Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

•5•

"Có chuyện gì sao ạ?"

Kim Taehyung ôn tồn bước vào nhà, tay vẫn nắm chặt lấy tay Jeon Jungkook. Khác xa với anh, tâm trạng cậu bây giờ giống như kẻ trộm bị phát hiện vậy. Dám cả gan đánh cắp con trai nhà họ Kim mang đi từ sáng đến chiều tối mới thèm trả về. Bản lĩnh thì Jeon Jungkook có đấy nhưng cậu vẫn sợ bị mắng lắm.

"Hai đứa tình tứ quá hen."

Ba Kim bình thản phán một câu xanh rờn, tay nâng cốc trà lên rồi nhấp môi một cái.  Jeon Jungkook như bị gãi trúng chỗ ngứa, ngại ngùng buông tay Kim Taehyung ra mà đỏ mặt. Mặc dù cả hai đều đã được hai bên gia đình đồng ý nhưng nhìn thái độ nghiêm khắc của ba Kim hiện tại khiến cậu có chút lo lắng. Ba Kim trước giờ rất hiền hòa, đây là lần đầu bác ấy tỏ vẻ khó chịu khi Kim Taehyung bị cậu bám lấy không cho về như hôm nay.

"Nắm tay nhau lại đi rồi chúng ta mới trả lời Taehyung được."

Mẹ Jeon che miệng nín cười, gắng lắm mới diễn được nét diễn thật trân cho cả hai tin rằng cả nhà đang nghiêm túc. Jeon Jungkook vội với bàn tay mềm mềm của mình tới bàn tay ít mềm nhưng nói trắng ra là cứng cỏi của Kim Taehyung rồi nắm lấy. Đứng đợi một lúc vẫn không thấy mọi người nói gì, cậu hồi hộp nắm chặt lấy tay anh rồi đung đưa sang hai bên.

Mọi người: "..."

Jeon Jungkook khẽ nhíu mày, hai đầu chân mày xinh đẹp bắt đầu ra sức thái độ mà chen lấn, xô đẩy nhau giữa ấn đường.

"Sao mọi người nhìn chúng con chằm chằm thế ạ?" Kim Taehyung thắc mắc lên tiếng.

"Tụi con bị nhìn nhiều đến mức sắp thành cái gương cho mọi người soi luôn rồi."

Mọi người: "..."

"Mà nói gương cũng không đúng, chỉ có con mới được soi KooKoo thôi."

Kim Taehyung tỉnh như ruồi, tuôn ra một tràng như máy phát âm thông dụng khiến tất cả mọi người đều phải cố gắng nương theo để hiểu rõ ý mà anh muốn truyền tải. Jeon Jungkook xấu hổ, cậu dùng khuỷu tay thục một cái mạnh bạo vào tay anh. Kim Taehyung xấu số chịu đựng, mặt cắt không ra một giọt máu vì bị tấn công bất ngờ.

Cả nhà cười phá lên vì đôi phu phu trước mặt. Ông Kim cũng thôi màn diễn xuất đầy căng thẳng của mình mà cười khà khà lên. Chỉ có mỗi Jeon Jungkook và Kim Taehyung là đứng ngơ ngác như chú voi con ở bản đôn, chăm chỉ chớp mắt để xử lí được tình huống lạ kì này.

"Thôi được rồi đừng doạ hai đứa nó nữa, bà nói đi."

Ba Jeon cười mỉm chi, hướng ánh mắt dịu dàng đầy tình yêu thương tới cặp đôi đang mặn nồng tay em đan tay anh ở phía đối diện. Mẹ Kim nghe thấy lời đề nghị này thì cũng ôn tồn gật đầu đồng ý.

"Cũng không có chuyện gì quá quan trọng. Như Taehyung đã biết thì công ty của nhà Kim và nhà Jeon vẫn hợp tác với nhau ngần ấy năm trời đúng chứ? Trong công cuộc làm ăn thì đương nhiên không thể nào suôn sẻ mãi được, mọi người đã rất phải cố gắng để vượt qua, ai cũng mệt mỏi và kiệt sức cả."

Tâm tình của Kim Taehyung bắt đầu trở nên hỗn loạn, anh đưa mắt nhìn cậu, cái nắm tay bỗng siết chặt hơn.

"Nên là sắp tới sẽ có chuyến nghĩ dưỡng đầy đặc biệt dành cho tất cả chúng ta. Mẹ và mọi người được nghỉ ngơi thoải mái, còn con và Jungkookie thì có thêm nhiều thời gian bên nhau hơn, đúng chứ?"

"Đừng lừa bọn con."

Mẹ Kim chột dạ ngớ cả người ra. Ba Kim thấy tình thế bất ổn liền đánh lạc hướng lái sang chuyện khác để mà nói chuyện phiếm cùng ba Jeon. Mẹ Jeon lại tiếp tục bật mood diễn xuất nâng cao, tiến tới kéo tay mẹ Kim vào trong bếp để lẩn tránh ánh mắt sắt lẹm của Kim Taehyung.

"Có chuyện gì thế ạ? Lừa gạt gì ở đây thế Taehyungie?"

Jeon Jungkook hướng ánh mắt hiếu kì về phía anh, tay khẽ kéo đối phương đến sát gần mình hơn. Kim Taehyung khẽ thở dài, đưa tay còn lại lên xoa xoa một bên má của cậu.

"KooKoo biết anh hiện tại đang giữ chức giám đốc của công ty Vante Entertainment và đó cũng là công ty của gia đình anh đúng chứ?"

Cậu hồi hộp gật nhẹ mái đầu.

"Tương lai công ty sẽ có rất nhiều dự án vì lịch trình comeback của nhóm nhạc mới, chắc là bố mẹ muốn anh thoải mái trước khi thực hiện chúng. Và có lẽ là sắp tới anh sẽ bận rộn hơn hiện tại...một chút?"

Kim Taehyung cố ý kéo dài câu cuối, vừa nói vừa len lén quan sát thái độ của người đối diện. Hận không thể cười to lên một tràng vì nét mặt thay đổi còn nhanh hơn lật bánh tráng của Jeon Jungkook.

"Nhưng KooKoo của anh yên tâm, cuộc đời này có rất nhiều ngã rẽ. Thường thì người ta sẽ chọn con đường nhanh nhất để rẽ vào mà đi tới thành công. Còn riêng Kim Taehyung anh, anh chọn ngã vào tim em, rẽ vào trái tim ngọt ngào của KooKoo nhà anh để em có thể tiếp thêm sức mạnh, con đường anh đi có em sẽ thuận buồm xuôi gió."

Khoé mi cậu cay xè, cổ họng nghèn nghẹn khó có thể thốt lên rõ thành lời.

"Chỉ cần em luôn ủng hộ anh. Chỉ cần như thế, Kim Taehyung này nhất định sẽ trả nợ cho em."

"T-trả nợ gì ạ?"

"Nợ một lời hứa khi cùng nhau lên lễ đường, nợ một đời cùng nhau trăm năm hạnh phúc, thuỷ chung trọn vẹn, giữ trọn tình yêu."

"Từ khi nào mà Taehyungie lại trở nên sến sẩm như thế này vậy nhỉ." Jeon Jungkook vui vẻ trêu ghẹo.

"Sến như thế thì mới là Alpha của em chứ."

"Của em?"

"Ừm, của em, của em tất."

Kim Taehyung đưa tay lên xoa mái đầu tròn vo của cậu, âu yếm vuốt từng lọn tóc vào nếp. Người ta thường nói, nếu là bad boy thì sẽ tặng bạn một cặp sừng trên trán, còn good boy thì sẽ tặng bạn một nụ hôn. Nhưng anh vốn không chỉ là good boy mà còn là sến boy, một nụ hôn thôi thì không bao giờ đủ với anh. Mà phải là nhiều nụ hôn, nhiều nhiều nhiều

Kim Taehyung luôn nghĩ rằng thơm má thì hơi trẻ con, hôn môi lại là biểu hiện của mong muốn ân ái. Còn một cái hôn lên trán thì chẳng có tạp niệm gì cả. Anh chỉ muốn Jeon Jungkook biết rằng anh thương cậu ấy mọi lúc mọi nơi, bất kể là thời điểm hay địa điểm. Chỉ cần là Jeon Jungkook, người mà trọn đời trọn kiếp nắm giữ trái tim anh.

Nhẹ nhàng vén tóc mái cậu sang một bên, Kim Taehyung ghé sát môi, từng nụ hôn vụn vặt được trải dài từ trán cho đến sóng mũi thẳng tắp của cậu. Jeon Jungkook ngoan ngoãn hưởng thụ, mắt híp lại, khoé môi cũng câu lên thành một đường cong hạnh phúc.

Nhưng đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt bầu không khí vui vẻ của tất cả mọi người trong nhà. Bác quản gia tinh ý bước đến mở cửa ra, ngay lập tức một kiện hàng kì lạ được đặt ngăn nắp trước cửa nhà.

"Ai trong nhà đặt hàng gì sao?" Mẹ Kim lên tiếng hỏi.

"Tôi không đặt gì cả." Ba Kim lẫn Ba Jeon đồng thanh trả lời.

Mẹ Kim khó hiểu xoay người qua nhìn mẹ Jeon nhưng ngay sau đó lại nhận được một cái lắc đầu tương tự.

"Trên kiện hàng ghi người nhận là cậu chủ Jeon thưa bà." Bác quản gia đóng cửa, bê kiện hàng vào trong nhà.

Jeon Jungkook ngợ mặt ra đón lấy kiện hàng từ tay bác quản gia lớn tuổi. Cậu tò mò rạch chiếc hộp ra, mắt lại có chút hoa vì những thứ bên trong, lồng ngực cậu thoáng chốc đã hẫng đi một nhịp vì sợ hãi.

"Tại sao lại có mảnh vải nhuốm máu?" Kim Taehyung hốt hoảng cầm lấy thứ kì lạ tanh nồng nặc trong hộp, khứu giác bất chợt ngửi thấy được mùi Pheromone đặc trưng của Alpha. Đồng tử anh co lại, đầu quay ngoắt sang nhìn Jeon Jungkook đang cứng đơ người ngay bên cạnh.

Anh nhìn tờ giấy bị nhét dưới mảnh vải được Jungkook lấy ra, không kịp suy nghĩ gì mà nhanh tay giành lấy. Từng con chữ nguệch ngoạc đỏ trắng lẫn lộn như máu tươi, thành công đánh thẳng vào đại não của anh.

Chào mừng em đã mở ra thế giới tình yêu mà anh đã dành cho em, Jeon Jungkook.

Pyennhii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com