Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap16:Nhiệm Vụ

___________
Chiếc trực thăng phút chốc đúng bảy giờ theo lệnh hắn đưa ra đã đậu ngay đỉnh tòa K, Kim Taehyung và Kim NamJoon cũng đã có mặt, yên vị phía trước và sau cùng hai vali đen được bảo mật mà cất cánh rời khỏi Đại Hàn. Điện thoại cúp nguồn nên có lẽ Kim Taehyung không biết có một người tâm can như lửa đốt đang hết lần này đến lần khác cố gắng liên lạc với hắn.

Giữa tiết trời lạnh có gió và tuyết có vẻ khá bất lợi cho việc di chuyển trên không nhưng sắc mặt hắn vẫn lạnh tanh còn hơn đống tuyết ngoài trời.

Kể ra cũng thật nực cười, Hồng Bang rõ nằm trên địa phận Trung Quốc nhưng thông tin địa bàn Kim Taehyung ở các nước khác chuẩn bị mua đều nắm rõ trong lòng bàn tay, có vẻ bang hắn đang có vài con chó cảnh núp sau lưng rồi. Trước khi đi Kim Taehyung cũng đã kêu SG điều tra giúp nên có lẽ thông tin sẽ tới tay RM nhanh thôi. CL và Hồng bang lúc trước thật sự làm ăn hai bên rất tốt, nhưng nếu không phải việc tranh địa bàn làm mờ con mắt đối phương thì có lẽ vụ việc cũng không diễn ra như 'ngươi sống ta chết' thế này.

Thời tiết bất tiện mất khoảng hơn bốn tiếng để hắn có thể đến được ranh giới của Trung Quốc, thuận lợi thông qua cửa biên mà hạ cánh tại sân bay lớn của Hongkong. Mặc dù không ở trong địa bàn của mình nhưng dù sao tương lai sớm muộn gì nơi này cũng thuộc lãnh địa của hắn, trước hết quăng tiền bịt miệng đám nhân viên làm tại đây để có chỗ đậu cho phương tiện di chuyển của Kim Taehyung cái đã. Chiếc xe đen đậu sẵn tại nơi hắn đáp, Alex với vest đen bước xuống xe kính cẩn chào hắn sau đó theo nhiệm vụ đưa hắn đến gặp người gọi là lão đại của nơi này.

Alex theo hắn từ khi Kim Taehyung tham gia mafia được một năm, trong cuộc tranh địa bàn ở Hàn các trận súng liên hoàn nổ lên không ngừng, chính anh đã cứu hắn mặc dù vụ việc giữa hai bang này không liên quan đến anh và Alex cũng chỉ là một đứa mũi chưa vắt sạch sữa mồ côi đang ngồi một góc ở sau bức tường của sòng bạc định lén vào ăn cắp vài đồng lẻ sống qua ngày. Thấy hắn bị nạn cũng chỉ là theo bản năng giúp đỡ, nhưng Kim Taehyung lại không nghĩ vậy nên ngỏ lời mời anh gia nhập, anh chấp nhận huấn luyện ở hàn được hai năm thì sau đó bị đẩy qua đây thám thính tình hình hay còn nói như là con mắt thứ ba của hắn tại nơi đây. Kim Taehyung thì luôn coi anh như em trai của mình vì anh kém hắn tới năm tuổi nhưng có lẽ Alex sẽ không nghĩ vậy.

"Lâu rồi không gặp." Hắn vừa tiến lại vừa nói chuyện, thuận tay xoa mái đầu của anh vừa leo thẳng lên ghế sau xe ngồi. Chắc có lẽ vì không quan tâm nên hắn không biết gương mặt vừa bị hắn xoa đầu kia đỏ đến cỡ nào. Hai gò má phút chốc hồng nhẹ vừa luôn thu hết thảy vào ánh mắt Kim NamJoon đứng gần đó không xa.

Anh vừa định leo lên kế bên hắn ngồi thì Kim NamJoon tiến trước một bước chui vào khiến Alex bất giác đơ vài giây. Kim NamJoon vui vẻ nhìn ra cửa mở lời.

"Xin lỗi, chúng tôi không quen đường ở đây nên đành nhờ cậu lái xe rồi." Chẳng ngại đóng thẳng cửa mặc kệ người phía ngoài. Trước hết bảo hộ Kim Taehyung dùm em rể cái đã rồi tính sau.

__________
Mười một giờ.

Dưới tiết trời lạnh nhưng trong xe đen người lòng như lửa đốt, người thì hãnh diện về chiến tích bàn thân vừa tạo ra.

Casino at Venetian Macao là một trong những sòng bạc có tiếng nhất tại đây, ngoài vẻ huy hoàng về vẻ ngoài hoành tráng lệ của nó thì bên trong lại là một chuỗi đường dây ma túy, hàng nóng lớn nhất tại nơi này. Người đứng đầu tại đây tiếng tăm xa gần cũng nổi lên không kém nhờ những vụ bị bắt gặp khách hàng trong phòng đang sử dụng chất cấm ngay tại phòng và được đưa lên báo. Nhưng không hiểu kiểu gì sau ba ngày lên trang đầu tin hot thì phía cảnh sát lại lên tiếng xác nhận thông tin này là giả và yêu cầu toàn bộ các nhà báo phải gỡ bài. Nghe cũng đủ hiểu phe chính nghĩa bị đút lót vài đồng đi du lịch giải khuây rồi chứ gì nữa. Cứ thế đường dây trái phép vẫn được diễn ra lớn hơn không ngừng.

Dừng xe dưới sảnh mà tiến bước thêm mười người nữa vào, sắc thái băng lãnh khẽ nhếch mép khi thấy một đám người đợi hắn sẵn. Đúng như những gì hắn nghĩ thật sự bang hắn đang có vài con cẩu núp sau lưng rồi. Một người gốc Trung tiến lại mời hắn đi theo mình, đôi chân dài sải bước theo phía sau, ánh mắt đảo sang hai bên thăm dò. Người vẫn chưa giải tán, hút chích các lầu đều có đủ, có lẽ người kia đã quá xem thường năng lực của hắn rồi. Dừng chân ngay tòa cao nhất của sòng bạc, chiếc ghế xoay đối diện với Kim Taehyung cách cái bàn gỗ dài ba mét đặt ngay trung tâm. Yên vị tại chiếc ghế đặt sẵn đối diện người kia, đôi chân dài tùy tiện để ngay lên bàn, từng ngón tay có dấu hiệu chai sần cứ thế liên tiếp gõ xuống mặt bàn tạo nên tiếng cạch cạch, tay còn lại đè ngay bụng hết sức bình thường nhưng thật ra phía sau lưng quần đã đặt một khẩu súng do SG chế tạo để nhằm bên kia nếu có động thủ Kim Taehyung còn có thế phòng thân.

Phía ghế đối diện cũng dần dần quay lại, gương mặt quen thuộc khiến Kim Taehyung chả buồn nhìn.

"Xin chào ngài Kim, thật vinh dự khi được đón tiếp." Hồng bạch cười khẩy nhìn hắn, giọng đôi phần mỉa mai lên tiếng.

"Ngậm mồm mày vào, vô chuyện chính đi." Sắc mặt chẳng thay đổi hắn lúc này mới ngước lên nhìn người đối diện.

"Haha, Kim Taehyung đừng vì miếng đất mà chia cắt anh em chứ, tao nói có đúng không?" Tay vuốt ve khẩu súng, Hồng bạch nhìn hắn cười nói như chẳng xảy ra chuyện gì.

"Vậy cũng đừng vì tao cho người ăn vợ mày mà mày giết tao đó chứ?" Nụ cười đôi phần hiếu thắng nhìn lên trần nhà, Hồng bạch bị hắn cho một vố huyết sắc trên trán cứ thế hiện rõ, lời tục phun ra cứ thế chẳng khiêm nhường.

"Con mẹ mày Kim Taehyung, mày làm gì cô ấy rồi." Nòng súng nhắm thẳng vào thái dương người đối diện, chẳng ngần ngại mà bóp còi.

"Choang" Tiếng hai vật thể kim loại chạm vào nhau giữa không trung rồi rơi xuống mặt bàn. Kim NamJoon đứng phía sau kịp thời phản ứng bắn vào tâm nhằm chặn lại viên đạn đang tiến về phía hắn. Âm thanh lớn khiến ngoài cửa đàn em của Hồng Bang xông vào từ cửa sau lưng gã, mũi súng cứ thế chỉa đều vào Kim Taehyung mặc kệ cho dù gương mặt hắn chẳng biến sắc. Nhếch mép cười chế giễu người phía trước mặt.

"Ây yo, manh động quá bạn tôi ơi, chẳng phải chúng ta là bạn bè sao." Kim Taehyung lên tiếng.

"Sao mày dám động vào cô ấy HẢ!?" Hồng bạch ánh mắt căm thù nhìn người ung dung tự tại kia gầm lên.

"Hàng và đồ của Kim Taehyung tao sao mày dám đụng." Châm lửa một điếu thuốc khẽ rít lấy một hơi, làn khói trắng phảng phất giữa không trung chầm chậm nói.

"MÀY!!! Bắn, GIẾT CHẾT THẰNG CHÓ KIM TAEHYUNG CHO TAO!"

Vừa dứt câu những tiếng súng liên hoàn phía sau lưng hắn nổ lên liên tục, âm thanh chói tai và mùi thuốc súng liên tục phát ra, đàn em cả hai bên đều gục xuống tuy nhiên phía Taehyung duy chỉ có mười người và hai người nữa là Kim NamJoon và Alex. Người của bang hắn huấn luyện nghiêm khắc cực độ, nên thiệt hại chỉ có một hai người còn chưa kể mỗi người đều hai khẩu súng. Bên Hồng bạch người phút chốc đã nằm la liệt dưới sàn, đó là nhờ khẩu súng của Kim NamJoon và hắn, đúng thật có câu chất lượng hơn số lượng.

"SAN BẰNG HỒNG BANG, LẤY CÁI DANH ÔNG TRÙM HONGKONG VỀ ĐÂY CHO TAO." Kim Taehyung gầm lên ánh mắt lóe lên sợi chỉ đỏ nói lớn.

"ĐOÀNG..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com