Chương 99 - Thông báo sản xuất
Trừ lúc trang điểm ra, tất cả các thành viên đều liên tục kiểm tra cửa sổ trò chuyện, nhưng may mắn thay, không có bài đăng nào liên quan đến điều gì nguy hiểm xuất hiện.
Thay vào đó, SNS tràn ngập các bài đăng của fan nhiệt tình chia sẻ về "quà cảm ơn fan".
≫ Sự kiện cảm ơn fan của Spark tại buổi ghi hình công khai hôm nay
Ban đầu, khi thấy chỉ có đồ uống và bánh madeleine thì mình nghĩ "Biết chọn quà ra phết"
Nhưng khi phát hiện ra có cả bình xịt tự vệ và thư tay bên dưới thì chị đây khóc luôn
Thậm chí còn là thư viết tayㅠㅠㅠ
Xin lỗi vì đã chỉ chăm chăm nhìn vào đồ ăn mà nhận ra tình cảm của các em muộn...
└ Wow, thư tay luônㅠㅠ Gato quá đi mất
└ Bias của mình là Jeho, bias 2 là Kiyeon, mà mình lại nhận được thư của Kiyeon!ㅠㅠㅠㅠ Em còn khoe là đã tự chọn giấy viết nữa. Em bé của chị xứng đáng được hun cả trăm cái
└ Tội nghiệp Kiyeon, chỉ toàn làm việc tốt mà lại bị đối xử vậy sao?
└ Trời ơiㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
≫ Sự kiện cảm ơn fan của nhóm tân binh đỉnh của chóp
Phát cho từng người một bình xịt tự vệ trị giá 30.000 won vì buổi ghi hình diễn ra vào sáng sớm, khá nguy hiểm
+ Thư tay
+ Đồ uống và bánh madeleine
+ Photocard tại hiện trường ghi hình công khai
└ Gọi là đỉnh thì cũng hơi quá... Hừm
└ Mấy người comment kiểu này: thường là chưa bao giờ nhận được quà cảm ơn fan
└ ㅋㅋㅋㅋ Nói gì thế trờiㅋㅋㅋ Với lại công ty chi tiền mà, nên là quà cảm ơn từ công ty chứ đâu phải từ idol của bạn?
└ Mấy đứa này còn chưa nhận được đồng thu nhập đầu tiên nào nữa, công ty chỉ chịu chi vì các em ấy muốn tự bỏ tiền túi ra làm quà cho fan thôi. Sao lại phải châm chọc mà phớt lờ tấm lòng của các em ấy vậy chứ~
└ Từ lúc debut tới giờ các em ấy còn chưa từng nhận quà hay support từ fan ㅠㅠ Lúc nào cũng cố gắng để đền đáp lại tình cảm một cách trọn vẹn nhất! Hãy yêu thương các em ấy nhiều vào nhéㅎㅎ
≫ Mình giật cả mình khi mở túi ra thấy tấm bản đồ chỉ đường đến đồn cảnh sát nằm ngay trên cùng
└ Thiết kế bao bì đúng là độc đáo thật
└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
≫ Mình thấy bánh madeleine ngon thật
mà ai ngờ nó lại là loại đắt tiền
Tới ghi hình xong lại tìm được "bánh madeleine chân ái" trong đời.
So với thời gian fan chờ đợi, món quà này đúng là chẳng đáng là bao.
Tim tôi đập thình thịch, vừa thấy tội lỗi vừa thấy biết ơn.
Có lẽ cũng vì vậy mà thời gian chờ đợi ghi hình bỗng trở nên dài hơn hẳn.
Và dường như, người cảm thấy như thế không chỉ có tôi.
"Chắc fan mệt lắm nhỉ. Dù gì thì bọn mình còn được chờ trong phòng chờ mà..."
"Ừ. Hôm nay em nhất định phải cháy hết mình trên sân khấu."
Lee Cheonghyeon và Jeong Seongbin vừa nhìn ra bầu trời vẫn còn tối mịt vừa nói.
Park Joowoo thì đang khởi động giọng ở góc phòng tập từ sớm.
Khi đưa cho từng người một cốc nước ấm, tôi nói.
"Điều quan trọng nhất là không được mất giọng. Nhớ khởi động kỹ vào."
"Vâng ạ!"
Cả ba—ngoại trừ line nhảy im lặng—đồng thanh trả lời to rõ. Có vẻ mấy đứa nó đã phớt lờ lời khuyên "giữ giọng" của tôi rồi.
* * *
Chúng tôi cuối cùng cũng có thể gặp lại người hâm mộ vào lúc 3 giờ sáng.
"Dạo này mọi người thế nào rồi?"
"Tụi mình vẫn ổn lắm ạ!"
"Ghi hình sớm như vậy có mệt lắm không?"
"Không mệt chút nào luôn!"
Tụi tôi, tất nhiên, đã cố gắng thể hiện một hình ảnh thật tích cực trước các fan đã kiên nhẫn chờ đợi tụi tôi.
Còn các fan thì đâu có nghĩa vụ phải làm như vậy, vậy mà họ vẫn chào đón tụi tôi mà không hề lộ chút mệt mỏi nào.
Một số fan còn mặc những bộ đồ mà tôi thường thấy trên tàu điện ngầm vào giờ đi làm.
Tôi dè dặt hỏi vài người trong số họ.
"Các anh chị đi làm văn phòng, định xoay xở sao đây..."
"Mình xin nghỉ nửa ngày rồi!"
"Vậy ghi hình xong là đi làm luôn hả?"
"Mình không muốn đâu!"
"Mình tính nghỉ việc luôn rồi đó!"
Thật đáng kinh ngạc khi chỉ vài từ thôi mà cũng có thể chứa đựng nhiều cảm xúc đến vậy.
Trái tim tôi chùng xuống. Làm sao họ có thể quay lại làm việc như không có chuyện gì xảy ra chứ? Tôi chẳng biết nói gì cho phải.
"Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã dành thời gian quý giá để đến gặp bọn mình. Bọn mình sẽ thể hiện hết mình trên sân khấu hôm nay!"
Tôi đã rất khó khăn trong việc chọn lời. Tôi thực sự muốn bày tỏ lòng biết ơn này, dù biết vẫn chưa đủ.
Khi tôi cúi đầu cảm ơn, các thành viên bên cạnh cũng cúi đầu theo. Tốt lắm, mấy đứa giỏi lắm.
Mỗi khi có thời gian nghỉ giữa các phần quay, tụi tôi lại trò chuyện đủ thứ chuyện với fan.
"Thuốc nhuộm tóc của cậu hợp quá luôn đó!"
"Thật hả? Nhưng mà tóc xám của anh Iwol trông hơi tối đúng không? Anh ấy nên nhuộm màu gì đó táo bạo hơn, như màu xanh lá chẳng hạn!"
"Không đời nào! Không hợp với tông da của ảnh đâu!"
Thỉnh thoảng, họ cũng lôi tôi vào cuộc trò chuyện từ bên cạnh. May mà có nhiều fan ngăn Cheonghyeon lại trước khi cậu ấy đề xuất những ý tưởng điên rồ hơn.
Nhưng khoan đã, cậu vừa nói gì thế? Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định nhuộm tóc xám đấy. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi tẩy tóc.
Mọi người thường mặc trang phục trong MV khi biểu diễn lần đầu, nhưng hôm nay Spark lại diện trang phục theo phong cách Hướng đạo sinh. Chỉ là màu sắc được đổi sang tông xanh tươi mát.
"Các bạn thấy trang phục hôm nay thế nào? Ổn chứ?"
Jeong Seongbin hỏi và nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt.
Tôi thì hơi ngượng một chút vì bình thường tôi không bao giờ mặc quần short trừ khi đi tập thể dục. Nhưng dường như fan rất thích.
Mà trước đây, các thành viên Spark cũ cũng từng mặc quần short quay MV giữa mùa đông mà.
Để mọi người tiện theo dõi, trong đợt quảng bá trên các show âm nhạc lần này, tụi tôi quyết định mặc những bộ trang phục liên quan đến những điều ước mà các thành viên Spark nhí đã viết trong chiếc hộp thời gian xuất hiện trong MV.
Bắt đầu với trang phục phiêu lưu, chính là của Kim Iwol, sau đó sẽ đến trang phục anh hùng, trang phục đi nghỉ mát, tiệc pijama, trang phục kiểu "khách quen quán net" và trang phục trượt ván.
Việc chọn lineup này hoàn toàn có lý do cả.
'Ai viết điều ước muốn trở thành anh hùng vậy?'
'Là tôi.'
'Choi Jeho, cậu đề xuất thẳng thắn ghê đó.'
Một cậu bạn thừa nhận rằng cậu luôn muốn được đội mặt nạ anh hùng ít nhất một lần, vì ở nhà chỉ toàn có đồ chơi của mấy cô gái phép thuật.
'Joowoo, tiệc pijama là gì vậy?'
'Là mặc đồ ngủ, gọi một đống đồ ăn ngon rồi chơi vui vẻ cùng nhau đó...!'
Cũng có một cậu bạn mong được tổ chức tiệc pijama như chị họ của mình làm với bạn bè mỗi quý một lần.
'Khách quen quán net á? Mấy đứa tiểu học mà cũng đi net thường xuyên vậy hả?'
'Hyung ơi, anh đã từng đi net vào buổi chiều chưa? Nó y chang một lớp học thêm luôn đó.'
'Lee Cheonghyeon, lĩnh vực này có vẻ em rành quá ha?'
'À, là do Kang Kiyeon dạy em hết đó.'
'Sao lại lôi tên tớ vào đây?'
Rồi lại có một cậu mong được ở lì trong quán net cho tới khi xài hết tiền tiêu vặt. Thật đúng là toàn mấy điều ước Ngày Thiếu nhi.
Vì tụi tôi đã đưa những ý tưởng này vào MV rồi, nên cũng phối hợp mặc trang phục tương ứng cho lần biểu diễn.
Tôi thì đã bắt đầu lo lắng về show tiếp theo, sợ tụi tôi phải mặc mấy bộ đồ bó sát người. Chắc phải bắt đầu cầu nguyện từ hôm nay để né được mới được.
Khi Lee Cheonghyeon hỏi, 'Mọi người thấy bài này thế nào?', cả khán phòng vang lên tiếng cổ vũ.
Bài hát này đúng là khó mà không thích, nhưng Cheonghyeon có vẻ cực kỳ phấn khích khi được thấy sự hào hứng của fan ngay trước mắt.
"Spark chuẩn bị ghi hình!"
Và thời gian nghỉ ngắn cũng kết thúc, buổi ghi hình lại tiếp tục.
* * *
Nhiều phân đoạn ghi hình đã được hoàn thành suôn sẻ.
Dù Kang Kiyeon có một khoảnh khắc hoảng hốt nhẹ sau khi bị vỡ giọng, cậu ấy đã kịp lấy lại tinh thần nhờ sử dụng kỹ thuật kiểm soát tâm lý, và đã sửa được lỗi đó ở lần quay tiếp theo.
Tôi vỗ nhẹ lên lưng cậu ấy để động viên, vì đã hoàn thành buổi ghi hình mà không để lộ sự hoảng loạn, dù mồ hôi lạnh vẫn đang túa ra.
Vì lịch trình quảng bá chính thức đã bắt đầu, nên từ hôm nay trở đi mỗi ngày sẽ vô cùng bận rộn. Dù vừa hoàn thành một show âm nhạc, tụi tôi cũng chẳng có thời gian để thở.
"Tụi mình cũng sẽ quay buổi họp mặt 'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống' ở đây luôn đúng không?"
Lịch quay show tạp kỹ đầu tiên trong đợt quảng bá lần này được sắp ngay trong buổi sáng hôm đó. May mắn là show được ghi hình tại cùng đài truyền hình nên tụi tôi tiết kiệm được kha khá thời gian di chuyển.
Spark trước giờ vốn không có nhiều cơ hội tham gia các chương trình giải trí.
Với vô số nhóm idol cạnh tranh và các chương trình có cả đầu bếp lẫn vận động viên tham gia, nhu cầu mời idol làm khách mời đang giảm dần.
Tuy nhiên, Spark vẫn cần xuất hiện trên truyền hình.
Dù nền tảng phát sóng đã ngày càng đa dạng, nhưng các chương trình giải trí trên truyền hình và các show âm nhạc vẫn là những công cụ quảng bá có giá trị.
Cho đến hiện tại, tụi tôi vẫn bù đắp cho sự thiếu hụt các show giải trí bằng hàng loạt nội dung tự sản xuất.
Trong suốt giai đoạn quảng bá, tụi tôi đăng nội dung hàng tuần, ít nhất hai buổi livestream mỗi tuần, và mỗi thành viên đều phải phát hành nội dung cá nhân ít nhất một lần mỗi tháng, bất kể có đang quảng bá hay không.
Thêm vào đó là những buổi livestream bất ngờ hay video do các thành viên tự quay và đăng, tổng lượng nội dung đúng là không nhỏ. Trong số các nhóm nhạc đang hoạt động hiện nay, tần suất đăng tải của Spark có lẽ nằm trong top đầu.
Tuy nhiên, việc thay thế hoàn toàn bằng nội dung tự sản xuất cũng để lại hệ quả. Tỷ lệ người xem mới đến từ các kênh bên ngoài khá thấp.
Hơn nữa, dù tụi tôi có nâng cao chất lượng video đến đâu, thì cũng rất khó để cạnh tranh với các chương trình giải trí chuyên nghiệp. Kể cả về chất lượng camera.
Chỉ cần nhìn vào các fancam cá nhân là đủ thấy sự chênh lệch về thiết bị kỹ thuật và ngân sách rõ rệt.
Với UA, công ty vốn đã chẳng dư dả gì, thì việc tăng ngân sách cho nội dung tự sản xuất là điều rất khó. Vậy nên ít nhất tụi tôi nên thử góp mặt trong vài chương trình truyền hình.
Nghĩ vậy, tôi đã tìm hiểu thử một vài show giải trí, và có một cái đã thu hút sự chú ý của tôi.
Đó là chương trình có tên 'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống'.
'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống' là một chương trình tạp kỹ nơi các nghệ sĩ nổi tiếng được trải nghiệm nhiều công việc khác nhau.
Có lý do khiến một chương trình giải trí đơn giản như vậy lại có thể tồn tại giữa thời đại bùng nổ nội dung.
≫ Xem trước tập tuần sau của 'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống'
Bán kẹo hồ lô ở Hongdaeㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
└ Trời ơi, mới nhìn thôi đã thấy cực rồi
└ Mới xem trailer mà thấy mệt giùm luôn á...
Trong chương trình này, các nghệ sĩ sẽ trải nghiệm những công việc mà khán giả có thể dễ dàng liên hệ.
Một ca làm việc kéo dài tám tiếng, đúng chuẩn thời gian lao động khuyến nghị trong ngày.
Nói cách khác, đây là kiểu trải nghiệm nghề nghiệp vô cùng khắc nghiệt, nơi người nổi tiếng thực sự bỏ công sức lao động nhưng lại không nhất thiết nhận được đặc quyền nào đặc biệt.
Việc người nổi tiếng làm cùng công việc với họ và thể hiện sự đồng cảm với khối lượng công việc nặng nề đã chạm đến cảm xúc của rất nhiều khán giả.
Vì chương trình xoay quanh việc trải nghiệm nhiều môi trường lao động khác nhau, nên nó thường được nhắc đến trong các cuộc thảo luận xã hội.
≫ Tập yêu thích nhất mọi thời đại của bạn trong 'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống' là gì?
Tập nhân viên vệ sinh vs. Tập lặn mò hải sản (Muljil)*
(*Muljil là một hình thức lặn tự do truyền thống của Hàn Quốc, thường được thực hiện bởi các haenyeo (nữ thợ lặn) trên đảo Jeju. Họ thu hoạch hải sản bằng cách lặn mà không sử dụng bất kỳ thiết bị hỗ trợ thở nào.)
(này làm tui nhớ tới 'Khi cuộc đời cho bạn quả quýt' quá T-T)
└ Khó chọn quá trời...
└ Tôi thì thích tập Muljil lắm
└ Tập nhân viên vệ sinh là huyền thoại—thể hiện rõ sự vất vả trong công việc và cả cái nhìn của xã hội nữa. Nghe nói có trường học còn dùng làm tài liệu giáo dục cơ mà!
Mức độ nổi tiếng? Có.
Khả năng được lên sóng? Cao.
Phù hợp nội dung? Tuyệt đối rồi.
Thế là tôi lập tức tìm đến phòng kế hoạch, gần như đập cửa đến sập, và tha thiết bày tỏ mong muốn được tham gia chương trình để thử thách bản thân với cuộc sống lao động thực thụ.
Và kết quả là...
"Mọi người, chúng ta còn khoảng 2 tiếng rảnh đúng không? Ngủ một tiếng đi rồi qua phòng họp quay 'Thử thách! Trải nghiệm cuộc sống' luôn nha!"
Spark đã bắt đầu buổi ghi hình cho show giải trí đầu tiên của mình với một lịch trình căng thẳng ngay từ phút đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com