Chương 20: Mục đích thực sự
"Tôi thấy kỳ lạ, tại sao khi đã biết rõ về quá khứ và thân phận thật rồi, cậu vẫn không nói cho Vương Trọng Quang biết chuyện tôi đang đe dọa cậu.” Tiêu Chiến lực tay rất lớn, nắm đến mức Vương Nhất Bác cảm thấy xương dưới cằm sắp bị vỡ vụn ra luôn rồi.
Tiêu Chiến phát hiện ra hắn hoàn toàn không hiểu gì về tên nam nhân nhìn yếu đuối mong manh trước mắt này, lúc trước chỉ là bởi vì cậu ta mất trí nhớ, đối với người thân của chính mình không có tình cảm nên mới nghĩ sẽ lợi dụng cậu ta, hiện tại mặc dù biết mình có Vương Trọng Quang làm chỗ dựa vững chắc như vậy mà cậu ta đối với hắn vẫn y như cũ biểu hiện ra một bộ dạng ngoan ngoãn thuận theo.
Mà loại thuận theo này lại không chen lẫn nửa điểm nịnh hót, trải qua mấy ngày sống chung, cậu ta chưa từng chủ động nói câu nào với hắn, hình như đến cả việc nhìn thẳng cũng không có mấy lần.
Vương Nhất Bác bị ép ngẩng đầu, bất đắc dĩ phải đối mặt với ánh mắt dọa người của Tiêu Chiến, nhỏ giọng mở miệng nói “Tôi chỉ là làm dựa theo điều khoản trên hợp đồng thôi, cũng… cũng nhận được 20 triệu Tiêu tổng ngài cho.” Sau đó rời đi khỏi cái thành phố này, tuyệt đối sẽ không lấy thân phận Vương Nhất sống ở bên cạnh Vương Trọng Quang làm người thừa kế.
Tiêu Chiến nheo mắt lại “Đã có Vương Trọng Quang, cậu vẫn còn nhớ tới 20 triệu kia, có điều cũng khó trách, kẻ ngu si giống như vậy trên đời cũng không phải là không có, Vương Trọng Quang cũng chỉ coi cậu là người thừa kế mà bồi dưỡng, sẽ không dành chút tình thân nào cho cậu đâu.”
“Ở ngoài… ông ngoại đối với tôi rất tốt, tôi chỉ là không muốn phụ lòng tâm ý của ông thôi.” Cậu nơm nớp lo sợ bác bỏ, Vương Trọng Quang tuy rằng không phải là một con người lương thiện gì cả, nhưng mấy ngày này quả thật đối với cậu dốc lòng chăm sóc, thậm chí mời cả thầy dạy chuyên nghiệp tốt nhất phổ cập kiến thức kinh doanh cho cậu, chỉ riêng chút chuyện này, Vương Nhất Bác đã xem Vương Trọng Quang là người thân thật sự của mình.
Tiêu Chiến không nghe rõ Vương Nhất Bác nói gì cả, bởi vì hắn lần thứ hai đang bị đôi con ngươi trong suốt kia của cậu hấp dẫn, rút đi tất cả trầm lạnh trên mặt, hắn cứ thất thần như thế nhìn chằm chằm vào cậu. Nhưng chỉ trong tíc tắc, sát khí trong ánh mắt liền bỗng hung tàn lên, lần thứ hai bóp lấy cái cổ của cậu, khí lực so với lúc nãy còn lớn hơn.
"Tôi cho cậu biết, cho dù cậu có bắt chước giống cậu ta thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không để cậu ở bên cạnh tôi đâu. Mau dẹp cái ý nghĩ này đi!” Nói rồi đột nhiên buông tay ra, Vương Nhất Bác té xuống đất, Tiêu Chiến trừng trừng lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Cậu sợ hãi không thôi, mất cả nửa ngày mới hoàn hồn lại, cậu cứ cho rằng đã nhiều ngày trôi qua như vậy, chắc Tiêu Chiến đã bắt đầu quên đi cậu rồi chứ, không ngờ tới…
Mấy ngày kế tiếp, dựa theo sai bảo của Tiêu Chiến, cậu rốt cục đáp ứng yêu cầu của Vương Trọng Quang, không chỉ chuyển đến ở trong biệt thự Vương gia, hơn nữa còn tiếp nhận sự chỉ bảo công việc kinh doanh của Vương Trọng Quang nữa, Vương Trọng Quang nghiễm nhiên đã xem cậu như là người thừa kế để bồi dưỡng.
Tiêu Chiến chỉ âm thầm chờ đợi, cuối cùng sau một tháng, Vương Trọng Quang ngã bệnh, phải nhập viện, tựa hồ là bởi vì lao lực lâu ngày tích tụ thành bệnh. Tiêu Chiến lúc này yêu cầu cậu buổi tối trở về ở.
Vương Nhất Bác sau khi trở về, bất ngờ nghe trộm được Tiêu Chiến cùng thủ hạ nói chuyện…
Lúc đó mới biết được mục đích thực sự của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com