linh hồn đã bỏ rơi anh trong giây lát. Anh mất cảnh giác khiến má đỏ bừng trước những gì Robin làm. Anh thậm chí còn suýt phun ra rượu sake đang uống vì những gì cô đã làm. Nhưng vì anh không thích lãng phí nên anh không phun ra bất kỳ rượu sake nào từ miệng mình.

Cô mỉm cười táo bạo khi bỏ lại Zoro đang bối rối và mơ hồ từ chỗ anh đang ngồi. Cô không để anh nói thêm lời nào khi cô đứng dậy.

Nếu Zoro thành thật, anh không thể không mỉm cười nhưng sau đó, "Chết tiệt, Zoro." Anh lẩm bẩm một mình rồi vuốt ve chỗ cô hôn anh.

Khi Robin đi vào phòng ăn, anh nghe thấy Sanji gọi anh, "Oi, marimo! Ngươi là người duy nhất không ở đây, đồ ngốc! Ngươi còn chờ gì nữa? Đợi chúa giáng sinh à?"

"Im đi, đồ khốn," anh lầm bầm và đứng dậy càu nhàu.

Dù Robin vừa rời đi nhưng anh vẫn cảm thấy tim mình đập thình thịch. Không phải lúc nào cũng như vậy nhưng rồi anh nghĩ rằng đây chính là điều mà tên đầu bếp biến thái đó đang huyên thuyên — tình yêu.



eurydicesflower (17-03-2021), Pintig (Heartbeat)

https://archiveofourown.org/works/30091116

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com