Chương 118 - Vòng thi đầu tiên: Vươn tới đỉnh cao
Trước khi công bố kết quả, Mr. Yur đã dành chút thời gian để động viên từng thí sinh vì những nỗ lực của họ. Đó không chỉ là lời nói suông, mà thật sự chân thành, thể hiện rõ con người anh ấy.
Việc công bố kết quả sau đó cũng diễn ra trơn tru. Không có những màn khoa trương quá đà hay kéo dài không cần thiết.
Tôi không chắc là vì không phải phát sóng trực tiếp nên họ tiết chế lại, hay là đội ngũ sản xuất định chỉnh sửa cho kịch tính sau này nên giữ phần dẫn dắt ngắn gọn.
À, có một điều bất ngờ.
Parthe về thứ 5. So với một sân khấu lộng lẫy như vậy, thứ hạng này thấp hơn dự đoán.
Nhưng trong một buổi biểu diễn trực tiếp, cái gọi là "sức hiện diện" lại rất quan trọng.
Có lý do tại sao người ta sẵn sàng chi nhiều tiền để đi concert hoặc vất vả chen chúc đến xem tận mắt. Chú trọng quá nhiều vào hiệu ứng hình ảnh để phát sóng là một lựa chọn thiếu cẩn trọng. Theo một cách nào đó, đây là hệ quả tất yếu.
Có lẽ vì họ còn quá trẻ, hoặc đơn giản là không lường trước được kết quả, nên một vài người không thể kiểm soát nổi biểu cảm.
Nếu đã không chuẩn bị cho tình huống xấu nhất như bọn tôi, ít nhất cũng nên cố mà cười lên. Thật tiếc.
Bảng xếp hạng tiếp tục được công bố.
"Log hạng 6, Parthe hạng 5, Berion hạng 4, All Over hạng 3..."
Với kết quả này, chỉ còn Spark và Sticky là hai đội còn lại tranh vị trí thứ 1.
Kết quả đúng như tôi đã dự đoán.
Không đội nào có màn trình diễn vượt xa ngoài kỳ vọng của tôi cả.
Nhưng các thành viên của tôi thì không bao giờ nghĩ tới khả năng đó.
Nói cho hay thì là khiêm tốn. Nói thẳng ra thì là chưa thật sự hiểu rõ năng lực của chính mình.
"Và hạng nhất... xin chúc mừng, Spark!"
"Wooo!"
Vì vậy họ mới phấn khích đến thế.
Lee Cheonghyeon hét lên một tiếng quái lạ rồi nhảy bổ vào vòng tay các thành viên.
Tôi và Choi Jeho đỡ cậu ta để cậu khỏi ngã nhào, và cuối cùng tôi cũng có thể nhìn rõ nét mặt các thành viên.
Bên cạnh Kang Kiyeon đang hoàn toàn bối rối, Jeong Seongbin và Park Joowoo đang cười rạng rỡ.
Mr. Yur tiến lên và cài huy hiệu "eohsawa" lên áo chúng tôi như phần thưởng chiến thắng. Trông nó khá kỳ cục, nhưng các thành viên thì có vẻ rất thích.
Tôi nghịch nghịch cái huy hiệu sơn lem nhem ấy và nghĩ.
'Thắng vẫn là thắng. Không biết chuyện này có được tính vào chỉ tiêu KPI của tôi không nhỉ?'
Trong khi đang vỗ lưng các thành viên, tôi ngước mắt nhìn lên khoảng không vô hình, nhưng hệ thống vẫn im lặng. Thật tình. Cứng nhắc không chịu nổi.
* * *
Chiến thắng hạng nhất trong cuộc thi đầu tiên quả thực là một điều đáng ăn mừng.
Đó là chiến thắng đầu tiên mang tên Spark. Tất nhiên, các thành viên đều vô cùng phấn khích.
Tuy nhiên, bầu không khí tích cực ấy không kéo dài được bao lâu.
Ngay ngày hôm sau, tập 2 của IDC được phát sóng, và Spark bất ngờ nhận được "phước lành từ khâu biên tập".
Trong khi những thí sinh khác được lên hình với những khoảnh khắc cổ vũ lẫn nhau nhiệt tình, đội chúng tôi, đang xem chăm chú thật sự, lại bị gán caption kiểu 'Biểu cảm quá nghiêm túc...' và từ đó bị mô tả như thể đang kiêu ngạo.
Chưa dừng lại ở đó, bầu không khí thân thiện của chương trình bị phá vỡ bởi một câu nói chia rẽ, 'Ngoại trừ Berion ra thì ai cũng tệ hại!' Các diễn đàn cộng đồng trực tuyến lập tức bùng nổ.
≫ (Cảnh báo dữ liệu) Mọi người đánh giá một cách khách quan đi
1. Trang trí sân khấu như rác
Tái sử dụng concept cũ
Cả sáu thành viên mặc đồ giống hệt nhau
1. Bổ sung thêm một sân khấu mini
Chuẩn bị trước góc quay camera mới
Thiết kế outfit riêng để làm nổi bật cá tính từng thành viên
Sân khấu nào trông đẹp hơn?
└ Rõ ràng là B rồi chứ còn gì nữa
└ B
└ Ai đi đánh giá sân khấu dựa trên hình chụp vậy... mà đăng như này thì tất nhiên sân khấu tốn tiền hơn sẽ đẹp hơn rồi
└ Ý là Spark dùng lại đồ cũ mà còn chê sân khấu người ta kém
└ Spark đổi lời bài hát, biên đạo, cả phần AR nữa, nói gì vậyㅋㅋㅋㅋ Parthe cũng đem concept cũ ra mà, chỉ là đổi đồng phục thành đồ fantasy thôi
└ Nói thật thì nhóm duy nhất đổi concept rõ rệt là Berion. Spark thắng cũng hợp lý mà
≫ Idol đâu chỉ có hát hay là đủ,
Có nhóm thiên về vocal, có nhóm thiên về performance.
Thấy kỹ năng trình diễn bị đánh giá thấp mà tức.
└ Haha chắc bạn là fan Spark nhỉㅋㅋㅋ Thế Spark nhảy dở hay rap tệ à?ㅋㅋ
└ Một bên hát live và nhảy, một bên lipsync dùng AR rồi chỉ nhảy thôi.
└ Spark đâu có dùng full MR mà
└ Không phân biệt nổi backing vocal với AR à?
└ Ý là hát live hay không đồng nghĩa với việc trình diễn sân khấu tốt
└ ???? Mình không hiểu chỗ này luôn ấy
└ Ý họ là nhóm thiên về trình diễn không nên bị đánh giá thấp chỉ vì không hát live.
└ Gì? Không định hát thì đi thi Dancing Stars đi, chứ lên IDC làm gì? Nhầm show rồi
Trong team, bọn tôi đã thống nhất sẽ phản ứng trung thực với các màn trình diễn, nên mấy chuyện này thật ra chẳng mấy ảnh hưởng.
Thật ra...
≫ Kim Peb nói cũng không sai hoàn toàn
Mọi người đều khen nhau nhưng thật sự mấy nhóm còn lại xem buồn ngủ lắm. Ít nhất phần live của Spark là đáng nhớ.
Mình chẳng nhớ gì về sân khấu của mấy nhóm kia luôn.
└ Phải công nhận là nhóm mang theo cả dancer cũng không để lại ấn tượng gì... Có thể do set quay của IDC hơi cùi, nên hiệu ứng kém hơn cả show âm nhạc, thiếu điểm nhấn.
└ Không phải đúng hay sai, mà là vấn đề thái độ.
└ Vẫn còn người tin mấy cảnh trên TV là thậtㅋㅋㅋ Suy nghĩ tí đi, thời nay ai lại diễn như thế trên truyền hìnhㅠ
≫ Mình cũng đoán Spark sẽ về nhất
Nhưng sao bị ném đá dữ vậy??
Khi xem cùng gia đình, ai cũng đồng tình rằng phần trình diễn của Spark vượt xa những nhóm khác.
└ Mọi người tức giận chỉ vì nghĩ Spark không có sự đổi mới. Nhưng đây là sân khấu tự PR, bám sát concept của mình thì cũng hợp lý thôi.
└ Đồng ý. Và đâu phải họ không thay đổi gì đâu... Rõ ràng là họ đang cố quảng bá bản thân như một nhóm idol tân binh với concept tươi trẻ. Mình còn bất ngờ vì phản ứng tiêu cực nữa kìa.
...Và cứ thế. Tất cả là nhờ quyết tâm, 'Coi show chỉ là show'.
Tuy nhiên, Spark, vốn chỉ bị fan của Parthe ghét sau tập đầu, giờ đây bị chỉ trích từ mọi phía. Nhất là tôi.
Những người ban đầu còn trung lập sau tập 1, sau khi tập 2 lên sóng thì lập tức chuyển sang chế độ tấn công. Thế là tôi lãnh đủ.
Các thành viên nhạy cảm của Spark thì lo lắng cho tôi, nhưng thật ra không cần thiết. So với mắng vốn mà tôi sẽ ăn từ trưởng phòng Nam trong tương lai, thì chuyện này đúng là chẳng đáng gì.
Tôi chỉ lo cho fan. Cảm thấy có lỗi vì khiến họ bị stress vô cớ chỉ vì mình. Nên tôi cứ lên fancafe xin lỗi liên tục, bảo họ đừng quá để tâm đến phản ứng trên mạng.
Và giờ thì...
"Hyung ơi, tụi mình chuẩn bị snack được chưa?"
"Ừ. Nếu không chuẩn bị trước thì bọn nó có khi nhịn luôn vì sợ mic thu tiếng nhai."
Tôi đang cùng Kang Kiyeon chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho buổi quay hình trong phòng họp.
Từ tập này trở đi, IDC quyết định sẽ quay lại cả quá trình chuẩn bị sân khấu.
Tôi có hơi thắc mắc sao ban đầu họ không quay luôn phần chuẩn bị. Nếu có từ cuộc thi đầu tiên thì đã hay hơn nhiều.
Tôi cũng mừng vì họ bắt đầu quay rồi, nhưng vẫn thấy hơi tiếc. Team tôi sẽ phải quay một buổi phát sóng hậu trường riêng sau đó.
Nhưng trước tiên, phải hoàn thành buổi họp hôm nay cái đã.
"Seongbin là người chủ trì hôm nay đúng không? Chính thức debut vai trò MC đó."
"Nghe nói anh ấy thức cả đêm để soạn kịch bản luôn."
"Không có nó thì cậu ấy vẫn làm tốt rồi, tỉ mỉ kinh khủng."
Dù nói thế, nhưng tôi thật sự rất tự hào về cậu ấy. Một lần nữa, tôi lại cảm thấy biết ơn vì có Jeong Seongbin trong team.
"Cheonghyeon đâu rồi? Nói là đi lấy mấy cái gối mà?"
"Cậu ấy lên sân thượng với Jeho hyung để phủi bụi đó."
"Hai người đó có đeo khẩu trang không đấy? Gối thì phủi được chứ dây thanh quản thì không nha. Bộ ai cũng thả lỏng vì không phải người hát nốt cao à?"
"Đừng lo, Joowoo hyung đang canh hai người đó rồi."
"Tốt lắm."
Cho khách ngồi bệt là một việc chưa từng có với dân làm ăn như tôi. Nhưng nếu đó là điều họ muốn, thì tôi đành phải cố gắng tạo ra một môi trường thoải mái nhất.
Nhiệt độ phòng, kết nối thiết bị, vệ sinh, mọi thứ đều tối ưu.
Và như thế, công cuộc chuẩn bị để đón tiếp nhiều khách mời trong phòng họp UA, lần đầu tiên trong lịch sử, đã hoàn tất.
* * *
Địa điểm quay cuối cùng của Team 2 là trụ sở UA.
Lịch quay được thêm vào đột ngột khiến mọi người náo loạn. Việc phải thông báo cho từng công ty quản lý và sắp xếp lại lịch trình công việc đã khiến ai nấy đều kiệt sức.
Có lúc, ngành truyền hình dường như là nơi bảo thủ nhất, nhưng rồi lại có lúc người ta không thể tin được rằng những thứ như thế này lại có thể phát sóng trên TV.
Có lẽ tất cả thành viên trong ekip sản xuất IDC cũng đang nghĩ y như vậy. Có khi họ còn đang âm thầm lên kế hoạch chuyển sang một chương trình có hệ thống bài bản hơn cho lần sau.
Thứ duy nhất mang lại chút an ủi trong mớ hỗn độn này chính là mấy cái gối mềm. Sau hai ca quay liên tiếp phải ngồi trên sàn văn phòng lạnh ngắt, các biên kịch cảm thấy như xương cốt mình muốn rã rời.
Spark – Kim Iwol, lúc đang khiêng mấy chiếc ghế và gối còn lại ra khỏi phòng họp, đã quay sang hỏi các biên kịch.
"Chị có cần uống gì không? Hoặc có gì tụi em nên dọn dẹp thêm không ạ?"
Phía sau phòng họp đã được sắp xếp ngăn nắp với nước lạnh, đồ ăn vặt và cả đồ uống nóng.
Khu vực quanh ổ cắm điện cũng gọn gàng. Nhờ vậy mà việc kết nối thiết bị ánh sáng trở nên cực kỳ thuận tiện.
Sau khi ekip sản xuất khăng khăng nói không cần gì thêm, Kim Iwol mỉm cười và đáp, 'Vậy nếu có gì cần, chị cứ nói tụi em nhé.'
Các biên kịch nghĩ thầm: Mấy thành viên này dễ gần hơn hẳn vẻ ngoài.
Khác xa với một đội trước đó, một thành viên đã lỡ buông lời chửi tục trong lúc quay cảnh họp, khiến quản lý đi cùng phải hứa sẽ đánh dấu và xử lý trong khâu hậu kỳ.
Còn đội trước nữa thì sao?
Các biên kịch chỉ biết thở dài trong lòng khi thấy các thành viên lúng túng dẫn dắt buổi họp từ đầu đến cuối. Dù hiểu là các nhóm tân binh thường e dè vì ánh mắt của công ty, nhưng nhóm đó thì hoàn toàn chỉ biết làm theo lệnh.
Ở khía cạnh đó, Spark thật sự nổi bật nhờ sự chủ động của mình.
Khi ekip sản xuất tới, có mấy thành viên còn xuống tận sảnh để đón tiếp. Những người khác, như Kim Iwol, thì đảm bảo mọi người trong đoàn được chăm sóc chu đáo.
Ngay cả phòng họp quay hình cũng đã được chuẩn bị hoàn hảo.
Không chỉ sạch sẽ mà còn không có logo thương hiệu nào lộ ra ngoài hay những vật dụng vướng víu góc máy quay.
Trên bàn chỉ có hai chiếc laptop, sáu cuốn sổ tay với các thiết kế khác nhau và vài cây bút. Không có gì khiến ekip phải chỉnh sửa thêm.
Việc rút ngắn thời gian chuẩn bị cho buổi quay cuối vốn đã vất vả quả thật là một ân huệ. Đội ngũ sản xuất cảm thấy như có chút sức lực quay lại khi họ dụi đôi mắt mỏi mệt.
Và ngay khi buổi quay bắt đầu, họ lại một lần nữa dụi mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình sáng rực trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com