15
Chu Dương không ngờ hắn lại gặp Vương Nhất Bác trên phim trường. Đây đã đủ để gọi là “oan gia ngõ hẹp” trong truyền thuyết chưa? Kỳ thật, Vương Nhất Bác không hề để tâm đến Chu Dương, thậm chí không nhớ hắn là ai. Trong lòng cậu, bận chứa một Tiêu Chiến rồi.
- Xin chào, thật trùng hợp. Vương lão sư cũng đến đây thử vai?
Vương Nhất Bác gật đầu, ừm lấy lệ một tiếng. Chu Dương nhớ lần trước, khi cùng ghi hình show tống nghệ kia, Vương Nhất Bác cũng không phải dạng “tích chữ như vàng” giống bây giờ, rõ ràng cậu ta nói chuyện liên hồi với Tiêu Chiến. Lúc này lại toàn bộ toát ra vẻ “người sống chớ gần”.
Số người đến thứ vai không nhiều bởi đã qua một vòng loại trước đó. Bộ phim điện ảnh “Thành Tây” này là bộ kịch bản mà đạo diễn Thẩm Dục Thần đã nghiên cứu suốt ba năm. Ngay từ đầu đã muốn đem nó đi tranh giải điện ảnh khắp nơi. Chính vì vậy, so với bất kỳ ai khác, Chu Dương càng xem đây là cơ hội duy nhất để hắn một lần nữa có thể nổi tiếng không đối thủ.
Không ngờ bây giờ lại gặp phải hòn đá ngáng chân.
Hắn cảm giác gần đây luôn phải cạnh tranh với Vương Nhất Bác cả về phim, đại ngôn, show tống nghệ. Rõ ràng hắn cùng Vương Nhất Bác không phải là hai nam nghệ sĩ có định hướng giống nhau. Vì cớ gì mà phải đụng chạm tài nguyên nhiều như vậy.
Lại nhớ đến lời nói của người đại diện: “Chúng ta không thể cạnh tranh với Vương Nhất Bác, cho dù tôi đã thử thương lượng hạ giá.” Chu Dương hắn từ khi nào phải sử dụng đến khái niệm “hạ giá” vậy? Chỉ trong một năm, hắn đã phải hạ giá bản thân. Quá mức lố bịch!
Chu Dương thử vai nam chính. Vương Nhất Bác cũng vậy. Thứ tự thử vai của hắn trước Vương Nhất Bác. Thử vai kết thúc, ngoại trừ đạo diễn không bày tỏ thái độ gì, những người khác đối với đoạn thử diễn của hắn tỏ ra vô cùng tán thành. Điều này làm cho Chu Dương tạm thời yên tâm. Nhưng hắn không rời đi ngay, hắn muốn ở lại nhìn xem, Vương Nhất Bác rốt cuộc sẽ làm thế nào để diễn nhân vật này.
- Vương Nhất Bác, mời cậu diễn cảnh 17-2.
Cảnh quay mà đạo diễn Thẩm yêu cầu Vương Nhất Bác diễn chính là cảnh của Chu Dương vừa đóng. Phân cảnh này là lúc nam chính tỉnh giấc, anh phát hiện ra rằng, khoảng thời gian anh ở bên người yêu vừa rồi chỉ là một giấc mộng.
Vương Nhất Bác gật đầu. Cậu đi đến bên chiếc giường đạo cụ, nằm xuống, nhắm mắt lại. Chỉ hơn một phút sau, một giọt nước mắt chảy dài từ khoé mắt xuống. Cậu chậm rãi mở mắt, từ từ ngồi dậy, đưa tay chạm vào má mình, chạm đến giọt nước mắt. Lại quay đầu nhìn vị trí bên cạnh, đầu ngón tay khẽ run lên khi chạm vào chiếc gối trống không kia.
- Cắt!
Thẩm đạo diễn hô dừng. Vương Nhất Bác đứng thẳng lên, quay về đứng ở giữa. Đạo diễn Thẩm gõ bút xuống mặt bàn, đầu không ngẩng lên, chỉ hỏi:
- Sao sau khi tỉnh lại không chạy ra ngoài tìm người yêu, mà lại nhìn cái gối?
Màn lật đật chạy ra ngoài tìm người yêu chính là cách mà Chu Dương diễn cảnh vừa rồi.
Vương Nhất Bác suy nghĩ một lúc, cũng không biết nghĩ đến điều gì, khoé miệng nở nụ cười nhẹ, cậu đáp:
- Nếu là người mình yêu, không phải mỗi ngày khi tỉnh giấc, đều sẽ muốn nhìn thấy và ôm người ấy sao?
Chính vì, Vương Nhất Bác luôn ôm Tiêu Chiến vào lòng khi anh còn lơ mơ ngơ ngác chưa tỉnh mỗi sáng sớm.
Đạo diễn Thẩm gật đầu, không nhận xét gì thêm, chỉ nói với cậu buổi thử vai hôm nay kết thúc. Vương Nhất Bác một lần nữa cúi đầu cảm ơn những người có mặt. Chu Dương cũng lịch sự cúi đầu đáp lại.
Sau khi rời khỏi nơi thử vai, người đại diện của Chu Dương hỏi hắn:
- Sao rồi?
Chu Dương mắt nhìn đến Vương Nhất Bác vừa lên xe cách đó không xa, lắc đầu:
- Không biết, đạo diễn Thẩm không nói gì.
- Đừng lo. Nếu không thông báo quyết định trực tiếp thì có nghĩa là ông ấy vẫn chưa quyết định gì. Chúng ta vẫn có cơ hội.
Chu Dương nhấc chân bước lên xe, ừm một tiếng. Hiện tại hắn không muốn nói chuyện. Nhất là sau khi xem Vương Nhất Bác thử diễn, hắn càng ý thức được sâu sắc khoảng cách giữa mình và Vương Nhất Bác.
Khoảng một tuần sau buổi thử vai, vẫn không có tin tức chính thức từ đạo diễn Thẩm xem ai sẽ là nam chính cuối cùng. Các diễn viên tuyến 2, 3 và tuyến phụ đều đã được quyết định và thông báo trên Weibo đoàn phim. Dù vậy, khắp các nền tảng đều đồn đoán rằng nam chính là Vương Nhất Bác.
Người ta nói rằng, lần này Vương Nhất Bác không chỉ có thể đảm nhiệm vai nam chủ trong bộ phim của đạo diễn lớn, mà ngay cả Goshn cũng sẽ tuyên cậu là người đại diện thương hiệu. Dù sao, Goshn đã có động thái đầu tư vào bộ phim này.
Cho dù chỉ là tin đồn, Chu Dương vẫn bắt đầu đứng ngồi không yên.
Mấy tháng nay đã có nhiều account marketting lấy hắn và Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến ra so sánh với nhau. Đỉnh lưu không còn sức hút như trước, người đến sau thậm chí còn mang đến làn sóng tranh luận lớn chưa từng có…. Tương tự, các blogger cũng không bỏ lỡ cơ hội phát dưa cho quần chúng hóng dưa bàn luận mỗi ngày.
Chu Dương ngồi trong phòng thay đồ lướt Weibo. Trong ánh mắt hắn hiện ra một tia hung ác mà chính hắn cũng không nhận ra. Hôm nay, hắn đến đài Mango để ghi hình cho một chương trình tạp kỹ. Hiện giờ đang phải đợi ở phòng chờ để bắt đầu ghi hình. Cửa phòng chờ vẫn để mở, trong hành lang có hai nhân viên đang thu xếp đạo cụ to nhỏ trò chuyện với nhau.
- Tôi vừa nhìn thấy Tiêu Chiến lúc mang đồ qua phòng chờ ở Thiên Thiên Hướng Thượng! Cha mẹ ơi! Người thật siêu đẹp, vô cùng siêu thực!
- Tiêu lão sư? Hôm nay anh ấy đến đài của chúng ta để ghi hình chương trình à?
- Chuỵện này tôi cũng không rõ, hình như là đến tìm Vương lão sư.
- Hả? Không thể nào! Họ… không phải là… thật đấy chứ?
- Cái đó tôi không biết. Nhưng bọn họ có quan hệ tốt thật đấy. Tôi nghe một người bạn của tôi làm việc trong ekip Thiên Thiên Hướng Thượng nói rằng, có lần cô ấy nghe được là Vương lão sư và Tiêu lão sư đã quen nhau từ trước khi đóng Trần Tình Lệnh rất lâu rồi. Vì vậy nên đâu có gì đáng ngạc nhiên khi bọn họ thân thiết.
- Hai người quen nhau từ trước rồi à? Thảo nào, bọn họ trông đẹp đôi quá sức. Hây da, mấy anh đẹp trai đi yêu nhau thì bọn mình biết làm thế nào?
Tiêu Chiến? Và Vương Nhất Bác…
Chu Dương day day ấn đường, dùng ngón tay gõ lên mặt bàn. Nếu như Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến quen nhau từ nhiều năm trước, cộng thêm những hành vi thân mật vô thức mà bọn họ bày ra… Chu Dương đột nhiên dừng gõ bàn. Hắn muốn đặt cược. Nếu hắn thắng cược, Vương Nhất Bác phải nhường lại cho hắn thứ hắn muốn.
- Chị. – Chu Dương gọi người quản lý đang ngồi trên sofa. – Lần trước không phải chủ tịch Tần muốn mời tôi đi ăn tối sao? Chị hỏi xem khi nào anh ấy rảnh? Tôi sẽ đi ăn với anh ấy. Bất cứ lúc nào.
.
.
.
- Đây là gì? Sao lại có những bài báo vô lý như vậy?
Đây là đã là lần thứ n người đại diện của Tiêu Chiến nổi giận khi lướt Weibo. Mấy hôm nay, trên mạng liên tục có vài account phát ra những tin đồn kỳ quái trên Weibo, tất cả đều nhắm về phía Tiêu Chiến.
- Chuyện này với Tiêu Chiến rốt cuộc có quan hệ gì? Tiểu lý, cô ở đây giúp Tiêu Chiến. Tôi đi tra rõ một chút từ đâu ra đống bản thảo vô lý này.
Trợ lý gật đầu vâng lời. Tiêu Chiến lúc này đang ở trong phòng thu, có lẽ cũng chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Tuy nhiên, mọi thứ ngày càng trở nên gay gắt. Ngày hôm sau, hotsearch lên liên tục, cái tên Tiêu Chiến trở thành đề tài bàn tán lớn. Quản lý của Tiêu Chiến phải liên tục xử lý công việc, vẫn không thể tránh khỏi nhiều hợp đồng làm việc bị trục trặc.
- Ý của anh là… - Người đại diện tức giận hỏi. Nhưng rồi đột nhiên che miệng, bước nhanh ra khỏi phòng, trầm giọng xuống. – Ý của anh là tất cả bản thảo này là do công ty chúng tôi phát ra? Không lẽ công ty chúng tôi nhàn rỗi không có việc gì làm, lại đi hắc nghệ sĩ nhà mình sao?
- Tần tổng? Tần tổng vì cái gì đột nhiên muốn nhằm vào Tiêu Chiến?
Bàn tay đặt ở then cửa khựng lại một chút, Tần Nghị… Tiêu Chiến ở trong lòng mặc niệm trăm lần cái tên này. Lúc trước sau khi tranh cãi với anh ta trong phòng làm việc, Tiêu Chiến vẫn luôn bị công ty chèn ép.
Nếu như không phải dựa vào bản thân anh nhận được vai diễn trong Trần Tình Lệnh, có khả năng hiện giờ Tiêu Chiến vẫn chỉ đang trà trộn với cả ngàn nghệ sĩ tuyến 18 vô danh.
Anh cho rằng Tần Nghị đã sớm không còn muốn quản anh. Như thế nào mà bây giờ lại bắt đầu níu lấy anh không buông?
Người đại diện nói xong điện thoại quay lại, vỗ vỗ vai Tiêu Chiến, nói với anh:
- Đừng lo quá. Cậu không cần nghĩ nhiều. Mấy ngày này đừng lên mạng làm gì. Cậu về nhà nghỉ ngơi đi, chị sẽ lo liệu.
- Liên quan đến chủ tịch Tần à?
Người đại diện im lặng một lúc rồi nói:
- Cậu nghe rồi à? Mặc dù chị không biết tại sao chủ tịch Tần lại làm vậy, nhưng theo lý thuyết, hiện giờ cậu là nghệ sĩ bạo hồng nhất trong công ty của Tần tổng. Cho dù trước đây hai người có mâu thuẫn, nhưng vẫn phải dựa vào cậu để kiếm tiền.
Tiêu Chiến không nghĩ rằng Tần Nghị sẽ xem anh như cái cây hái ra tiền mà nâng niu. Ban đầu, công ty không thực hiện đúng theo hợp đồng, lịch trình và kế hoạch tương lai lộn xộn, mặc kệ những lời đồn đại trên mạng, Tiêu Chiến không thể chịu nổi.
Anh đích thân đến phòng làm việc của Tần Nghị để đề cập đến chuyện này, và thậm chí đề nghị chấm dứt hợp đồng với công ty. Lúc đó chưa có nghệ sĩ nào dám mạnh dạn chất vấn lãnh đạo công ty, Tần Nghị đương nhiên sẽ không để cho Tiêu Chiến có mặt mũi hơn, hơn nữa số tiền bồi thường thiệt hại cũng được tính với giá cao ngất trời.
Trong thời gian đó, tất cả mọi công tác đều do tự mình Tiêu Chiến chạy đôn chạy đáo kiếm được. Tiêu Chiến nhận cả những vai diễn nhỏ hoặc hát đệm cho nghệ sĩ, để Vương Nhất Bác không phải lo lắng.
- Tóm lại, cậu cứ về nhà. Mấy ngày tới cũng đừng đi đâu. Có tin tức gì chị sẽ nói cho cậu. Nếu Nhất Bác tìm cậu, cũng bảo cậu ấy cẩn thận đừng để bị chụp phải.
Tiêu Chiến ừm một tiếng. Anh hy vọng Vương Nhất Bác tốt nhất đừng biết gì, nhưng dĩ nhiên không được, WeChat đã nhận tin nhắn của cậu ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com