Hẹn Yêu
Sau này em đừng yêu ai khác nhé, yêu mỗi anh thôi được không?…
Cưới trước yêu sau, hôn nhân ngọt ngào, ngoan ngoãn thụ, nhân thê thụ, đam mỹ HE, đam mỹ hiện đại, HE!Truyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả. Vì thích quá nên mình quyết định edit chuyển ver cho chonut ạ, nếu có vấn đề sẽ xóa truyện.…
"kookie được khen là em bé ngoan""em bé của kim taehyung"…
"rõ ràng là kookoo thích anh hơn kẹo bông mà aaa"…
Tác giả: Trúc DĩĐộ dài: 63 chươngCô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô ấy không có bệnh vậy."Sau này lúc em nói với anh hai chữ "tránh ra", thì ý là.""Sao?""Trương Lục Nhượng, mở chân ra.""...""Nhớ phải mở rộng một chút.""..."…
Trước mắt anh có rất nhiều thứ để khám pháNhưng trong mắt anh chỉ có em mà thôi…
........…
Khoảng cách từ Hàn Quốc đến Bắc Mỹ là 8752 kilomet…
Truyện viết ngẫu hứng…
thích được cưng chiều không?…
Otp riu quá nên viết ạ Truyện toàn cái gì ở Bình Dương không à:)))Nói thiệt dạo này khóc lên khóc xuống vì mấy tập ở Between us ắ_+_+Ủng hộ BounPrem trong bộ phim mới nha! Coi trên IQUIYI á:3…
nồi lẩu thập cẩm…
Ngược công, ôn nhu công. Công: Lưu Bạch Anh Tra thụ, thẳng nam thụ.Thụ: Thiên Hi Sau mỗi bước chân nặng trĩu.Là cơ đơn...... Hạnh phúc cớ sao càng giữ.Càng mong manh...... Sau này nếu em cô đơn, chỉ cần em quay đầu lại..... Phía Sau Em !!…
từ từ rồi mình thích nhau…
Anh : Đinh Trọng Thần/25t/Cậu : Hạ Mộc An/18t/_________Cậu : Chồng ơi ! Anh đâu rồiAnh : Anh đang ở dưới bếpCậu : Anh đang nấu ăn hay đốt nhà vậy hả!!Anh : Tại nó tự cháy ấy chứ🥺_________Cậu : Anh đừng có mà đánh con!Anh : Tại nó ôm em chứ bộ🥺…
Tên gốc: 12 Độ Ngọt.Tác giả: Bản Lật Tử.Số chương: 73 chương.Tình trạng edit: HoànVăn ánIBU là đơn vị đo độ đắng được người ủ bia trên toàn thế giới sử dụng, người ta có thể cảm nhận được vị đắng từ 12 độ IBU trở lên.Mà Chân Điềm là đơn vị đo độ ngọt của Trần Túy.12 độ ngọt, vừa vặn làm say lòng người.Bia thì đắng, còn em thì ngọt ngào.Nữ chính làm trong ngành sản xuất bia, nam chính làm truyền thông.Một áng văn nhẹ nhàng và ngọt ngào…
Khởi nguồn là vận mệnh trói buộc nhau tổn thương nhau cuối cùng tất cả kết thúc bằng một câu chuyện buồn.…
Có những mối tình bắt đầu bằng một ánh nhìn, một nụ cười, hay một lời tỏ tình vụng về giữa những rung động đầu đời. Nhưng cũng có những mối tình đã tồn tại từ rất lâu, từ khi cả hai còn chưa hiểu thế nào là yêu, chỉ biết rằng người kia luôn là một phần không thể thiếu trong thế giới của mình.Thái Hanh và Chính Quốc là như vậy.Họ lớn lên cùng nhau, bên nhau trong những ngày tháng bình yên nhất. Khi Chính Quốc vấp ngã, Thái Hanh luôn là người đầu tiên đưa tay ra. Khi Thái Hanh mệt mỏi với cuộc sống bộn bề, Chính Quốc là người duy nhất anh muốn tìm về. Giữa họ không cần những lời thề hẹn xa xôi, vì cả hai đều tin rằng chỉ cần có nhau là đủ.Nhưng tình yêu, đôi khi không đơn giản như vậy.Sinh nhật mười tám tuổi của Chính Quốc, một ngày đáng lẽ tràn đầy hạnh phúc, lại trở thành dấu chấm hết cho mối tình mà Thái Hanh đã từng nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi.Cậu nói chia tay.Cậu nói, tình cảm của cậu dành cho anh không giống tình cảm anh dành cho cậu.Cậu nói, có lẽ ngay từ đầu, cậu đã không hiểu rõ trái tim mình.Những lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim Thái Hanh, phá vỡ mọi niềm tin anh từng có về tình yêu của họ. Nhưng anh không biết rằng, phía sau mỗi câu chữ mà Chính Quốc thốt ra, là một trái tim đang rạn nứt không kém gì anh.Có những lời chia tay không phải vì hết yêu.Có những người buông tay không phải vì muốn từ bỏ.Vậy thì... giữa họ, là kết thúc thật sự, hay chỉ là khởi đầu của một nỗi đau khác?…