Chương XXIV
Sáng Jeongin lờ mờ mở mắt, dư âm đêm qua vẫn còn khiến trong người nó khó chịu, bên dưới bị làm tới mềm nhũn, hông thì đau nhức. Thật sự đã giữ lời hứa rằng chỉ làm một nháy..nhưng mà nó cũng không nghĩ lại đau đến như vậy.
Nó vẫn cảm nhận được bàn tay to lớn, ấm áp của hắn vẫn đang xoa xoa eo nó, một tay còn lại gõ phím xử lý công việc trên chiếc bàn gỗ nhỏ và bây giờ chính xác là đã 10h sáng rồi.
Jeongin ngước lên nhìn người lớn hơn, như cảm nhận được ánh mắt của nó hắn quay lại
- Tỉnh rồi, còn đau lắm không Innie
Nó lập tức quay đi chẳng nói chẳng rằng, còn hất tay hắn ra.
- Cút đi đồ độc ác.
Seungmin ngưng đánh máy lại nằm xuống ôm lấy cơ thể trần trụi của nó từ phía sau, tùy hừng thả trên vai gầy vài nụ hôn nhẹ, hắn buông lời nhẹ nhàng an ủi.
- Ba xin lỗi, là ba quá tay nhưng chẳng phải ta vẫn giữ lời hứa với em là một nháy sao? Innie đừng giận.
Nó lại nằm sát mép giường, một mực hất hay Seungmin ra, thái độ lườm nguýt đanh đá lại xuất hiện trên khuôn mặt khả ái.
Hắn biết nó đau chứ nhưng giờ làm được gì trong khi chuyện là do bản thân gây ra. Nếu không xin lỗi đàng hoàng đừng nói đến chuyện ôm ấp được nó, hoặc tệ hơn là nó sẽ về phòng. Ôi thề có chúa..là do nó làm hắn mất kiểm soát chứ không phải mấy con quỷ sau lưng Seungmin xúi hắn làm đâu. Thề đấy.
- Tránh ra, cút đi đâu thì cút đi.
Seungmin dù biết cáo nhỏ dỗi đấy nhưng vẫn nổi hứng trêu đùa.
- Vậy ta đi nhé.
Nó vẫn không nói gì mặc hắn chuẩn bị rời khỏi giường.
- Biết ngay mà, có thương yêu gì đâu. Ăn được cái là lại lật mặt ngay.
Seungmin nói thì nói thế chứ hắn đang thu dọn lại tài liệu trên bàn thôi rồi lại quay về giường nằm ôm lấy nó. Giọng vẫn nhất mực nuông chiều.
- Ta xin lỗi Innie mà, tại tiếng ca đêm qua của bé thôi. Hay như oanh vàng thế thì ai dừng lại được.
- Đê tiện, đúng là hảo đê tiện. Tối nay cút ra chỗ khác ngủ đừng có sấn vào đây
Nó cuốn chăn quanh người đứng rồi bước mạnh xuống giường đi về phòng. Nhưng vừa được một bước đã ngã nhào ra, Jeongin kêu lên đau đớn trong khi tay vẫn cố giữ chặt cái chăn. Seungmin thấy vậy liền chạy lại bế nó lên giường rồi về phòng lấy quần áo cho nó.
Jeongin được Seungmin tắm rửa lại toàn thân rồi cả hai cùng đi ..ăn sáng hoặc là.. ăn trưa.
Jeongin vì cơ thể mệt mỏi rã rời nên chẳng muốn làm gì chỉ nằm lì trên giường còn đuổi Seungmin đi làm vì hắn cứ ở nhà là ôm ôm ấp ấp khiến nó phát cáu. Ôm đã đành tay lại cứ sờ mông nó không thì cũng ôm eo. Jeongin hận không thể đạp cho hắn một cái ghim thẳng người lên tường.
Tầm hai giờ chiều Seungmin để nó ở nhà một mình vì công ty có chút chuyện cần hắn lên giải quyết.
- Innie ở nhà ngoan lát về ba sẽ mua trà sữa và bánh ngọt cho em nhé.
- Cút đi đâu thì cút đi.
Hắn không nói gì chỉ cười nhẹ bất lực rồi hôn lên má nó cái chụt, sau đó rời khỏi nhà.
Ừ hắn nói đi một tí, một tí thôi sẽ về mà giờ xem. 7 giờ tối rồi còn không thèm vác mặt về. Jeongin vừa đau vừa bực, đến một tin nhắn cũng không có. Được thôi, đã vậy nó dỗi luôn cho biết mặt.
Nó gọi đặt đồ ăn tối với một mì tương đen và ít thịt chiên giòn. Hạ thân dù đau đến mấy cũng phải tự lết xác xuống nhận đồ khiến Jeongin vẫn phải cố cắn răng bước từng bước xuống cầu thang chưa kể còn phải che chắn kĩ vì từ cổ xuống ngực chi chít dấu hôn do Seungmin để lại.
Xử xong bữa tối rồi thu dọn, sau đó lại lê thân tàn lên phòng lấy quần áo tắm.
Nếu đã đau như này thì ngâm mình trong nước ấm cùng một chút tinh dầu thực sự rất tuyệt.
Nó vừa vào nhà tắm được 10 phút thì hắn về nhà. Tay vừa xách bánh cùng với trà sữa nhanh vào bàn ăn, bày bánh ra đĩa thật chỉn chu rồi mang lên cho nó. Nhưng vừa mở cửa phòng đã chẳng thấy Jeongin nằm trên giường, phòng tắm cũng không thấy đâu.
Nghĩ nó dỗi vì hắn về muộn lại còn làm nó đau như thế nên chắc nó bỏ về phòng rồi. Tay bế khay bánh và trà sữa sang phòng nó, Seungmin gõ cửa vài lần nhưng vẫn không thấy nó đáp lại. Sợ Jeongin xảy ra chuyện nên hắn không nghĩ nhiều đẩy cửa bước vào.
Vẫn chẳng thấy bóng dáng nhỏ bé, nhưng từ bên trong nhà tắm lại có tiếng nước chảy
Như một kẻ không liêm sỉ, hắn thản nhiên đẩy cửa bước vào. Jeongin đang ngâm mình trong bồn nước nóng
Tay còn nghịch bọt từ xà phòng trong bồn, miệng cười không ngớt.
- Kim Seungmin chết tiệt còn không mau về em bỏ ba luôn... Đúng là đồ tồi. Một tin nhắn cũng không nhắn, còn không biết có quên bánh với trà không.
Seungmin bước đến bên cạnh bồn tắm sau lưng Jeongin. Hắn nghe hết những lời trách móc của nó miệng bất giác câu lên nụ cười mà trong cái tình cảnh hiện tại thì Jeongin cho rằng nó rất đểu cáng.
- Em nỡ bỏ ba sao?
Nó giật mình quay lại đã thấy một thân âu phục chỉnh tề đang nhìn chăm chăm nó, và đặc biệt là nhìn xuống cơ thể ngọc ngà của nó. Jeongin vội vơ bọt xà phòng lại che thân, nó cau mày khó chịu.
- Đi ra ngoài
Hắn đi lại sau nó đặt cằm lên vai Jeongin giọng nũng nịu.
- Ba tắm cho em nhé.
Vừa nói bàn tay hắn vừa luồn xuống làn nước nóng còn bốc hơi nhẹ tìm đến điểm hồng nơi ngực nó mà đùa nghịch.
Jeongin bắt lấy bàn tay đang không chút ý tứ kia hất mạnh ra.
- Chê. Còn nhớ đường về? Trên người còn mùi rượu nữa.
Seungmin cũng biết bản thân sai, giọng hắn vẫn nhỉ nhẹ đầy cưng chiều.
- Là ba sai, Innie đừng giận. Ba vẫn nhớ mua bánh và trà cho em mà.
Nghe đến đây miệng nó bất giác câu lên nụ cười thỏa mãn quay lại cười với hắn.
- Được vậy ba ra đi, em sẽ ra ngay.
- Nhưng ba muốn tắm cùng em cơ.
Nghe đến đây nó thẹn quá hóa giận, lại lấy cái ca để gần đó dội cho hắn một dội làm Seungmin coi như ướt từ đầu tới chân.
- CÚT RA NGOÀI ĐỒ ĐÊ TIỆN.
Hắn không nói gì lập tức cởi bỏ áo vest rồi áo sơ mi.
Nó thấy vậy cũng hoảng liền nhẹ giọng đuổi khéo.
- Ba.. em không cố ý, ba..ba về phòng tắm nha đừng có tắm ở đây.
Chờ nó nói xong hắn cũng cởi xong rồi. Giờ thì xác định đi Yang Jeongin.
Seungmin bước vào bồn tắm, Jeongin đứng dậy định chạy nhưng nhanh chóng bị hắn kéo ngược lại và chính xác là nó đang ngồi lên đùi hắn, mông còn cọ vào vật bên dưới khiến Jeongin rùng mình một đợt.
Tay Seungmin lại bắt đầu mò mẫm vuốt ve làn da mềm mịn kích cảm giác bên trong nó. Jeongin liên tục đẩy ra nhưng người nó giờ yếu lắm, bên dưới còn đau như vậy nếu hắn làm nữa...chắc nó trốn khỏi Kim gia lần nữa quá.
- Nào..đừng nghịch.
Nó vừa quay đầu lại thì Seungmin đã vồ vập hôn tới khiến nó không kịp phản ứng. Jeongin dù hôn bao nhiều lần vẫn ngốc như thế, lần nào cũn chỉ biết há miệng để Seungmin tự thân vận động. Chỉ khi hắn gần như lấy đi hết oxi thì nó mới đẩy ra.
Jeongin nhanh chóng bước ra khỏi bồn tắm mặc Seungmin kéo nó lại, nó chạy lại vòi hoa sen xả sạch xà phòng trên người rồi lao ra ngoài.
Nhanh chóng mặc quần áo vào rồi nằm trên giường lướt điện thoại. Seungmin từ phòng tắm đi ra lại chỉ cuốn trên người độc một cái khăn tắm và ...nếu Yang Jeongin nói không mê thì đó là đang nói dối. Nói dối trắng trợn.
- Đi về phòng lấy đồ mặc vô coi, đẹp lắm hay gì mà khoe.
Hắn cười đểu nhìn nó đang bĩu môi phủ nhận cái cơ thể tuyệt mĩ này.
- Không đẹp nhưng cũng làm ai đó chết mê, nhất là tối hôm q..
- Im ngay.
Nó lườm Seungmin rồi chỉ tay ra phía cửa thẳng thừng đuổi hắn về phòng.Tất nhiên đã bị đuổi thẳng cổ như thế thì chỉ mặt dày mới ở lại, cơ mà Kim Seungmin dễ có khi ở lại thật.
Sau khi về phòng thay đồ rồi chuẩn bị bánh và trà sữa mang lên cho nó.
- Của ngài đây ạ.
Jeongin thấy đĩa bánh cũng trà sữa mắt nó lại sáng hơn đèn pha ô tô liền ngồi dậy đón lấy bánh vừa trà rồi ngồi ăn ngon lành mặc kệ Seungmin đang ngồi đó. Nó ăn xong thì đẩy khay vỏ bánh và cốc trà sữa đã hết sạch sang cho hắn
- Ba ơi ăn xong rồi á.
Hắn biết ý bê cái khay ra ngoài rồi lại trở lên phòng
- Ba ơi đánh răng ạ.
Seungmin bế nó vào nhà tắm rồi giúp nó lấy bàn chải, nước súc miệng. Tầm năm phút sau lại bế nó ra đặt lên giường rồi nằm xuống ôm nó.
- Ba ơi.
- sao em.
- Mai nấu lẩu tokbokki nha, em muốn ăn.
- Thế thì phải làm sao nhở.
Nó nghe vậy lại nhăn mặt. Hừ!..nó biết đấy. Ngay từ khi nó đề xuất thì miệng hắn đã nở một cười trông không thể nào đểu hơn rồi.
Seungmin đợi mãi vẫn chưa thấy Jeongin hành động lại ra giọng giận dỗi.
- Em chẳng thương ba.
Nó nghe vậy thở hắt ra một cái bất lực rồi ngồi dậy hôn vào môi,má, mắt, trán. Chỉ combo đó mới giúp nó ' sai việc ' được Kim Seungmin.
Sau khi đã thỏa mãn hắn kéo nó nằm xuống.
- Mai ăn lẩu Tokbokki nhé.
- Đồ đê tiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com