Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13

Min Yoongi là không biết giữa cô và Jongin thực ra không có bất kì mối quan hệ nào...

Cô đồng ý lời tỏ tình khi xưa của hắn ta chỉ vì bản thân cảm thấy quá cô đơn, mong được có người sẽ yêu thương, chiều chuộng, là người mà cô có thể nương tựa...

Nhưng nào ngờ từ lúc làm người yêu hắn ta bạc đãi , bỏ rơi cô, lại còn lừa dối cô có nhân tình ở bên ngoài một cách công khai...

Hiện tại cô ta đang có thai và hai người họ chuẩn bị kết hôn hà cớ gì cô phải ở lại? Để đau lòng rồi nhìn họ tay trong tay hạnh phúc sao?

Ngoài bố của JungWon ông JungWoo ra thì cả nhà anh ta từ mẹ anh ta bà ChoHee đến cô em gái Jung JiWoo đều bắt nạt, căm ghét cô .
Bà ChoHee căm thù mẹ cô, con gái bà ta Jung Jiwon lại càng ganh ghét cô hơn vì cô có được trái tim của Min Yoongi...

Ông JungWoo ngày trước yêu thầm mẹ cô nhưng vì áp lực từ gia đình, cũng muốn bảo vệ mẹ cô nên mới đồng ý lấy bà ChoHee....

Cũng bởi vì ông biết ông thua ông Min JaeIn vì không có được trái tim của bà, một phần là lý do đó nên ông đành rút lui, tuy không đến được với Park HeeYoung nhưng ông vẫn luôn dành trọn tình cảm cho bà....Nhưng chỉ cất gọn vào trong tim mà thôi.

( Từ từ cốt truyện sẽ được mở ra nên sẽ có nhiều bất ngờ tiết lộ về mối quan hệ của các bậc phụ huynh 3 nhà Min,Jung,Park. Thân thế của thế hệ sau cũng vì thế dần dần sẽ thay đổi nên cả nhà hãy theo dõi để nắm bắt được nội dung truyện nhaaa)

Khi biết được con gái của người trong lòng là người yêu của Jongin ông rất vui mừng, ông luôn là người giúp đỡ, an ủi gia đình cô và coi cô như con gái của ông vậy, cô rất lấy làm cảm kích vì cô không có bố, mỗi khi nhắc đến bố lại khiến mẹ tức giận...

Điều này làm gia đình họ lại càng căm ghét gia đình cô hơn. Tuy rất biết ơn ông JungWoo nhưng cô sẽ không vì thế mà để họ ngược đãi bản thân lẫn tinh thần của mình thêm một lần nào nữa...

Nhưng cũng tốt, cứ để Yoongi hiểu lầm cô như vậy đi. Sẽ dễ chấm dứt hơn không phải sao?

Thế nhưng...

Nghĩ tới việc cô cùng với người đàn ông khác, cho dù người đàn ông đó danh chính ngôn thuận là người yêu của cô, thì anh vẫn cảm thấy như có chiếc kim nhọn đang đâm vào tim mình.

Bàn tay nắm lấy cằm cô mỗi lúc một chặt hơn.

Đau đớn...

Nhưng cô không kêu lên dù chỉ một tiếng, chỉ mơ hồ nhìn anh.

Cô thà chết cũng không chịu khuất phục ở bên cạnh Jongin.

Còn Min Yoongi thì sao?

Đêm hôm trước, sau khi rời chỗ cô, anh và Kim Jieun đã xảy ra chuyện gì?

Bây giờ anh đang chạm vào ngón tay mình, cũng có thể đêm đó đã chạm vào Kim JiEun...

Chỉ vừa nghĩ tới thôi là nỗi bất mãn cùng nỗi đau trong lòng cùng nhau trỗi dậy. Mắt cô bỗng nhiên ngân ngấn nước. Giọng nói đầy nghẹn ngào tủi thân,

" Anh không có tư cách để hỏi tôi điều này."

Mắt anh trùng xuống, nhìn vào mắt cô đang nhòe nước, dặn ra năm chữ nặng trĩu:

" Cho tôi câu trả lời."

" Nếu tôi nói phải thì sao?"

Min Yoongi, cô cảm nhận rõ toàn thân anh máu đang chảy ngược, đến cầm tay cô cũng run lẩy bẩy.

Lạnh buốt.

Cô vô thức run run, cắn chặt môi. Vẻ tức giận của anh khiến cô sợ tới mức không dám thở mạnh.

"Trả lời tôi một lần nữa! "

Lần này, anh nghiến chặt từng chữ, lạnh cứng, ánh mắt đó như muốn nuốt chửng lấy cô.

Như vậy cũng tốt...

Như vậy, anh càng không thể xuất hiện trong thế giới của cô, cô cũng sẽ dần tuyệt vọng...

Nghĩ vậy, cô nhắm mắt, hạ quyết tâm, sau cùng, nói một lời giả dối:

"Phải! "

Cô run run, nói ra từ này, như thể sợ rằng anh sẽ không tin, liền vội nói thêm:

" Chúng tôi đã ngủ cùng nhau, anh ấy còn mong tôi sẽ sinh cho anh ấy một đứa con! Anh ấy là người yêu tôi, những việc này có gì không được?"

Không!

Không phải như vậy!

Cô không thể kìm nén, trừ anh ra, chưa từng có người đàn ông nào khác từng chạm vào cô! Cho dù là một cái hôn cũng không!

Hơn nữa...

Cô và Kai đã chia tay rồi! Sau này cũng không còn liên quan gì tới nhau nữa!

Trong lòng đã mở ra từng chút từng chút một, nhưng đến cổ họng bỗng nghẹn cứng lại, không nói ra nổi một lời, chỉ sót lại nỗi đau tột cùng.

" Tốt! Cô được lắm! "

Anh giống như vừa bị phản bội, không kiềm chế được sự phẫn nộ, ánh mắt trở nên đỏ ngầu, khiến cô vô cùng sợ hãi.

" Lần này, cô sẽ được toại nguyện!"

" Chúng ta kết thúc rồi..."

Chúng ta kết thúc rồi...

Kết thúc rồi...

Lần này, thực sự kết thúc rồi...

Trái tim cả hai như bị bóp mạnh

Không dám rơi lệ, chảy ngược vào trong lòng, cô mỉm cười giật lấy chiếc cằm đỏ ửng đang bị anh bấu lấy.

Nụ cười nở càng rạng rỡ, nỗi đau càng thêm sâu...

...........

Trên đường, không khí giữa hai người lạnh lẽo tới mức cảm giác một ngày dài như một năm. Đợi đến khi máy bay hạ cánh, Kim Jennie cũng không có động tĩnh gì. Chỉ ôm lấy tấm chăn mỏng, nhìn ra ngoài cửa giả vờ ngủ.

Cô nhắm mắt, hàng mi ướt đẫm run run.

Cuối cùng, là anh rời đi trước, một bước cũng không dừng lại, càng không ngoái đầu nhìn cô lấy một lần.

Thành phố này đang mưa.

Thật lạnh.

Cho tới khi Jennie lấy hành lý, rời khỏi sân bay, đã không thấy bóng dáng của Yoongi. Cô ngồi lên chiếc xe tới đón mình, nhìn một vòng xung quanh, vẫn không thấy anh.

Tuyệt vọng cứ thế lớn dần lên từng chút...

Không thể kiềm lòng, cô hỏi người phía trước,

" Min Tổng đã rời sân bay rồi à? "

" Min Tổng đi trước rồi, đến khách sạn sau đó tới công trường."

"... Ừm. "

Cô đáp nhẹ một tiếng, chẳng rõ cảm giác trong lòng.

Thở dài.

Anh ấy , rời đi một cách đầy dứt khoát.

Qua cửa sổ, ngắm nhìn thành phố xa lạ này, HaYoon thấy trong lòng trống rỗng, giống như vừa mất đi một phần trái tim.

Cả thế giới yên ắng tới nỗi cảm giác như chỉ còn lại một mình cô, giống như tấm bèo trôi không nơi nương tựa, không biết rõ mục đích của bản thân là gì, chỉ có thể để mặc cho chiếc xe này đưa cô 

__________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com