[rhycap] dính bẫy
núi cao - còn có núi cao hơn…
núi cao - còn có núi cao hơn…
" Anh ơi "" Ơi anh đây "…
nơi tim anh nở hoa khi thấy em. bông hoa đẹp nhất…
Em không là thế thân của ai cả, từ đầu đến cuối, vẫn luôn chỉ có mình em…
Một vòng rồi lại về bên nhau…
"Và nếu như người ta yêu thương nhất, là kẻ đứng đằng sau khẩu súng. Ta nên yêu họ tiếp tục, nhưng ở khoảng cách họ không bắn trúng."…
📌ĐÂY LÀ TRUYỆN CHUYỂN VER✨chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả @Eda_Kim❤️🔥lịch đăng: tùy hứngThể loại: ngọt, sủng…
RhyCap verHoàng Đức Duy sinh sau bạn trai mình tận mười nămChuyển ver đã có sự cho phép của tác giảAu gốc: grinflauwor…
[lowcase (chữ thường, không viết hoa)]để anh loo~…
Đức Duy 32 tuổi vì cứu mối tình đầu của chồng mà vào viện cũng chẳng đổi lại một ánh mắt hay sự quan tâm của chồng, em đau lòng tự kết thúc cuộc đời của mình.Trùng sinh lại 10 năm trước, em từ chối kết hôn cùng mối tình đầu, cãi nhau với gia đình bị đuổi khỏi nhà.Em chấp nhận rời khỏi nhà để từ chối hôn ước cùng chồng cũ , nơi đây em đã gặp anh , chàng trai yêu âm nhạc mà không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Và em cũng biết , anh là người mà em hâm mộ vào năm 32 tuổi. Em cũng biết được 10 năm sau , anh sẽ rất thành công. Mối duyên mới sẽ ra sao ?Anh - Quang Anh Em - Đức Duy Minh Tuấn - chồng cũ emNgọc Linh - mối tình đầu của chồng cũ em…
Quang Anh có một em ghệ , cả trường ai cũng ngưỡng mộ tình yêu đẹp , anh đẹp trai cưng chiều , em bướng , em quậy , em đáng yêuTình yêu họ đẹp như thế nhưng mấy ai biết được Quang Anh phải cực khổ thế nào để cua được em ghệ đâuMà cũng không ai biết em ghệ cũng thích anh dữ lắm nhưng mà cố tình để anh phải cua…
Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ❌Nói về cuộc sống học đường của hai bạn trẻ.Lưu ý: OOCTrong truyện, quang anh lớn hơn đức duy hai tuổiĐại ca lớp 12 x Em bé non nớt mới vào 10…
Yêu đương cùng thanh mãi trúc mã là loại trải nghiệm gì?!!…
Anh thế giới lạnh, em là cục bông "trắng" ...…
Giới thiệu tý về nhân vật:Hoàng Đức Duy - 17 tuổi, lớp 11, ngọt ngào như mochi, cậu bé dịu dàng chỉ muốn ai đó nắm tay mình trong thế giới quá ồn ào này.Nguyễn Quang Anh - 17 tuổi, lớp 11, người thừa kế tài phiệt lạnh lùng, chỉ có một ngoại lệ duy nhất: Duy.Một người là mặt trăng - lặng lẽ, dịu dàng, khép mình.Một người là mặt trời - gay gắt, sáng rực, kêu ngạo, không thích ai nhìn thẳng vào mình.Người ta không hiểu vì sao mặt trời lại dõi theo mặt trăng. Nhưng Duy hiểu. Còn Quang Anh thì... chẳng cần ai hiểu.Một fanfic đầu tay của mình, đương nhiên sẽ có drama 1 xíu nhưng chung quy vẫn sẽ ngọt. Vì cuộc đời đủ buồn rồi mình đọc truyện thì thư giản thôi. Và tất nhiên mọi tình tiết trong truyện đều là tưởng tượng, chỉ lấy tên và cảm hứng từ vài tình tiết nhỏ ngoài đời, mong mọi người không áp nó vào người thật nhá. Chúc các bạn đọc truyện thật chill.…
Hắn chưa bao giờ tự nhận, chưa bao giờ mong cầu em hiểu cho hắn, thế cớ gì hắn lại đau lòng khi người trong mắt em không phải hắn? [Truyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả về tương tác của hai bạn nhỏ trong quá trình tạo ra sản phẩm "Ừ thì chia tay".Tác giả là người miền Nam.]…
Rốt cuộc là như thế nào?…
duy ơi, chè em nồng !!…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
Ghét anh à, chắc chưa?• Focus on Rhycap.• Toàn bộ câu chuyện đều là hư cấu, xuất phát từ trí tưởng tượng của tác giả.…