Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

【JeffBarcode】Fallen

Tác giả gốc: 我家有隻貓大爺

Link truyện gốc: http://m.weibo.cn/status/5029984542130933?

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

Thời gian: Một ngày bình thường để kỷ niệm chính thức rời BOC.
Địa điểm: Studio on Saturn nơi Little Saturn đã rời đi sau khi tất cả các cuộc họp kết thúc.
Nhân vật: Barcode Tinnasit và Jeff Satur.
Sự kiện:???

Barcode hiện đang hỗn loạn và không biết tình hình ra sao.
Tại sao cậu đột nhiên bị Jeff đẩy xuống? Tại sao cậu không thể sử dụng bất kỳ sức mạnh nào?
Bây giờ nhìn lại, có lẽ mọi chuyện bắt đầu bằng một lời khen mà cậu thản nhiên nói ra.

"P'Jeff, đôi cánh đen anh mặc ở buổi concert vừa rồi rất đẹp."

"Cánh...?"

"Đúng vậy, một đôi cánh đen to và dài, anh mặc vào trông siêu đẹp trai!"

Barcode đang tập trung vào món thịt lợn xiên nướng trước mắt, không để ý thấy vẻ mặt của Jeff đột nhiên trở nên phức tạp khi nghe được lời nói của cậu, lẽ ra cậu phải nhận thấy điều gì đó không ổn.

"Em có nhìn thấy đôi cánh không?"

"Ồ, đôi cánh to như vậy chắc chắn sẽ rất nặng phải không?"

Jeff đột nhiên rót nửa cốc coke rồi đưa cho cậu. Sau khi nhìn Barcode uống ngụm đồ uống đầu tiên, Jeff bật ra một tiếng cười không rõ, trong mắt có chút nguy hiểm.

"Barcode đã thực sự trưởng thành."

Anh kéo ghế và ngồi cạnh cậu. Anh dùng một tay nâng mặt Barcode lên, sau khi dùng khăn giấy lau đi vết dầu mỡ trên môi, anh nhìn vào mặt cậu.

Sau đó Barcode mới nhận ra rằng ánh sáng xung quanh mình đã bị mờ đi từ lúc nào đó, ngay cả âm thanh của âm nhạc cũng trở nên nhẹ nhàng hơn trong giây lát.

"P'Jeff?"

Jeff không trả lời. Bị đôi mắt sâu thẳm đó nhìn chăm chú, nhịp tim của Barcode vô thức tăng lên. Cậu siết chặt chiếc quần trên đùi rồi nhẹ nhàng gọi Jeff lần nữa: "Phi?"

"Code, tôi muốn hỏi em hai câu hỏi."

Khóe môi của người đàn ông cong lên thành một vòng cung quyến rũ, khuôn mặt vẫn đẹp đẽ không hề thay đổi, dường như có chút quá gần, gần đến mức trái tim Barcode bắt đầu đập loạn xạ.

“Đầu tiên, em có thích tôi không?”

Không cho Barcode cơ hội trốn thoát, Jeff đưa tay nhẹ nhàng véo cằm cậu, dùng đầu ngón tay chai sạn xoa má cậu, buộc cậu bé phải thừa nhận tình cảm thật của mình.

"Không thích?"-Jeff hỏi

Barcode đầu tiên lắc đầu, sau đó gật đầu, sợ Jeff hiểu lầm, vội vàng trầm giọng bổ sung: "Em thích."

Kể từ lúc cậu gặp Jeff, Jeff là gợn sóng trong trái tim cậu không bao giờ nguôi ngoai.Như một phần thưởng, nụ hôn của Jeff nhẹ nhàng rơi xuống đôi má mềm mại, màu hồng nhạt dần dần lan ra từ nơi nụ hôn rơi xuống.

"Thứ hai, anh sẽ là bạn trai của em chứ?"

Giọng nói của người đàn ông nghe có vẻ dỗ dành khiến Barcode bối rối. Sau đó, cậu gật đầu.

Jeff nói "good boy", đôi mắt đen dưới hàng mi mờ mịt, vị trí nụ hôn lần này là khóe miệng Barcode.

Barcode nhắm chặt mắt và nín thở, hồi hộp chờ đợi nụ hôn tiếp theo của anh sẽ đến nơi mà cậu mong muốn nhất.

Cậu đã mong chờ nụ hôn này từ rất lâu rồi. Cậu mong chờ nó không phải vì yêu cầu của vai diễn mà là để có được nụ hôn đầu tiên thực sự thuộc về cậu và Jeff. Nhưng sau một thời gian dài chờ đợi. Chỉ có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Jeff phả vào má mình, sau đó vừa nóng vừa ngứa, cảm giác ngứa ngáy khiến tim cậu đập loạn xạ, hơi nóng khiến toàn thân bồn chồn.

Cậu lặng lẽ mở một mắt. Khoảng cách quá gần khiến Barcode có thể nhìn rõ nét mặt của Jeff.

“Vậy em có thích SUNSHINE không?” Giọng người đàn ông trở nên trầm và khàn hơn.

"A? Đây là câu hỏi thứ ba, Phi!"

Môi dưới của cậu bị cắn một cách trừng phạt. Tuy câu hỏi có chút khó hiểu nhưng Barcode chỉ có thể nhanh chóng trả lời: "Ừ, tất nhiên là có."

Jeff lùi lại một chút rồi đưa tay nắm lấy vai Barcode. Nụ cười tà ác trên mặt cùng sự thay đổi đột ngột trong tính tình khiến Barcode hoảng sợ vô cớ. Trên sân khấu chia thành SUNSHINE điên cuồng bí ẩn.

"Điều đó tốt thôi, vì bây giờ dù em không thích cũng không thành vấn đề."

Chỉ cần một cú đẩy nhẹ như vậy, cậu đã bị Jeff ghì xuống, cổ tay giữ chặt trên đầu, Barcode cố gắng đứng dậy nhưng không thể cử động được người đàn ông đó một chút.

Làm sao điều đó có thể xảy ra? Rõ ràng sự khác biệt về kích thước giữa cậu và Jeff giờ đã bị đảo ngược. Cậu cao hơn và khỏe hơn Jeff một chút.

Đôi mắt của người đàn ông sáng như thủy tinh trong suốt, lông mày, chóp mũi và đôi môi của anh ta ngày càng trở nên đẹp đẽ đến lạ thường. Chúng không phải là đạo cụ và không có hiệu ứng đặc biệt nào. Barcode mở to mắt và kinh ngạc nhìn. Khi hai chiếc cánh đen từ từ duỗi ra sau lưng Jeff, một hình xăm giống như bùa chú xuất hiện trên cổ Jeff: SUNSHINE.

"P'Jeff... để em đi." Sự thay đổi đột ngột khiến giọng nói của Barcode có chút run rẩy. Jeff tốt bụng nới lỏng sự kiềm chế đối với Barcode. Barcode cố gắng di chuyển, nhưng phát hiện ra rằng mình thậm chí còn không có sức mạnh nhỏ nhất.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Anh đánh thuốc em à?”

"Thuốc? Không hẳn vậy, phải không? Đó chỉ là một phản ứng bất lợi do uống máu của tôi mà thôi."

Đôi cánh thuần khiết như mực đang nhẹ nhàng rung lên, trên mặt Jeff vẫn nở nụ cười kỳ quái. Ngón tay anh lần theo tai và tóc của cậu bé rồi luồn tay vào trong quần áo, chạm vào làn da mỏng manh ẩn dưới lớp vải. Có một chút chuyển động trong chuyển động của anh ấy.

Barcode sắc mặt trắng đỏ, toàn thân run rẩy, đầu óc hỗn loạn.

Cậu không hiểu, cậu thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Tôi đã cho em một cơ hội Barcode. Chính em là người muốn rời khỏi nơi trú ẩn của Apo. Chính em đã chọn tôi."

Đôi cánh đen xòe ra bao bọc cậu dưới đôi cánh, giam cầm cậu vào một cái lồng và một nhà tù được tạo nên từ đôi cánh. Nụ cười trên khóe miệng Jeff càng trở nên kiêu hãnh hơn, anh thì thầm vào tai Barcode và tuyên bố:

"Từ hôm nay trở đi, ta sẽ là thần của em."

Với những giọt nước mắt ướt đẫm còn vương trên mặt, Barcode trông như một đứa bé cuộn tròn đang ngủ say. Tư thế đầy phòng thủ và vô cùng bất an. Jeff nhẹ nhàng thở dài. Dù rất tàn nhẫn nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh phải hành động trước khi người khác nhận ra rằng Barcode đã biến đổi.

Jeff nhìn tấm lưng cong của cậu bé với vẻ thích thú. Đôi cánh mới trên xương bướm nhỏ như một con chim non. Đáng lẽ chúng phải có màu trắng tinh nhưng bây giờ chúng lại nhuốm một màu xám nhạt từ rễ. quá dài. Đôi cánh trắng sẽ sớm được nhuộm thành màu đen tuyền như của anh.

"Những thiên thần không đủ thuần khiết sẽ không thể lên thiên đường."

Yêu thương để lại dấu vết trên đôi vai trần của Barcode.

"Em đã thuộc về anh rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com