Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiếng vọng dưới ánh trăng

Thế kỉ thứ 10 sau công nguyên - Ả Rập




Một bài thơ cổ của Al-Andalus viết:

Hỏi Valencia ở đâu?

Bang Murcia là gì?

và Jativa ở đâu?

và Jaen ở đâu?

Córdoba ở đâu?

ngôi nhà của khoa học

và nhiều học giả cao quý đã từng ở trong đó...

•··

937 Sau công nguyên


Robin, một người phụ nữ 27 tuổi xinh đẹp với mái tóc dài gợn sóng, làn da ngăm đen và đôi mắt xanh bí ẩn, được biết đến và bị coi thường ở Cordoba ở mức độ ngang nhau. Dù đã "già" đến thế nhưng nàng đã từ chối tất cả những người theo đuổi mình và hầu hết những người đàn ông lớn tuổi đều không thích thái độ, được cho là kiêu ngạo mà nàng có khi đi qua Zoco hoặc đến giờ cầu nguyện ở Nhà thờ Hồi giáo.

Robin, đối với cha mẹ nàng là một báu vật, đối với những người thân còn lại mà có tầm ảnh hưởng lớn trong thành phố, nàng là một kẻ bận rộn, can thiệp vào công việc kinh doanh của đàn ông và lẽ ra từ lâu đã phải ẩn náu trong một ngôi nhà có con.

Đối với những người đàn ông "tốt" đó, mọi thứ đều sai, vì trong thành phố, tương đối ẩn mình, cùng tồn tại với cộng đồng nhỏ người theo đạo Thiên chúa và người Do Thái chiếm đa số theo đạo Hồi, cũng là những người theo ý kiến chỉ trích Robin dựa trên những giới luật cứng nhắc của họ là nên bị trừng phạt, bị loại bỏ.

Robin, khó chịu vì cuộc nói chuyện như vậy, đã cố gắng giúp đỡ mọi người, bất kể nguồn gốc hay tôn giáo của họ, điều này làm dấy lên sự nghi ngờ ở một số người: liệu nàng ấy có thực sự tuân theo giới luật của thánh Allah hay nàng ấy là một người cải đạo?

⁕ ⁕ ⁕

Một ngày nọ, giống như bất kỳ Robin lúc nào khác và các trợ lý của nàng ấy lên đường đến Zoco, đã đến lúc phải đổ đầy tủ đựng thức ăn, và trong khi lựa chọn các loại rau và gia vị, nàng cảm thấy ớn lạnh, một cảm giác khác với thường lệ khi nàng ấy đi mua hàng tạp hóa. Nàng bị theo dõi sao? Có ai đứng sau nàng không? Nàng giật mình quay lại và bắt gặp những ánh nhìn tò mò của những người đang làm việc của họ.

Nàng lắc đầu và tiếp tục mua sắm. Nàng phải mua đủ đồ ăn cho bữa tiệc lớn mà họ sắp tổ chức, cha mẹ nàng hy vọng lần này có thể sắp xếp một cuộc hôn nhân cho nàng, nàng biết điều đó và nàng phải hoàn thành nhiệm vụ và phải ngọt ngào, cởi mở nhưng nàng sẽ không làm vậy. Chấp nhận một cuộc hôn nhân không có tình yêu sao.

Giữa sự huyên náo của khu chợ, một bờ vai chạm vào vai nàng và nàng chỉ thoáng thấy đó là ai: một người đàn ông trẻ, hấp dẫn, tóc xanh, rám nắng. Trong vài giây, trái tim nàng trở nên nhỏ bé nhưng nàng nhanh chóng quay trở lại với công việc của mình, nàng phải tập trung và cư xử mẫu mực để những ý kiến ​​của những người còn lại trong gia đình không lọt vào tai cha mẹ nàng và họ sẽ từ nàng, vậy nên nhìn một cậu bé mặc quần áo có vẻ không phải là người Hồi giáo không phải là ý tưởng hay.

Điều nàng không biết là chàng đã theo dõi nàng, không chỉ ngày hôm đó mà trong nhiều tuần, kể từ khi nàng đến thành phố cùng cha mẹ. Chàng chợt nhận ra rằng một người phụ nữ xinh đẹp như vậy luôn đi một mình, dù được bao quanh bởi những người phụ nữ khác, nếu nàng là của chàng, chàng sẽ không bao giờ để nàng một mình ngăn cản bất kỳ người đàn ông nào khác đến gần. Hoặc chàng nghĩ vậy, chàng sớm bắt đầu nghe được tin đồn về việc nàng chưa kết hôn, và chứng kiến ​​nàng cắt đứt tận gốc mọi hành động của bất kỳ ai cố gắng thân thiết về mặt tình cảm. Chắc chắn là một tâm hồn tự do, giống như chàng ấy.

Chàng bị cha quấy rầy một thời gian, chàng phải kết hôn, tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình và sinh con. Chàng ta, để thoát khỏi những lời nói nhảm của cha mẹ mình, đã từng nguyền rủa Chúa, điều này khiến họ tức giận và chàng nhân cơ hội bỏ nhà đi trong vài giờ. Mẹ chàng luôn đe dọa rằng chàng sẽ không bao giờ lên thiên đường, nhưng chàng, chỉ tin vào bản thân mình, đã làm dấu thánh giá bằng cánh tay của mình một cách đầy điệu bộ:

- Chúa sẽ cứu con như Ngài đã cứu con mình trên thập tự giá.

⁕ ⁕ ⁕

Ngày tháng trôi qua, nàng không thể quên được khoảnh khắc đó, nàng nhận thấy mình ngày càng lơ đãng, kém tập trung. Không thể nào một người phụ nữ lớn tuổi như nàng lại để ý đến một người trẻ tuổi như vậy, hơn nữa chỉ trong một khoảnh khắc, tại sao nàng lại cư xử như thể mình mới 14 tuổi?

Trong khi chuẩn bị cho bữa tiệc, nàng đã nghĩ rằng hy vọng một cơ hội nào đó người đó sẽ có mặt ở đây. Nàng mơ về cuộc gặp gỡ định mệnh. Mẹ nàng thấy nàng hào hứng và chuẩn bị chu đáo như vậy nên đã giải thích rằng lần này bà sẽ chấp nhận lời cầu hôn nên bà đã nói với cha nàng. Chẳng bao lâu sau, tất cả những người tham gia vào cuộc hôn nhân sắp đặt trong tương lai này, ngoại trừ Robin, đều vui vẻ và hào hứng.

Những người phụ nữ đang nói chuyện với Robin về việc mang thai, em bé, tên và việc đặt tên cho đứa con đầu lòng theo tên cha nàng sẽ là một vinh dự như thế nào. Nàng có chút không thoải mái với chủ đề đó, nàng thực sự rất yêu quý trẻ con, nhưng nàng thấy việc đưa những đứa trẻ đến với thế giới trong một cuộc hôn nhân không tình yêu là không đúng đắn, nàng đã chứng kiến ​​quá nhiều đứa trẻ bị bỏ rơi trong trại trẻ mồ côi và biết sự chia cắt của nhiều cuộc hôn nhân,... Sống như thế quả là một cơn ác mộng.

Tại một thời điểm, nhạc dừng lại và cha nàng gần như đã kéo Robin vào phòng một mình, nơi một người đàn ông nàng biết từ công việc kinh doanh của cha nàng đang đợi nàng, nàng không có thời gian để dừng lại và nhìn chàng... Mái tóc màu xanh lá cây đó!

Nàng chạy ra theo hướng của chàng. Nàng phải nhìn rõ mặt chàng, gọi tên chàng, biết mọi thứ về chàng.

- Chàng!

Zoro theo phản xạ quay lại, nhìn thấy nàng trước mặt mình, nàng cao hơn một chút và nhẹ nhàng đặt tay lên má chàng.

- Nói cho ta tên của chàng.

- Ta là Zoro. Ta có thể giúp gì cho nàng, thưa cô gái?

Hôm nay chàng đã đồng ý gánh một đơn đặt hàng gốm sứ thay cha, thật may mắn cho số phận. Thế giới đã ngừng hoạt động mặc dù xung quanh là đám đông đang mắng mỏ Robin vì hành vi của chàng ấy. Chàng đã làm bẽ mặt một trong những đối tác quan trọng nhất của cha mình.

Khoảnh khắc bị gián đoạn khi người đàn ông được cho là chồng tương lai của nàng kéo tóc Robin.

- Ngươi nghĩ ngươi đang làm gì vậy? Đã đến lúc ngươi cư xử như một ả đàn bà thực sự."

Hắn định tát nàng nhưng con dao của Zoro cắm vào ngực hắn đã ngăn hắn lại.

- Đánh một người phụ nữ chỉ vì nàng ấy không muốn ngươi là điều trái ngược với những gì ta định nghĩa về một người đàn ông.

- Im đi đồ Thiên chúa bẩn thỉu.

Nước bọt của người đàn ông đủ để chàng đóng con dao lại và dùng chuôi dao đấm vào bụng nàng rồi bỏ đi trong sự hỗn loạn.

Robin được mẹ nhấc lên khỏi sàn và nhanh chóng bế về phòng. Không hề bận tâm đến tiếng la hét của mẹ nàng. Kể cả những lời đe dọa đuổi nàng ra khỏi nhà sau này của cha nàng cũng không. Robin biết tên chàng và giờ đã biết chính xác màu mắt của chàng.

⁕ ⁕ ⁕

Đến rạng sáng nàng lẻn ra ngoài, theo lời người đàn ông trong bữa tiệc, Zoro là người theo đạo Thiên chúa nên nàng biết phải tìm chàng ta ở đâu. Để không thu hút sự chú ý, khi đến khu vực mà hầu hết những người theo đạo Thiên chúa sinh sống, nàng ấy bỏ khăn che mặt ra, nàng cảm thấy kỳ lạ... liệu có ai để ý rằng nàng không thuộc về nơi đó không?

Giữa những cái ngáp, Zoro bắt đầu lấy mẫu gốm ra để mở cửa hàng. Chàng không hiểu cần phải mở cửa sớm như vậy nếu không có ai đến mua chậu vào lúc mặt trời vừa mới mọc. Ngoài ra, chàng ấy thích rèn kiếm với người bạn hàng xóm của mình hơn, một thứ có giá trị để bảo vệ chính mình và những người thân yêu, điều đó thực sự có giá trị hơn nhiều.

Chàng đang chìm đắm trong suy nghĩ thì nhìn thấy một người phụ nữ đi ngang qua với vẻ mặt lạc lõng, mái tóc đen dài óng mượt dài đến tận lưng khiến chàng chú ý.

- Này, cô có cần giúp gì không?

Robin quay đầu nhìn giọng nói tra hỏi, không khỏi mỉm cười. Chiếc bình Zoro đang cầm trên tay rơi xuống đất. Chàng bất ngờ chạy đến ôm lấy nàng.

- Nàng sẽ ổn thôi! Không ai làm gì có lỗi với nàng cả, ta rất lo lắng cho nàng!

Cha chàng lén nhìn ra ngoài lo lắng về tiếng ồn.

- Nhìn đây cha, người phụ nữ con sắp cưới.

Robin kinh hãi nhìn chàng và đẩy chàng ra. Nàng nhất định phải ngừng nghĩ ngợi, đàn ông ai cũng như nhau. Nàng bước đi với tốc độ nhanh nhưng Zoro đã đuổi kịp nàng.

- Robin đừng sợ, chỉ là trò đùa thôi, nàng có muốn được tự do một đêm không? Tối nay ta sẽ đợi bạn ở cửa nhà thờ Hồi giáo, ta chắc chắn nàng chưa từng nhìn thấy thành phố về đêm.

Robin không thèm nhìn mặt chàng, gật đầu rồi rời đi.

⁕ ⁕ ⁕

Nhiều ngày trôi qua nàng vẫn không quên những gì Zoro đã nói với nàng. Một ngày nọ, chỉ vì tò mò, hoặc nàng tự nhủ như vậy, nàng trốn thoát vào ban đêm để đi dạo quanh nhà thờ Hồi giáo. Dòng sông làm không khí ẩm ướt và vầng trăng tỏa sáng huyền ảo. Mọi người đều ngưỡng mộ vẻ đẹp của trăng tròn, nhưng nàng biết rằng nó tràn đầy hy vọng chỉ để rồi trống rỗng.

Nàng có lý trí chắc chắn rằng sau một tuần Zoro sẽ không ở đó đợi nàng, nhưng trái tim nàng vẫn nuôi hy vọng.

Nàng ngồi trước một trong nhiều cánh cổng vàng và ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của mặt trăng trên dòng sông, cây cầu và tòa tháp đã hộ tống chàng.

Một thời gian vô định trôi qua, đã đến lúc phải về. Nàng bắt đầu bước đi không mục đích và cuối cùng dừng lại ở một con đường hẹp không có lối ra. Nàng thở dài, lạc đường, thứ nàng đang tìm kiếm, để đổi lấy sự lạc lối.

- Nàng đang tìm ai đó phải không, thưa cô gái?

Với đôi mắt mở to nàng nhìn chàng.

- Không thể nào.

Chàng chỉ mỉm cười.

- Ta là con người. Hãy đưa tay cho ta nếu nàng muốn kiểm tra. Ta đã đợi nàng.

Nàng đưa tay cho chàng không chút do dự, cơ thể nàng khao khát được tiếp xúc cơ thể, mặc dù nàng sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.

Họ đi dạo trên đường phố Cordoba vào ban đêm, hầu như không được chiếu sáng bởi những vì sao. Zoro khiến nàng cười bằng những trò đùa của chàng, mặc dù đôi khi nàng mắng chàng vì quá ồn ào. Chàng dẫn nàng về nhà, ôm nàng từ biệt. Đúng vậy, chàng chắc chắn sẽ cưới nàng.

⁕ ⁕ ⁕

Những cuộc đi chơi đêm lặp lại và ngày càng thường xuyên hơn. Phải, Robin chắc chắn đã yêu chàng trai đó.

Một đêm nọ, Zoro dồn Robin vào tường.

- Ta có thể không?

Nàng ngượng ngùng gật đầu. Và chàng hôn nàng.

Lúc chia tay, chàng tặng nàng một chuỗi tràng ngọc trai, đó là vật quý giá nhất trong nhà chàng, được truyền từ đời này sang đời khác.

- Ta biết nó không thuộc về tôn giáo của nàng, nhưng đó là thứ quan trọng mà trong nhà ta, vợ của con trai trưởng có được, hãy giữ nó.

Nàng nhìn nó một cách nghi ngờ và cất nó đi cùng với số trang sức còn lại của mình. Nàng không biết nó được sử dụng như thế nào. Nàng thậm chí còn không biết liệu mình có thể kết hôn với chàng hay không. Nàng cũng không hiểu tại sao những người theo đạo Cơ đốc lại coi khoảnh khắc vị thần của họ phải chịu đau khổ như một biểu tượng, nhưng nàng lại giữ nó như một vật kỷ niệm với người yêu của mình.

⁕ ⁕ ⁕

Một buổi sáng trong một ngày tưởng chừng như bình thường, cha mẹ Robin gọi cho nàng.

- Cái này là cái gì? Mẹ con đã tìm thấy nó trong đống đồ đạc của con.

Trên tay cha nàng là chuỗi tràng ngọc trai Zoro đã tặng nàng.

- Trả lời cha.

- Con không biết, thưa cha.

- Trả lời ta đi, sự thật. Con có tin vào thánh Allah không?

- Có, thưa cha.

Ông không thể nhìn lên từ sàn nhà. Cha nàng tức giận, giật đứt chuỗi tràng hạt.

- Không, không phải chàng ấy!

- Thứ rác thải này là của ai thế? Ai đang đưa con ra khỏi đức tin thực sự?

- Có lẽ là chàng trai ở bữa tiệc.

Mẹ nàng đã can thiệp.

- Không phải hắn là người theo đạo Thiên chúa và con đã làm gián đoạn mọi việc vì hắn sao?

Robin trừng mắt nhìn mẹ và bước đi trong nước mắt. Từ cửa sổ, nhìn cha chàng gọi bạn bè đi tìm Zoro, không có tiếng hét nào có thể ngăn cản cha nàng.

Nàng quỳ gối cầu nguyện: "Xin thánh Allah hãy bảo vệ chàng, hãy để chàng đến gần trái tim con.". Nàng nhìn viên ngọc trong chuỗi tràng hạt mà chàng đã tặng. Thứ duy nhất nàng có thể cứu được.

Ở phía bên kia thành phố, chàng đang chạy trốn, băng qua cây cầu duy nhất nối thành phố với những con đường còn lại.

"Xin Chúa, hãy bảo vệ nàng ấy. Lạy Chúa, xin hãy đưa nàng ấy đi cùng con nếu con lên thiên đường. Hãy cứu chúng con."

Chàng ôm chặt chiếc khăn choàng mà chàng đã lấy trộm trong lần đầu tiên gặp nàng và tiếp tục chạy.

⁕ ⁕ ⁕

Họ không bắt được chàng, và không ai biết gì về chàng, kể cả cha mẹ chàng. Mọi người đều cho rằng cuối cùng chàng đã bị giết dọc đường.

⁕ ⁕ ⁕

Robin đã khóc cả tháng trời, cho đến một ngày, vì nghĩa vụ hơn là niềm vui, nàng khoác tay mẹ đi mua sắm. Tim nàng trước khi bước vào cửa chợ đập nhanh. Nàng liên tưởng nó với ký ức về lần đầu tiên nàng nhìn thấy Zoro. Để chuẩn bị tâm lý trước khi đối mặt với ký ức đó, nàng đã rủ mẹ đi dạo xem vài loại vải, bà đồng ý và Robin có cơ hội vừa đi dạo một mình vừa ngắm thảm, đồ trang sức và vải vóc.

Nàng va phải một người đàn ông. Nàng đang định xin lỗi thì:

- Nàng có bỏ trốn cùng ta không?

- Vâng.

999 Sau công nguyên


Ba người con. Hai người cháu. Một người đang trên đường đến. Và tình yêu của đời nàng. Tất cả đều vây quanh giường nàng, Robin hoàn toàn nhận thức được rằng những khoảnh khắc tràn đầy năng lượng sau một tuần chịu đựng quá nhiều đau đớn này là lần cuối cùng của nàng.

- Zoro, chàng có biết em yêu chàng đến nhường nào không?

Zoro, tuổi đã ngoài tám mươi, quỳ trước giường, biết chuyện gì sẽ xảy ra bất cứ lúc nào, nhưng lại không thể nào tiêu hóa được. Vợ chàng, bạn chàng, người yêu chàng, đồng phạm của chàng. Không còn gì trong số đó còn sót lại.

Robin qua đời thanh thản, được bao bọc bởi gia đình, nàng được chôn cất mà không theo nghi lễ của bất cứ tôn giáo nào, cùng với đó nàng qua đời là bí mật gia đình mà họ phải giữ để sinh tồn.

Zoro không lâu sau đó cũng qua đời. Mọi người tìm thấy chàng nằm trên giường, bên cạnh nơi nàng ngủ.

Những người con trai đã di chuyển, chôn cất họ cùng nhau và họ có thể tiếp tục bên nhau trong hòa bình cho đến lần tiếp theo trái tim họ đến trái đất này.

☙ •·· ❧

Nhiều năm sau, lấy cảm hứng từ sự vang dội của một cặp đôi dũng cảm đang yêu,

hàng ngàn truyền thuyết truyền miệng nhau,

khi nước của Guadalquivir ập đến,

hôn cây cầu cũ,

và lá những.

Và đây chỉ là một trong những tiếng vang đó.

•··




ZoRobinShenanigans (19-09-2022), Echoes under the moonlight

https://archiveofourown.org/works/41342457

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com