[Hetalia fanfic] Forgive Me America, Germany và France lần lượt đột nhiên trở về quá khứ và thấy được người thương của mình. Khung cảnh thơ ấu ấm áp trong phút chốc liền bị thay đổi bằng sự bi thương của chiến tranh. Tình yêu năm ấy liệu có còn ? Bọn họ phải sửa chữa lỗi lầm bản thân đã gây ra trong quá khứ như thế nào ? Xin mời đón xem.…
Vài ý tưởng lặt vặt về LuMi mà tôi nghĩ ra, nhưng không có thời gian để viết thành một fanfic hoàn chỉnh.Đọc kỹ cảnh báo ở trước mỗi chapter. Rất nhiều darkjoke, không dành cho tất cả mọi người.(Lịch update: Từ thứ hai đến thứ sáu hằng tuần, ngày lễ sẽ có bonus)…
Tôi nhận được lá thư từ người đã chết."...Em biết không, tôi đã luôn dõi theo em từ phía xa, kể cả khi đã rời mái nhà thân thương này. Italia, mặt trời của tôi cũng biết khóc. Em khóc cho ai? Tôi khóc thay mặt trời. Nếu tôi buồn, mặt trời xua tan hết những áng mây tối tăm, mở ra một khoảng trời rộng mênh mang, bát ngát. Nếu mặt trời buồn, tôi chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn. Tôi không thể với tới mặt trời, vì em ở xa quá. Vậy nên tôi khóc cùng mặt trời. Tôi chỉ biết có vậy. Nên, mặt trời ơi, em đừng khóc nữa nhé?"…
Pairing: 2!P Italy/Italy, HRE/Chibitalia, 2!P Italy/Germany,... nói chung là lằng nhằng lẫn lộn.Author: Vô Thần KannaGenres: SA, Oneshot, Angst, Tragedy, Twist, OEFandom: Axis Power HetaliaDisclaimer: Cực kì muốn một anh nhưng đáng tiếc, cả mấy anh đều là con của Hidekazu Himaruya-papa.Rating: KAuthor's note: Mọi thứ không có gì liên quan đến thực tại cả. Fic đầu tay của bạn Au. Khá là khó hiểu, hơi thiếu logic và ngắn, lại còn OE nữa đâm ra gạch đá gì nhận tuốt, miễn đừng chém chết em là được."Cậu ta" là chỉ Veneziano/2!P Italy; "người đó" là chỉ Holy Roman Empire; "anh ta" là chỉ Germany; "cậu ấy" là chỉ Feliciano còn "Italy" là chỉ cách mọi người hiểu về Italy, cũng như chỉ chung cả 2!P Italy lẫn Italy gốc.Các quốc gia ở đây chỉ cần dựa vào tình hình chính trị, lịch sử hiện tại và có người có khả năng thay thế mình thì có thể biến mất bất cứ lúc nào.Summary: Chỉ đơn giản là một câu chuyện không tên... Hay không thể đặt tên.…
Có những ngôn từ đẹp đẽ như Kinh thánh, ta sẽ luôn thấy nó thật kì diệu mỗi khi nhắc đến, nhưng không hiểu sao vừa đến đầu môi lại trôi đi đâu mất. Đối với cậu, đó là tên của cô bé mà cậu hằng nhớ đến mỗi sáng mai thức dậy.…
Anh gặp cô lần đầu, là ở hồ sen.Bóng dáng bé nhỏ với nụ cười chào mời hồn hậu. Nụ cười trong sáng, thuần khiết như đóa hoa sen.Mà hoa sen, giữa ao đầm tanh bẩn vẫn không bị xâm phạm....Tiếc thay, anh lại là người phá hủy bông sen đó, để nó héo tàn giữa toan tính bẩn thỉu của thế giới này.P/s: Tôi chỉ có thể nói rằng mình sẽ cố gắng bám sát lịch sử nhất có thể.[Bản quyền thuộc về DanTerlion trên W.a.t.t.p.a.d, không thuộc bất kì trang web nào khác. Muốn mang nó đi đâu phải xin phép tôi và ghi link, tên author (là tôi)]…