Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15

A/N :

.

.

.

Trong phòng Ký túc xá.

Med nhìn lên đồng hồ, nhanh thật. Còn năm phút nữa là ra về rồi. Cậu ngồi dậy, duỗi tay duổi chân. Cái tên Pan ngốc xít đó. Xin lỗi người ta, rồi lại dỗ ngon dỗ ngọt người ta nín khóc. Cuối cùng lại quất cho người ta một trận tơi bời hoa lá. Củ lạc giòn tan, xin lỗi kiểu gì ấy hả !

Nước mắt chảy ra ngoài luôn rồi này.

Cậu bước vào trong phòng tắm. Chải lại rồi vuốt tóc. Sau đó không quên cầm cây sáo của mình ra ngoài. Đặt lên miệng, thổi một bài hát du dương. May mắn thay, ký túc xá của trường mỗi phòng đều trang bị tường cách âm. Nên dù có " thao " nhau mạnh như thế nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới phòng bên cạnh cả.

.

Pan đi dung dăng dung dẻ dắt trẻ đi chơi, đột nhiên nảy sinh ý muốn vào phòng cậu. Lợi dụng trí thông minh của một thằng cùi mía...à không, một siêu trộm lừng danh đáng kính. Liền mau chóng bẻ khóa, bước vào phòng.

Vừa bước vào thì, âm thanh của tiếng sao lọt đến tận lỗ tai. Cái âm thanh du dương, huyền ảo và cực kỳ thú hay đó. Bước vào trong, thấy cậu đang tựa lưng vào tường, hai tay cầm chiếc sáo. Bất chợt có cảm giác nhói, liền bước đên ôm chặt lấy cậu.

- Ân...?

Cậu nhìn lên, gương mặt điển trai của anh lọt vào tầm mắt trong veo của cậu. Med nở nụ cười, rúc vào lòng anh như một con mèo nhỏ, lại tiếp tục cầm sáo lên thổi. Anh mặc kệ cho Med tựa vào người mình, hai tay ôm choàng lấy cậu. Khuôn miệng nhỏ nhắn của thiếu niên có mái tóc tím nhạt kia khẽ cong lên.

Anh tựa cằm lên đầu cầu, cơ mũi chìm sâu vào mùi hương của hoa tử đinh hương sắc tím. Quả thực tóc cực thơm a ~ Anh càng lúc càng ôm chặt cậu hơn nữa, không hiểu tại sao, cũng không biết thế nào.

Tiếng sáo đang ngân lên, một sau bỗng dừng hẳn. Anh ngạc nhiên nhìn xuống, thoáng chốc đôi môi đã bị ai đó chiếm lấy. Cậu khá vụng về, nhưng lại dễ thương. Gương mặt đỏ lên sau khi dứt nụ hôn. Có chút ngượng ngùng, khô khan.

.

.

.

Tiết sinh hoạt ngoại khóa.

Năm phút trước giờ ra về.

Kid chạy đến chỗ mà anh suy đoán. Ngay tức khắc liền thấy thân ảnh cậu ở đó. Một thiếu niên lạnh nhạt, cơ mà giờ thì đúng thật. Người thì xanh xao hết cả. Da mặt cũng trắng bệch. Cơ thể cũng gầy. Anh ôm chặt cậu vào lòng, để bản thân ghì chặt lấy cậu. 

Nichov cảm nhận được hơi ấm của anh, cậu khẽ cười, rồi gục vào người Kid. Anh, cơ bản thấy vậy là không nói gì cả. Nhẹ nhàng lay cậu dậy, cơ mà có vẻ không ổn. Người cậu bỗng dưng lạnh quá. Nhiệt độ cơ thể giảm đi không ít, quả nhiên thiếu niên này hẳn là rất dễ gục ngã.

Anh nâng cậu lên. Mang lại phòng y tế.

.

Đặt cậu lên chiếc giường trắng tinh, vuốt nhẹ mái tóc màu đất hiền dịu. Kid thoáng nghe tâm trí mình phì cười. Nghĩ lại cũng lạ, bệnh nặng như thế, lại làm sao có thể đưa cậu về. Anh làm sao có thể biết nhà của kẻ anh ghét được chứ. Tuy vậy, Kid ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ôn nhu lạ thường.

( Tác giả : Mày làm tau nhớ đến Akashi trong oneshort mới của tau )

Hôn lên trán cậu, rồi từ đó trườn xuống má. Và kết thúc với một nụ hôn ngay môi. Kid không biết, cảm giác của anh bây giờ với thiếu niên tóc nâu là gì. Ghét có, Hận có, Hối hận có, Đau khổ có, Thương yêu có. Biết bao những thứ mà anh vốn dành sẵn cho nam nhân tóc xanh kia đã bị chuyện nhượng, lại cho cậu. Thế mà..

Người ta nói,  có kẻ càng ghét thì càng thương, có kẻ càng thương thì càng ghét. Câu đó đúng, ít ra đối với kim tử đang ngồi săn sóc cho người kia là vậy. Anh từng ghét cậu biết bao nhiêu, cái thái độ dửng dưng, cái thái độ không xem người ta ra gì đó. Nhưng rồi, anh yêu cậu lại thật nhiều, từ khuôn mặt khả ái đáng yêu kia, có cái nét lẫy lùng mà người ta thấy lại càng thêm yêu.

Kim tử nhíu mày, đoạn lấy một chiếc khăn ướt đặt lên đầu cậu. Rồi mò mẫm trong ngăn bàn, tìm ra một cái cặp nhiệt độ. Liền mau mau chóng chóng mà mang đến cho cậu. Xong việc, lại tiếp tục thực hiện nét cau có trên khuôn mặt.

39,5 độ.

Đùa tôi à, Kid lẩm bẩm trong đầu như thế. Rồi tức giận đắp lại ngay ngắn chiếc khăn trên đầu cậu. Nhìn lên đồng hồ, đã gần giờ ra về rồi, Kid định quay lưng bỏ về lớp lấy chiếc cặp của mình thì bàn tay đã bị ai đó nắm lấy. Anh giật mình nhìn ra sau, cậu từ lúc đã lim dim mở mắt. Nhìn anh một cách khô khốc.

- K..kid..?

Thấy gương mặt đỏ lên, lại còn pha thêm hơi ẩm của cơn sốt. Bộ trang phục của trường cậu mới thay vào lúc nãy đã bắt đầu lấm tấm ướt. Kid đỏ mặt như trái ớt. Cố tình quay mặt lại để tránh cậu, nếu không, chẳng biết cái gì đen tối có thể diễn ra nữa ấy chứ.

- Tôi đi về lấy cặp.

Cố gắng giấu sự gượng gạo trong giọng nói, Kid đáp một cách lẫy lừng. Tuy nhiên lại không hắt phăng cánh tay cậu ra như những lúc khác. Chỉ thay vì là ôn nhu, nhẹ nhàng nói thì có hơi ướm bực bội.

- Ở..l..lại đi..

Nuốt nước bọt, cậu muốn câu dẫn anh à. Không thấy " tiểu đệ" của anh đã ngóc đầu dậy rồi sao ?

( Editor : Tau thề là khi tau thêm câu này, tau cảm thấy tau bị biến thái.

Tác giả : Mày khi nào chẳng thế. )

- Không được, tôi còn phải...Mà im đi, ngủ ngay cho tôi !!

Gắt lên một cách bực bội, kim tử gần như hét thẳng vào mặt của cậu thiếu niên kia. Khiến Nichov không cầm lòng được mà ứa nước mắt, hình như khi ốm, cậu hơi bị yếu đuối nhỉ. Kid thấy cậu khóc, liền bối rối không biết xử sự như thế nào. Thì cậu mau chóng buông tay anh ra, vẫn còn khóc, nhưng đã sợ rồi. Kid phì cười.

- Ngoan, tôi ở đây.

Nichov nghe thế, cũng mau chóng chìm vào giấc ngủ. Kid cũng chẳng buồn đi kiếm cái cặp yêu dấu nữa. Thương vợ mà lại.

Thế nhưng, ngoài cửa, lại có một bóng người lúi húi làm chuyện gì đó " mờ ám ".

.

.

.

Tụi cậu nghĩ là nữ phụ đam mỹ đúng không ?

.

Không, rất tiếc. Đấy chính là cô y tá, cô giáo này vừa đi từ phòng hội đồng về và thấy cái cảnh không an toàn này. Vì cổ là hủ nữ, nên cho dù cái cuộc trò chuyện vừa rồi nó có lãng nhách tới đâu. Thì trong mắt của một con hủ thích làm thuyền KidNi như cô giáo này, câu chuyện ấy trở nên vô cùng vô cùng tuyệt dzời ông mặt trời các kiểu.

Và hiện tại, cổ đang cố gắng lấy giấy bịt mũi lại để tránh bị chảy máu.

Một thùng máu rồi đây này.

.

.

.

End.

Lời vô nghĩa : 

Thi chưa xong, nhưng cố viết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com