kngwean // nụ hôn bisou
"em hôn anh được không?"…
"em hôn anh được không?"…
đối với em thì anh cũng là quán quân, vô địch thiên hạ với cái món canh chua.…
trần phong hào có nhu cầu cao, và nguyễn thái sơn bắt buộc phải đáp ứng.…
và nhớ em.…
đức duy chưa quên được người cũ.…
mèo say. son môi. lả lướt.…
xinh xắn đáng yêu có quyền ương bướng.…
"anh chán em rồi thì anh nói mẹ nó đi, anh đừng có hôn em."…
thích cách anh yêu ôm eo,…
duy bị mất ngủ, và dương cũng không thể chợp mắt nếu thiếu anh trên chiếc giường êm.…
ít nhất lý quốc phong không trải qua kỳ phát tình một mình.…
giyuu bỏ lỡ chuyến xe cuối vì tin nhắn từ người yêu cũ.…
happy birthday bé yêu của mình!!…
không ai muốn làm bạn với người mình yêu cả.…
nếu em ước dưới những vì sao, liệu mong muốn của em có trở thành hiện thực không?…
"bạn ơi, trời lạnh rồi..."…
chúng ta rời xa vì "sự nghiệp".…
tui là người yêu cũ của hoàng đức duy, chia tay hơn một năm thì hắn ta gửi thiệp cưới. tui cay cú dữ lắm, mà còn lưu luyến hắn nữa, liền mở thiệp cưới ra xem ả nào lại được về chung một nhà với hắn?!!thì đập vào mắt tui là "nguyễn quang anh" tui thầm nhủ chắc tên ả hơi con trai tí. nào ngờ hôm tui đến dự thì thấy "ả" đó ôm gọn tên người yêu cũ của tui vào lòng. đặc biệt hơn, đức duy là cô dâu, quang anh là chú rể.ai mang cái ufo để tui về lại hành tinh của mình với!!!…
khi anh về đến nhà sẽ luôn có người đợi anh, nở nụ cười chào đón anh, và người hỡi, đừng ngập ngừng trước cánh cửa dẫu bên trong chẳng còn sáng đèn.…
"tớ đã rất buồn đấy, và tớ không nói đùa đâu."…