[𝟮𝟯]: Trói buộc
Gojo không nói thêm lời nào, nhưng ánh mắt của anh lạnh lùng và quyết đoán, như thể đã ra một quyết định mà bạn không thể thay đổi. Đột nhiên, không khí xung quanh bạn trở nên nặng nề, như thể một lực hút vô hình đang kéo bạn lại gần Gojo, dù bạn không muốn.
Anh bước lại gần, từng bước chậm rãi, nhưng trong đôi mắt anh là một sự kiên quyết lạnh lùng. Bạn cố gắng lùi lại, nhưng cơ thể như bị buộc phải đứng yên tại chỗ. Một cảm giác nặng nề và quen thuộc lan tỏa trong bạn. Đó là sức mạnh của Gojo.
"Anh muốn làm gì?" bạn hỏi, giọng điệu khó chịu, nhưng cũng có chút hoang mang.
Gojo không trả lời ngay. Anh chỉ đứng đó, quan sát bạn, như thể đang thưởng thức việc nhìn bạn vật lộn trong sự bất lực. Đột nhiên, không gian xung quanh bạn thay đổi. Một vòng tròn ánh sáng sáng rực bắt đầu xuất hiện, bao quanh bạn, cột lại không gian và không cho phép bạn thoát ra.
"Em không thể rời đi," Gojo nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực. "Không phải cho đến khi tôi nói."
Bạn nhìn quanh, nhận ra rằng không gian này bị khóa lại bởi sức mạnh của Gojo. Mỗi bước đi bạn thử làm chỉ khiến bạn càng gần hơn với anh, như thể một lực lượng vô hình đang kéo bạn lại gần.
"Anh đang làm cái quái gì vậy?" bạn gầm lên, giọng bùng lên sự giận dữ.
"Không phải tôi đang trói buộc em," Gojo nói, nụ cười nhẹ hiện lên trên khuôn mặt anh. "Tôi chỉ muốn em ở lại, ở đây, bên tôi. Chỉ một thời gian ngắn thôi."
Tim bạn đập mạnh, một cảm giác vừa sợ hãi vừa mong chờ trỗi dậy trong lòng. Bạn không thể phủ nhận rằng sự kiên quyết của anh, sức mạnh của anh, đã khiến bạn không thể thở nổi. Đôi mắt của bạn loé lên sự căm hận, nhưng rồi lại nhìn anh với một sự yếu đuối khó hiểu. Một phần của bạn muốn phá vỡ mọi thứ, nhưng phần còn lại lại bị cuốn hút vào anh, vào sự mạnh mẽ và quyết đoán mà anh thể hiện.
"Tôi ghét anh," bạn nói, nhưng không thể giấu được sự rung động trong lòng. Bạn không muốn thừa nhận, nhưng sự cứng rắn của Gojo đã làm bạn khó chịu. "Anh không có quyền."
"Anh không cần quyền," Gojo đáp, bước lại gần hơn, đến khi chỉ còn cách bạn một bước chân. "Tôi chỉ cần em hiểu rằng, em không thể rời đi khi tôi chưa cho phép."
Ánh mắt của Gojo sắc bén như một tia chớp, nhưng trong đó cũng có sự phức tạp mà bạn chưa bao giờ thấy trước đây. Có phải anh đang đấu tranh với chính mình không? Anh đang làm điều này vì yêu hay vì muốn kiểm soát? Bạn không thể biết được, và điều đó khiến bạn hoang mang.
Vì một lý do nào đó, bạn cảm thấy cơ thể mình không thể cử động. Ánh sáng quanh bạn mờ dần, và bạn cảm thấy một sự lôi kéo mạnh mẽ, khiến trái tim bạn thắt lại.
Gojo giơ tay lên, và chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh nhẹ nhàng vuốt tóc bạn. Cử chỉ của anh thật dịu dàng, như thể anh đang tìm kiếm một sự kết nối nào đó. Bạn không thể lùi lại, và điều đó khiến bạn cảm thấy mâu thuẫn. Một phần trong bạn muốn cự tuyệt, muốn đánh bật anh ra, nhưng phần còn lại lại muốn gần gũi hơn, muốn cảm nhận bàn tay ấm áp của anh.
"Em không thể rời đi, không thể trốn chạy được nữa," Gojo thì thầm, mắt anh sáng lên một cách lạ kỳ. "Em là của tôi, và tôi sẽ không để em đi đâu."
Từng lời anh nói như một lưỡi dao sắc bén cắt vào trái tim bạn. Những cảm xúc trái ngược đan xen nhau trong bạn, khiến bạn không thể hiểu nổi chính mình. Bạn giận anh, nhưng lại bị cuốn hút vào anh, giống như một người mắc kẹt trong cái bẫy mà chính mình đã tạo ra.
Đột nhiên, Gojo cúi xuống, ánh mắt anh không rời khỏi bạn. Bạn cảm nhận được hơi thở của anh gần như chạm vào làn da mình. Bạn không thể dừng lại, trái tim bạn đập loạn nhịp. Lần đầu tiên, bạn thấy rõ sự yếu đuối trong ánh mắt của Gojo. Không còn vẻ kiêu ngạo, không còn vẻ cứng rắn mà bạn luôn thấy. Anh là con người, cũng có những cảm xúc, cũng có những lo sợ và vết thương không ai biết.
Và rồi, Gojo chạm môi mình vào trán bạn, một cái chạm nhẹ nhàng nhưng chứa đựng đầy sự mong muốn và sự khắc khoải. Không phải là nụ hôn ngọt ngào, mà là một cái chạm, một lời thì thầm trong bóng tối.
"Em không hiểu," anh nói, giọng khàn đi. "Em không hiểu tôi yêu em như thế nào, nhưng tôi cũng biết em hận tôi. Nhưng dù em có hận tôi, tôi sẽ không để em đi đâu, không để em tự đánh mất bản thân nữa."
Từng lời của anh như xé toạc trái tim bạn, một phần trong bạn muốn buông xuôi, để mặc cho anh chiếm lấy bạn, nhưng một phần khác lại như muốn vỡ tung ra vì sự cấm cản. Sự đau đớn, sự giận dữ, sự yêu thương tất cả đều hòa vào nhau, khiến bạn không thể thốt ra lời nào.
Rồi, khi anh kéo bạn lại gần hơn, môi anh không còn là cái chạm nhẹ nhàng nữa, mà là một nụ hôn cháy bỏng. Đó không phải là nụ hôn của sự yêu thương thuần khiết, mà là một nụ hôn đầy đau khổ, như để xoa dịu những vết thương mà cả hai đều mang trong lòng.
Trong khoảnh khắc ấy, bạn cảm nhận được sức mạnh của Gojo, nhưng không phải là sức mạnh của một người chiến thắng, mà là sức mạnh của một người không thể sống thiếu đi người mà họ yêu thương, một người sẵn sàng hy sinh tất cả chỉ để giữ lấy một chút gì đó còn lại của tình yêu.
Bạn không thể dứt ra. Và có lẽ, bạn không muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com