Chap 10: Quá khứ của Jeon.
10:27,
Jeon Jungkook đang nằm ườn trên chiếc giường kingsize ấm áp, tiết trời se se lạnh được chăn ấm đệm êm thật tốt quá. Cơ mà mỗi lần thi đấu đều là tối muộn khi về lại ngủ ngay, cho nên mỗi sáng đều đón chào cậu bằng cơn 'đau lưng, mỏi gối, tê tay'. Mới 22 xuân xanh mà xương khớp như người cao tuổi vậy. Mắt nhắm liu hiu tay mò mẫm khắp giường tìm điện thoại, thói quen mỗi khi tỉnh dậy là lướt web trước. Hmmm... ài đây rồi, nó nằm dưới mông cậu nên mò hơi lâu. Xem nào hôm nay có gì hot!
'Hot: Hai tay đua nổi danh tại Washington đã vượt mặt những kẻ sừng sỏ tại Los Angeles và giành chiến thắng ngoạn mục tại cuộc đua tối qua!'
- Ha, cập nhật nhanh quá nhờ.
Bỗng nhiên cậu nhớ lại những sự việc đêm qua, tất nhiên có cả Kim Taehyung rồi. Nghĩ đến tên hắn cậu liền nhấn vào 'Instagram', trước khi nhấn vào phần tin nhắn cậu suy ngẫm:
- Hừm... gỡ block chưa ta.
Nói là vậy chứ cậu vẫn nhấn vào....
- WTF!!?! *Bộp. - Chiếc điện thoại nên tay cậu rơi bộp xuống mặt, xém gãy mũi rồi.
- Nhân danh cha và con và thánh thần, Amen. Kim-Tae-hyung bỏ block con rồi huhuhuhuh á há há há ặc ặc ặc ặc ặc ặc. - Jungkook cười rung giường dẫy đành đạch.
- Ố là la hỏng biết giờ người ta dậy chưa, ủa 10 giờ 30 rồi. Chắc mỗi nhà này còn ngủ.
Theo thói quen cậu tính nhắn ngay nhưng chợt nhớ ra là hắn block cậu rồi đi xin lỗi mà, cho nên cậu sẽ đợi hắn chủ động trước. Phải làm giá lên!
12:00...
13:30...
15:30...
17:30...
18:30...
20:30...
- Jungkook! Làm gì check điện thoại suốt vậy???- Jimin đang ngồi ăn trái cây nhìn qua Jungkook cứ cầm điện thoại rồi mặt lại ỉu xìu như cọng bún thiêu nên thắc mắc.
- Không có gì. - Mặt cậu héo queo trả lời Jimin.
- Không có gì là có chuyện! Kể nghe bạn. - Ngay cả người khác nhìn vào cũng biết có vấn đề chứ nói gì đến bạn thân, chối làm sao được.
- Tao.... Tao ... đợi hắn... - Nói đến đây mắt cậu như sắp khóc vậy, sao cậu luôn là người nhận lại mọi điều tồi tệ, cậu luôn phải chờ đợi... cái cảm giác này là thất vọng hả? Mỗi khi cậu thất vọng một thứ gì đó dường như cả tâm tư cậu đều trở nên tăm tối dần và cảm tưởng mọi thứ hay cả cuộc đời đều vô nghĩa.
- Nín! Dứt, nghe tụi tao nói này. Một khoảnh khắc nào đó mày thất vọng thì đừng vội buông bỏ, nó sẽ đến quan trọng mày có dành đủ kiên nhẫn mà chờ không thôi. Đừng vì một vài chuyện mà quên mất rất nhiều người đang ở cạnh cổ vũ mày, vũ trụ sẽ luôn lắng nghe thì chúng ta cũng không được nản lòng, biết chưa!
Cả Jimin và Hoseok đều chạy lại vịn vào vai cậu nói chắc nịch. Như một lời thức tỉnh dành cho cậu bạn Jeon Jungkook này. Chơi cùng nhau chừng ấy năm hai người rất rõ tính tình của Jungkook lúc vui thì bung xoả hết luôn nhưng chỉ một câu nói hay hành động gây tổn thương cũng khiến cậu rơi vào trạng thái tiêu cực. Họ sợ lắm, sợ một ngày Jeon Jungkook ở một mình rồi nhốt bản thân vào suy nghĩ mù mịt đó, lại ngu xuẩn mà làm đau bản thân hay dại hơn là tự giết chết mình. Nhớ lại những ngày đầu gặp tại trường cấp 2, Jeon Jungkook lúc ấy không như bây giờ đâu mặt cậu lúc nào cũng lầm lì có lúc lại bơ phờ ngơ ngác nhìn chăm chăm những gia đình đến đón con khi tan học. Còn cậu thì không có, gần như cả khoảng thời gian đến trường rồi ra về đều do tài xế nhà cậu đưa đón.
Có một lần, họ về thăm cậu vỏn vẹn 2 3 ngày nhưng hầu hết thời gian đều đến công ty, thời gian họ dành cho cậu xa xỉ lắm. Cậu ở trên lớp đều nôn nóng về nhà để gặp họ mong được họ hỏi han ôm ấp, hôm ấy Jungkook đã làm liều trốn về giữa tiết học vì hôm nay là ngày cuối bố mẹ ở đây. Cậu chạy cả quãng đường dài hơn chục cây số trên vai còn thêm chiếc cặp nặng trịch, cậu phải nhanh nhanh về tạm biệt bố mẹ nếu không sẽ lâu lắm mới được gặp. Cậu cứ chạy chạy mãi, gần như muốn ngất xỉu giữa đường nhưng cậu phải cố. Đến rồi... cậu toan chạy vào những vệ sĩ canh ngoài cổng bất ngờ thấy cậu tự đi về một mình mà hoảng hồn. Bước vào nhà cậu hét lên:
- Bố mẹ ơi, Jungkook về rồi... ôm Jungkook một cái thôi ạ...
Đáp lại cậu chỉ là hàng chục con người trong dinh thự đang cuống cuồng lên vì sợ cậu nhóc xảy ra chuyện gì. Bác quản gia Rol vội vàng chạy lại xem xem cậu có bị thương ở đâu không:
- Sao cháu lại tự ý đi về một mình, nguy hiểm lắm nhỡ gặp tai nạn thì sao. - Bác quản gia rất thương Jungkook bác ấy cứ loay hoay kiểm tra chân tay cậu có vết thương nào không.
- Nếu cháu bị thương hoặc bị tai nạn thì bố mẹ sẽ về ôm cháu đúng không bác? - Đứa trẻ mặt mũi lắm lem mũi đỏ hoe nhìn bác Rol mà hỏi một câu thật ngây thơ, ngây thơ đến đau lòng...
Không phải cậu bị bố mẹ ruồng bỏ, trong suy nghĩ của cậu họ vẫn còn chăm lo vẫn xem cậu là thiếu gia Jeon là vẫn chưa bỏ cậu đúng không? Đó là cậu tự an ủi bản thân thôi, sự thật nó vẫn thế nói đúng hơn công việc của họ bận bịu và bận đến mức quên mất đứa con còn non trẻ này vẫn ngày ngày cô đơn trong căn dinh thự to lớn thiếu đi sự quan tâm của gia đình. Nếu kể về những lần cậu gần gũi họ chắc là khoảng thời gian 9 tháng 10 ngày trong bụng mẹ, đúng rồi khi cậu sinh ra ai cũng đến bế bồng cậu, được uống dòng sữa ấm trong vòng tay của bố mẹ. Rồi khi cậu nên hình nên dạng chập chững bước đi vào cuộc đời họ đã giao cái trọng trách làm bố mẹ cho ai rồi?
Jeon Jungkook dễ tổn thương lắm nhưng cậu không nói đâu. Nếu Jimin và Hoseok mặc nhiên bỏ cậu thì còn ai chơi cùng cậu đây. Cái hôm đến Las Vegas cậu có nói "Bố tao lo hết", đúng rồi với tài sản và quyền thế gia tộc Jeon dư sức bảo vệ cậu nhưng dành thời gian cho cậu thì không. Cậu giấu đi tâm tư của mình, mỗi khi buồn gọi hai người đến để đi chơi chứ chả hề nhắc đến nỗi lòng trong cậu. Jungkook tổn thương như vậy đấy, có ai sẽ chấp nhận đến che chở cho cậu một lần nữa không?
- Lại đây tụi tao ôm cái nào, Jeon Jungkook sinh ra đều xứng đáng nhận được yêu thương cho nên không được buồn một mình nghe chưa. - Jimin và Hoseok bao trọn Jungkook vào lòng, vỗ vỗ tấm lưng đang run run của cậu. Mỗi lúc như vậy Jungkook trở nên thật bé nhỏ cần một chỗ dựa để vơi đi quá khứ chẳng mấy trọn vẹn.
Cảm giác này lâu rồi cậu chưa có được, không máu mủ không ruột thịt chỉ là những người bạn. Vì cái gì mà họ tốt với cậu như vậy, không lợi dụng chơi với nhau vì tiền, những lúc cậu cần họ đều đến lắng nghe chỉ là cậu tự ràng buộc mình thôi. Cậu có những người bạn tốt nhứ thế, hà cớ gì cậu phải chán nản cuộc sống này đúng không. Sự quan tâm là thứ chữa lành tốt nhất cho tâm trạng.
- hức... hức cám m-mơn tụi mày rất hức... nhiều. - Jungkook khóc rồi...
*ting
- Cái gì mới kêu vậy? x3 - Ba cái đầu đang chụm lại nghe tiếng ting thì ngoải ra nhìn nhau rồi nhìn về phía điện thoại của Jungkook.
Nó phát ra từ đó...
- Có tin nhắn kìa! Nhanh xem điiii!!! - Hai người mắt sáng rỡ vội thúc giục cậu mau mau xem thông báo.
- Chắc không phải đâu, giờ này ai mà.... Đụ má *BỘP lần 2
Sau tiếng ting là tiếng rớt điện thoại vui tai của Jungkook, rớt thì nhặt lên dùng tiếp.
Nhìn vào dòng thông báo trên màn hình khoá
Kim.th đã gửi một tin nhắn cho bạn.
- Trời ơi bình tĩnh nha mày, đừng có xỉu đó!
Tâm tư cậu lúc này dường như không thể tin điều xảy ra trước mắt. Hắn chủ động nhắn cho cậu thật, vừa hoàn hồn lại cậu đã nhảy bẫng lên chạy tọt vào phòng khoá cửa cái RẦM!
Rồi còn hai đứa bạn vừa an ủi nó xong vẫn đang ngơ ngác nhìn nhau:
- Sống ở đời đừng có khốn nạn nghe hong...
Trong phòng, Jungkook nhảy phập lên giường chùm chăn lại xem hắn gửi cho cậu cái gì, nghĩ đến thôi là hào hứng quá rồi!
<- Kim.th
Đang làm gì vậy?
Nhắn bây giờ không phiền chứ?
Không, tôi đang rãnh.
Ngày mai cậu có thể đến lúc 8 giờ sáng.
Đường đua cũ.
Ok! Nhưng tôi dậy không nỗi nhỡ đến trễ có sao không🥲
Phạt cậu đi dọn cỏ hết khu đó!
Yes sir, đã rõ.😩
Cái icon kia là sao?
Chán hả?
No no no, bấm nhầm mà😚
mặt cười tươi rói luôn nà.
✔️Đã xem
Kim.th đã hoạt động 1 phút trước.
- Hứ seen không rep nữa chứ, hơ hơ đi ăn sớm ngủ sớm mai có năng lượng gặp tình yêu to bự.
Đó Jeon Jungkook lại vui trở lại rồi, mà chính xác hơn là sự chờ đợi của cậu đã được đáp lại. Chưa bao giờ cậu gặp một người mới vài ngày đã gây nhớ nhung như vậy, mọi thứ về hắn cậu đều ghi nhớ.
Có điều Jungkook không biết Taehyung có cảm giác với cậu chưa, Jungkook làm sao biết về tình yêu cậu chỉ làm theo suy nghĩ. Liệu nó có dẫn dắt cậu đến một điều tốt đẹp hơn không, hay lại như lúc nhỏ tự an ủi bản thân một cách ngu ngơ. Thật mong có một người đủ kiên nhẫn đủ yêu thương đến quan tâm cậu.
@_Nhuyyyyy
💚✨💜✨💚✨💜✨💚✨💜✨💚✨💜✨
Happy Birthday Kim Taehyung 30122021 ✨✨✨✨✨✨✨💚💜✨✨✨✨✨✨✨
E hèm để dị thui chứ hong bít có viết nỗi khum=))))) j để sì poi cái "Singularity dream's"
Jeon Jungkook luôn trải qua cảm giác bị bóng đen bám trong giấc mơ, sự việc càng trở nên nghiêm trọng hơn. Cậu đã tìm đến gã thầy bói trừ tà từ lời đồn thổi của người dân trong phố.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com