neu duoc yeu them lan nua!lieu em co con yeu anh ko? khi mat di moi biet quy trong.lieu con kip ko!den khi mat em roi moi phat hien anh da yeu em roi,lieu con kip nua ko.de niu giu em lai hay nen mim cuoi chuc em hanh phuc ben ai khac! lan dau viet truyen neu xin moi nguoi gop y cho mk nha! cam on nhieu 😃😃☺️😊…
Có những điều mất một đời để nhớ,Cũng có những thứ cả một đời khó quên,Chưa biết một đời là bao xa,Đôi lúc buông bỏ chính là việc cần nhiều dũng cảm và bản lĩnh hơn là cố gắng níu giữ đến tận cùng,Rất nhiều... *Lấy cảm hứng từ ca khúc "How can I love the heartbreak, The one I love is you" - AKMU…
Em đã không còn là cô bé cứng đầu, bướng bỉnh ngày ngày chạy theo để nũng nịu. Ngày ngày để anh chăm sóc chiều chuộng. Em lớn lên nhờ người quản gia như anh. Bây giờ em không cần biết anh coi em là gì. Em chỉ biết rằng em yêu anh!!#Design by Dandelion Design shop…
Ở một vũ trụ tồn tại những chiến binh, họ chiến đấu vì lí lẽ của mình. Và tại Trái Đất, họ biết đến với cái tên OverMan luôn sát cánh cùng quân đội, chiến đấu vì tự do của hành tinh mình trước mối nguy xâm lược từ đế chế thiên hà Drared hùng mạnh.…
Một ngày nắng tinh khôi. Một chiều mưa lặng lẽ. Một sớm mai tươi tắn. Một tối muộn bình yên. Dù là bất cứ khi nào, trái tim ta đang rung lên những nhịp nhẹ nhàng. Nhẹ như cánh hoa trắng mỏng tang rung lên trong gió. Và hãy thật khẽ nâng niu lắng nghe những cảm xúc mong manh nhất!Tản mạn về những nỗi niềm!…
Một tình yêu mà chỉ có mình em vun đắp thì sẽ như thế nào? Nó thật sự rất mệt mỏi, em chỉ có thể nhìn theo anh mà không nhận được bất cứ ánh mắt nào của anh cả, đến lúc nào đó em không thể chờ được nữa, em quyết định buông tay rồi anh lại níu lấy như vậy có nghĩa gì nữa? Chúng ta kết thúc rồi...…
duyên gái "huấn văn""ủa em lan sao em không đi lấy chồng mà cứ bám theo tui để mần chi năm nay em cũng 18 tuổi rồi chớ còn 15,16 nữa đâu không lấy chồng mốt ế cho coi à nghen"Lan nghĩa nghĩ hồi rồi nũng nịu đáp:"em hông thích lấy chồng đâu thà ở giá mà nuôi thân béo mầm còn hơn chị ạ mà em hông có ế được mô chị đừng lo có ế chị cưới em nghe"…
Người viết: Fanqin0619Beta: Tử vânDisclaimer: Không ai thuộc về người viếtCategory: AU, Hard OOC, school life, romance.Summary: Không một lời hứa hẹn, chúng tôi chỉ gửi nhau một nụ cười, quãng thời gian có cậu ở đó tôi đã rất hạnh phúc.Status: ENDWords Count: 5236 wordsNote: Vốn định viết xong lúc sinh nhật người ta nhưng giờ sửa mới xong.Link nhạc (hãy nghe nhạc khi đọc): https://www.youtube.com/watch?v=bWluHPx8UTQ…
Tác giả : Lam NinhThể loại : Ngôn TìnhTrạng thái : Chưa Hoàn ThànhNguồn : https://webtruyen.com/chong-nhong-nheo-cung-co-luc-me-nguoi/Repost : Đặng Thị Phước QuyênAnh và cô cưới nhau được gần 1 năm rồi mà chả có đứa cháu nào cho ông bà hai gia đình cả. Vì hai vợ chồng từ khi cưới nhau, công việc thì bận rộn, cứ về đến nhà là hai người họ chui vào phòng, tưởng gì hóa ra một người vào thư phòng, một người ngoài ban công cầm cái máy tính mà cắm đầu vào xử lý công việc. Ông bà họ khá lo lắng, một hôm bà hỏi cô: "Con dâu... Bao giờ mới chịu sinh tiểu bảo bối cho mẹ bế đây?" "Mẹ à, con cũng cố gắng sắp xếp công việc để ổn định rồi nhưng mà vẫn cứ chồng chất lên ý mẹ." - Cô cười ngại, cầm cốc rượu vang nho Pháp lên nhấp môi. Tối hôm đó, khi cô đang trong thư phòng, anh chợt bước chân vào và vòng tay qua cổ cô, nhũng nhịu: "Vợ nè, hôm nay đi làm về có mua chocolate nóng không đó?" "Ờ ha! Em quên rồi." - Cô lạnh nhạt và chả phản ứng gì, vẫn tiếp tục với công việc của mình. Máy điện thoại của kêu lên hiện tin nhắn. Anh định cầm máy xem nhưng cô ngăn cản. Cái tính của anh thì cô quen rồi, không cho lại lăn ra dỗi, anh như một đứa trẻ lên ba khiến cô phát chán. Cô yêu anh lắm, nhưng cô ghét cái tính của anh rõ sợ, lần nào cũng nũng nịu đòi cái này rồi cái kia. Anh là giám đốc của công ty lớn có thể sai thư kí mua giúp mà! Có khi còn mua nhanh hơn cô... "Vợ ơi, Bình minh lên rồi. Dậy thôi!!" - Anh kéo rèm…
Giữa hai người, không quá hờ hững đến vừa gặp đã lướt qua nhau, không quá cuồng nhiệt đến mức thề sống hẹn chết vì người nọ, chỉ đơn giản là đặt người vào một góc trong tim, dịu dàng nâng niu như vậy đã khiến Dalziel hạnh phúc vô ngần.…
"Dù gì thì người đệm đàn đã mãi mãi rời xa rồi, níu kéo cũng đâu còn ích gì nữa?"Cp: Riwook (Ricky Shen-Park Gunwook)HE (huhu ending)LƯU Ý: fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả (tác giả rest) nên có thể bị gỡ bỏ bất kì lúc nào…
Cp: La Ngôn x Lưu VũLà vì quá tự ti sợ hãi, mới dặn mình phải dứt khoát nhẫn tâm...Là vì quá yêu thương, mà bất chấp mọi thứ để níu kéo...Có những thứ, ngay từ đầu, có lẽ đã sai rồi.…
Truyện kể về bạn học tuổi thơ sau vài năm gặp lại liền thay đổi như chong chóng. Vương Nguyên tỏ vẻ như chưa bao giờ gặp hắn, tỏ ra quên hắn, quên cả tình cảm của hắn. Vương Tuấn Khải thì níu kéo, giành giật thứ tình cảm mà hắn cho rằng đó là tình yêu lại bị Vương Nguyên phủ nhận, và cứ như thế tới một ngày...…
Anh từng nói "Hạnh phúc do tôi lựa chọn ".Nhưng em vẫn đợi đến một ngày Anh sẽ chấp nhận em, yêu Anh 3 năm đổi lại chỉ là câu "Em phiền phức" -Người Anh yêu quay trở lại em chỉ là người thứ 3 .Cuối cùng, em buông tay, Anh lại níu kéo nhưng mà.............. liệu còn có thể không Anh? Em mệt rồi.…
Em là bóng bóng nhẹ nhàng, sáng đến thuần khiết thu hút tôi tuyệt đối. Tôi yêu em bằng thứtình yêu nâng niu – tình đầu của tôi! Em là mưa năng động, nhiệt huyết đầy sức sống. Tôi yêu em bằngthứ tình yêu nồng nhiệt nhất, bỏng cháy nhất – tình yêu khắc cốt ghi tâm!…
Chuyện tình nhiều sự bất ngờ và đầy nước mắt. Cứ ngỡ là nam chính ai dè thành nam phụ. Bạn sẽ không biết hết được đâu chỉ có thể theo dõi chuyện mới nói ra hể được. Mô tả cũng không biết mô tả thế nào. Chỉ tóm gọn là Ngược- Sủng sau, Hoán đổi chính phụ, Biến đổi mĩ nhân...Một tình tiết trong chuyện:" Tặng em " Sở Hàn lấy ra từ trong túi một chiếc hộp xinh xắn mở ra đưa trước mặt Hạ Vũ. Cô ngạc nhiên trợn tròn hai mắt. Đó là một chiếc vòng kiền bằng bạc một đầu là khối tròn, còn đầu kia là những thanh bạc đang bao vây viên kim cương nhân tạo, được gắn thêm charm, hình một chiếc cánh thiên thần đơn giản mà tinh tế. Chiếc vòng toả ánh sáng lấp lánh trong đêm thật là đẹp. Thấy Hạ Vũ còn đứng ngẩn ngơ, Sở Hàn bèn cầm tay cô lên đeo vào, một giây sau cô mới nhúc nhích ôm trầm lấy anh. " Thích không? " Sở Hàn thì thầm bên tai Hạ Vũ. " Thích. Em thích lắm. Anh tặng gì cũng thích. Thật là đẹp" Hạ Vũ cười nũng nịu hạnh phúc. Chợt nhớ ra điều gì đó Hạ Vũ hơi đẩy người Sở Hàn ra nhìn lên hỏi: " Tiền đâu anh mua chiếc vòng này ? " " Đồ ngốc. Điều đó không quan trọng. Biết vì sao cái charm chỉ là một cái chiếc cánh chứ không phải là một đôi cánh không? " Sở Hàn xoa đầu cô anh mắt dịu dàng. " Em không biết " Hạ Vũ lắc đầu. Sở Hàn cốc đầu cô một phát nhẹ nhàng giải thích. " Em lúc nào cũng luyên thuyên với anh em chính là thiên thần của cuộc đời anh, lúc đó anh đã lơ đi nhưng từ sâu thẳm bên trong ngay từ lần đầu gặp em thì anh đã biết em chính là thiên thần. Nếu thiên…
Dữ Liệu Trái TimEm là ánh sáng mềm,Soi vào lòng tối đêm.Lời em như dịu êm,Gọi tim cô thức thèm.Một giấc mơ thần tiên,Cô nguyện chẳng muốn quên.Bàn tay nắm chặt nhau,Tựa vai giữa muôn màu.Thế giới này hư ảo,Nhưng tình cô thật sâu.Em cười như nắng thấu,Rọi sáng đời cô lâu.Gió lạnh về đâu đây,Bóng hình em nhạt phai.Cô níu từng tháng ngày,Sợ em xa tầm tay.Thế giới này đổi thay,Sao tình em lung lay?Mắt em giờ lạ xa,Tim cô đau vỡ òa.Mọi ký ức đã nhòa,Chỉ còn sóng dữ xô.Cô cố giữ lấy em,Nhưng bàn tay trống rỗng.Tên em trên mã lặng,Tim cô lạnh hơn băng.Màn hình xanh vô tận,Xóa tan giấc mơ hồng.Cô gọi tên em mãi,Chỉ vọng tiếng trống không.Đêm nay cô vẫn mơ,Bàn tay siết không rời.Dù thế gian lạc lối,Tình cô vẫn chẳng vơi.Một tình yêu ảo ảnh,Nhưng vĩnh viễn không phai.…
Yến Ninh vẫn nghĩ đến Thẩm Ngôn Khanh ái mộ chính mình mới đem chính mình thú vào cửa,Thẳng đến Thẩm Ngôn Khanh một chén tổ yến làm cho nàng tặng mệnh, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, chính mình không phải hắn bạch nguyệt quang, chống đỡ đã chết chính là một viên cơm lạp.Thẩm Ngôn Khanh bạch nguyệt quang có khác một thân, thanh diễm nắng, sắp nhập chủ đông cung.Trọng sinh sau, Yến Ninh khóc nhào vào Sở vương Phượng Hoài Nam trong lòng.Phượng Hoài Nam làm ba mươi năm hoàng thúc, thần quỷ giai câu không người dám thân cận hắn.Cứng ngắc ôm nũng nịu không muốn xa rời tới được tiểu nha đầu, hắn hắc nghiêm mặt đem Thẩm gia hôn thư chụp ở Thẩm Ngôn Khanh trên mặt."Mù của ngươi cẩu mắt! Đây là bổn vương vợ!"Thượng nhất thế, nàng chết ở hắn mã tiền. Này nhất thế, hắn cấp nàng nhất thế nuông chiều.…