Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[𝟮𝟬]: Tàn Tro Trong Quá Khứ

Từ lúc Gojo bước ra khỏi cửa với lời nhắn vội vã, bầu không khí trong ngôi nhà bạn trở nên ngột ngạt lạ thường. Dường như mọi thứ quanh bạn đều bị bọc trong một tấm màn vô hình, nặng nề và u tối. Mẹ bạn, ngồi trên chiếc ghế đối diện, đôi tay vô thức xoắn lấy vạt áo.

"Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra?" Giọng bạn vang lên, cắt ngang sự im lặng đầy bất an.

Mẹ bạn ngẩng đầu nhìn, đôi mắt bà ánh lên sự lo lắng, nhưng bà lại chỉ lắc đầu. "Không có gì đâu con. Mọi thứ vẫn ổn, chỉ là mẹ hơi mệt.

Buổi tối hôm đó, bạn quyết định bước ra ngoài. Dưới ánh trăng nhợt nhạt, bạn đi dọc con đường lát đá quen thuộc dẫn tới ngôi đền nhỏ của gia tộc. Đây từng là nơi bạn cảm thấy yên bình nhất, nhưng giờ đây, nó chỉ khiến bạn thêm bồi hồi.

Cánh cổng gỗ khép hờ, và khi bạn bước vào sân đền, một cảm giác lạnh lẽo len lỏi trong không khí. Những chiếc đèn lồng giấy treo lơ lửng đung đưa trong gió, ánh sáng leo lét của chúng như những hồn ma lạc lối.

"Em không nên ra đây một mình vào giờ này."

Giọng nói trầm khàn của Gojo vang lên phía sau, khiến bạn giật mình quay lại. Anh đang đứng tựa vào cột đền, đôi mắt xanh ánh lên vẻ nghiêm trọng dưới ánh sáng lờ mờ.

"Anh về từ khi nào?" bạn hỏi, bất giác siết chặt bàn tay.

"Không lâu. Anh biết em sẽ đến đây, nên đợi sẵn," Gojo đáp, bước tới gần bạn hơn. "Chúng ta cần nói chuyện."

Bạn nhìn anh, cảm giác như mỗi lời nói của anh đều mang theo một sức nặng không thể bỏ qua. "Về chuyện gì?"

Gojo im lặng trong giây lát, rồi anh nói, "Về sự thật của gia tộc em."

Gojo dẫn bạn vào đền, nơi ánh sáng từ những ngọn nến phản chiếu lên tường đá, tạo thành những hình thù quái dị. Anh dừng lại trước một bức tường cũ kỹ, tay chạm nhẹ vào bề mặt, như thể đang cảm nhận điều gì đó.

"Anh đã điều tra," Gojo bắt đầu, giọng anh trầm xuống. "Gia tộc em, từ rất lâu, đã nắm giữ một bí thuật có thể thay đổi cả thế giới. Đó là lý do tại sao họ bị coi là mối đe dọa."

Bạn không nói gì, chỉ lặng lẽ chờ anh nói tiếp.

"Khả năng của em, dù hiếm thấy, nhưng nó không phải là duy nhất. Gia tộc em từng có nhiều người sở hữu nó. Tuy nhiên, điều đó cũng khiến họ trở thành mục tiêu." Gojo quay lại nhìn bạn, đôi mắt anh đầy vẻ lo lắng. "Có những kẻ trong giới thuật sư sợ rằng quyền lực ấy sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát, và họ quyết định... loại bỏ nó."

Tim bạn như ngừng đập. "Ý anh là... tất cả đều là do con người? Không phải lời nguyền, không phải tai nạn, mà là... bị sát hại?"

Gojo gật đầu. "Anh đã tìm được những tài liệu liên quan. Các gia tộc lớn, bao gồm cả Zenin và... cả gia tộc Gojo, đều có liên quan."

Lời nói của anh như một lưỡi dao cắt sâu vào trái tim bạn. Cơn đau nhói khiến bạn phải vịn vào tường để đứng vững. "Không... Không thể nào. Anh đang đùa, đúng không?"

"Anh ước gì đó chỉ là đùa," Gojo đáp, giọng anh đầy nỗi tiếc nuối. "Nhưng sự thật là, họ đã lên kế hoạch từ rất lâu. Và giờ đây, khi khả năng của em bắt đầu bộc lộ, họ e rằng lịch sử sẽ lặp lại."

Bạn lùi lại một bước, đầu óc quay cuồng. "Vậy thì... em là mục tiêu tiếp theo sao?"

Gojo không trả lời ngay, nhưng ánh mắt anh đã nói lên tất cả.

Gojo nói, giọng anh cứng rắn hơn. "Chúng ta không thể để họ có được điều họ muốn."

"Nhưng làm sao chúng ta có thể chống lại tất cả các gia tộc lớn? Em chỉ là một người, và anh..." Bạn dừng lại, đôi mắt rưng rưng. "Anh không thể gánh vác mọi thứ được."

Gojo mỉm cười, nhưng nụ cười ấy mang theo một nỗi buồn sâu thẳm. "Anh đã chọn làm điều này từ lâu. Dù họ là gia tộc anh, nhưng anh sẽ không để họ hủy hoại thêm bất kỳ ai nữa."

"Vậy chúng ta làm gì bây giờ?" bạn hỏi, giọng run rẩy nhưng ánh mắt đã ánh lên sự quyết tâm.

Gojo nhìn bạn, đôi mắt anh lóe lên tia sáng. "Chúng ta sẽ không chờ họ đến. Anh có kế hoạch, và em phải tin anh."

Cơn Bão Đến Gần

Đêm đó, bạn không tài nào chợp mắt. Những lời Gojo nói cứ vang vọng trong đầu, như những hồi chuông cảnh báo không ngừng nghỉ. Ánh trăng hắt qua khung cửa sổ, tạo thành những vệt sáng loang lổ trên tường. Mỗi tiếng côn trùng rả rích ngoài kia cũng khiến bạn giật mình.

Gojo ngồi ở ghế cạnh cửa ra vào, vẻ mặt trầm tư hiếm thấy. Anh không còn dáng vẻ đùa cợt quen thuộc, mà thay vào đó là sự điềm tĩnh đến kỳ lạ.

"Anh nghĩ họ sẽ tấn công vào lúc nào?" bạn hỏi, phá vỡ bầu không khí nặng nề.

Gojo nhún vai, đôi mắt vẫn dán vào khoảng không trước mặt. "Không chắc. Nhưng nếu đã quyết định ra tay, họ sẽ không chờ lâu. Họ muốn lợi dụng thời điểm em đang ở đây, nơi dễ bị tổn thương nhất."

"Vậy chúng ta phải làm gì?"

Gojo quay sang bạn, ánh mắt anh sắc bén như lưỡi dao. "Chúng ta sẽ không ngồi đợi họ tấn công. Anh đã chuẩn bị vài bước, nhưng em phải hứa là sẽ làm theo lời anh, được không?"

"Ngôi đền này từng là trung tâm của gia tộc em," Gojo nói, giọng đều đều. "Ở đây có những phong ấn, những di vật mà gia tộc em dùng để bảo vệ bí mật của mình."

Bạn đứng im, nhìn xung quanh. Những bức tượng đá cũ kỹ, những cột trụ rêu phong như kể lại một câu chuyện đã bị lãng quên từ lâu.

"Vậy... chúng ta đang tìm gì?" bạn hỏi.

"Lối vào hầm chính." Gojo bước tới một bức tượng lớn ở giữa sân đền, tay anh chạm nhẹ vào bề mặt đá, như đang tìm kiếm điều gì đó. "Gia tộc em từng giấu một thứ dưới đây. Một thứ mà các gia tộc khác rất muốn có, nhưng cũng rất sợ."

Bạn bước tới gần anh, cảm giác bồn chồn trong lòng ngày càng lớn. "Thứ gì?"

Gojo quay lại, nở một nụ cười nhạt. "Sự thật."

Khi Gojo cuối cùng cũng tìm thấy cơ chế mở lối đi bí mật, một tiếng động lớn vang lên phía sau. Cả hai quay đầu lại, chỉ để thấy bóng dáng của một nhóm người đang tiến tới, ánh mắt đầy sát khí.

"Họ nhanh hơn anh nghĩ," Gojo nói, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại đầy cảnh giác.

Bạn lùi lại, nhìn rõ hơn những gương mặt trong bóng tối. Họ mặc trang phục truyền thống, những biểu tượng của gia tộc Zenin và một vài gia tộc khác hiện rõ trên áo.

"Chúng ta không thể để họ chiếm được lối đi này," Gojo nói, bước lên trước, che chắn cho bạn. "Em ở đây. Để anh xử lý."

"Nhưng—"

"Không nhưng gì cả. Đây là việc của anh," Gojo ngắt lời, giọng nghiêm nghị hơn bao giờ hết. "Anh sẽ không để họ làm tổn thương em."

Trước khi bạn kịp phản ứng, Gojo đã lao về phía trước. Với tốc độ chóng mặt, anh dễ dàng né tránh những đòn tấn công từ đối thủ và đáp trả bằng những cú đánh chuẩn xác. Không khí xung quanh như bị nén lại, mỗi động tác của Gojo đều mang theo sức mạnh áp đảo, khiến bạn không khỏi ngạc nhiên dù đã quen với khả năng của anh.

Trong lúc Gojo chiến đấu, bạn quay lại lối đi vừa được mở ra. Bên dưới là một cầu thang dài dẫn xuống lòng đất, ánh sáng lờ mờ phát ra từ đâu đó dưới sâu. Trái tim bạn đập mạnh, nhưng bạn biết mình không còn lựa chọn nào khác.

Bạn bước xuống từng bậc thang, mỗi bước chân đều vang lên trong không gian lạnh lẽo. Cuối cùng, bạn đến một căn phòng lớn, nơi có một chiếc hộp gỗ cổ xưa nằm giữa sàn.

Chiếc hộp tỏa ra một luồng khí lạnh, như muốn cảnh báo bạn không nên lại gần. Nhưng bạn không thể dừng lại. Tay bạn run rẩy khi chạm vào nắp hộp, và khi bạn mở nó ra, một luồng sáng chói lòa bùng lên, chiếu sáng cả căn phòng.

Bên trong là một cuộn giấy da cũ kỹ, với những ký tự cổ xưa được viết bằng máu khô. Bạn không hiểu hết những ký tự đó, nhưng có một điều rõ ràng: đây là bí mật đã bị chôn giấu của gia tộc bạn, thứ mà các gia tộc khác sẵn sàng giết chóc để giữ kín.

Khi bạn quay lại, Gojo đã đứng đó, cơ thể anh phủ đầy bụi đất và vết máu. Dù anh vẫn đứng vững, nhưng sự mệt mỏi hiện rõ trong đôi mắt xanh.

"Họ đâu rồi?" bạn hỏi.

"Anh xử lý rồi," Gojo đáp, giọng anh trầm xuống. "Nhưng họ sẽ còn quay lại. Chúng ta không thể ở đây lâu."

Bạn gật đầu, đưa cuộn giấy ra. "Em tìm được thứ này."

"Chúng ta phải bảo vệ nó, bằng mọi giá. Đây không chỉ là bí mật của gia tộc em, mà còn là chìa khóa để kết thúc chuỗi bi kịch này," Gojo nói, ánh mắt anh rực lên một tia sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com