Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Day 5

Tác phẩm: Em có yêu anh không? (Trích Đừng nói chuyện trăm năm )

Tác giả: @theeun

Người viết: Tonic

Xin chào, tớ là Tonic, người sẽ review chương hai trong tuyển tập Đừng nói chuyện trăm năm của cậu. Và tớ cũng xin phép được xưng tớ - cậu trong bài review này.

Tác phẩm của sự nhẹ nhàng.

Motif của Em có yêu anh không? không có sự mới mẻ, nhưng vẫn ghi được dấu ấn cho độc giả của mình bởi lối văn phong của cậu có một chút thanh xuân, một chút mơn mác của cái thương của nhân vật. Nó chỉ dừng ở cái gọi là thương chứ chưa quá sâu đậm để gọi là yêu, cũng chẳng quá nhàn nhạt để gọi là thích. Cái thương chóng nở, cũng chóng tàn. Cậu đưa nhân vật của mình vào cái tình cảm ấy, từ những điều trước mắt khi gặp em, để ý em rồi thương thầm em, chỉ thoáng qua thôi như cơn mưa ngày nắng đẹp. Tạo một mạch cảm xúc gần gũi với mọi con người ở cán mốc tuổi thanh xuân. Rồi anh thương em, giữ một tình cảm trong lòng để ngồi nói lắng nghe em nói trên hàng ghế, nhắm nhìn em qua cơn mưa ngày ấy. Cậu đưa anh mơ về những điều tương lai anh mong muốn, để đưa anh vào những lối suy tư, để anh chưa kịp thốt lên những lời anh ấp ủ. Cậu tạo ra được nội tâm của nhân vật, nó có cảm giác rất rõ ràng và hoàn toàn hợp lí.

Nếu chỉ nội tâm không cũng chẳng làm tác phẩm nhẹ nhàng đến vậy. Nó còn chưa một phần kĩ thuật miêu tả ngoại cảnh nữa. Trong tác phẩm này, tớ thật sự cảm nhận rõ được sự đan xen của cảnh trong tình và của tình trong cảnh. Anh gửi gắm những gì anh suy nghĩ vào cơn mưa ấy, những buổi chiều nơi anh nhìn thấy em đi trên chiếc xe đạp. Vừa "đậm" chất tương tư vừa sâu lắng yếu tố miêu tả trong Em có yêu anh không?.

Còn lời thoại của tác phẩm, tớ đánh giá cao về phần này, đa phần cậu chuyển nó về lời kể, dù chưa đưa ra lời thoại trực tiếp nhiều để bật hơn về tính cách nhân vật, cũng như tình cảm. Nhưng cậu có lời thoại, dù chỉ vẻn vẹn vài hai ba câu được nêu lên trong cuộc thoại: Anh lắng nghe em đang nói.

Ngôi kể - một góc nhìn phù hợp để có thể thấy được những gì chân thật nhất của anh. Ngôi kể của chính nhân vật anh, một lựa chọn trong thế an toàn. Vì nó quá an toàn nên tớ cần sự mới mẻ hơn trong lối kể để được rõ nét hơn như các yếu tố khác.

Giọng văn nhẹ nhàng, cách dùng từ có chút hoa mỹ, nhẹ nhàng mà hoa mỹ, đây cũng có thể gọi là cách để câu chuyện này nằm trong trí nhớ người lâu hơn và suy ngẫm nhiều hơn. Dùng từ không hoàn toàn là hoa mỹ, vẫn có nhiều từ ngữ rất đỗi bình thường và đơn giản. Vì thế nên tình tiết của truyện dễ dàng đi vào tình cảm của người đọc, không cần phải tìm hiểu sâu về ẩn ý của chi tiết hay tác giả.

Dù là truyện có cái tốt của nó nhưng vẫn còn vài điều cần phải lưu ý, từ cách trình bày thì tớ không chắc là do máy của cậu là viết không được các kí tự in hoa hay do cậu đang dùng kiểu viết lowercase để tạo sự bình dị, thân thiết hơn. Riêng tớ cảm thấy phần này nếu thay đổi được thì cũng nên do phần văn phong của cậu thì theo tớ nên viết như văn bản bình thường thì nó sẽ tốt hơn so với kiểu trình bày này.

Về giọng điệu hay nhịp điệu càng về sau thì càng có vẻ nhanh hơn, nếu chậm rãi một tí sẽ tạo được mạch cảm ổn hơn. Với lại sẽ giảm bớt vài phần về lỗ hỏng chi tiết, khi các đoạn bắt đầu bước về vạch cuối thì truyện của cậu chưa tạo ra cái tình tiết nào "đậm" để phần kết ghi vào lòng độc giả, tạo ra cảm giác như truyện thiếu mất phần nào đó. Cùng cảm xúc cũng dồn ép hơi nhanh như bắt buộc phải kết ngay.

Phần kết và tựa đề là hai thứ có liên quan đến nhau phải không, cho đến phần cuối, cái tựa đề như sáng rực giữa ngàn câu nói kết thúc. Điều mà anh ấp ủ vẫn chưa thể nói ra được "Em có yêu anh không?" . Cái kết này có phần hợp lý và tạo được sự mạch lạc giữa tựa đề và truyện. Tạo được phần cảm xúc suy tư vẫn còn mãi.

Hình thức của truyện, tớ cũng đã có nói một phần ở bên trên rồi, phần còn lại cũng nên được nói, cậu mắc vài lỗi chính tả, phần chữ in nghiêng cũng có số đoạn chưa hài hòa, còn các dấu câu hay in đậm thì là rất tốt. Cần giữ vững cho các tác phẩm sau này nữa.

Đến đây, tớ xin kết thúc bài review của mình, tớ chỉ mới học thôi khó tránh việc có sai sót, nếu cậu tìm được mong cậu góp ý. Cậu cần thay đổi một số về nội dung và hình thức nữa là sẽ có một tác phẩm hoàn chỉnh rồi. Mong cậu vẫn tiếp tục mang đến cho độc giả những tác phẩm mới hơn  và tốt hơn nữa.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com