Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 52


Đã có người nói muốn tự tay bao cho mình ăn, Tiêu Chiến tự nhiên sẽ không tham gia vào, ngoan ngoãn đi tới một bên đậy nắp và coi chừng lửa. Đợi đến khi sủi cảo được dọn lên bàn, mọi người vây quanh bàn ngồi xuống, lại là một mảnh náo nhiệt.

Tiểu Hà Tử không chỉ giỏi bếp núc, bất ngờ là còn còn có một cổ họng tốt, khó được tự mình lên sân khấu, hát mấy khúc ca dân gian nâng cốc mừng ngày Tết tặng cho mọi người. Tiểu Hà Tử hát xong, Đông Ly không cam lòng để hắn giành hết mỹ danh, nhưng chính mình ngoại trừ quơ đao múa kiếm lại không biết gì khác, cũng không thể ngay năm mới đi múa kiếm, đành phải cho tiểu cô nương thay mặt, hiến một điệu múa. Mà Hạ Thiên đừng nhìn ngày thường là một bộ dáng xúc động hi hi ha ha, cư nhiên thổi sáo vô cùng hay, làn điệu dịu dàng du dương, là một khúc vui mừng chúc phúc. Ngay cả Phi Ảnh, cũng có tuyệt kỹ, cũng không gì lạ, là Dịch Dung Thuật mà hắn sở trường nhất, ngay trước mắt mọi người, không ngừng xé xuống từng mảnh mặt nạ mỏng manh, từ ban đầu là gương mặt mọi người đã nhìn quen, xé xuống bảy, tam miếng, nam nữ già trẻ đều có, cuối cùng lại khôi phục gương mặt mọi người đã nhìn quen, mỗi một khuôn mặt đều vô cùng tự nhiên, khó khăn trong đó có bao nhiêu, làm cho mọi người không khen ngợi đều khó.

Cuối cùng đến phiên Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến. Dù mọi người chơi điên hơn nữa, cũng không dám nháo Vương Nhất Bác, một là chung quy cao thấp có khác, hơn nữa Vương Nhất Bác xây dựng ảnh hưởng quả sâu, hai là Vương Nhất Bác thương nặng mới khỏi, cùng mọi người bao sủi cảo đã là cực hạn, còn kêu y làm thêm tiết mục gì khác, chỉ sợ ngay cả tinh thần để đón giao thừa cũng không có. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng mọi người nháo Tiêu Chiến, hơn nữa Tiểu Hà Tử so với mấy hộ pháp khác càng thêm thân với Tiêu Chiến lại uống rượu hơi nhiều, liền không sợ trời không sợ đất mà chỉ vào Tiêu Chiến đòi tiết mục. “Tiêu Chiến a, chủ tử đều tự mình làm sủi cảo cho ngươi, ngươi có phải là cũng nên hồi báo cái gì hay không?”

Vương Nhất Bác cũng không ngăn cản, chỉ cười nhìn Tiêu Chiến. Năm mới, y cũng không bãi cái giá chủ tử, kệ bọn họ chơi nháo.

“Hồi báo?” Cho dù có chuẩn bị lễ vật gì, Tiêu Chiến cũng không tính đưa tặng trước mặt mọi người. “Tỷ như?”

“Tỷ như…Tỷ như…Sao ta biết được a!” Tiểu Hà Tử giơ chân. Sao có thể để cho hắn suy nghĩ a?

“A…Có.” Tiêu Chiến búng tay một cái, đột nhiên nghĩ tới một thứ. Tiêu Chiến thầm thì với Tiểu Hà Tử một hơi. Mọi người mờ mịt.

Không lâu sau, Tiểu Hà Tử mang tới vài cái ly Bạch Ngọc, rượu nho Tây Vực, Nữ Nhi Hồng, Tiểu Thiêu Dao cùng bốn năm loại rượu khác. Rồi mới thấy Tiêu Chiến đứng trước chiếc bàn làm sủi cảo khi nãy đổ tới đổ lui, cũng không biết là đang làm gì. Qua khoảng hai khắc (30’), mới thấy Tiêu Chiến vẻ mặt vừa lòng ôm mấy cái ly, một đống vò rượu lại đây.

“Ngươi đây là làm gì vậy?” Hạ Thiên vươn cổ hiếu kỳ hỏi. Những người khác sao lại không hiếu kỳ? Chỉ là không hỏi nhanh bằng Hạ Thiên thôi.

“Các ngươi nhìn sẽ biết.” Tiêu Chiến cười thần bí, rời mới dọn ra mấy cái ly, ôm vò rượu, “Nhìn kỹ a!” Bắt đầu rót rượu.

Trước đổ một loại, rồi mới đổi một loại khác, sau đó lại một loại khác, chờ đến bốn năm loại rượu đều đổ xong, mọi người ngạc nhiên phát hiện, rượu ở trong ly cư nhiên xuất hiện bốn năm tầng màu sắc khác nhau, rất là xinh đẹp.

“Thật đẹp!” Vài người đồng thời hô lên.

“Cho ngươi,” Tiêu Chiến cười, nâng ly lên đưa tới trước mặt Vương Nhất Bác, “Năm mới vui vẻ.”

“Nha!”

“Ta cũng muốn!”

“Hương vị gì a?”

“Sao mà làm ra được a?”

Tiêu Chiến vừa đưa ra một ly cocktail, mọi người liền nổ tung. Rồi mới có thể nghĩ, đương nhiên không có khả năng chỉ uống một ly là xong, kết quả chính là, ở dưới tác dụng của mấy loại rượu hỗn hợp lại, tất cả mọi người say, căn bản không có ai có thể thủ đến canh năm.

“Chiến…”

“Ta ở.” Người thanh tỉnh duy nhất chỉ có một mình Tiêu Chiến, đem Vương Nhất Bác say đến mơ mơ màng màng, bắt đầu dán lên người hắn đi vào ốc. Mặc dù là ở trong Nghiễm Hàn cung bốn mùa như xuân, ban đêm vẫn là có chút lạnh, thân thể Vương Nhất Bác đã không bằng lúc trước, hắn cũng không muốn làm cho y bị đông lạnh.

“Ôm…” Vương Nhất Bác say hồ đồ buông xuống hết thảy rụt rè, đúng là vô cùng thẳng thắn thành khẩn đến đáng yêu.

“Đã ôm!” Trong viện còn có người, không biết lúc nào sẽ đột nhiên tỉnh lại, Tiêu Chiến cũng không muốn cho người bên ngoài biết được mặt đáng yêu này của Vương Nhất Bác – hắn tưởng Vương Nhất Bác nhất định cũng không hi vọng như vậy, thế là ôm người trực tiếp đi vào mật thất.

“Ân,” Vương Nhất Bác lắc đầu, ở trong ngực Tiêu Chiến cọ mặt mình, vẫn là một câu kia, “Ôm…”

“Ngoan, đang ôm!” Lúc này Tiêu Chiến đã ôm Vương Nhất Bác vào phòng tắm của mật thất.

Vương Nhất Bác cũng không thành thật, hai tay ôm chặt cổ Tiêu Chiến, mặt cắm ở vai Tiêu Chiến không ngừng cọ, còn không ngừng kêu, “Ôm, ôm…”

Lúc này Tiêu Chiến cuối cùng hiểu được – nếu hắn còn không hiểu được chính là ngu ngốc, Vương Nhất Bác làm sao là muốn ôm một cách đơn thuần a! Đổi cách nói hiện đại, y muốn – làm tình!

Tiêu Chiến cười đếu kêu một cái vui vẻ a! Cuối cùng cũng có một ngày Vương Nhất Bác chủ động hướng hắn cầu hoan.

“Nai Con ngoan, ôm liền đây.” Tiêu Chiến vừa hống Vương Nhất Bác, vừa lột sạch quần áo của người trong lòng.

“Ân, Nai Con…ngoan, Chiến…ôm.” Vương Nhất Bác giống trẻ nít ba tuổi học vẹt lại, học câu nói của Tiêu Chiến, tay cũng không thành thật, cũng học thủ pháp của Tiêu Chiến, xé rách quần áo của hắn. Đừng nói là Vương Nhất Bác đã say, lúc Vương Nhất Bác tỉnh, ở chuyện vặt hàng ngày, y cũng không làm thuận tay bằng Vương Nhất Bác, cho nên thẳng đến khi Tiêu Chiến đem y lột sạch sẽ, y lại ngay cả một cái ngoại sam của Tiêu Chiến cũng chưa lột xuống được.

Tiêu Chiến cũng là có chút gấp gáp, từ khi Vương Nhất Bác ra cửa tới này hắn liền không chạm qua y, tính tính cũng đã hơn hai tháng, trước đó trong lòng nhớ thương thương thế của Vương Nhất Bác, còn chưa cảm thấy thế nào, nay vừa bị Vương Nhất Bác trêu chọc, đúng là một chốc cũng không nhẫn được. Cũng không cởi áo, ôm Vương Nhất Bác trực tiếp nhảy vào trong ôn tuyền, tắm rửa qua loa liền trực tiếp xông vào vùng cấm của Vương Nhất Bác.

“A…”

“Ân…”

Hai người đồng thời kêu ra tiếng, cũng không biết là đau, vẫn là gì khác.

Tiêu Chiến hung hăng va chạm trong cơ thể Vương Nhất Bác vài cái mới chậm lại, vội vàng lột bỏ y phục ẩm ướt, rồi mới bắt đầu là một loạt hôn che trời lấp đất, hôn đến mức Vương Nhất Bác cơ hồ là tắt thở. Một thân đầu dấu xanh tím là không tránh được, Tiêu Chiến cắn hôn thân thể Vương Nhất Bác còn thấp giọng gầm nhẹ, “Tiểu lãng chân, là ngươi trêu chọc ta, xem ta làm thế nào xử lý ngươi! Từ năm này làm được sang năm đi thôi!”

“A…ha…Chiến…muốn…” Vương Nhất Bác sớm đã bị làm được thất điên bát đảo, làm gì còn có rảnh mà quản Tiêu Chiến dùng xưng hô là dành cho nam hay nữ?

Mà Tiêu Chiến cũng là trong đầu một mảnh trắng xóa, làm sao nhớ rõ hiện tại là ngày mấy lại là năm nào, có thể nhớ rõ là giao thừa đã là rất không tệ.

Kết quả hai người ép buộc lần này hơn hai ngày có thừa, từ trong nước làm tới trên giường, từ trên giường làm xuống đất, lại từ trên đất làm tới trong nước, rồi mới làm quay về giường. Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến làm tới xỉu, lại bị làm tỉnh, Tiêu Chiến có đôi khi mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, lại bị Vương Nhất Bác trêu chọc tỉnh. Nhờ có kinh nghiệm đói khát lần trước, nay trong mật thất cũng có điểm tâm cùng trái cây khô không có mùi nặng, thêm một ấm trà lạnh, lúc hai người làm tình, thỉnh thoảng ăn chút lót dạ, cũng là không bị đói khát.

Đợi đến ba ngày sau, lúc Tiêu Chiến từ trong dư vị hoan ái hoàn toàn tỉnh lại, mới phát hiện chính mình chưa từng bẩn như vậy. Hai người trần truồng ngủ dưới đất trong phòng tắm, nhờ vào phòng tắm cách ôn tuyền không tính xa, cho nên nhiệt độ dưới đất khá ấm, người không bị lạnh tới, nhưng quần áo đệm chăn lại vung vãi khắp nơi, trên người lại là mồ hôi nước bọt dịch thể đông lại thành từng mảng, thực sự là bẩn loạn đến vô cùng thê thảm.

Tiêu Chiến nhíu mày. Phải biết rằng người ở trong bệnh viện lâu, ít nhiều đều có chút yêu sạch sẽ, mà chứng thích sạch sẽ của Tiêu Chiến mặc dù không nặng, nhưng loại trình độ bẩn loạn này vẫn là làm cho hắn không thể nhịn được. Liền không vội đi ra mật thất mà là bắt đầu dọn dẹp cho ngăn nắp lại. Mà nơi đầu tiên muốn dọn dẹp, tự nhiên là hắn cùng Nai Con.

Chờ Tiêu Chiến đem hai người tắm rửa sạch sẽ, dọn dẹp phòng ngăn nắp, quay lại, vừa vặn nhìn thấy Vương Nhất Bác mở to hai mắt, không hề gây ra tiếng động, dùng tư thế vừa tỉnh lại nằm ở trên giường nhìn hắn.

“Đang nhìn cái gì?” Tiêu Chiến cười, bước lại mặc quần áo cho Vương Nhất Bác. Kỳ thật nếu hắn lưu ý, đã sớm có thể phát hiện Vương Nhất Bác tỉnh lại, nhưng hắn là đối Vương Nhất Bác không bố trí phòng vệ, cho nên cũng không có cố ý chú ý hơi thở xung quanh.

Vương Nhất Bác đối Tiêu Chiến cũng vậy, cho tới bây giờ đều là lòng tràn đầy tín nhiệm, thuận theo Tiêu Chiến nâng tay kéo chân mặc quần áo cho y.

“Nhìn ngươi dọn dẹp phòng ở. Hôm nay ta mới biết được, nguyên lai trong mật thất này đều là do ngươi sửa sang lại.” Trước đây Vương Nhất Bác tiến vào là vì luyện công, luyện xong liền đi ra ngoài, ngay cả miếng nước cũng khó mà uống một chút, càng đừng nói ở lâu trong này, Sau này cùng Tiêu Chiến ở trong này hoan ái mấy lần, mỗi lần tiến vào đều là ngay ngắn chỉnh tể, hơn nữa bên ngoài ngày thường đều được Tiểu Hà Tử hầu hạ chu đáo, cho nên chưa từng nghĩ tới Tiểu Hà Tử là không vào được mật thất, luôn cần phải có người dọn dẹp sửa sang lại. Nhưng Vương Nhất Bác cho tới bây giờ luôn không nghĩ tới, luôn lạnh lùng thản nhiên giống như vạn phần kiêu căng như Tiêu Chiến sẽ cam tâm cúi đầu xoay người làm loại việc của hạ nhân này.

“Ta dọn dẹp thì có chuyện gì sao? Nhìn vẻ mặt ngươi như là bị dọa.” Tiêu Chiến mang chiếc tất cuối cùng cho Vương Nhất Bác, cột chắt dây vớ.

“Nhưng là, loại việc của hạ nhân này…” Vương Nhất Bác vẫn là có chút hoảng hốt.

“Luôn phải có người làm không phải sao? Vả lại Tiểu Hà Tử cũng không vào nơi này được.” Tiêu Chiến nhéo nhéo mặt của Vương Nhất Bác.

“Sau này ta giúp ngươi…” Ngẫm lại cảm thấy không đúng, nơi này là mật thất của Nghiễm Hàn cung, vốn phải là chính mình đi dọn dẹp, sao có thể nói là y giúp Tiêu Chiến đâu?

“Được rồi, ngươi một đại thiếu gia làm sao biết làm này đó.” Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác đi ra ngoài, không ở vấn đề này dây dưa.

Vương Nhất Bác cảm thấy trong lòng có luồng nước nóng chảy qua, hừng hực, không thể nói rõ là ấm hay là đau. Cho tới bây giờ y luôn là được người hầu hạ chu toàn, cũng không cảm thấy cái gì, nhưng y chưa từng nghĩ tới Tiêu Chiến cũng sẽ hầu hạ y như vậy. Hôm nay bỗng nhiên phát hiện, nguyên lai Tiêu Chiến vẫn luôn hầu hạ y hảo hảo, sủng đến hảo hảo…

“So với việc kia, chúng ta nói việc quan trọng hơn đi!” Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác tới trước giường Hàn Ngọc, cuối cùng lại cảm thấy quá lạnh, không dám làm cho Vương Nhất Bác trực tiếp ngồi xuống giường, mà là chính mình ngồi xuống, rồi mới làm cho Vương Nhất Bác ngồi trên đùi mình. “Ngươi xem cái này.”

Vương Nhất Bác tiếp nhận, phát hiện đúng là bản nội công tâm pháp Ngọc Hư Cung mà mình đưa cho Tiêu Chiến. “Có vấn đề gì sao?”

“Ngươi trước nói cho ta biết, hiện tại nội công của ngươi ở tầng mấy?”

“Nội lực không tới một thành, nhưng nội công miễn cưỡng bắt ở tầng thứ ba, xảy ra chuyện gì?” Vương Nhất Bác mờ mịt hỏi lại.

“Chẳng lẽ cho tới bây giờ ngươi cũng không biết, ngươi đem bản tâm pháp này luyện sai rồi sao?”

*** 52 ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com