extra - trai ngoan quẹt tinder này.
Warning.
r18.
┊ ┊ ┊ ┊ ┊ ┊
┊ ┊ ┊ ┊ ˚★⋆。˚ ⋆. by
┊ ┊ ┊ ⋆ nguyenngochoangly
┊ ┊ ★⋆
┊ ◦ aka kwliin.
★⋆ ┊ . ˚
˚★ bon appétit!
_
Choi Hyeonjun là một cậu trai ngoan.
Ngoan đến mức nào? Mười hai năm học chỉ có cắm đầu học, học và học. Lên đại học cũng chẳng có gì hơn ngoài chúi đầu vào mấy đống sách vở tẻ nhạt, ngoài nắm top đầu của lớp thì chả có cái thú vui gì sất. Ai cũng thấy thế hết.
Vâng, chính điều này khiến Ryu Minseok đau đầu.
Hyeonjun hyung không thể có gì thú vị hơn ạ? -
- Minseokie à, em phải hiểu này...
và lại bắt đầu thuyết giảng cho nhóc cún một lô một lốc, nào là học hành tích luỹ kiến thức quan trọng ra sao, nào là ra đời em phải bán mình cho tư bản thế nào... Nhiều khi nhóc cún thầm nghĩ, sao mình chơi cùng được với cái con người tẻ nhạt này vậy ta? Sao lại là bạn thân vậy ta? Nếu thật thì hyung nhận của em một lạy nha?
Nhé, rõ là em vừa trắng vừa xinh, môi mang sắc hồng tựa màu lưỡi thỏ trông rất yêu. Cười lên một cái, mấy người đầu hàng. Em mang vẻ dễ thương như sóc, nhưng lại dễ hút người vây quanh. Cơ mà chỉ thế thôi thì chắc chưa đủ, khi người ta toàn nhìn thấy bóng em là như nhìn ra học bá, bán mình cho học để giữ cái top đầu toàn ngành. Rằng ai cũng cho rằng em là người mang nhãn dán greenflag dán lên đầu.
Nhưng mà không.
Thực ra em - Choi Hyeonjun, không nhạt nhẽo đến mức đấy. Gần đây nhóc cún mới biết thực ra anh mình là một cây redflag đỏ lè với cái tư duy không hiểu ở đâu ra. Cụ thể là hôm bữa chúng nó livestream giao lưu hỏi bông hỏi đùa, nó mới chất vấn đứa anh nó một câu mà tương lai sau này nó thay đổi sạch sành sanh những thứ nó cảm nhận trước đây về anh nó.
- Anh Hyeonjun, anh thấy lịch trình hoàn hảo cho buổi hẹn hò đầu tiên là như thế nào?
- Anh hả?
- Ừm ừm!
Ryu Minseok muốn hỏi dồn, đáng ra là trêu anh đấy, nhóc cún cứ nghĩ anh sẽ đỏ mặt rồi ngập ngừng bảo anh chịu như hồi trước nó hỏi.
Cơ mà, không.
- Lần đầu đi hẹn hò thì phải đi uống rượu chứ! Uống để cho bớt ngượng ngùng. Cứ đi nhậu thui!!
- Hả????
Gì cơ? Không không không, Ryu Minseok đâu có mơ. Cuối cùng nhóc ấy cũng sống tới cái ngày anh nó thở ra câu redflag thế này rồi à? First date đi uống rượu?
- "Hả" gì cơ? Phản ứng của em không được tốt lắm nhỉ.
Choi Hyeonjun em cười tươi ơi là tươi, như kiểu cho người kia ngượng thay mình, trong khi trong trí tưởng tượng của nhóc cún thì có khi nhóc ấy đang há hốc miệng rồi đấy. Em cười mãi thôi, bào chữa cho sự ngượng ngùng của không khí. Thực ra là nhóc cún kia ngại, chứ em nói ra câu đó em chỉ biết hì hì thôi, ngại gì đâu, có gì đáng ngại hả?
- Chẳng phải khi cả hai đang trong giai đoạn tìm hiểu, nếu crush rủ em đi uống bia chẳng phải tốt lắm sao? Hì hì.
Tại sao Choi Hyeonjun lại nói thế? Vì cậu đã trải qua rồi. Nhưng chẳng ai biết chuyện đó cả, chí ít là tới bây giờ.
-
Quay ngược lại thời gian một chút.
Ryu Minseok là kẻ bày rất nhiều trò với Choi Hyeonjun, bởi vì nhóc ta cảm thấy em rất chi là nhạt nhẽo, chẳng có chút gì gọi là kỹ năng tán con người hết.
- Anh ơi anh, anh lên app hẹn hò đi màaa.
- Anh ơi, trên ấy nhiều người đẹp lứm ó!! Hong dứt được ra đâu.
...
Em cảm thấy hơi nhức nhức cái đầu, nhưng mà mời mọc mãi như thế thì nghe chừng cũng bén phết. Thế nhưng mà Choi Hyeonjun chưa muốn yêu vội, dù biến thành cá nóc độc toàn thân hai mấy năm rồi. Em còn chẳng rõ mình thích cái gì, làm sao để tán gái, thế thì làm sao mà yêu ai.
Trước, em có đem lòng thích một cậu trai cùng lớp, nhưng cậu ta tuyệt nhiên không thích em. Cậu ta có sáu múi ngon nghẻ nhìn ảnh thôi cũng muốn chạm vào, làm em mê điên mê đảo, tưởng như trong mắt chỉ có mỗi cậu ta. Lần đầu thích, và thích cậu ta tận gần nửa năm.
Valentine, em có mua một ít chocolate để bày tỏ thành ý. Thấy cậu ta nhận, trong lòng em cũng nhộn nhạo lên đôi chút, crush nhận quà của mình chẳng phải là vui lắm sao?
Thế nhưng trong một lần chính tai em nghe thấy cậu ta sỉ nhục em trước mặt bạn của cậu ta bằng những lời lẽ không đẹp, em đã chạnh lòng. Cố kìm lại cho nước mắt không rơi, em ra đến cổng trường thì thấy hộp chocolate ban sáng đã bị ném vào xe rác từ thuở nào.
Nửa năm thôi mà.
Thôi mà.
Về đến nhà, em vừa khóc vừa xem tin nhắn mình đã từng nhắn cho cậu ta. Chính bản thân em khi nhìn vào những dòng tin đó còn không thể tin nổi, rằng mình đã bị người khác phủi sạch đi tình cảm khi nó còn chưa kịp chớm nở thêm một chút nào nữa.
Thất vọng, rất thất vọng. Em không nghĩ thứ mà em gọi là tình yêu lại đau đớn như thế. Lần đầu tiên, có khi nào là lần đau nhất không?
Đến bây giờ mỗi khi nghĩ lại câu chuyện đó, em cứ thấy hồi đó mình khờ ơi là khờ. Mà tới giờ em vẫn còn thương người ta, chỉ là kiểu vừa thương vừa hận không thể làm gì hơn im lặng.
Động trời lần nữa, là người ta công khai người yêu rồi. Bạn bè em cũng gần như đã biết em từng thích thằng kia nhiều như thế nào, giờ mà còn độc thân chẳng phải là đang khẳng định mình còn thương nó sao?
Không, không phải không được, mà là không thích.
Người ta bảo dứt một mối tình được nửa năm mà không có người yêu là dính lời nguyền ba năm không có luôn đó.
Trời sinh cái tính hơn thua, lần này anh chấp nhận cái lời mời bén ngót của Minseokie tải cái app hẹn hò về. Cơ mà trên này người ta toàn tìm "friend with benefits" hay "one night stand" thôi à...
Hay là mình cũng thử nhỉ? Dù sao thì, làm cái dấu hôn lấy le với bạn với bè cũng không tồi. Em cũng muốn thử làm tình, dù sao cũng chừng này tuổi rồi, không thử thì bao giờ mới thử? Em cũng muốn thử, nếu người ấy có thân thể giống crush cũ, chẳng phải em chỉ cần liên tưởng là anh ấy là được sao?
Thế là em bấm chọn để kết nối luôn, một phút nông nổi nên không sợ.
Màn hình hiển thị rằng em đã ghép đôi thành công, em liền vào profile của người ta để "check map". Á á, body profile trông ngon nghẻ quá nè. Em thì chỉ thế là nhanh thôi chứ muốn gì nữa. Nhìn body thì cũng na ná crush cũ, nhưng mặt thì không giống. Thôi kệ, tự tưởng tượng cũng được.
Trùng tên em luôn này, khác mỗi cái họ.
Moon Hyeonjun.
Em lấy hết dũng khí soạn một dòng tin nhắn. Nên nhập là gì? "Chào cậu" hả? "Cơm nước gì chưa người đẹp"? Hay là gửi ảnh chếch chi để vào việc luôn vì dù sao cũng là "one night stand" mà, chí ít là Choi Hyeonjun nghĩ thế? Hễ nhập được dòng nào tử tế, em lại xoá đi. Sao câu mở đầu lại khó quá đi à. Không oan khi không cua được crush cũ mà.
Chưa kịp gửi được dòng nào, phía kia đã nhảy tin nhắn làm em đứng tim.
"Nhập nhiều thế, sao cậu chưa gửi?"
Sững cả người, em nhìn tin nhắn rồi chỉ biết cười gượng. Không lẽ nói mình nghĩ mãi không ra? Kém. Cũng chẳng thể nói mình quen bạn bởi vì ghép ngẫu nhiên nhưng body bạn giống crush cũ mình được.
"Mình nghĩ cậu sẽ hỏi nên soạn sẵn câu trả lời."
Dường như hài lòng với câu trả lời này, em tự cắn môi, chờ người nọ trả lời. Càng ngắm càng thấy body người ta giống người yêu cũ, hình như cũng giống mấy người kia, tìm one night stand.
Nói gì nhỉ? Choi Hyeonjun có một ý nghĩ táo bạo. Dùng tình một đêm, làm tình rồi quên hẳn người cũ đi là được, giống như kiểu mình được "hắn ta" chiếm hữu rồi, thì sẽ không luỵ tình nữa đúng không? Em nghĩ, bản thân luỵ chắc cũng chỉ vì tình cảm không được đền đáp.
Nếu đền đáp bằng cơ thể chẳng phải tốt hơn sao?
Vẩn vơ nghĩ tới nghĩ lui thì cậu trai kia lại nhắn tới một tin.
"Cậu có vẻ hợp gu mình đó. Cậu thấy mình thế nào?"
"Không tồi."
"Vậy thì mình bắt đầu thôi nhỉ. Cậu thích gặp ở đâu? Nhà cậu?"
"Được, tôi luôn rảnh. Cậu rảnh giờ nào nhắn giờ đó."
"Mình luôn bận. Chỉ có từ tối muộn đến sáng là rảnh."
Úp điện thoại xuống, rồi lại mở lên xem, rồi lại úp xuống chờ. Cứ thế.
Tối ngày mai. Cậu ta hẹn tối ngày mai.
...
Tối đó, em chuẩn bị một hai ly rượu vang đỏ trên chiếc kệ tủ đầu giường. Thân ảnh nuột nà như thể bày vẽ ngồi trên giường, trên người là một cái áo sơ mi trắng cài lệch cúc, cà vạt cũng thắt lơi. Em để lệch hẳn cổ áo sang một bên, chẳng biết vô tình hay cố ý phô bày xương quai xanh trắng nõn cho kẻ kia. Người ta bảo, mặc thế này sẽ dễ quyến rũ hơn. Nên mọt sách như em cũng nên thử, biết đâu kéo một lần lại trúng.
Ngoài áo sơ mi rộng gấp đôi size người và một đôi tất trắng, ngoài ra chẳng có gì gọi là muốn ngăn cản người ta làm tình với mình cả.
Chuông cửa reo, em chạy từ trên phòng xuống cừa chính để mở cửa. Hắn không khác trong ảnh là mấy, thậm chí còn đẹp hơn em nghĩ. Có vẻ người này không tồi tệ, linh cảm em mách bảo như thế, nhưng ngoại trừ việc hắn đứng sững trước cửa - có lẽ do bất ngờ với cách ăn mặc của em - và nhìn chằm chằm như thể chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ. Một tay em mân mê cổ áo người nọ. Em cao hơn hắn một chút, nhưng thân thể lại mảnh mai hơn. Từng ngón tay em lướt từ cổ áo hắn lên yết hầu, ánh mắt cũng chỉ chăm chú vào đó, làm hắn bắt đầu mất kiên nhẫn mà giữ tay em lại.
- Mới là "First date" thôi đấy, người đẹp ạ.
Em mang cái nét ngây thơ thường ngày lên nhìn hắn, như thể cố tình làm hắn tan chảy.
- Tưởng cậu thích? Không thì thôi.
- Tới nước này rồi, cậu nói mình không thích thì không có nghĩa là mình không thích đâu.
Hắn bế xốc em lên trên phòng, theo sự chỉ dẫn của em mà đưa em về tận giường. Nhẹ nhàng đặt em xuống trên chiếc nệm êm ái, Moon Hyeonjun bỗng chú ý tới hai ly rượu nhỏ nơi đầu giường.
- Cậu chuẩn bị kĩ quá nhỉ.
Tay em tự giác buộc một dải lụa đen, tự che đi tầm nhìn của bản thân. Em mỉm nhẹ, tay em nâng ly rượu vang, đưa lên kề môi người nọ.
- Để cậu có cảm giác mình được mời.
Đúng là thủ khoa đầu vào, nhả chữ thôi cũng khiến người ta tự cảm giác mình ở thế bị động. Hắn hôn nhẹ lấy mu bàn tay, đón lấy ly vang đỏ từ em, nhấp lấy một ngụm rồi áp chặt môi mình xuống môi em. Cánh môi đào bỗng nhiên bị tấn công đột ngột sau chừng ấy năm mang lại cảm giác xa lạ mà mê đắm chưa từng trải, tay theo phản xạ chạm lấy vai hắn toan đẩy ra nhưng lại thôi. Cứ thế, em nuốt sạch ngụm rượu mà hắn thừa cơ đẩy vào từ môi. Cảm giác cay cay, đắng đắng mà lại nồng nồng lan toả từ khoang miệng, lại thêm phần nóng ran như mùi tình dục truyển từ lưỡi người kia làm em không tài nào kháng cứ mà muốn quấn theo thế sự này mãi. Để rồi cuối cùng, hắn dứt môi em ra, kéo theo một sợi chỉ bạc pha thêm chút đỏ của rượu vang.
Thì ra đây là cái "buổi hẹn hò đầu tiên nên đi uống rượu" trong lời của Choi Hyeonjun.
Em vẫn tưởng tượng mình đang làm thế với người cũ, bởi vì che mắt rồi thì đâu thấy người kia là ai nữa? Nhưng người kia thì không biết. Hắn đang đứng đó, một chân quỳ bên mép giường, nâng gương mặt em lên.
- Che mắt? Cậu tình thú đến vậy cơ à.
Thấy đối phương không nói gì, hắn liền đưa vào tay em ly rượu còn lại, cụng ly với em. Một tiếng "keng" nghe chừng rất bình thường, nhưng dưới ánh nến này lại khác. Chút mê hoặc, chút tình dục. Căn phòng vốn ám muội lại nhuốm thêm mùi vang đỏ làm ngây ngất cả đôi.
Hắn thuận thế tuột luôn cà vạt em đang thắt lơi nơi cổ áo, cầm hai tay em mà siết chặt lại với nhau bằng chính cái cà vạt đó, buộc tay em phải đưa cái vòng tay ấy lên cổ mình. Không ngại ngùng ngồi xuống nơi nệm êm ái, hắn đặt em lên đùi mình, đỡ em tì lên thành giường phòng khi em mỏi, vừa vặn áp lên hõm cổ người kia mà cảm nhận cái hương vanilla quyện với rượu vang đang tràn vào. Gai lưỡi cạ vào xương quai làm Choi Hyeonjun bất giác ngửa cổ lên mặc cho người kia động, như một dấu hiệu cho phép hắn làm.
Đêm nay còn dài, liệu em có mời hắn không?
Bàn tay mảnh khảnh của Choi Hyeonjun mò mẫm từ tóc, má cho tới môi, mân mê như thể ban nãy chưa đủ, còn lưu luyến không rời.
Trùng hợp thay, Moon Hyeonjun cũng nghĩ thế.
Tay hắn trượt từ eo thon, vuốt ve em như thể nâng niu thỏ con trên tay, dù giây sau lại tát vào mông chẳng kiêng dè làm em giật cả mình. Lần nữa, hai đôi môi lại quấn quýt lấy nhau, thanh âm mút mát ám muội đủ cho người ngồi trên đùi hắn phải đỏ mặt tía tai.
Cái lưỡi linh hoạt của hắn ta bắt đầu trở thói ranh ma liếm cánh hoa đào của người nọ một cái, chẳng đợi cho phép mà trực tiếp xông thẳng vào trong khoang miệng, tìm lấy cảm giác mới trong lưỡi mềm của người kia - thứ mà hắn chưa từng chạm. Chẳng uổng công mong đợi, cảm giác mềm mượt, ướt át này hắn đã chờ kể từ khi thấy em.
Hình như chưa có kinh nghiệm lắm, vì lúc chạm môi, em chẳng thể làm gì ngoài cuốn theo hắn, chiều theo từng cử động của hắn. Trách hắn sao được, em cũng bị động mà. Mấy tiếng rên rỉ vô thức của em cứ như thể ngân nga bên tai hắn. Từng lần lướt trên phiến môi mọng khiến hắn mê mẩn, ngon thế này mà không ăn sạch thì phí lắm; hắn nút lưỡi em một lần, biết ý thấy hai má em bắt đầu ửng hồng lên thì làm bộ lưu luyến tách rời em ra. Thoát khỏi sự ấm nóng nơi khoang miệng đối phương, em thở hắt ra, vì mệt, vì lâu, nhưng không có lại thấy thiêu thiếu.
Em chợt nghĩ, giá mà crush cũ làm với mình thế này thì tốt nhỉ.
- Cậu muốn để lại dấu vết không?
- Ư... Nếu cậu thích?
Hai tay bị trói chặt, em chỉ có thể yên vị mà vòng tay qua cổ hắn, ngồi trên đùi hắn mà diễn vai Đát Kỷ. Từng lần chạm từ cánh môi ấm của hắn lên cơ thể em, lần đưa lưỡi đảo vài vòng quanh hõm cổ để em khó chịu, lần lại cắn phập vào tạo dấu vết như thể ghen tuông gì đó. Từng dấu hôn đỏ lựng rải đều từ nơi xương quai trắng ngần rồi phủ lên hai bên ngực, hạt đậu nhỏ cũng bị hắn cắn cắn rồi mút đến cương.
Người ngồi trên đùi thậm chí còn chẳng chịu nổi kích thích này, em tỏ rõ sự run rẩy trên thân người nọ, từng đợt hắn động chạm lên đều làm em nứng không chịu nổi. Cửa huyệt non mềm thậm chí còn rỉ ra nước dâm trên quần nỉ xám của người nọ, làm hắn lúc nhìn xuống vừa bất ngờ vừa cười thầm.
Bế em xuống khỏi đùi mình, hắn đặt em lên nệm và không quên tát vào mông em một cái rõ vang; thoát ra khỏi vòng tay em, tựa lưng em vào tường rồi dứt khoát mở chân em thành hình chữ M.
- Hư thế, cậu định câu dẫn ai? Thấm ướt cả quần mình rồi?
- Câu dẫn cậu, lỡ có lỗi thì đền thân này cho cậu.
Moon Hyeonjun đánh mắt xuống dưới vạt áo sơ mi, chậm rãi vén lên như trêu ngươi kẻ đối diện. Em lúc này còn bị cà vạt trói chặt hai tay thì sao có thể ngăn được hắn?
Thế nên, hắn làm càn.
Đầu ngón tay mơn trớn nơi mép huyệt non mềm, lại vừa nắm lấy dương vật em mà tuốt lộng, như ép em phải xuất tinh trước hắn. Được thoả mãn quá bất ngờ, miệng em bật ra mấy tiếng nức nở tựa thanh âm trong trẻo bên tai Moon Hyeonjun.
- A... đừng, hức...~
Hắn rướn người lên phía trước. Lần nữa, môi chạm môi, làm âm thanh rên rỉ mềm mại chỉ có thể rung lên trong cổ họng. Dưới dương vật của em, hắn vẫn nhịp nhàng sục lên xuống, xoa xoa nơi quy đầu. Rồi em bắn tinh trước thật, bắn lên áo hắn. Thế là hắn dứt thẳng môi em ra chẳng thèm dây dưa, tay nhanh nhẹn cởi quần áo như thể đang gấp lắm rồi, không là bây giờ thì sẽ không chịu nổi.
Đêm. Trăng sáng rỡ, rọi xuyên vào cửa kính không rèm. Tay em vẫn bị trói bằng cà vạt, thân thể nóng rực lên vì ham muốn cái cảm giác là lạ mà người trên thân đem lại. Đầu ngón tay hắn cứ cạ vào cửa huyệt rỉ nước dâm làm em nứng không chịu nổi, dùng đầu gối nâng cằm hắn lên. Đối diện với hắn là gương mặt xinh đẹp của em, tuyệt sắc giờ đã nhuốm chút dâm sắc, còn không muốn ăn sạch nữa thì làm thế nào mới muốn?
Hắn cười. Thỏ đội lốt cáo à, vui đấy chứ.
Hai ngón tay hắn đột ngột đẩy vào phía trong cửa động, huyệt mềm ấm nóng siết chặt lấy như thể không muốn để hắn cử động. Biết em chưa quen, Moon Hyeonjun bắt đầu bằng việc di chuyển chậm rãi phía trong, rồi mở miệng trêu chọc em,
- Lần đầu của cậu à, có định để mình làm không đây?
nhưng đáp lại hắn là mấy tiếng thút thít của người dưới thân.
- A... đừng... đừng trêu mình mà...
Choi Hyeonjun không nói được hết câu, chính xác là vì hắn đã chạm được đến điểm G của em mà nhấn. Hai ngón tay trong huyệt mềm chẳng buồn nhẹ nhàng nữa, liên tục đưa em về với cái khoái cảm em chưa thử bao giờ.
Thần trí đảo loạn, em chẳng còn nhớ mình đang tỉnh hay đang mê, chỉ nhớ mình dưới thân một cậu trai làm cho em vừa run rẩy vừa sướng điên người; em quên mất điều đó đánh dấu em mất đi sự trong sáng ban đầu, thay vào đó là sự vấy bẩn của sự dâm dục truỵ lạc.
Không nhanh không chậm, Moon Hyeonjun rút hai ngón tay của mình ra khỏi cái động non mềm kia. Dâm dịch chảy xuống đầy tay hắn, hắn nghĩ, giá như em đừng bịt mắt thì hắn sẽ có thể nạt em để giả vờ bắt đền em việc này. Nhưng thôi vậy.
Nói không phải lần đầu không ai tin, có ai tự lên đỉnh chỉ bằng tay không chứ?
Cảm giác trống rỗng ở phía dưới vừa mới chớm trong đầu Choi Hyeonjun thì quy đầu hắn đã chạm tới cửa huyệt, từ từ đưa sâu vào trong. Lần đầu, không quen, em theo bản năng bật ra thanh âm thút thít ngọt ngào như mật ngọt bên tai hắn.
Moon Hyeonjun nâng đùi em lên vai, một lần đâm lút cán. Ban đầu, vẫn là hắn nhẹ nhàng, thư thả cho em làm quen. Thế nhưng đến lúc âm rên rỉ ít vang lại bên tai mình, hắn bắt đầu nhấp nhanh một cách thô bạo, trực tiếp phá trinh của em. Vừa sướng vừa mê tội gì không làm? Buộc em phải nỉ non hắn, mà càng làm thì càng bạo, cảm giác căng trướng tràn vào trong em nhưng không thể thoát ra. Trong cơn mê say, từng cú thúc mạnh bạo của Moon Hyeonjun đẩy vào trong em, một tay siết mạnh đùi em còn để lại vết đỏ.
Đầu thì đau, sau thì nghiện.
Lâm trận xong xuôi, hắn liền xuất tinh trùng lên ngực em, rồi bế em đi tắm. Choi Hyeonjun lúc này mềm như cọng bún, mệt lả cả người, chẳng nghĩ được làm tình sẽ mất sức thế này.
- Tối nay cậu muốn nữa không, hay để mai?
_
Như đã nói, Choi Hyeonjun đã không thử thì thôi, thử một lần là nghiện đến mức không dứt ra được.
Bí mật về việc hắn ta chỉ là thế thân của crush cũ vẫn được em giấu kín trong lòng không nói. Cơ mà em nghiện, nghiện làm tình với một kẻ em còn chẳng thèm biết tuổi.
Em cũng mê cách bản thân để hắn lưu lại dấu vết trên cơ thể mình, thích việc bản thân bày trò quyến rũ hắn như một con thỏ nhỏ đòi được đút no.
Chỉ định là "one night stand", giờ lại thành "friend with benefits."
Đến mãi sau này, em cảm giác: hình như bản thân không hề muốn gần kẻ mình từng đơn phương như mình đã tưởng - chỉ là lúc ấy, em cảm giác tình cảm bị phụ bạc, sự thiếu thốn ấy đã túng, rồi lại túng thêm. Nên em mới nghĩ mình luỵ người cũ đến như thế. Và hoá ra bản thân chỉ đơn giản là muốn gần cái người vô tình kết nối rồi mơn trớn thân thể em mỗi khi em cần.
Cái gì cũng có kết thúc. Cái mối quan hệ lợi ích này cũng thế, khi em cảm thấy bản thân mình như đang chìm dần vào truỵ lạc. Vẫn nhớ ngày hôm ấy em không gọi hắn như thường lệ, thay vào đó là một tối trò chuyện lại, sau đó đi tới chấm dứt mối quan hệ này.
Thời điểm Ryu Minseok hỏi em câu đó là hồi nghỉ lễ của năm cuối đại học, còn mối quan hệ ấy kết thúc vào tổng kết năm thứ ba.
Kể từ khi kết thúc đến bây giờ cũng đã được ba năm. Tất nhiên, em chẳng còn tình cảm gì với "cậu bạn tình đơn phương cũ" năm nào. Choi Hyeonjun đã có được công việc ổn định, tiền lương chẳng những đủ sống mà còn tích cóp được kha khá, để làm gì thì chỉ có một mình em biết. Và rồi lại trớ trêu, cũng thật tình cờ, trên em một cấp là người tình thời hạn năm ấy - Moon Hyeonjun.
Người lạ từng quen, thậm chí từng chạm, từng "thân mật" nhưng chưa từng yêu - em nghĩ thế. Nhưng hắn thì khác. Hắn vốn để ý em ngay từ thời kì là sinh viên đại học, biết em, chỉ có em không biết hắn là ai. Nếu Moon Hyeonjun nói hắn là bạn thân Ryu Minseok thì chẳng khác nào chính hắn thừa nhận việc em ghép trúng hắn không phải trùng hợp? Vậy nên hắn giấu, việc này chỉ hắn được biết, chỉ còn cách này em mới nhớ được đến hắn thôi.
Và rồi,
cái gì đến thì cũng sẽ đến thôi.
Chẳng tránh khỏi những tình huống khó lường, Choi Hyeonjun cuối cùng cũng rơi vào bể tình. Lần này thì không còn lo lắng việc bị gạt bỏ nữa, vì hắn ta hết lần này đến lần khác theo đuổi em như thế, em động lòng cũng chẳng sai.
Thế nhưng hai kẻ đã từng sa vào mối quan hệ "lợi ích" năm nào, đến bây giờ chỉ cần nắm tay, mấy cảnh tượng một thời nông nổi ấy lại ùa về, khiến cho người này đỏ mặt thì người kia cũng tía tai. Giấu mặt vào đâu được khi người trước mắt từng là thế thân cho một kẻ không ra gì, giấu mặt vào đâu khi thời ấy môi lưỡi quyện nhau đắm đuối mà giờ cái thơm má còn chẳng dám thơm?
Tuổi trẻ bồng bột, không ai biết trước được điều gì. Cứ ngỡ là hết duyên, ai ngờ dược là hết đời?
┊ ┊ ┊ ┊ ┊ ┊
┊ ┊ ┊ ┊ ˚★⋆。˚ ⋆.
┊ ┊ ┊ ⋆
┊ ┊ ★⋆
┊ ◦
★⋆ ┊ . ˚
˚★ end.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com