Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

promise

yunho thầm hét lên. hắn đã thấy  mingi tại nơi làm việc là quá đủ rồi, tại sao jongho lại nghĩ rằng đưa hắn đi cùng lúc này là một ý kiến ​​hay? gã có thể đưa hắn về nhà và tự mình đến nhà yeosang. và với tất cả những gì đã xảy ra với mingi, làm thế nào hắn có thể đối mặt với cậu?

yunho gần như không ra khỏi xe, nhưng jongho và yeosang, người vừa bước ra khỏi cửa trước, tò mò nhìn hắn khi hắn nhìn chằm chằm vào họ qua cửa sổ hành khách.

yeosang vẫy tay ra hiệu cho hắn vào nhà, và jongho nhìn hắn nói, "cậu đang làm gì thế?"

yunho miễn cưỡng ra khỏi xe, đi đến chỗ yeosang và jongho, sợ hãi trong các bước chân của mình, "chào", yunho nói với một chút lo lắng.

"chào!", yeosang cười rạng rỡ, "anh nghĩ em sẽ ở lại trên xe luôn chứ! mingi sẽ rất vui khi gặp em, cậu bé ấy có vẻ thực sự thích làm việc với em"

yunho mỉm cười một cách khó khăn, "tuyệt.."

cả yeosang và jongho đều gật đầu trước khi yeosang nắm tay jongho kéo vào trong nhà. yunho tự hỏi liệu họ đã hẹn hò chưa. hắn có lẽ sẽ là người đầu tiên biết nếu họ hẹn hò.

"mingie ở trên lầu!", yeosang vui vẻ nói khi chỉ lên cầu thang, sau đó anh dẫn jongho xuống một hành lang và như thường lệ, yunho đang đứng bối rối một mình.

mọi thứ diễn ra trong mơ hồ, họ đang ở nhà thờ, trong xe của jongho và giờ đây là nhà của yeosang và mingi. yunho chỉ biết vò đầu bứt tai về việc làm thế nào mà hắn lại ở đây. hắn nên làm cái quái gì bây giờ.

hắn đã không gặp mingi kể từ khi cậu chạm vào hắn trong bếp tại nơi làm việc, hắn không chắc phải hành động như thế nào với người trẻ hơn. yunho cho rằng cậu thích hắn hoặc chỉ thích trêu chọc hắn. yunho không biết phải giải quyết thế nào với cả hai khả năng đó.

yunho đã đứng yên trong năm phút, hoàn toàn bất động, nhìn chằm chằm lên cầu thang như thể nó là một ngọn núi dốc mà hắn không muốn leo lên. nhưng nếu hắn ra ngoài và ngồi trong xe vào lúc này cũng không phải là ý kiến hay, hắn quyết định bắt đầu bước lên cầu thang.

hắn hình dung mình sẽ trông giống như một thằng ngốc nếu ai đó bắt gặp hắn đứng đó mà không làm gì cả.

yunho cắn ngón tay khi đến gần phòng mingi và đẩy cửa ra.

"ơ..chào?", yunho lo lắng nói, nhìn vào vẻ ngoài của mingi.

mingi đang ngồi khoanh chân trên giường. cậu đeo một chiếc kính gọng tròn màu vàng dễ thương trên mũi, phần tóc cậu được buộc thành một kiểu đuôi ngựa nhỏ. cậu mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình, và cậu mặc một chiếc quần đùi màu xanh da trời để lộ đôi chân thon thả. tổng thể cậu trông giống như vừa mới ra khỏi giường.

mingi đang ngậm cây bút chì và cầm một cuốn sách giáo khoa trên tay, một đống vở và bút viết vương vãi xung quanh cậu.

mingi ngước nhìn lên từ chỗ của mình, nở một nụ cười với yunho khiến trái tim của hắn rung động, "này yunie"

"chào", yunho nói lần nữa khi đứng chắn lối vào. hắn không biết mình nên phản ứng ra sao với biệt danh đó. mingi chưa bao giờ gọi hắn như vậy trước đây.

"anh có thể vào", mingi ra hiệu.

yunho tiến lên một bước nên giờ hắn đang ở trong phòng của mingi. mingi chỉ vào chiếc ghế bàn của mình. 

yunho như được lập trình sẵn, hắn ngồi xuống, đặt tay lên đùi như một con robot, "tại sao mình lại lo lắng như vậy?", hắn tự hỏi bản thân.

mingi duỗi người, đẩy cặp kính lên sống mũi, "anh biết không, khi anh yeosang nói chuyện điện thoại với anh jongho để hẹn một cuộc gặp gỡ, em đã đề nghị anh jongho đưa anh đi cùng, em thực sự không nghĩ là anh sẽ đến"

"hở?", điều này đã được lên kế hoạch? yunho tự hỏi tại sao jongho không nói với hắn.

có lẽ sau đó hắn có thể đã tránh được toàn bộ tình huống này.

"anh có nhớ em không?", mingi lém lỉnh hỏi.

"k-không", tại sao hắn lại nhớ cậu? hắn có nhớ cậu không? yunho thực sự đã không suy nghĩ đến việc đó.

họ ngồi im lặng một lúc. yunho nhìn quanh phòng của mingi. hắn chỉ nhìn thấy nó thoáng qua khi hắn ở đây vào lần trước. mingi có một vài tấm áp phích trên tường, cậu có một giá sách lớn chất đầy sách và những con gấu nhồi bông ngồi trên cùng. trong góc là một chiếc tủ đựng các tờ giấy, bên trên đó là một chiếc máy quay đĩa cùng một chồng đĩa.

yunho cuối cùng cũng quay người nhìn lại mingi, "cậu đang làm gì vậy?", hắn chỉ vào những cuốn sách của mingi và hỏi. hắn không muốn sự im lặng khiến mọi thứ trở nên khó xử.

"ồ, đây chỉ là bài tập toán của em thôi", mingi rên rỉ, "em ghét môn toán"

"tôi cũng vậy", yunho gật đầu đồng ý với mingi, "...chà, cậu chỉ cần lo lắng về nó một chút nữa thôi, cậu sắp học xong rồi phải không?"

mingi gật đầu, "ừ, chỉ còn vài tháng nữa là xong"

yunho đã không nhận ra điều đó nhưng cảm giác khó chịu khó xử mà hắn cảm thấy đang biến mất khi họ nói chuyện.

"cậu có muốn giúp gì không? tôi có thể ghét môn toán, nhưng tôi thực sự rất giỏi môn này hồi cấp ba."

"chắc chắn!", mingi đẩy những cuốn sách của mình quanh giường để tìm một chỗ cho yunho. cậu vỗ nhẹ vào một chỗ trống. yunho ngập ngừng đi đến rồi ngồi xuống bên cạnh cậu.

yunho lấy cuốn sách giáo khoa mà mingi đang sử dụng, và xem qua cuốn sổ tay của cậu.

"cậu làm sai cái này rồi", yunho nói khi chỉ vào một trong những bài giải của mingi, "và cái này nữa"

mingi nhích lại gần yunho, tay áo của cậu chạm vào cánh tay hắn khi cậu cố gắng nhìn nơi hắn đang chỉ, "làm sao anh biết được? anh thậm chí còn không nhìn vào câu trả lời trong sách?", mingi nheo mắt.

yunho lật mặt sau của cuốn sách giáo khoa để so sánh các câu trả lời, "cậu vẫn trả lời sai, yunho xác nhận.

mingi bĩu môi, ngồi khoanh tay lại trông rất dễ thương. yunho mỉm cười, hắn nhìn vào khoảnh khắc đó trước khi nhanh chóng nhìn đi chỗ khác và cố gắng lấy lại bình tĩnh.

"anh có thể chỉ cho em cách trả lời đúng không? bởi vì anh rất thông minh và biết mọi thứ", mingi nói một cách mỉa mai khiến yunho hơi cau mày, nhưng dù sao thì hắn cũng lấy một cây bút chì và bắt đầu hướng dẫn mingi.

mingi gật đầu ra dấu rằng cậu đã hiểu. yunho chỉ vào câu hỏi khác, "tôi nghĩ rằng bây giờ cậu có thể làm điều này tương tự với câu trên?"

"em nghĩ vậy", mingi lấy lại cuốn sổ và cây bút của mình từ yunho và bắt đầu giải phương trình toán học trong khi yunho quan sát.

"nhận thưởng?", mingi hỏi mà không nhìn lên từ cuốn sách của mình.

"hả?"

"nếu em trả lời đúng câu hỏi này có thể nhận được phần thưởng gì không?"

"chắc vậy", yunho nhún vai khi mingi sắp xếp bút mực trên giường của mình.

"hứa?", mingi hỏi, chìa ngón út ra nhưng vẫn không nhìn lên.

"um, chắc chắn... hứa", yunho nói, hắn ngoắc ngón út của họ lại với nhau. 

tại sao cậu cần phải hứa về một giải thưởng?

môi mingi nhếch lên một nụ cười nhẹ khi cậu tiếp tục giải phương trình.

mingi nhanh chóng hoàn thành và đưa cho yunho cuốn sách của mình.

yunho mỉm cười khi thấy mingi đã trả lời đúng câu hỏi, và hắn giơ ngón tay cái lên, "cậu hiểu rồi đó! bây giờ cậu muốn phần thưởng là gì? muốn tôi đi lấy đồ ăn hay gì không?"

mingi nhướng mày, "không, em không cần ăn"

"có muốn tôi mua cho cậu thứ gì không?"

chính xác thì mingi muốn gì từ hắn??

mingi lắc đầu, "không"

"vậy cậu muốn cái gì?"

"hôn"

posted on 16/09/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com