11.
Vô vọng
Tháng ngày của em và hắn trôi qua êm đềm tưởng chừng như chỉ cần như vậy là quá mãn nguyện!
Hắn khiến em vô lo vô nghĩ, hắn cho em yên bình, dường như em thiếu điều tưởng rằng sẽ không còn gì có thể chia cắt đôi lứa, không thứ gì có thể ngăn cản em và hắn...
Em khẳng định em rất hạnh phúc, hạnh phúc nhất trần gian, em tìm được lẽ sống, em tìm được chân ái, tìm được tất cả...
Hắn hài lòng về cuộc sống hiện tại, tâm hắn trao em, nguyện một lòng vì em...
Hứa sẽ bên nhau đời đời suốt kiếp, hắn là "tướng công", em là "hiền thê", nguyện xây nên tổ ấm riêng đôi ta, sống ngày tháng của đôi uyên ương mặn nồng.
...
"Ta phải đi, em giữ sức khỏe, ta sẽ về thật mau!"
"Đừng để ta đợi lâu, hứa với ta sẽ trở về?"
"Sẽ, tạm biệt, ta đi!"
Hắn ôm em vào lòng, chào tạm biệt thiên thần của hắn.
Triều đình cần hắn, hắn buộc phải tiến cung, hoàng thượng đích danh cho người hộ tống hắn. Hắn có dự cảm chẳng lành, hắn nhớ em...
Chàng có biết, khi đi rồi sẽ chẳng thể quay về?
Em chờ đợi, đợi hắn về...
1 tháng
2 tháng
3 tháng...
Không sao, em vẫn có thể chờ...
4 tháng
5 tháng
6 tháng...
Chốc đã gần một năm, nơi thư trao hắn, hắn vẫn chưa hồi đáp dù chỉ một lần...
"Đệ ổn không? Nhìn đệ như vậy, ta không đành lòng..."
"Tỷ, ta không sao, ta vẫn có thể đợi..."
Từ ngày hắn đi, em gầy hẳn, tỷ cố tâm chăm sóc em thật tốt, thật khỏe để khi hắn về, sẽ không nhìn thấy em vì hắn mà kiệt sức...
Nhưng em à, em chắc chưa? Em có chắc em ổn?
Thoáng đã một năm...em quyết định sẽ đi tìm hắn, quyết định tiến cung...
"Đệ bảo trọng, ta sẽ nhớ đệ lắm..."
"Ta có thể tự lo bản thân, đành nhờ biểu ca chăm sóc cho tỷ thời gian tới rồi..."
Nàng ôm em, khẽ rơi nước mắt, đứa nhỏ này đã thực sự lớn rồi...bây giờ là lúc, em bước tiếp con đường của em!
Em chào phụ mẫu, người nuôi nấng em, em quyết định tiến cung, quyết định đi tiếp cuộc đời em chọn, quyết định tìm hắn, đứng trước mặt hắn mà giải bày uất ức một năm không có hắn!
...
Đứng trước cổng thành lòng bồi hồi không ít, em mím nhẹ môi dưới, liệu em có ổn?
Em xin tiến cung với tư cách thái y...
Thái y tìm tướng công...
Thái y tìm chồng!
Em và hắn thì sao có thể viết lên bản tình ca, em và hắn vốn dĩ chẳng thể làm phu thê, chỉ là...từ trước đến giờ em vẫn tự mặc định hắn sẽ chỉ là "tướng công" của riêng em...
Em được nhận vào làm thái y cho triều đình, ngày và ngày trôi qua vẫn chưa có tin tức về hắn, em bất lực...
"Park thái y, ngươi đã ngóng được gì chưa?"
"Sao thế thúc?"
"Chút nữa Lee tiểu thư cùng tướng công mới vu quy sẽ đến đây dạo chơi, ngươi nên chuẩn bị cho tốt!"
Em ngoan ngoãn xếp gọn gàng đồ vào sạp, thực không muốn để tâm xem người mà thúc thúc vừa nhắc là ai...
Em vẫn không biết, em đã bị bỏ rơi...
Em ngây thơ ra khuôn viên hái hoa mà không biết...nơi đó, giờ phút đó sẽ là thứ em muốn mãi mãi trôi vào dĩ vãng...
...
Em chết lặng, em thấy người em thương, người em mong nhớ một năm qua, người đó đang đứng trước mặt em nhưng tay đan tay với người khác...
Chân em đứng không vững, đôi mắt ôn nhu ngày nào vẫn còn đó, vẫn hướng về em, nhưng có lẽ trái tim đã không còn thuộc về em nữa, có phải hay không?
Em cố gượng cười, cúi đầu chào và lảng đi.
Em chết tâm
"Thiếp đi dạo, chàng ở đây đợi một chập nhé?"
Hôn phu của hắn, người đó chắc sẽ đem lại cho hắn hạnh phúc đúng nghĩa, người đó sẽ đường đường chính chính được hắn gọi là nương tử.
Hắn cứ thế đứng nhìn em chạy đi, chỉ biết bất lực ngăn mình không đến bên em, không thể ôm em, hắn chính là phụ lòng em...
Em khóc, đôi mắt diễm lệ nhòe đi bởi màn sương che lấp, đôi mắt ấy đã từng thuần khiết biết bao, đôi mắt ấy đã rất tinh tú, giờ đây chính đôi mắt ấy nhìn cảnh chàng bên người khác, đôi mắt ấy đầy ấp nỗi u buồn!
Giữa nơi chốn hoa mộng em không đành tâm
Giữa nơi hoa lệ, nơi em từng rất thích, giờ đây hối hận, không đành tâm thấy anh bên người khác, không đành tâm đem công chờ đợi biến thành cát bụi, không đành tâm người ấy có được anh...
Chia sớt duyên tình nồng với kiếp chồng
Chia sẻ anh với người khác là điều chẳng thể, càng chẳng thể có được anh, muốn giữ anh cho riêng mình dù biết tình ta ngang trái.
Em ước cho đôi mình suốt kiếp dù thân hóa hư không
Ước cho ta bên nhau mãi mãi, ước cho chốn trần gian ta có nhau, ước cho chốn thiên đường vẫn cùng nhau, ước dù thân thể chìm sâu vào đại dương, ước dù thể xác vùi sâu vào đất mẹ...
Nơi yên ấm, nơi lạnh lẽo suốt trời đông
Anh yên ấm bên người ấy, em lạnh lẽo đơn côi...giữa tiết trời mùa đông.
Như khiến con tim giận buốt đáy lòng
Lòng này đã trao cho anh, cả đời trao cho anh, chỉ mong anh đừng khiến nó trở nên buốt giá.
Em oán thân phận mình trước kiếp chồng chung
Thân phận là một nam nhi, em bất lực nhìn anh bên nương tử của anh, bất lực chịu cảnh chung "chồng", những tưởng sẽ chỉ có em mới có thể gọi anh hai tiếng "tướng công", nào ngờ người đó mới là người đường đường chính chính hợp pháp gọi anh chữ "chồng".
Vô vọng...
Vô vọng, vô vọng với thế gian, vô vọng nhìn anh hạnh phúc với người không phải em...
Thân là nam nhi, tuyệt nhiên sẽ chẳng thể có được tình yêu tồn tại giữa ta và chàng.
*Lời bài hát "Kiếp chồng chung" của Bùi Công Nam
Cre hình/everjjkpjm/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com