06.
MASHUP, mind blow.
.
tại phòng chủ tịch hwang thị.
hwang hyunjin bình thản lật qua lật lại bản thiết kế trên tay. trong lòng vô cùng cảm thán vì sự hoàn hảo của nó.
ngồi ở ghế sofa trong phòng là lee yongbok, em thì ngắm nhìn theo từng chuyển động của anh.
chuyện là vừa mới vào làm chưa được bao lâu thì điện thoại nội bộ của phòng thiết kế vang lên và cậu bạn đồng nghiệp của em đã nghe máy.
chẳng biết đầu dây bên kia là ai, nói những gì mà cậu bạn ấy lại có vẻ sợ hãi thế. chưa để cho em hỏi thì cậu ấy đã tiến đến chỗ em rồi nói:
"cậu Lee, chủ tịch yêu cầu cậu đem bản thiết kế mới tới phòng...chủ tịch còn nói cậu chỉ có ba phút..."
yongbok thở dài ngán ngẩm, em biết thừa việc hyunjin yêu cầu em đem theo bản thiết kế chỉ là bia đỡ đạn.
thực ra chỉ là muốn gặp em thôi chứ gì? yongbok quá quen với việc thường xuyên bị gọi lên hẳn phòng chủ tịch rồi. cậu bạn kia chắc là lần đầu tiên được nói chuyện với 'lãnh hàn' hwang nên mới sợ đến vậy.
nhưng em chợt nhận ra có gì đó không đúng. cái gì mà 'cậu chỉ có ba phút' cơ ??
"hwang Hyunjin, bạn thực sự bị khùng à ?"
em có phải là thần đâu mà đi từ tầng mười lăm lên tầng hai mươi nhanh thế được ? cho dù là đi thang máy thì cũng không nhanh tới thế. nhìn xem cái tập đoàn này lớn như vậy, sao mà đến kịp trong vòng 'ba phút' được ?
đã thế em còn nghe nói hôm nay thang máy công ty phải bảo trì, không sử dụng được nữa.
nghĩ vậy nên Yongbok đã phải vận dụng hết tốc độ loài mèo của mình để lao tới phòng chủ tịch ngay cho kịp.
tới nơi, yongbok nhanh tay gõ vào cánh cửa, đợi người bên trong đáp lại một tiếng sau đó em mới bước vào.
trong khi em vẫn còn đang thở dốc vì mệt thì tên họ hwang kia lại rất thản nhiên ngồi vắt chéo chân xem đồng hồ bấm giờ.
"em yêu à ~ em chậm bốn phút lận đó ~"
nghe thì ngọt xớt đấy nhưng khi nó qua tai yongbok thì khác. tự dưng muốn đấm vào cái bản mặt sắc xảo trước mắt kia mấy phát.
"yêu kiểu đéo gì mà anh bắt tao phải chạy thang bộ năm tầng liền thế ?"
"gì...em chạy á...?"
"chẳng thế à ?"
yongbok ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng, căm phẫn nhìn anh.
lúc này hyunjin mới để ý, nếu đi thang máy mà sao em mệt vậy được.
xong luôn.
hyunjin quên mất hôm nay thang máy phải bảo trì nên không sử dụng được!!! vậy mà anh còn gọi yongbok lên hẳn phòng anh cơ...
thế là hwang-ngã cây-hyunjin lại phải đi dỗ chồng nhỏ.
"ôi trời, anh quên mất chuyện đấy, xin lỗi em bokie aaa"
hyunjin bật dậy lao tới chỗ Yongbok mà ôm ấp, anh hôn lên khắp mặt em, miệng thì liên tục mè nheo.
"nào đi ra, xin lỗi được rồi bạn không phải hôn tao !"
"dao lại tao? rm tha lỗi cho anh đi, anh quên thật đấy"
"ừ"
mấy trò này có hiệu quả nhanh thật đấy nhỉ ? không đâu, vì yongbok dễ tính thôi.
"ơ..."
"đi ra xem bản thiết kế đi còn gì ? ừ thì em tha lỗi cho anh được chưa. chẳng nhớ cái gì cả, trong đầu anh có cái gì thế ?"
"trong đầu anh toàn em nè ~"
"chỉ giỏi dẻo miệng"
hyunjin cười chẳng thấy mắt đâu, anh rời ra khỏi em, cầm tập bản vẽ lên quay về vị trí của mình.
.
đó là câu chuyện trước khi hwang hyunjin đặt bản vẽ xuống. anh ngẩng mặt lên nhìn con mèo đang chăm chú kia.
chạm mắt với nhau, yongbok chột dạ mà quay mặt sang chỗ khác, gương mặt cũng dần đỏ lên trông thấy.
nhìn một loạt phản ứng này hyunjin chỉ cảm thấy nó dễ thương thôi.
"em nhìn gì mà chăm chú thế ~"
"k-không có gì a...bản vẽ như thế nào ạ ?"
"rất tuyệt, em giỏi thật đấy bokie ~"
hyunjin nhấc cốc americano đá của mình lên uống. dau đó mới tiếp tục.
"bokie ~ em nghĩ thế nào nếu hwf kết hợp với deo thị ?"
"ý anh là công ty của changbin hyung ấy ạ ?"
"ừm, không phải ông đấy thì còn ai vào đây nữa"
nghe vậy đôi mắt mèo của em liền sáng lên, chắc chắn là rất vui đấy.
"vậy thì tốt quá a, jisung mà biết chắc cũng vui lắm"
không liên quan tới chuyên môn gì cả.
thứ anh muốn hỏi là nếu thương hiệu thời trang nổi tiếng và thương hiệu phụ kiện thời trang cũng nổi tiếng mà collab với nhau thì sẽ ra sao cơ.
hyunjin cười nhẹ, anh biết chắc em sẽ như vậy mà, lúc nào cũng đều nghĩ tới những người thân thiết đầu tiên. mặc dù anh có hơi ghen tị một chút...
nhưng không sao, yongbok đáng yêu và là người sống tình cảm. hyunjin cũng không nhỏ nhen đến mức độ không chia sẻ tình cảm của em cho người khác đâu.
"em thích lắm hả ?"
"thích chứ, được gặp jisung công khai chẳng thích ~ bọn em toàn phải lén lút như ăn trộm ý mệt lắm"
Yongbok là nhà thiết kế có tiếng mà, nếu mà bị bắt gặp đi với mấy người khác tập đoàn thì còn mệt hơn đấy.
"mà anh ơi ~"
"ơi~ ?"
"cho xin ngụm americano đi, nãy giờ em khát nước ghê mà phòng anh không có nước"
sự dễ thương của yongbok khiến anh phải bật cười, chỉ là xin miếng nước thôi mà phải bày ra gương mặt đó á ? đáng yêu chết luôn đấy !
làm hyunjin bỗng dưng lại muốn trêu ghẹo.
"lại đây bobo cái đi rồi cho"
trái với suy nghĩ em sẽ mắc lừa mà ra tặng cho mình vài nụ hôn của hyunjin.
yongbok cũng bước tới chỗ anh đấy nhưng mà là tặng cho một cú đấm vào bắp tay cơ.
"còn lâu, thà tao tự xuống mua còn hơn là hôn bạn. tao biết hết đấy, tao không có ngốc đâu"
"oe em..."
để lại câu nói đó xong rồi rời đi, Hyunjin thì bị nói đúng quá không cãi lại được.
Chồng lớn gì đâu kì cục, xin có ngụm americano mà cũng bày đặt kì kèo. thấy ghét.
.
jeongin ngồi một mình an tĩnh soạn hợp đồng. năm nay có một vài nghệ sĩ của công ty phải tái kí hợp đồng nên em phải chuẩn bị trước.
kim seungmin thì đang bận đi họp nên trong phòng chỉ có mỗi em.
rm đã gần hoàn thành phần công việc của mình rồi, mà seungmin chắc cũng sắp họp xong rồi nhỉ ?
vừa mới nghĩ tới là người liền xuất hiện, không biết vì cái gì mà vừa vào một phát là đã nhào vào ôm em.
"cái gì vậy ?"
"innie a~ có tin vui này"
jeongin nghiêng đầu thắc mắc, seungmin rất hiểu ý của em mà tiếp tục.
"chúng ta vừa được mời kí hợp đồng quảng bá với một công ty nước ngoài"
"tốt vậy sao ?"
em vừa bất ngờ vừa thấy mừng thay cho tập đoàn. KSM cũng không phải dạng tầm thường.
"hôm nay đại diện bên kia đã tới gặp, địa điểm tổ chức họp báo cũng đã lên sẵn rồi"
"vậy tổ chức ở đâu ạ ? ai là người sẽ trả lời truyền thông ạ ?"
"..."
anh không trả lời ngay, đột nhiên cái con người đang đu bám vào jeongin lại bộ làm mặt nghiêm túc lạ thường. seungmin buông em ra rồi quay lại chiếc ghế quyền lực của mình.
tự dưng em thấy có điềm không lành lắm...
"thư ký yang, sau khi cuộc họp quan trọng vừa rồi kết thúc thì tôi có một số lịch trình cần cậu sắp xếp"
kim seungmin thay đổi ba trăm sáu mươi độ cả biểu cảm lẫn giọng nói, quay trở lại với vai diễn 'chủ tịch' đáng kính.
jeongin phì cười, em cũng hùa theo anh nhập tâm vào vai diễn 'cấp dưới' của mình.
"vâng sếp"
"hợp đồng quan trọng đã được kí kết vào hôm nay, còn địa điểm họp báo sẽ được tổ chức ở đảo jeju trong vòng ba ngày"
em gật gù, cầm bút lên ghi chép rồi lại ngước lên chăm chú nghe.
"tôi sẽ trực tiếp trả lời truyền thông trong cuộc họp báo. à, cả thư ký của tôi nữa. chỉ có hai người đi thôi"
jeongin khựng lại ngay sau khi anh kết thúc câu. vai diễn của hai người cũng kết thúc tại đây.
"anh nói cái gì cơ ?"
"anh bảo là em và anh sẽ bay tới jeju cùng nhau để dự họp báo"
jeongin thực sự nổi cáu, sao dạo này mấy người chơi với nhau lại khùng như thế nhỉ ?
"anh đùa em đấy à ? đi riêng với anh như thế báo chí lại đồn ầm lên, em không đi !"
"không sao đâu ~ ai lại đi đồn thư ký và chủ tịch chứ ~"
jeongin dần mất kiên nhất với Seungmin rồi. em chắc chắn cái chủ ý đánh lẻ này là của anh ta.
"dm anh, anh không thấy mấy tập đoàn khác mấy nay rầm rộ lên phốt đời tư à ?"
"cái đó lại càng không sợ chúng ta chỉ là chưa công khai thôi mà, chứ cưới hỏi hẳn hoi rồi nó phải khác chứ"
jeongin chịu thua rồi, đành để tất cả cho anh quyết định.
"nếu em không đi thì vé này sẽ thuộc về woo eunjeong chứ gì ? vậy thì em sẽ không để cơ hội tốt này cho cô ta đâu"
người vừa được nhắc tới là trợ lý thư ký của jeongin, em từ lâu đã cảnh giác cô ta rồi. em với cô ta là đang chiến tranh lạnh đấy. kim seungmin không biết đâu.
"vậy có phải ngoan hơn không bé yêu ~"
jeongin đứng dậy, đi tới ấn cả người kim seungmin vào ghế, em dùng chất giọng đe dọa.
"nói trước nếu trong mấy hôm đấy tao mà có 'mệnh hệ' gì thì mày đừng có trách"
"sao bé lại láo thế rồi ~ bé định tạo phản à ?"
anh đưa tay ra bóp mạnh một bên hông của jeongin làm em giật bắn mình, còn lưu manh kéo người đang đứng trước mặt mình ngồi xuống theo. tay cũng vòng qua trói chặt em lại.
ừ, đúng rồi đấy, jeongin đang ngồi trên đùi seungmin.
"ê- bỏ ra, tí nữa có người vào thì mày tính sao ? còn chưa trả lời tao?"
"anh đảm bảo bé không xây xước gì an toàn trở về seoul, yên tâm nha ~"
"tạm tin"
thế là ở trong căn phòng nọ, có hai người đang ngồi ôm ấp nhau rất ngọt ngào. (chỉ có một người thấy thế)
phải một lúc lâu sau người lớn hơn mới chịu để em quay lại tiếp tục công việc của mình đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com