Part 4
37.
"Anh muốn kết hôn."
Chàng trai nằm bên cạnh thân rung nhẹ một chút, sau đó yên lặng đứng dậy nhặt quần áo trên mặt đất lên.
"Trước khi tôi kết hôn, em theo anh đi đến một nơi."
"Đi cùng người phụ nữ kia đi."
"Anh yêu chính là em."
"Anh lấy chính là cô ấy."
"Vậy... Em muốn gả cho anh không?"
"... Hai thằng con trai kết hôn cái gì! Chúng ta chia tay đi"
"Em yêu anh không?"
"Cút!"
"Thế nhưng anh lại yêu em."
"......"
"Máy bay sáng mai."
"... Anh."
"Chúng ta đi Canada."
38.
Cậu nơm nớp lo sợ ở bên cạnh người con trai ấy, sợ hắn phát hiện ra tính hướng cùng tình cảm của cậu.
Chàng trai ngày đó đi hẹn hò, cậu ngồi không xa, nhìn hai người chuyện trò vui vẻ, nói chuyện thân mật đến nỗi sắp hôn cả vào tai nhau.
Cậu không thể chịu nổi nữa, xông tới trước mặt chàng trai rống lên suy nghĩ đã chôn sâu nhiều năm cùng ủy khuất, rồi vội đi.
Chàng trai rất nhanh chóng thuận thế nắm được tay cậu, khóe môi khẽ gợi lên rồi thấp giọng nói: "Đừng nháo, về nhà nói sau"
Rồi chàng trai quay đầu nói với cô gái kia: "Cảm ơn!'
39.
Phần lớn mười hai chòm sao đều lục tục bắt đầu yêu đương, chỉ có chòm Song Tử (hay còn gọi là Song Nam) là còn chậm chạp chưa yêu đương gì...
Vì thế em trai hỏi anh trai: "Khi nào thì chúng ta cũng có thể yêu ha?"
Anh trai nói: "Chờ đến khi chúng ta có thể tách ra, ngủ đi rồi nói sau!"
.... Em trai: "Vậy quên đi, em cũng không muốn chia sẻ anh với người khác!"
40.
Ngay cạnh giường bệnh của cậu là một ô cửa sổ.
Từ ngoài nhìn vào là gương, nhưng từ bên trong vẫn có thể nhìn thấy rõ bên ngoài.
9h30 mỗi sáng, đều có một chàng trai đi qua chỗ này, ngu ngốc đem cửa kính này biến thành cái gương, sửa sang lại dáng vẻ, trước khi đi còn làm vẻ mặt tự nhận đẹp trai.
Cậu bị liệt nằm tại giường bệnh này 1 năm, âm thầm cười nhạo tên ngốc này 365 ngày.
Ngày thứ 366, tên ngốc phả hơi vào mặt kính, vẽ một hình biểu tượng tình yêu, hơi nước tan đi, hướng về phía cậu nở nụ cười.
41.
"Aiiii, lúc trước anh tại sao lại để ý em?" Vừa vận động xong, cậu thở dốc hỏi người bên cạnh.
Tên khốn kia lại khí định thần nhàn cầm một điếu thuốc: "Đại khái là lúc em định nhét thư tình vào cặp anh lại bị anh tóm được! Cảm thấy người này tạc mao (dễ xù lông, dễ nổi nóng khi bị trêu chọc), trêu đùa rất hay, mà lá thư lại dùng giấy hồng hồng, mềm mềm... Liền chú ý."
Cậu đập giường một cái, dù trên người đau nhức vẫn hét lớn một tiếng: "Đồ đểu! Lúc ấy ông đây chẳng qua giúp em gái đưa thư tình!"
42.
"Tôi đường đường một đại nam nhân, cậu đói bụng thì nấu cơm cho cậu, cậu lạnh thì đan áo len cho cậu, cậu bị bệnh thì thức trắng đêm chăm sóc cậu, đêm đến còn sưởi ấm cho cậu. Tôi vì cậu mà không kết hôn, không có nữ nhân cũng đến mười năm rồi. Hiện tại cậui kết hôn, định dọn sạch rồi đi? Định quăng lão tử đi? Cậu nghĩ quá đẹp rồi, không có cửa đâu! Nửa đời sau của tôi cậu phải phụ trách!"
"Cha, đừng nháo!"
43.
Lão lục trong phòng ký túc nhìn rất là gái, vừa vào học đã bị lão đại nhận làm ái phi của hắn!
Một ngày nọ, lão đại gọi điện bảo hắn đang đánh nhau với người ta ở bar trước cửa trường, kêu các anh em mau chóng tới trợ giúp! Cả đám vội vàng mang đồ đạc chuẩn bị đi thì thấy lão lục vẫn còn nghịch máy tính.
Hỏi cậu sao không đi hỗ trợ, tên kia chẳng thèm quay đầu lại, chỉ thản nhiên ném ra một cậu: Hậu cung không được tham gia vào chính sự!
44.
"Đừng đi theo ta nữa."
"Huynh định không chịu trách nhiệm hả?"
"Ta phải chịu trách nhiệm gì cơ?"
"Đêm qua lúc ta đang tắm, huynh đột nhiên xông vào, trong sạch của ta bị huynh hủy hết rồi, chẳng lẽ không cần chịu trách nhiệm?"
"Ngươi nói bậy, ta chưa nhìn thấy cái gì cả, sư... sư đệ, ngươi làm.. làm cái gì vậy?"
Sư đệ nhe răng cười, lưu loát cởi quần áo ra.
"Giờ thì nhìn thấy rồi chứ?"
"..."
"Sư huynh?"
"Hả?"
"Huynh chảy máu mũi rồi!"
45.
"Vương công công, ngươi nói xem, phải mất bao lâu mới quên được một người? Trẫm... hình như đã không nhớ nổi bộ dáng của tướng quân ra sao nữa rồi..."
Vương công công nhìn khuôn mặt bình thản của bệ hạ, những đau xót trong quá khứ tưởng chừng như không còn tồn tại nữa, nhưng hắn vẫn còn nhớ rõ, nhiều năm trước, khi tướng quân chết trận sa trường, bệ hạ trốn trong tẩm cung khóc không thành tiếng. Mà giờ đây, khi thời gian đã trôi qua thật lâu, trong mắt bệ hạ chỉ còn lại sự cô tịch và niềm hoang vắng, không còn chút dịu dàng ấm áp. Cái gọi là quên lãng, âu cũng chỉ giấu ở đáy lòng mà thôi.
46.
Tranh vị trí minh chủ võ lâm, sư phụ chỉ lên lôi đài: "Còn không mau đi lên?!"
Hắn ngập ngừng: "Sư phụ, y là người con yêu!"
Sư phụ giận, xoay người chỉ vào nam tử đang đắc ý dưới mái che phía bên kia lôi đài, mắng to: "Cầm thú, ngươi làm hại lão tử, lão tử không thèm nói, vậy mà đồ đệ ngươi dám làm hại đồ đệ ta! Ta muốn quyết đấu một trận sống chết với ngươi!"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Nam tử thản nhiên nhảy lên lôi đài: "Đừng giận nữa mà, sau này ta sẽ không dám không biết tiết chế như đêm qua nữa..."
"Cút!!"
47.
Anh dịu dàng, lắm tiền, lại đẹp trai, mỗi khi có người theo đuổi, anh luôn đưa ra lý do đã có người yêu để từ chối. Bạn tốt thường hay ghé vào tai anh, tò mò: "Lâu như thế rồi cũng chẳng gặp người yêu chú bao giờ, không phải chú lừa người ta chứ?"
Anh nhìn lên bầu trời, cười: "Yêu xa."
Chờ khi bạn tốt đi rồi, anh mới lấy một tấm ảnh đen trắng từ trong ví ra, thì thầm: Khoảng cách hai thế giới, cũng coi như là yêu xa mà đúng không?! Em yêu, em ở trên thiên đường có khỏe không?
48.
Một ngày nọ, tiểu công và tiểu thụ ra ngoài dạo phố. Đi được nửa đường, đột nhiên tiểu thụ đi vòng mấy vòng quanh tiểu công, tiểu công khó hiểu hỏi tiểu thụ đang làm gì vậy, tiểu thụ cười, nụ cười sáng bừng:
"Em đang đi du lịch vòng quanh thế giới."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com