Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tarvi • Sex with no protection

_Rắn nhỏ của anh hôm nay vất vả rồi



Lee Seungyong vuốt lưng em, đi đi lại lại trong khi vẫn bế trên tay một con rắn dài m83 và chiều rộng là 50cm. Có vẻ vì hôm nay đội đã thua nên Dohyeon lại càng nhẹ nhàng hơn. Không phải là vẻ mặt lạnh lùng hay trưng ra mọi khi nữa, mà là vẻ ủy khuất hiếm thấy trong lòng của Seungyong.

Dohyeon vùi mặt vào cổ anh, miệng kêu những tiếng vô nghĩa giống như mèo đòi chủ vuốt ve. Seungyong là ai mà dám từ chối cơ chứ?





_Ngoan, đi ngủ cho khoẻ đi. Anh nghe nói em dạo này hay thức khuya chơi game lắm đấy, anh không thích em như thế đâu

_Anh đâu có đánh giải đâu mà biết...

_Anh thả em xuống đây

_Không mà!





Vừa nghe anh nói không bế mình nữa thì hai chân Dohyeon liền quắp chặt lấy eo anh, tay cũng ôm cổ anh chặt hơn. Mãi mới gặp được anh, ôm còn chưa đã nữa mà.



_Anh bao giờ về lại Trung?

_Chắc vài tuần, hoặc nhanh thì vài ngày nữa

_Sao anh đi sớm thế? Không ở lại xem em đánh playoff à?

_Anh sẽ xem phát sóng, không được à?

_Nhưng nếu anh đến cổ vũ em biết đâu em sẽ thắng

_Nếu thế thì đi chung kết thế giới đi, khi đó anh sẽ tới cổ vũ em

_Hứa?

_Hứa - Seungyong hôn vào trán em

_Anh phải hành động gì đó đi thì em mới tin, hứa mồm thì ai chả nói được...








Seungyong cười bất lực, đành hôn lên môi em cho tới khi gương mặt của rắn nhỏ giãn ra thoải mái. Nhưng em thì không muốn chỉ những nụ hôn nhẹ nhàng, em muốn mạnh bạo hơn, kích thích hơn cả thế cơ.






_Anh... mình làm đi

_Không được, em sắp có trận đấu mà

_Em khoẻ mà, em không bị đau đâu

_Anh biết, nhưng anh sợ anh không kiểm soát được bản thân - Seungyong hôn em để bù đắp - Để khi nào em được nghỉ đã nhé? Giờ chúng ta đi ngủ thôi









Dohyeon im lặng trèo xuống, nằm ở giường ngoan ngoãn đợi anh tắt đèn rồi lên giường ôm mình.

.
.
.




Nửa đêm, Seungyong bị tiếng động và sự khó chịu từ thân dưới đánh thức. Điều đầu tiên anh làm đó là ném chăn sang một bên để xem rốt cuộc "cái thứ gì" cứ liên tục phát ra âm thanh ẩm ướt "chùn chụt".








_Dohyeon!? Em đang làm gì thế?




Rắn nhỏ nhận thấy con mồi đã tỉnh lại thì vui vẻ ra mặt, miệng lưỡi cũng tích cực chăm sóc cho cục thịt to dài mình đang ngậm hơn. Seungyong nheo mắt nhìn với ánh trăng mờ chiếu từ cửa sổ, thấy lấp ló nước da trắng của em.

Lúc này rồi mà còn không làm gì thì chắc chắn là cặc liệt.

Và cái cần tăng dân số của Seungyong thì dĩ nhiên vẫn hoạt động tốt. Anh nhanh chóng chiếm lại quyền chủ động, đè Dohyeon xuống giường hôn ngấu nghiến. Da thịt của Dohyeon theo anh nhận xét thì đã tăng lên một chút, to những chỗ cần to và nhỏ những chỗ cần nhỏ. Còn nhớ lần đầu họ làm chuyện này là năm em vừa đủ 18, cái lúc em mới lớn, cơ thể mảnh mai hơn bây giờ rất nhiều. Seungyong vẫn nhớ lúc đó bản thân đã quá khích đánh vào mông em vài cái rồi khiến em hôm sau không thể ngồi được vì sưng mông.

Sau trải nghiệm đó thì Seungyong luôn tự đặt ra giới hạn cho bản thân. Nhất định không làm những điều mà Dohyeon từ chối, hoặc làm gì cũng sẽ hỏi em. Anh hỏi nhiều tới mức khiến Dohyeon phát bực!








_Anh bỏ thêm một ngón vào nhé?

_Vâng...

_Bây giờ cho vào có được chưa?

_K...không được... cái đó của anh to lắm...

_Vậy để anh nới rộng thêm





Anh ta thật sự là một tên ngốc xít!

Đến cả việc dirty talk mà cũng không biết. Dohyeon nhịn lại câu chửi thề ở cuống họng, nắm lấy tay anh đặt lên bụng mình, giọng ngọt nị mời gọi anh.







_Đủ rồi anh, mau lấp đầy em đi... làm em có thai đi hyung

_Em học đâu cách nói chuyện như thế vậy?

_Anh đoán xem em có nói thế với ai khác không?









Dohyeon cười khoái trá khi trêu ghẹo được Seungyong. Mỗi lần doạ anh rằng em ở Hàn còn có nhiều người theo đuổi lắm thì sẽ khiến anh ghen hộc máu, nhưng cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở việc Dohyeon xin lỗi trong lúc khóc lóc và được anh tha cho. Lần này adc họ Park quyết định sẽ một thân một mình lao vào đối đầu với rừng họ Lee. Chỉ là Dohyeon tò mò anh có thể tức giận tới mức nào mà thôi.







_Em đang trêu anh à? Anh không thích vậy đâu nhé

_Sao anh biết được là em trêu? Nhỡ đâu em thật sự đã "luyện tập" với người khác?

_Em dám?

_Anh ở Trung làm sao biết được - Dohyeon quấn đôi chân dài của mình quanh eo anh, bàn tay vuốt ve khuôn mặt anh đầy thách thức - Anh thử xem xem bên dưới kia có ăn món lạ không










Dĩ nhiên mấy lời này thành công khiến Lee Seungyong tức đến nghiến răng nghiến lợi, bàn tay anh ở eo em cũng nắm chặt, cảm giác như anh sắp bẻ gãy eo em vậy.






_Em giỏi đấy - Seungyong lật úp người em lại, để em nằm sấp trên đùi mình, bàn tay to lớn vò nắn hai quả đào mọng của em - Để anh kiểm tra thử em đã học bài đến đâu nhé










Anh đánh mạnh vào má mông khiến Dohyeon giật nảy lên. Theo sau đó là liên tiếp những cái tát như trời giáng xuống mông. Dohyeon còn chưa cả kịp thấy đau thì đã bị cảm giác ươn át kì lạ từ bên dưới làm cho dựng đứng lông tơ. Seungyong banh rộng hai bên má mông của em ra, lè lưỡi liếm một cái rồi tiến vào trong. Tiếng xì xụp mà anh tạo ra làm cho Dohyeon cũng phải xấu hổ, em úp mặt xuống giường mà khóc.

Liếm láp chán chê, Seungyong rời khỏi cái khe ướt át đó với cái cằm bóng nhẫy vì nước dâm của em. Anh nâng hông em lên cao, cố định nó trên không. Đặt dương vật của mình hờ hững ở cửa huyệt rồi nhấp nhả trêu chọc. Dohyeon vừa bị bú cho sướng lên tận mây giờ lại bị anh đẩy tới vực thẳm. Em hết kiên nhẫn với trò đùa của anh, lắc lư mông cầu xin được cho ăn no.







_Chịch em đi mà... chơi chết em đi hyung...

_Được, con đĩ nhà em tối nay chết với anh






Một cú thúc sâu khiến Dohyeon cong người bắn ra. Con hàng miễn chê của Seungyong chỉ vừa mới nhấp vài cái đã khiến Dohyeon trợn trắng mắt, miệng mở to vì phê. Tiếng rên của em tuôn ra cứ như thuốc phiện, chỉ cần nghe thôi cũng giúp Seungyong tràn đầy hưng phấn, thân dưới cũng vì thế dập vào càng lúc càng mạnh. Mỗi lần đâm vào đều như là cả một toa tàu đâm sầm vào lỗ nhỏ, khi rút ra cũng kéo theo rất nhiều nước dâm ồ ạt chảy theo.

Hai người cứ như hai con nghiện được tiêm đúng liều thuốc, vồ lấy nhau không rời dù chỉ là một chút. Chăn gối đều bị đạp xuống giường, nhưng tệ nhất vẫn là cái ga giường của Dohyeon. Nó bị làm cho ướt đẫm nhiều mảng, trông không khác gì vừa đem đi nhúng nước. Và cái bể nước ở đây là Park Dohyeon tội nghiệp. Em vô lực để cho Seungyong cầm nắm mình đủ kiểu, chỉ còn có thể rên rỉ và khóc lóc xin anh dừng lại. Sự hối hận muộn màng của Dohyeon khiến em phải trả giá bằng rất nhiều hình phạt, tệ nhất là bây giờ em còn không thể bắn vì anh đã chặn lại bẳng cái một cái gậy kiềm chế xuất tinh.





Dương vật đổi sang màu đỏ tím khó chịu, liên tục giật lên muốn bắn nhưng không được. Dohyeon bị anh bế lên, hai tay bị khoá chặt ra sau. Em ngả đầu vào vai anh, khóc nấc lên xin lỗi vì đã trêu anh nhưng nhận lại là những lần đâm thúc kịch liệt bên dưới.

Lỗ nhỏ của em cũng đã đau lắm rồi, làm gì có ai chịu nổi cảnh bị giã từ nửa đêm tới rạng sáng không ngừng nghỉ cơ chứ. Dohyeon cảm thấy anh đã có lòng cho em uống nước rồi thì làm ơn hãy để em ngủ một chút đi. Nhưng cứ mỗi khi Dohyeon mệt sắp ngất đi thì bàn tay của anh liền chát một cái đau điếng kéo em về với thực tại tàn nhẫn.








_Em biết lỗi rồi... hức... hức... ah.. em không dám thế nữa... ức... Seungyong hyung ah... tha cho em đi mà...

_Em chắc chưa?







Dohyeon yếu ớt kéo anh vào một nụ hôn. Anh nhìn em nhỏ mắt đỏ ửng vì khóc, môi sưng tấy, toàn bộ cơ thể đều chi chít vết cắn vết hôn thì mềm lòng. Thôi được rồi, dù gì thì em của anh cũng đã biết lỗi và bị phạt cho nhớ, chắc anh cũng không cần phải ép em tới kiệt sức để đe doạ em đâu.








_Lần sau cấm như thế nhé, còn làm thế nữa anh sẽ chơi chết em thật đấy Dohyeon - Seungyong đặt em xuống giường, di chuyển cũng nhẹ nhàng hơn

_Ưm.. nhớ...







Cuối cùng thì cái que đang chặn ở lỗ tiểu cũng được anh lấy ra. Dohyeon sung sướng bắn ra, bàn tay cào liên tiếp vào lưng và tay anh giống như để trả thù cho những gì anh đã để lại trên cơ thể trắng ngần của mình. Seungyong vừa hôn cần cổ em vừa đạt cực khoái.







_Ngủ đi, anh xin nghỉ cho em rồi

_Anh không xin em cũng nghỉ







Dohyeon nhắm nghiền mắt, mệt mỏi trả lời. Giờ có bị trừ lương cũng phải chịu thôi, Dohyeon nhấc ngón tay còn không nổi nữa rồi. Từ đó rút ra kinh nghiệm là không nên ghẹo gan anh người yêu nhìn như trai quê mới lên phố Seungyong, vì ảnh điên vl đéo đùa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com