Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#44 Lời nói dối trắng trợn

o0o

Sáng hôm sau.

Tiếng bước chân dồn dập lao về phía căn phòng cũ nát, là tiếng giày cao gót phát ra âm thanh lộc cộc của nữ nhân. Khoonh cần suy nghĩ đâu xa lạ, chính là Lưu Hoa.

Chẳng biết Lưu Hoa bị làm sao mà mới sáng ra đã rất khó ở, miệng thì không ngừng chửi rủa. " Sao lain không có chút động thái nào hết vậy ! ! ! Mẹ kiếp ! ! "

ChaeYoung nhếch mép nở nụ cười khinh bỉ - " Người có thực lực thì làm gì có chuyện sa sút "

" Câm ! " - Ả hết lên, mắt trừng trừng như hổ đói tiến lại phía nành - " Nếu tao không đụng được Lisa, thì người của mày cũng không yên đâu ! "

Chung SuBin biết Lưu Hoa muốn ám chỉ ai liền cảm thấy lo sợ, tim nàng nhói lên, những vẫn tỏ ra bìn tĩnh nhất có thể.

Giongn nàng run run - " Đúng là, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ "

Chung SuBin nàng biết chứ, nàng biết sau khi lời nói của mình thốt ra sẽ nhânn lại cái kết đắng. Nhưng nàng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, điều này càng kích động máu điên trong Lưu Hoa tăng lên

" SuBin ! Tôi nói cho cô biết " - Ả ghé vào tai nàng, dùng chất giọng giả nhân giả nghĩa mà nói - " Lee Hyeri của cô.....lúc trước từng là của tôi "

Chung SuBin đưa ánh mắt đỏ hoe nhìn ả, tưởng chừng như có thể nghe được cả tiếng vỡ tan trong lòng.

" Bất ngờ lắm hả ? " - Lưu Hoa cười khoái chí - " Vậy thì...tôi nói lại, Lee Hyerilúc trước, người, cũng là của tôi "

" SuBin ! Chị khoonh được nghe cô ta ! " - ChaeYoung cố gắng kéo lại lí trí Chung SuBin

" Tôi nói, vốn dĩ Lee Hyeri đã là của tôi ! Cô hiểu rõ chưa ! " - Ả khiêu khích - " Cái mà cô chưa từng nhìn thấy thì tôi đã nhìn thấy rồi ! "

" Xảo ngôn ! " - ChaeYoung gằn giọng - " SuBin ! Chị tuyệt đối chỉ được tin vào những gì Lee Hyeri nói ! "

Chung SuBin cảm thấy trái tim ành bị giày vò, là thứ cảm xúc khó hiểu nhất nàng từng trải, tình cảm nàng giành cho Lee Hyeri như một trò tàu lượn, nàng bị nó nâng lên tận mây xanh, rồi để nàng rơi xuống đáy địa ngục

Lưu Hoa nhận ra ánh mắt thất vọng của Chung SuBin, ả vô cùng phấn khích

" Cho nên, nếu có may mắn rời khỏi chỗ này, hãy giữ lại chút liêm sỉ mà tránh xa em ấy ! "

Nhưng nghe đến đây Chung SuBin lại phì cười

" Nếu may mắn đó xảy ra, cho hỏi, cô lấy tư cách gì ngăn cản chúng tôi ? "

" Mày ! "

" Cô nghĩ tôi sẽ tức giận khi biết sự thật sao ? " - Chung SuBin chậm rãi nói - " Không đâu, tôi chỉ hơi bất ngờ, thủ đoạn như cô, cũng có người quan tâm sao ? "

ChaeYoung thấy Chung SuBin vẫn giữ được mức độ tỉnh táo, mât em sáng rực đậm ý cười

Em cười khẩy - " Aizzz ! Đúng là thất bại ! "

" Câm hết ! "

" Câm gì chứ ? Đúng quá hả ? " - ChaeYoung thích thú - " Nhưng xem ra bà chị Lee Hyeri kia cũng có tiến bộ, nhất là mảng nhìn ra vẻ đẹp của người khác, TỪ TRONG RA NGOÀI "

ChaeYoung  nhấn mạnh đầy ý mỉa mai. Cho đù qua khứ Lee Hyeri có thật sự quen cô ta, thì sao chứ.

Lưu Hoa lửa giận cành lúc càng lớn, ánh mắt ả căm phẫn, túm lấy cổ áo Chung SuBin, kéo nàng về phía tương như muốn  đập nát họp sọ, ả bóp lấy cổ , đem trán nàng đập vào

" Dừng lại ! " - Giọng nói đàn ông ồm ồm vang lên, hắn chạy đến, đã tung cánh cửa tầng hầm, chen vào giằng co với Lưu Hoa, hắn dình lực kéo Lưu Hoa tránh xa Chung SuBin.

Chung SuBin không dám nhìn, phải nói là không có sức để mở mắt mởi đúng, nàng nghĩ lần này mình thật sự tiêu đời rồi. Nhưng may mắn, gã đàn ông kia đã chen ngang vào.

Chỉ biết hắn giằng xuống cho Lưu Hoa một bạt tai vang tới tận trời cao.

" Đừng có hành động ngu xuẩn như vậy ! Nếu bọn chúng chết, thì coi như kế hoạch của chúng ta là công cóc ! "

Lưu Hoa ả định phản kháng, nhưng sức của tên đàn ông kia lớn hơn rất nhiều, cho nên ả tức tối dậm chân đi ra khỏi hầm.

Gã đàn ông nhìn Chung SuBin và ChaeYoung một lượt, xác nhận hai người vẫn còn sống, gã thở phào rồi cũng nối bước theo Lưu Hoa

ChaeYoung nhanh chóng lết đến, em hoảng sợ nhìn Chung SuBin rũ rượi dưới nền đất, em sợ rằng Chung SuBin sẽ bỏ em mà đi

" Chung SuBin ? Chung SuBin ? " - ChaeYoung nức nở - " Chị nghe em nói không ? Chung SuBin ! "

Chung SuBin thần sắc nhợt nhạt, môi khô khốc trắng bệt như xác sống, chỗ chân mày bị rách một chút da, máu bắt đầu rỉ xuống.

" Chung SuBin ? Mẹ nó ! Chị phải tỉnh táo ! " - ChaeYoung dùng vai mình quẹt máu cho nàng - " Chị phải sống, Chung SuBin chị phải sống, chị không muốn gặp Lee Hyeri nữa hay sao ? "

Lee Hyeri trong kí ức của Chung SuBin, em quá đỗi xinh đẹp, đẹp từ lúc nàng chỉ vừa thấy em lần đâu. Lee Hyeri của nàng, em không hoàn hảo nhưng sẽ luôn giành những điều hoàn hảo đó cho nàng. Mặc dù chưa từng nói, nhưng nàng có thể thấy được ánh mắt Lee Hyeri mỗi lúc nhìn mình, nó đẹp như thế nào, nó cũng chiều ra làm sao.

Đúng vậy, nàng phải gặp lại Lee Hyeri, nàng phải nói xin lỗi em.

" Lee Hyeri...." - Chung SuBin thều thào.

" Đúng, đúng rồi, Lee Hyeri " - ChaeYoung tiếp sức.

" Lee Hyeri.....xin lỗi em "

" Không ! Chung SuBin ! Chị phải gặp chị ta mà nói ! Chung SuBin ! ! ! "

Chung SuBin tựa đầu lên vai ChaeYoung từ từ nhắm mắt, trong cơn mơ màng đó, Chung SuBin cảm nhận được chính nàng đang gối đầ lên vai Lee Hyeri mà im dim nằm ngủ.

Nàng ước gì, lúc nàng mở mắt, Lee Hyeri sẽ kột lần nữa dùng vai em để gối ngủ cho nàng, nàng ước gì, Lee Hyeri vẫn sẽ ở đây.




Mọi người muốn bão chap thì tới chap bao nhiêu taa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com