Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.

Kỳ phát tình tiếp theo đến rất nhanh, nhanh đến mức Hyukkyu không kịp trở tay, khiến anh đang ở giữa phòng làm việc đột ngột rơi vào kì nhiệt. Hai má anh đỏ bừng, phải cởi hai cúc áo trên cùng mới có thể hô hấp bình thường, nhưng tiếng thở cũng đầy nặng nhọc. Hyukkyu mệt mỏi nhắm mắt gục đầu trên bàn, sau đó lại chợt nhớ ra điều gì mới cầm điện thoại lên, lướt tìm cái tên đã gây ra thảm trạng này.

Anh nhấn gọi một lần, đầu dây bên kia báo bận. Sự kiên nhẫn của Hyukkyu đã bị tình dục mài mòn, anh gọi lại liên tiếp hai ba cuộc đến cháy cả máy. Cuối cùng bên kia cũng bắt máy, kèm theo giọng điệu ngái ngủ rõ ràng.

"Ai đấy ạ?"

"Đến chỗ tôi đi." Giọng anh nghèn nghẹn như thể phải gắng sức mới nói ra được một câu hoàn chỉnh. Jihoon đờ đẫn vài giây mới vội nhìn lại cái tên hiện trên màn hình, là nhà tài trợ của cậu.

"Anh muốn em đến ngay bây giờ sao?"

"Tôi gửi định vị rồi, cậu cứ đến đi."

Dù bị đánh thức giữa giấc, Jihoon cũng chẳng dám phàn nàn nửa lời. Ban sáng mới chạy lịch trình nên cậu tranh thủ ngủ bù một chút. Con mèo lật đật nhảy xuống giường bắt đầu sửa soạn, thầm nghĩ cuộc sống vì tiền đúng là vất vả đủ đường. Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, Jihoon nhanh chóng rời khỏi căn hộ ọp ẹp của mình, vẫy một chiếc taxi rồi chạy thẳng theo địa chỉ Hyukkyu gửi.

Quãng đường không xa lắm, xe lăn bánh vào một tiểu khu sang trọng. Jihoon nhìn quanh một lượt rồi thầm giật mình, gọi thẳng đến nhà riêng ư?

Biệt thự của Hyukkyu nằm ở cuối đường, gần như tách biệt hẳn với những nhà còn lại. Jihoon lặng lẽ kéo kín khẩu trang, nhập vào mật mã anh đã gửi trước đó, đột nhiên có cảm giác lén lút vô hình. Cửa điện tự động mở ra, cậu nhìn xung quanh, nhận ra bản thân không chút ăn nhập với nơi xa hoa này. Jihoon hít một hơi sâu, cố lờ đi cảm giác khó chịu, vẫn chậm rãi bước đến.

Vừa bước chân vào bậc cửa đã ngửi thấy hương bạc hà thoang thoảng. Mùi rất nhẹ, nhưng gần như đã phủ lấp toàn bộ mọi ngóc ngách trong nhà, cậu vội vàng sập cửa, lần theo dấu vết đến phòng khách. Trên sofa màu kem ở giữa nhà, nhà tài trợ của cậu đang nằm run rẩy. Anh cuộn cả người mình lại, tây trang phẳng phiu cũng trở nên nhăn nhúm, xô lệch. Hyukkyu mệt đến độ không nhấc nổi người vào phòng ngủ, vừa về đến đã ngã quỵ trên ghế.

"Anh ổn chứ?" Cậu dè dặt chạm vào bả vai anh, nhiệt độ toả ra gần như làm cậu nghĩ người này đã bị hun nóng đến hỏng rồi.

"Ưm...vào phòng... Khó chịu quá."

"Anh không dùng thuốc à?"

Jihoon vừa hỏi vừa cẩn thận đỡ anh ngồi dậy, sau đó vào bếp rót một cốc nước cho anh nhuận họng. Hyukkyu mơ màng nhận lấy, cố sức lắm mới cầm được cốc lên cho đàng hoàng.

"Uống rồi...thuốc không có tác dụng."

Vậy nên cậu mới có mặt ở đây. Jihoon lo lắng nhưng không biết làm sao, alpha không thể đánh dấu, vậy pheromone có thể giúp anh ổn hơn không đây. Cậu cẩn thận điều chỉnh tín hương của mình, tay ôm lấy nửa người anh nhấc lên.

Hyukkyu nhíu mày, cảm giác mùi cam lởn vởn nhưng không rõ ràng làm anh rất khó chịu, bản tính tham lam của alpha đột nhiên lộ rõ. Anh vùi mặt vào gáy Jihoon, thè lưỡi liếm một đường ở tuyến thể, làm cậu rùng mình đến suýt đánh rơi anh. Vị cam thanh khiến Hyukkyu thoả mãn, lẩm nhẩm rằng rất ngọt.

Phòng ngủ của anh ở trên tầng hai, Jihoon bế anh lên cũng thở hổn hển, giữa đường còn bị Hyukkyu chọc ghẹo hết lần này đến lần khác, mặt cũng đã đỏ bừng. Cậu đặt anh xuống giường, sau đó nhanh chóng lột sạch quần áo của cả hai. Nghe tiếng thắt lưng lách cách va vào nhau, Hyukkyu giơ chân khẽ khều nhẹ vào eo cậu. Rõ ràng anh chẳng nói chẳng rằng, nhưng điệu bộ phóng đãng gấp không chờ nổi lại làm Jihoon đỏ tía tai. Kéo eo anh lại gần, Jihoon lần mò muốn tìm bao cao su đã mua trước đó, chưa kịp bóc vỏ đã bị Hyukkyu giật lại.

"Không cần đâu, chơi trần đi."

Cậu há miệng muốn nói gì đó, nhưng nghĩ alpha cũng không có khả năng mang thai nên thuận theo ý anh muốn. Hyukkyu phát tình vẫn khá bình tĩnh, chỉ là hơi nóng cùng khó chịu chút, không đến nỗi phát điên bạo lực như người khác.

Làn da như tuyết trắng chìm sâu xuống chăn nệm đen tuyền, tương phản gợi cảm làm động tác bên dưới của Jihoon bỗng chốc trở nên nhanh chóng. Gel bôi trơn lành lạnh làm anh thoáng rụt người lại, nhỏ giọng kháng cự. Thiên tính của alpha vốn không phải sử dụng nơi đó, phát tình đương nhiên bên dưới vẫn khô khốc, Jihoon cẩn thận đưa từng ngón tay vào. Chỉ cần Hyukkyu nhăn mày, cậu sẽ lập tức nhẹ tay lại một chút.

"Nhanh lên đi... Không phải hôm đó làm rất mạnh mẽ sao." Nửa mặt anh vùi vào gối, mặc dù xấu hổ nhưng cũng bị kích thích phát ngứa, đành cắn răng thúc giục cậu.

Jihoon mím môi, tính cách cậu tốt không có nghĩa là sẽ chịu đựng được sự khiêu khích trên giường. Hơn nữa người này lại đẹp như vậy, cả người đã mềm thành một vũng nước nhưng vẫn muốn tỏ ra mạnh mẽ, luôn muốn kích thích cậu làm anh phát khóc, tốt nhất là nghẹn ngào cầu xin cậu tha thứ.

"Vậy ngày mai anh đừng trách em nhé."

Hyukkyu không quan tâm lắm gật đầu, càng tách chân ra cho Jihoon tuỳ ý điều khiển, chốc chốc lại than nhẹ một tiếng. Miệng nhỏ bên dưới đã mềm ẩm, cắn chặt ba ngón tay của cậu ra vào liên tục. Hông anh giật nảy khi điểm sướng bị nhấn mạnh, Jihoon cúi xuống hôn anh, nhanh chóng rút tay ra thay bằng dương vật đã cương cứng nãy giờ.

"Ah- từ từ...to quá hah..." Lỗ huyệt bị căng ra hết cỡ, dù đã trải qua tiền diễn kỹ càng cũng khó mà chịu đựng được kích thước khủng bố của Jihoon, anh run rẩy bám lấy tay cậu thở hổn hển như cá mắc cạn.

Nhưng Jihoon không muốn để anh nghỉ ngơi, đẩy hông một cái đã vào hơn nửa cây. Tiếng khóc rên của Hyukkyu bỗng chốc không thể ngừng, thậm chí cất lên hơi chói tai. Anh run rẩy ôm ghì cổ cậu, nỗ lực để bản thân tiếp thu tốc độ kinh người phía trên. Jihoon đỡ vai anh, hai thân thể cúi sát không ngừng va chạm, mạnh đến nỗi nghe thấy tiếng giường rung lắc dữ dội.

Nhận thức đã trôi dạt về miền cực lạc, đến tận khi sắc trời sẩm tối, Jihoon vẫn chưa dừng lại. Cậu tiếp tục kéo eo anh, thay đổi tư thế tiếp tục nắc mạnh, trong căn phòng rộng lớn chỉ toàn tiếng thân thể va chạm kịch liệt. Âm khóc khàn khàn của Hyukkyu bị nụ hôn vội vã kia nuốt chửng, anh quấn chặt lấy hông cậu trai, run rẩy xuất tinh.

Hình như anh đã nói gì đó, cầu xin cậu ấy chậm lại, dừng lại, nhưng Jihoon cứ nài nỉ thêm một lần. Thân thể mềm nhũn khiến anh không có sức phản kháng, ngay cả tâm trí cũng đặc quánh và ngập tràn tình dục. Mông bị ma sát đỏ bừng, nhiệt độ trong người lại càng tăng cao hơn, rõ ràng trước đây anh phát tình không cực khổ như vậy. Hyukkyu cắn lên vai Jihoon, cậu khẽ rít lên khi thấy dấu răng sâu đến mức tứa máu, lại thô bạo dập hông khiến dương vật đè ép vào điểm nhạy cảm.

Bụng anh quặn thắt, gồ lên cả hình dạng dương vật. Tay cậu đè lên bụng anh, thân thể vốn đang nhạy cảm càng không chịu nổi, ưỡn eo muốn né tránh, nhưng càng giãy giụa càng bị ấn chặt. Lỗ nhỏ căng thẳng co rút, ứa ra nước dâm tưới lên thân gậy khiến Jihoon đâm rút càng thông thuận. Cứ mặc sức buông thả tốc độ, ép Hyukkyu đến mức phát điên vì khoái cảm, tiếng khóc ngày càng thảm thiết.

"Đ-đừng mà ahh aa...huhu đừng ấn mà... Anh không chịu nổi, xin em... Jihoon à!"

Một nụ hôn rơi trên bầu má đẫm nước mắt, lưỡi mèo nham nhám khẽ liếm đi giọt lệ mặn chát, Jihoon cúi xuống hôn lên cổ anh đầy âu yếm. Khóc giỏi quá, cậu thích nghe anh khóc chết đi được, Jihoon không kìm được mà càng muốn khiến anh hoàn toàn bị huỷ hoại dưới tay mình. Đầu vú bị nhéo, Hyukkyu quờ quạng nắm tay cậu ngăn lại, đáng thương đến mức Jihoon lại mủi lòng.

Vị trí tuyến thể bị liếm qua, Hyukkyu gần như ngừng thở, nhưng Jihoon vẫn giữ chút lí trí để lại vết cắn ở ngay sát cạnh, điểm xuyết thêm một vài dấu hôn chắc chắn sẽ không phai trong vài ba ngày. Không phải cậu không muốn cắn vào đó, thậm chí bản năng bên trong đang mạnh mẽ thôi thúc Jihoon đánh dấu con mồi, nhưng hiện tại không thể. Thân phận, tư cách, đều chỉ là nét chữ ký viết nhanh trên bản hợp đồng.

"Nếu không phải em thì hẳn giờ này anh cũng đang cùng người khác trải qua kì nhiệt rồi nhỉ? Giám đốc Kim thật sự rất nổi tiếng đó..."

Jihoon lầm bầm mà lòng đắng ngắt, cậu chán ghét thứ cảm xúc không nên có này, chán ghét bản thân dễ sa vào thứ tình cảm mong manh và chẳng đáng nhất. Chỉ một ánh mắt trong cơn say tình đã phá đổ mọi nguyên tắc cậu đặt ra, đẩy cậu vào hố sâu vạn kiếp bất phục.

Dường như thấy tâm trạng của Jihoon hơi thất thường, Hyukkyu khẽ cựa mình, quay đầu sang hôn lên tay cậu.

"Nãy em nói gì thế, sao đột nhiên dừng lại?"

Rõ ràng bản thân đã mệt đến thở không ra hơi vẫn thích quyến rũ người khác như vậy, Jihoon lắc đầu, kéo chân anh lên vai mình. Hyukkyu khó chịu rên xiết, mơ màng bị cậu lăn lộn đến quá khuya. Trước khi bất tỉnh, Hyukkyu vẫn chưa thôi tò mò tại sao Jihoon đột nhiên có vẻ buồn bã, nhưng mí mắt cứ khép dần và anh không còn biết gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com