Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝚟𝚒𝚒

Han Seungwoo tỉnh dậy cũng chẳng mấy tỉnh táo. Đầu óc ong bướm bay quanh khiến anh nhăn mặt đưa tay liền day day thái dương rồi mới chịu mở mắt. Anh nhìn xung quanh, rồi với lấy tấm ảnh đặt ở kệ tủ cạnh giường

Là ảnh của Choi Byungchan. Anh cũng nhận ra được đây là ảnh mà anh ' nháy ' cho cậu ở bờ sông Hàn khi tay đang cầm khoai nướng. Không ngờ cậu lại thích nó như vậy

Điều anh cảm thấy khó hiểu rằng, sao mình lại tỉnh dậy ở nhà Byungchan. Tối qua anh có uống rượu, nhưng mỗi lần say bí tỉ cũng là thằng bạn gần nhà đến xách anh về, nhưng hôm nay thì lại không tỉnh ở nơi quen thuộc kia

Anh mở điện thoại lên, nhìn giờ hiện trên màn hình ảnh chụp tự sướng của hai người mà giật mình. Bây giờ là 10 giờ sáng, không phải muộn làm, mà chính là muộn đến dự lễ cưới của cậu

Han Seungwoo bật dậy như lò xo, cái đầu đau nhức nhất thời lại không cho anh cử động thêm. Anh phát hiện rằng, đồ mình đang mặc trên người không phải y phục của anh, chính xác là bộ quần áo anh mua tặng Byungchan. Như một thế lực nào đó, toàn bộ kí ức của đêm hôm qua hiện về. Han Seungwoo mắt mở to, tay chân vài giây run bần bật, cả người dần trở nên rối loạn.

" Tên chó chết này mày đã làm gì em ấy chứ! "

Han Seungwoo rủa bản thân, đầu vẽ ra đủ trường hợp của đêm hôm qua, từ cảnh ngoài quán rượu, đến việc làm dơ bẩn ấy, rồi sự xuất hiện của Im Sejun. Anh lúc này chạm vào da mặt, vết thương lốm đốm máu đã cho anh biết chuyện ngày hôm qua là thật

Han Seungwoo dùng đủ thứ ngôn ngữ để chửi bản thân, hai tay vò nát mái tóc nâu ngói, mắt mở to hết cỡ có thể nhìn vào khoảng không vô định. Mọi chuyện là có thật, chuyện bỉ ổi ấy anh cũng đã làm, lại còn làm với người anh yêu, trước ngày diễn ra đám cưới của người ấy

Toan nhớ lại vẻ mặt gào thét cầu xin của Choi Byungchan lại là một vết thương lòng khắc thêm trong anh. Cả người cứ mãi như vậy không cử động thêm, chỉ có đồng tử là lay động, tâm trí thì hỗn loạn. Han Seungwoo phút chốc muốn hét lên thật to, mới nửa ngày trước đây thôi hình tượng của ' anh chủ mẫu mực ' hoàn toàn đổ nát, thay vào đó có lẽ lại là cái bóng dáng ám ảnh nhất đời anh

Giây tiếp theo nghĩ làm sao đối mặt với Byungchan thì điện thoại anh liền reo. Han Seungwoo mở lên, là một dòng số lạ, rồi cứ như vậy mà ấn nghe

" Alo? "

" Han Seungwoo phải không? "

Chiếc xe dừng lại trước căn nhà có cấu trúc cổ điển, màu sơn tối trầm, cánh cổng cũng được thiết kế khác lạ, hôm nay lại thêm một điểm nhấn : chữ Hỉ.

Han Seungwoo tay chân luống cuống, nhìn lại thật kĩ địa chỉ được ghi lại trong tay, thập phần nhận ra đúng nơi liền đi đến đám đông trước cổng nhà.

Anh len vào, toan bấm chuông liền thấy một đám người đùng đùng đi từ trong ra. Và giây phút ấy anh nhận ra, người đàn ông trung niên cũng sở hữu má lúm ấy, và người phụ nữ thùy mị xuất hiện nếp nhăn bên cạnh, là ba mẹ của cậu

Han Seungwoo thập phần khó hiểu, nay lại thêm sợ hãi, liếc ngang liếc dọc liền không thấy cậu đâu. Chữ HỈ được dán ngoài cổng bị xé đi rồi, nếu như bình thường thì hiện tại phải là giờ hành lễ đám cưới của hai người. Nhưng ở cái tình thế ngày hôm nay, anh biết rằng mình không sống nổi nữa rồi

" Mày là Han Seungwoo!? " 

Anh chỉ biết gật đầu, nhận  ra đây là giọng nói vừa nửa tiếng trước vọng qua từ điện thoại anh. Choi Youngjae nhìn thấy anh đang cố tỏ ra bình thản như vậy lại tức giận nhiều hơn, một cước đạp anh ngã nhào ra đất. Seungwoo phòng thủ không kịp, chưa định thần nổi thì bị cú đá ây làm cho dính liền với đất mẹ. Anh lấy tay ôm bụng vì cơn đau từ cú đạp ấy, chưa đỡ đi được vài phần thì liên tiếp bị ông ta giáng đòn. 

Dường như cuộc xô xát này thu hút sự chú ý của mọi người nên mơ màng anh cảm nhận được mình đang bị nhiều người vây quanh, cơ hồ để giỡn cợt với cái bản mặt đáng chết này

Choi Youngjae không có dấu hiệu dừng lại, càng đánh càng nhiều, mỗi lần đánh lại kèm theo một câu chửi đến táng tận lương tâm. Han Seungwoo cũng chẳng có dấu hiệu phản kháng, cứ như vậy mà chịu đòn. Tờ mờ mãi không thấy bóng dáng quen thuộc đâu, đảo mắt nhìn xung quanh chỉ là đám người đang bận đứng hóng hớt và người nhà của cậu

Cảm thấy cách đấm tay đá chân này không hả dạ, ông ta quay người vào nhà lấy thanh gậy dài ra. Mọi người đứng quanh được dịp nhìn thấy cảnh này cũng không về vội, mãi đứng lại xem, còn một số lôi máy ảnh ra để quay lại khoảnh khắc này. Han Seungwoo lúc này mới lom khom vực cả người ngồi dậy, lại không biết được ông ta đã quay lại với vật dụng kia trên tay

Tiếng vun vút dần vang lên, một đòn giáng xuống. Han Seungwoo cúi đầu nhắm mắt lại chịu đòn, lại không ngờ tiếng roi quất xuống lại thực không đau, thay vào đó là một ' lớp vỏ ' bảo vệ anh. Cảm giác không đúng lắm mới là lúc Han Seungwoo ngước mặt lên. Quả nhiên là thiên sứ của anh. 

Choi Byungchan từ đêm qua về không ít tra tấn như Han Seungwoo bây giờ, lại không nghĩ được đến Choi Youngjae quả độc đoán lấy điện thoại của cậu để liên lạc với Han Seungwoo. Giây đầu hoảng loạn thấy anh đến liền bị người nhà nhốt trong phòng. Tiếng hét vang lên từ bên dưới cộng với tiếng do ma sát từ cuộc ẩu đả ấy vang lên làm Choi Byungchan càng sốt ruột nhiều hơn, liều chết mở cửa lan can men theo đường ống nước nhảy xuống dưới, đến vừa kịp lúc đỡ cho Han Seungwoo một đòn chí mạng

Choi Youngjae dừng lại hành động của mình, nhìn thấy đứa con trai trân quý của mình vì một thằng không ra gì mà chịu đòn thay liền mủi lòng, giây tiếp theo vẫn là cơn tức giận ấy đang dâng trào

" Cút ra chỗ khác "

" Xin ba đừng đánh nữa "

Khóc lóc thảm thiết đến mấy cũng không thành. Choi Youngjae bản tính vốn ngang ngược lại cứng đầu, chỉ cần làm lệch ý mình ắt tự động tức giận. Nay lại từ đâu chui ra một thằng nhãi Han Seungwoo không biết điều, dám phá hỏng chuyện tốt đẹp giữa gia đình cậu và nhà họ Im. Quan hệ rạn vỡ kể từ ngay tối hôm qua khi Im Sejun tức tốc gọi cả ba mẹ đến nhà Choi Byungchan để làm rõ sự việc.

Đám cưới được dựng thành trang trọng đều bị hủy bỏ vì cái thanh danh bị phá hoại của Byungchan. Tất cả chỉ tại vì Han Seungwoo. Nay đứa con trai này lại dám đứng ra đỡ cho tên khốn nạn này

" Đừng trách ta không nương tay "

Ông gằn lên, nếu đã muốn chết ông cũng chẳng lưu luyến gì đứa con này nữa. Han Seungwoo mở to mắt nhìn Choi Youngjae lại chuẩn bị giáng đón liền xoay người cậu lại rồi ôm chặt cậu vào lòng. Byungchan bất ngờ cũng chẳng kịp phản kháng, cứ như vậy chỉ mất vài giây để ổn định trong lồng ngực ấm áp mà tanh nhẹ mùi máu đỏ

Tiếng kêu chát chát vang lên không ngừng chạm vào tấc da thịt đã sớm rớm máu ra từ lưng anh. Choi Byungchan ở trong lòng anh khóc lớn. Cậu hận bản thân từ đầu đã không từ chối Im Sejun, từ đầu đã không nhận ra tình cảm của bản thân, một mực để mặc gia đình đi yêu anh, thì cảnh tượng giờ đây sẽ không hiện ra

" Seung.. Seungwoo ngốc.. "

" Seung.woo...yêu em "

Han Seungwoo nhíu mày, cố gằn ra từng tiếng từ cuống họng, đủ để cậu nghe thấy. Byungchan nước mắt nước mũi tèm lem nhìn anh, lại không ngờ trong giây phút này mới có thể được nghe thấy tiếng lòng của anh, mới có thể không hối hận vì cái đêm hôm qua ấy

Cậu khóc nấc, cả người run bần bật theo lực đẩy của cơ thể anh về phía trước. Anh khẽ đưa tay lên lau hàng nước mắt ấy rồi đặt sau gáy ghì chặt cậu vào lòng, nước mắt phút chốc cũng rơi ra. Là tại anh ngay từ đầu đã không dũng cảm giành lấy cậu, ngay từ đầu đã không dũng cảm để bày tỏ với cậu, để giờ cả anh và cậu cùng phải chịu đau khổ cả thể xác lẫn tinh thần

Người mẹ phúc hậu của Choi Byungchan nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi cảm động, nhưng bà vẫn không ngăn nổi hành động quá khích hiện giờ của chồng mình, chỉ biết chạy đến, kéo Byungchan ra khỏi anh

" Byungchanie.. mau ra đây với ta.. ra đây ngay! "

Bà cũng bật khóc, kéo lấy tay cậu lôi ra nhưng không thành. Byungchan lúc này nắm chặt lấy ngực áo anh, một khấc cũng không buông, khiến bà lại thêm một phen phiền não

Han Seungwoo cảm thấy như vậy cũng không ổn, Choi Byungchan ít nhiều cũng bị thương. Anh gỡ tay cậu ra khỏi, một giây nhìn cậu rồi tách cậu ra khỏi mình, Choi Byungchan không chịu được lực của anh liền bị kéo về phía sau, lại là cảnh tượng giương mắt lên nhìn anh bị đánh

Máu nơi đầu môi chảy ra ngày một nhiều, Byungchan càng ngày càng hoảng loạn, chạy đến quỳ rạp dưới chân ông, nắm lấy đầu ống quần, đầu cộc hẳn xuống đất

" Xin ba.. Mau dừng lại đi.. cứ như vậy sẽ có án mạng thật mất "

Choi Youngjae dừng tay, quan sát đứa con được bao bọc từ ấy năm tháng, lại làm ' hành điệu ' trong lễ cưới, hành động đáng lý ra cậu phải làm trong lúc này, nhưng không phải ở tình cảnh này, và không phải vì thứ này.

" Được, chết thì càng tốt, dám động vào con trai tao, tao sẽ không để cho nó sống! "

Đòn roi lại vang lên, Byungchan nắm chặt lấy gấu quần ông, ghì chặt người xuống mũi giày tây kia

" Ba.. ba muốn gì cũng được, xin đừng làm hại anh ấy "

" Được, tao hỏi mày, bây giờ mày chọn đi theo thằng nhãi này, hay chọn ông già này? "

--

Đoán đúng trúng quà :))

Xin các bạn hãy thứ lỗi cho mình vì fic này và Bạn thân tình nhân vốn có thể end từ chap cuối này, nhưng vì fic kia mình bỏ H vì rén không muốn viết, fic này thì viết được dài quá nên mình cut bớt để vào chap sau cho các bạn đọc đỡ buồn ngủ ạ ಥ‿ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com