Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#11


Hoseok chạy bạt mạng đến Genius Lab của Yoongi, đứng trước cánh cửa gã không còn thấy cái thảm con mèo đanh đá ' go away' đó đâu nữa. Hoseok luôn thấy cái thảm kia ở đó dù nắng hay mưa, nhưng bây giờ nó biến mất. Trong lòng Hoseok lại nhộn nhạo hơn

Nhấn vào cái chuông bên cạnh cánh cửa gã đứng đấy chờ gần 10 phút nhưng không thấy dáng hình nhỏ bé kia ra mở cửa, Hoseok chắc chắn rằng Yoongi hiện không có ở đây

Lòng gã nhộn nhạo hơn, đôi tay run run lấy điện thoại từ trong túi quần ra gã lảo đảo gọi cho Namjoon

'Thấy Yoongi không' Namjoon hỏi

'Không thấy '

'Về ktx đi Hoseok, hình như có chuyện không hay rồi "

"Được"

Hoseok nghe được sự nghiêm trọng trong lời nói của Namjoon nên gã tức tốc ra về với hi vọng đã tìm được Yoongi của gã!.

_ktx_

"Sao vậy Namjoon" Vừa vào đến nơi Hoseok đã hỏi

"Yoongi mất tích rồi " Namjoon hình như đã quên kính ngữ rồi

"Mày đừng đùa tao"

"Thật đấy Hoseok, huyng vừa gọi về Daegu để hỏi thăm nhưng không có tin tức nào cả " Seokjin lên tiếng

Cùng lúc đó Jungkook từ trong phòng Yoongi tìm được thứ gì đó

"Mấy huyng có bức thư của Yoongi huyng này "

"Đưa đây " Jimin giật từ tay Jungkook và mở thư ra

Trong thư

Chào mọi người, chào Bangtan!

Anh là Yoongi đây, có lẽ khi đọc được bức thư này thì anh đã đi xa rồi. Anh biết mọi người ghét anh lắm, ghét con người gay dơ bẩn này lắm, nhưng anh vẫn muốn nói rằng Yoongi yêu mọi người, yêu Bangtan nhiều lắm. Anh biết tình yêu này nghê tởm nhưng anh không thể nào vứt bỏ được. Xin lỗi mọi người

Không biết có ai đọc được thư của anh không nhỉ? Hay anh chỉ đang độc thoại với chính bản thân mình. Nhưng dù sao anh vẫn có vài lời muốn nói với mọi người:

Seokjin à! Em biết anh thích ăn khuya lắm nhưng như vậy không tốt cho anh đâu dễ bị béo lên lắm đấy và em biết anh ghét điều đó mà. Với lại kĩ năng nhảy của anh tốt lắm rồi,anh không cần quá sức nữa đâu. Bây giờ em đi rồi không còn ai đưa thuốc giảm đau cho anh nữa đâu. Nhưng đừng lo trong studio của em có đấy. Seokjin à điều cuối cùng em muốn nói với anh là : Huyng! Em yêu anh. Và đây cũng là lần cuối cùng em gọi huyng là huyng.

Namjoon à! Kĩ năng tiếng anh của em đã rất tốt rồi không cần phải thức khuya vì chúng đâu. Với lại sau này không có anh ở đây, có làm hư đồ thì nhớ nhờ anh quản lý giúp nha, nếu em tự làm sẽ bị thương đấy. À trong studio của anh có quà cho em đấy xin em đừng vứt đi. Namjoon à! Anh yêu em!!

Tiểu hi vọng của anh! Xin em cho anh gọi em như vậy nốt lần này thôi. Anh không biết vì sao em lại giận anh như vậy lại làm như vậy với anh. Nhưng dù sao thì anh vẫn yêu em lắm. Em là người vực dậy tinh thần anh. Là cục sạc của anh. Cũng là mặt trời trong cuộc đời u tối của anh đấy. Không biết khi rời xa em anh phải sống thế nào nhưng anh biết em vẫn sẽ sống tốt mà không có anh. Những bài hát em sáng tác hay lắm đừng ngần ngại mà hãy cho ami biết. Anh mãi mãi ủng hộ mặt trời nhỏ của anh.

Jiminie!! Cục mochi đáng yêu. Giọng hát của em hay lắm đấy nên đừng ngại khi hát live em cũng đừng bận tâm đ.đến lời nói của anti nha vì Jimin của anh là tuyệt vời nhất.Tuy chẳng giúp em được gì nhưng anh sẽ mãi ủng hộ em. Cố lên
사랑해 (Anh yêu em)

Taehyungie, anh không hiểu tại sao em lại ghét anh như vậy nhưng dù sao thì anh vẫn yêu em lắm. Em là người anh thương nhất trong Bangtan, anh hi vọng em luôn thành công với ước mơ của mình. Nếu không phiền thì xin em đừng quên tên anh.

Và cuối cùng là Jungkookie, cậu bé với thân hình cao lớn nhưng lại mang một tâm hồn trẻ con. Anh biết em không ghét anh như những người khác nhưng anh vẫn muốn xin lỗi em vì loại tình cảm không đáng có này làm ảnh hưởng đến em. Bé thỏ của anh phải sống thật vui vẻ nha. Anh mãi là hậu phương của em. Thương em!!!

Thật lòng xin lỗi mọi người vì trong thời gian qua đã ảnh hưởng đến mọi người. À không phải mọi người muốn biết pass của Genius Lad sao. Để anh nói cho nha là 12491813301. Đối với mọi người có lẽ nó chỉ là một dãy số vô nghĩ thôi nhưng nó là cả thế giới với anh đấy. Nhớ vào Genius Lad nha có quà cho mọi người đấy!!

Và cuối cùng anh muốn nói rằng "anh yêu mọi người nhiều lắm "

Kí tên

Yoongi

Min Yoongi

Bức thư dài vỏn vẹn hai trang giấy. Nhưng mang lại cho họ bao nhiêu cung bậc cảm xúc thăng trầm. Nghe xong bức thư, Taehyung vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng nhưng trong long thì đã dậy sóng, hắn nói: " Anh ta diễn cũng sâu quá rồi!! Hừ, có ma mới tin anh ta "

"Tại sao mày lại có thành kiến với anh ta như vậy??" Hoseok hỏi hắn

"Em ghét gay "

"Mày ghét gay hay mày ghét cảm giác của mày đối với anh ta " Namjoon nhếch môi

"Điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả " Hắn quay mặt

"Mấy huyng " Jungkook gọi " Em muốn đến Genius Lad "

"Anh đi với mày " Jimin nói

"Tao cũng đi " Seokjin nói rồi nhìn cả bọn "đi cùng nhau đi "

Thế là trong đêm tối sáu thành viên cùng đến Genius Lad

_Đến nơi_

"Để em mở " Jungkook nói rồi ấn mật khẩu một cách thuần thục

Trong căn phòng, mọi thứ ngăn nắp đến nỗi tưởng chừng chưa có ai từng ở đây. Những chai dầu gội đầu hay những quyển sổ cũng biến mất. Đến cả chiếc áo hay treo ở chiếc ghế cũng mất tăm. Chỉ là trên bàn có sáu hộp quà lớn nhỏ mà thôi. Mọi người sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy , Yoongi thật sự biến mất như vậy sao?

Jimin từ đầu đến cuối vẫn nắm chặt lá thư trong tay. Đôi tay gã run rẩy khi chạm vào hộp quà có đề tên 'Jiminie'

Mở hộp quà ra, trong đó là một đôi giày da nhìn sơ qua đã rât đắt tiền Kèm theo một tờ note nhỏ của Yoongi "Anh nghĩ đây là thứ em thích. Cả tấm lòng của anh đấy. Em nhận nha "

Taehyung nhận được một chiếc vòng cổ Gucci và một đôi khuyên tai Gucci kèm lời nhắn " Anh tặng em thứ mà em thích nhất. Đây coi như là quà tặng sinh nhật sớm nha. "

Jungkook run rẩy mà ôm lấy đôi timberland mà nó yêu thích nhất. Không hiểu Yoongi lấy tiền ở đâu mà có thể mua được. Nó ôm đôi giày ấy vào ngực ngồi trân trân nhìn vào hư không.

Hoseok, gã nhận được từ Yoongi là một chiếc đông hồ Rolex đắt đỏ gã đã ao ước từ lâu. Chẳng hiểu sao Yoongi lại biết được thứ gã muốn là gì. Hoseok khóc nhưng không biết tại sao. Gã ôm món quà ấy vào lòng  nước mắt vẫn rơi

Seokjin cầm trong tay là một hộp quà to trong đó có 6 hộp thuốc đau họng nhỏ. Thì ra người hay đưa thuốc thầm lặng mà Seokjin tưởng là anh quản lý lại là Yoongi. Thì ra Yoongi quan tâm anh nhiều đến như vậy.

Namjoon có lẽ là người bình tĩnh nhất. Gã cầm trong tay chiếc chìa khóa xe ô tô mà Yoongi tặng cho hắn. Với lời nhắn nho nhỏ " Hi vọng lúc anh gặp lại em, em đã có bằng lái "

Cả sáu người ngồi trân trân trong phòng một hồi lâu đến nỗi tưởng chừng họ là những bức tượng.

Một lúc sau, Namjoon bật dậy chạy đi. Seokjin gọi với theo hỏi "Namjoon em đi đâu đấy "

"Em phải đi tìm PD- nim " Hắn nói rồi hớt hải chạy đi

_____________________

Chap này mình viết vội để mừng sinh nhật ARMY nên hơi ẩu. Với lại mình là người khá dốt văn nên bức thư ấy hơi lủng củng.  

Nhưng dù hơi muộn nhưng mình vẫn muốn nói  HAPPY BIRTHDAY ARMY



ARMY BORAHAE~~~ 💜💜💜

#Na

_09/07/2020_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com