Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

( Giờ mới để ý, cái hình vẽ trên là hình vẽ tay của AuIchi kìa, giờ đem ra chọc AuIchi ảnh này chắc chắn sẽ giết tui cho mà xem :> Tại AuIchi ngại nhìn lại ảnh hay tranh cũ của bản thân lắm )

-"Ui ui ui ui đau quá! Cái mông của tui..." 

Tiết Dương đưa tay ra sau xoa xoa cái chỗ bị va đập xuống đất, quả nhiên là coi thường đám cỏ dại này quá rồi. Đám người kia thấy vậy liền hỏi han, giáo viên kia đưa tay đến trước mặt Tiết Dương.

-"Em không sao chứ?"

Lúc này Tiết Dương mới nhìn thấy rõ dung mạo của đối phương, gương mặt thanh tú hiền lành, mặc trên người bộ quần áo bình thường nhưng lại có cảm giác thần tiên kì lạ. Tính đưa tay nắm lấy bàn tay trắng kia đang đưa về phía mình thì chợt nhận ra bản thân đang trốn học. Vội vã đứng dậy rồi chạy đi. Cho đến khi cậu chạy ra khỏi trường thì người con trai thấp nhất lên tiếng

-"Rốt cuộc chúng ta đến đây bắt hắn ta hay thả hắn ta? Thầy giáo, đường đường là một giáo viên mà lại thả cho học sinh trốn tiết là sao?"

-"Ôn Ninh, phép tắc!"

-"Dù... Dù sao thì hắn ta trốn học... chúng ta cứ mặc kệ vậy sao ạ?"

Người con trai cầm quạt phẩy phẩy nhẹ lấy gió trong bầu không khí oi bức này, giờ này đi ra đây đúng là giết chết hắn quách đi cho xong. Nhìn ba người kia, vị giáo viên trẻ tuổi khẽ nở nụ cười rồi thò tay vào túi quần lấy ra gói kẹo dẻo.

-"Kiểu gì cũng quay lại thôi..."

Nhét gói kẹo vào túi áo rồi bỏ đi

---- chuyển -----

Thành Mỹ hiện tại đang đi chơi ở trung tâm thành phố. Nơi đây đúng là thiên đường cho một đứa ham mê chơi như cậu. Từ trò chơi đến thời trang và đồ ăn đồ uống.

-"Ở đây quả thật đông người như bình thường... Đi đâu chơi trước đây nhỉ? Ý có hàng mới nè!"

Đang đi thì cậu bị thu hút bởi trang phục cổ xưa, họa tiết đúng thật đẹp đi, mải ngắm nhìn mà không để ý có người từ trong quán bước ra nhìn cậu, đến lúc cậu nhận ra quay lại thì người đó mới nở nụ cười chuyên nghiệp.

-"Kính chào quý khách ~ Nếu quý khách thích có thể vào thử một bộ yêu thích, ở đây thuê cũng có mà mua lẻ hay theo bộ đều có" 

Một người đàn ông đi đến với vóc dáng béo và lùn, dù vậy, cách ăn mặc cùng đầu tóc lại rất gọn gàng. Tiết Dương vừa bị giật mình với người này vừa nhìn xung quanh xem xem có phải đang nói mình không, thấy xung quanh không có ai định dừng lại tại đây, vậy chứng tỏ...

-"Nói tôi à?"

-"Đúng vậy, cửa hàng chúng tôi mới nhập đồ cổ trang mới, mong rằng quý khách bỏ chút thời gian mặc thử"

Người đàn ông mỉm cười xác nhận điều đó, quả thực là đang nói với cậu, ông thầm nghĩ liệu có phải mắt nhìn người của mình bị sai không, thiếu niên trước mắt này có vẻ rất phù hợp với trang phục kiểu này, đặc biệt là kiểu tinh ranh(?). Không, ông chưa bao giờ nhìn sai đặc biệt là con người phù hợp với quần áo như thế nào cả, người thanh niên trẻ này rất phù hợp với trang phục mới nhập về.

Còn về phần Tiết Dương, dù cậu khá hoang mang trước lời mời gọi này nhưng ai bảo cậu hoàn hảo quá làm gì để giờ người ta mời làm người thử trang phục mới của họ. Nghĩ vậy, Tiết Dương nhún vai một cái, khoanh hai tay ở trước ngực.

-"Vậy luôn sao?"

-"Vâng, mời quý khách!"

Quả nhiên là trẻ con, thực sự cũng chắc để tâm điều gì cả, được khen một vài câu là đi theo luôn rồi. Bước vào trong, nơi đây là nơi bán đầu đủ loại quần áo cổ trang dành cho nam ở đây luôn. Tiết Dương có chút choáng ngợp khi thấy khung cảnh này, cậu vô tình đưa tay sờ thử một bộ gần mình nhất, vải sờ thực sự rất thích tay. Thấy cậu mải ngắm nghía mọi thứ xung quanh cửa hàng, người đàn ông liền hắn giọng gợi sự chú ý từ cậu. Tiết Dương biết mình có ngắm hơi quá đà, đi theo chỉ dẫn của người đàn ông đó, cậu thấy trang phục đen tuyền  có màu tím viền và hoa sen nhỏ ở dưới vạt áo nhưng nó lại toát lên không khí u ám. Chẳng bao lâu, Thành Mỹ đi từ trong phòng thay đồ ra, trang phục này cũng không khó mặc như cậu nghĩ lắm, chỉ là hơi nhiều lớp (ba lớp áo, một lớp trong và hai lớp ngoài). Cậu tự nhìn mình trong chiếc gương lớn của cửa hàng này. Người đàn ông cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu trong trang phục đó, phải nói là tiêu soái nha, nhìn trông hợp vô cùng nhưng có chút thiếu thiếu.

Người đàn ông kia đi đến chỉnh lại áo cho Thành Mỹ, ông ấy nới rộng áo để lộ phần xương cổ. Chiếc cổ đỏ bừng vì xấu hổ, cậu không nghĩ người đàn ông này có ý xấu với cậu, có lẽ mà có thì cũng là trang phục này. Trong lúc cậu đang tự trấn an bản thân không đánh người ta thì người đàn ông ấy quay lại, trên tay còn cầm tóc giả buộc đuôi ngựa mà đội lên đầu cho cậu. 

Cậu lúc này tự nhìn bản thân trong gương lớn kia, trong gương là một thiếu niên trong có vẻ rất trẻ con, thế nhưng không kém phần thu hút người khác phạm tội, được rồi, Thành Mỹ cậu ngại muốn chết rồi. Người đàn ông vỗ vỗ vai cậu cười chuyên nghiệp nói

-"Trang phục này có lẽ tìm thấy chủ nhân của mình rồi, cậu mặc trông rất hợp!"

Nghe được lời khen cùng với tự nhìn bản thân mình gương, Thành Mỹ cậu đang xấu hổ muốn độn thổ, cúi nằm mặt cho đến khi có người đi tới, khiến cậu ngẩng mặt lên. Người đàn ông này mặc trang phục lịch lãm theo phong cách Tây Âu, không hợp với nơi này một tí nào nhưng vẻ đẹp trai kia thì không đùa được đâu. Tiết Dương cậu không phải chưa từng gặp trai đẹp nhưng người đẹp một cách lạnh lùng kiểu này, giống như, đậm chất tổng tài mà mấy cuốn ngôn tình hay nói đến vậy. Điều bất ngờ hơn, người này cao hơn cậu nhiều hơn một cái đầu, Tiết Dương cậu hận, đẹp thì thôi đi, mắc gì vừa đẹp vừa cao vậy. Trong lúc Thành Mỹ đang mông lung trước gương mặt của người này, thì bị sực tỉnh vì chất giọng đều đều có chút thấp.

-"Tại sao lại đứng ở đây?" 

Người đứng trước mặt Thành Mỹ nói, giọng nói thực sự hay, nhưng lần này thì cậu thấy gương mặt cười cười hiền lành, Tiết Dương sững người, chắc chắn không phải điều cậu nghĩ đâu đúng không? Nãy người này còn chẳng thể cười, còn giờ thì sao? Nụ cười hiền từ đó là từ đâu mà đến? Rất nhanh cậu lấy lại tinh thần, nhìn đối phương.

-"Anh là..."

-"Cậu chủ, tôi vừa tìm được cậu trai trẻ này ưng ý để mặc bộ này quảng bá giúp chúng ta!" 

Người đàn ông béo lùn kia nói, cắt ngang câu hỏi mà cậu muốn hỏi luôn, người cao hơn mình hơn một cái đầu là người đã tạo kiểu cho những trang phục này? Là nhà thiết kế ư? Vậy là người nổi tiếng?! Não của Tiết Dương đang cố chạy hết công suất để có thể bình tĩnh không ngạc nhiên quá thể. Dù gì thì trên người cậu cũng đang mặc trang phục của người ta tạo kiểu.

-"Cậu đủ tuổi chưa?"

Tiết Dương như một bản năng mách bảo liền lắc đầu, người kia đánh giá cậu từ trên xuống rồi đưa tay lên che một bên mắt của cậu lại. Rồi khẽ nghiêng đầu sang một bên, trong lòng thầm nghĩ 'vẫn không phải'... 

-"Cậu muốn mua bộ này không?"

Người đàn ông nói, tay đeo lại găng tay trong túi áo, Tiết Dương giờ mới nhớ ra mình đến đây đâu phải để mua đồ, cậu đến để chơi mà? Liền lắc lắc đầu, điều này khiến đối phương bật cười nói

-"Được rồi, tôi không có ăn thịt cậu đâu mà lo"

Thành Mỹ nghe vậy, liền gật đầu, đúng là vậy thật dù cậu nghĩ đối phương cũng chả đánh lại được cậu cũng như không có ý đánh cậu, cậu thay đồ lại rồi chạy ra khỏi trung tâm thương mại ấy mà về trường.

Trèo vào cổng trường một cách vô cùng chuyên nghiệp, tất cả là nhờ kinh nghiệm lâu năm làm. Phốc một phát đã vào trong sân sau của trường rồi, sau khi cậu nhìn ngó xung quanh mới biết bây giờ đang là giờ chuyển tiết. Nhanh như cắt, Thành Mỹ đã đứng trước cửa lớp mình.

'Xoạc' (tiếng cửa mở)

Đập vào mắt Thành Mỹ là lớp đang ngồi đúng vị trí. Trên bục giảng hiện đang có hai người. Một người là chủ nhiệm lớp cậu, người còn lại nhìn làm cho Thành Mỹ có chút quen mắt.

__________ cắt _________

Ây ây, các bạn biết ai mà đúng không?

Chương này dù không lộ rõ là ai nhưng AuIchi biết chắc hẳn đã đoán được rồi nè ~

Chương này là 40 lượt đọc nhen ^^

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^

_AuIchi_

Vâng, tôi đã sửa hoàn toàn cốt truyện, từ đầu là sự xuất hiện của bộ tam huyền thoại nhưng đã sửa đổi sang thành người khác vì độ tuổi không phù hợp. Kế tiếp là các nhân vật ở phía sau cũng bị thay đổi trừ ông bán hàng bụng bự. 

Tôi tính tạo một cái drama nhỏ cho truyện nên coi như bộ truyện này cũng có thêm nhiều cái mới, hy vọng các bạn yêu thích phiên bản 2.0 này vì phiên bản gốc tôi xóa rồi.

Ngày sửa: 15/7/2024

Autumn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com