Kiếp trước, nàng là mị thế Yêu Cơ, thân thế ly kỳ, vận mệnh nhấp nhô.Sau khi trọng sinh, nàng phong hoa tuyệt đại, tài hoa hơn người, không ai sánh bằng.Hắn từng lạnh lùng nói: Nếu như không muốn lâm vào thân phận Yêu cơ, ngươi có thể tự sát.Nàng cũng lạnh lùng đáp lời: Bản cô nương có thể tự mình cố gắng, cũng có thể nữ phẫn nam trang.Về sau, nàng nhất ngôn cửu đỉnh, vượt mọi chông gai, tung hoành Cửu Châu, bễ nghễ thiên hạ.Thế nhưng số mệnh, nhiệm vụ nặng nề, nam nhi phúc hắc, sư thúc lãnh tình.Mà xem nữ tử truyền kỳ kia tranh chấp thế nào, phong hoa mị thế ra sao?Sau đó, năm tháng không trôi qua vô ích, mà đều được quý trọng.---Tác giả: Hồng Trần Huyễn…
Mô tả truyện:Nam, một cậu học sinh lớp 10, sau một ngày học tập mệt mỏi, vô thức nhìn ra khung cửa sổ lớp học. Khoảnh khắc ấy, những ký ức tuổi thơ bỗng ùa về-những buổi chiều chăn bò dưới rặng sòi cam, những tiếng cười giòn tan của lũ bạn trong xóm, những trò nghịch ngợm không đầu không cuối, và cả một lời hứa bí mật đã bị chôn vùi theo năm tháng.Bằng những lát cắt đan xen giữa hiện tại và quá khứ, câu chuyện dẫn dắt người đọc trở lại những mùa hè trong veo, nơi không có áp lực hay âu lo, chỉ có những ngày dài rong chơi trên đồng cỏ, những cơn mưa bất chợt tưới mát cả một thời thơ ấu, và những lần giận dỗi trẻ con rồi lại làm lành sau một trận cười.Từng chương truyện là một mảnh ghép nhỏ của tuổi thơ, từ những ngày đầu chăn bò cùng lũ bạn, những trò chơi tinh nghịch dưới tán sòi cam, đến những lần đạp xe lang thang khắp làng, khám phá những góc khuất bí ẩn của tuổi nhỏ. Nhưng rồi, thời gian cứ thế trôi qua, những đứa trẻ ngày nào dần lớn lên, mỗi người một ngả, và những ký ức ấy cũng bắt đầu phai mờ, chỉ còn đọng lại trong lòng như một nỗi nhớ dịu dàng.Để rồi, có một ngày, khi một biến cố xảy ra, Nam buộc phải đối diện với quá khứ và quay lại gốc sòi cam xưa-nơi chôn giấu không chỉ một chiếc hộp chứa đầy kỷ niệm, mà còn là những cảm xúc chưa từng được nói ra."Tuổi thơ của mỗi người đều rất riêng biệt. Có những mùa hè mà ta cứ ngỡ là vô tận, nhưng đến khi nhận ra, nó đã ở lại phía sau. Mùa hè ấy, có khi nào còn chờ ta quay lại?"…
Có bao giờ bạn đã từng rơi nước mắt trong lúc đang ngủ, trong lúc tất cả đang chìm vào bóng tối. Giọt nước mắt nhớ thương ? Giọt nước mắt oán trách ? Hay giọt nước mắt bạn dành cho một người bất chấp tất cả tuổi thanh xuân để được ở bên cạnh người đó !Tôi, bạn đều yêu, đều thương đên điên dại một người lúc còn mơ mộng, luôn thấy cuộc sống một màu hường .VẬY !Chàng trai bên cạnh bạn lúc bạn 18 tuổi. Bây giờ ra sao ???…
Cấp 3 , quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp của mỗi chúng ta , nơi gửi gắm những hy vọng của tuổi trẻ . Cũng là nơi bỏ lại bao sự tiếc nuối.Sự tiếc nuối của tôi trong nhưng năm tháng ấy có lẽ là không đủ dũng cảm để nói ra lòng mình .Một lời khó nói đã để lại bao cái giá như ... Tôi " Hạ Anh " một cô gái được sinh ra vào mùa hạ . Vậy nên tôi có tên là Hạ Anh . Và chắc cũng vì vậy mà tôi thích mùa hạ . Đặc biệt là cuối hạ , khi màu phượng đã nhạt dần , nắng cũng dịu đi và tiếng ve chỉ còn lại dư âm . Như đang nói rằng hạ sắp qua đi và thu đang chuẩn bị ghé tới . Chỉ còn lại những trận mưa rào nhanh tới cũng nhanh đi , giống như mối tình thanh xuân vừa chớm nở đã vội vàng vụt tắt . Mưa cuối hạ là một cái gì đó kiến con người ta cảm thấy tiếc nuối và day dứt. Không dồn dập, không sối sả và sấm chớp đầy trời . Nó chỉ đến 1 cách rất bất ngờ không một lời thông báo và rời đi nhẹ nhàng không sự luyến tiếc. Tuy ngắn ngủi nhưng đã làm cho bao người nhớ mãi không quên. Nhớ về những ngày nắng oi ả, nhớ những tiếng ve kêu trên những cành phượng rực lửa . Nhớ về 1 quang thanh xuân đã qua.…
Cậu đã từng nghe kể về câu chuyện với tựa đề "Mùa Xuân trên ban công" chưa?Đó là hành trình lớn lên trong bản thân một đứa trẻ, một chú chuột đồng mò mẫm những điều chú chưa từng thấy, về một cô gái tự kỷ học cách lớn lên từng ngày, về một bé gà con nhỏ trốn mãi trong vỏ bọc vô hình từ lúc vào đời.Những trích đoạn khiến con tim sự vật ấy náo nức liên hồi, vào những mùi hương ngày ấy, những cảm xúc ngày ấy mà cô tìm thấy. Về những con người đã bỏ lại cô mãi rồi chạy về nơi xa.Cậu muốn nghe một chút không?…
Trên cây cầu Chương DươngBên kia là nội thành tấp nậpBên này là vùng đê êm đềmỞ giữa là cô... Một cô gái đáng thương trong tình yêu đơn phương vô vọngCô lạc lõng trong cơn mưa ràoCô không muốn để lộ rằng mình đang khóc Thế nên cô thà đi giữa trời mưa còn hơnĐể Giọt nước mưa nơi khóe mắtTruyện không có thời gian ra chap cụ thể..…
Tác giả: hnahkStatus: On-going."Mình chia tay nhau đi."Cái ô nhỏ trong tay Hạnh rơi xuống. Từng giọt mưa đầu hạ hôn lên mái tóc Hạnh, ướt đẫm bờ vai Vũ, hòa quyện với dòng nước mắt âm ấm rơi xuống gò má HạnhHai người nhìn nhau, không nói. Nhìn thật lâu, như muốn khắc ghi hình ảnh của người đối diện vào sâu trong lồng ngực giờ đã trống vắng một trái tim.Thời gian. Thời gian thật tàn nhẫn. .…
Đơn giản thôi, chúng ta chỉ là những kẻ lạ mặt.Một chàng trai hừng hực khí đỏ...Một chàng trai là tiết trời phóng đãng...Chúng ta, là những kẻ trên đường vô tình lướt qua nhau.Và cũng vô tình bước vào cuộc đời nhau, bằng một cách thức nào đó thật buồn cười.Lời thỉnh cầu từ một chàng trai lạ mặt có hương sắc của trời.Một ngày đầu xuân... với những điều đầu tiên trong đời.Mùa xuân, gặp em--- Cậu con trai mà mùa xuân năm ấy mang đến, sao lại thật khó quên... ~~~Một câu chuyện lấy cảm hứng từ bộ anime "Anohana" Tác giả: Bình NhiLưu ý: + đây không phải một câu truyện thích hợp cho mọi loại người. vì vậy hãy cân nhắc trước khi click vào. Bởi vì nó lấy ý tưởng từ một bộ BE, bạn biết rồi đấy!+ Các nhân vật không thuộc về tôi, họ là những đứa con tinh thần của Fujimaki Tadatoshi-sensei đáng kính. Tuy nhiên trong fanfic này thì tôi là trùm, số phận của họ nằm trong tay tôi :3Xin cảm ơn và mong mọi người sẽ ủng hộ ^^…
Trong sự gần gũi và chia sẻ giữa hai tâm hồn đang bị tan nát bởi hiện thực khắc nghiệt, Hae Won và Eun Seop dần tìm thấy những tia hy vọng và niềm vui trong cuộc sống đơn giản và yên bình của làng quê. Họ dần chữa lành những vết thương trong tâm hồn từ quá khứ và từng bước thấu hiểu và chia sẻ cùng nhau. Giữa mùa đông giá lạnh, hai con người đang chạy trốn khỏi hiện thực tàn nhẫn và phũ phàng, họ đã tìm thấy sự ấm áp đủ để làm ấm trái tim đã nguội lạnh từ lâu. Cuối cùng, trong tiếng rì rào của lá cây và ánh sáng mặt trời mùa xuân hai trái tim ấy đã hoà mình vào một tình yêu ấm áp và chân thành.…
Ngày xửa ngày xưa có cô gái nhỏ sống một mình trong căn nhà nhỏ giữa rừng, bố mẹ cô bé đã để lại căn nhà ở ven biển này cho cô bé để cô bé tự lập sống ở nơi đó cùng với chú chó cưng của mình mấy năm sau lại có một ông chú đẹp trai nào đó xin ở ké và trả tiền nhà điều đặn rồi mấy tháng sau lại có thêm chàng trai khỏe khoắn tinh nghịch xin tá túc và cuối cùng là sự suất hiện của người con trai ấm áp bao vây căn nhà nhỏ ấy không biết tự khi nào mà cô gái nhỏ đã không còn cô đơn như trước nữa, một câu chuyện sủng nhẹ nhàng đọc giải trí:-)…
Đã lâu ánh sáng Mặt Trời chẳng còn sưởi ấm nơi đâyKý ức của đôi ta như đang chìm dần vào trong góc tối tim anh Chỉ còn đôi lần được mơ thấy ta lúc xưa, làm anh thêm nhớ em.Có ai chỉ còn một mình mà không ghét những cơn mưa?Lý do chia tay là gì ...chẳng còn ý nghĩa cho aiKhi người ở lại giờ đã mất đi tất cả... Nhìn mưa tuôn nỗi đau..…
Tình cảm tuổi học trò có lẽ là tình cảm trong sáng và thuần khiết nhất. Tôi hạnh phúc khi được nhảm lảm một câu chuyện đâu đâu mà cậu ấy cứ mỉm cười lắng nghe, khi được nhận một sự quan tâm nho nhỏ mà vui rúc ríc cả ngày hay cố ý chờ nơi cuối đường và gặp được cậu ấy. Có lẽ sau này tôi không còn ngơ ngốc đợi cậu nữa nhưng nguyện luôn làm cô ngốc năm xưa của cậu - thanh xuân của tôi.Những hạt mưa chiều chia tay hôm ấyHay giọt lệ xao xuyến để lại đâyCuối giờ thi lòng tự nhiên thấy lạƯớc thời gian chẳng vội vã trôi qua.…
"Nắng sẻ tắt nếu bạn cứ luôn bận tâm đến mua. Lòng không động tâm chắc chắn bình yen"" Đã quyết định thì không được hối hận, đã roi đi nhất định không quay đầu"Xuân Hạ gấp cuốn sách lại, đẩy nhẹ gọng kinh nhìn bóng lưng Phùng Đông, nhếch mieng cười nham hiểm: " Đối với anh thứ gì quan trọng nhất, danh vong tiền tài địa vị hay là tình yêu. Mà quên mất anh có tình đâu mà quan trong. Chứ đặt trong tâm anh vấn đề hì quan trọng nhất thì làm thôi""Theo em, Anh trai em đây còn gì để mất nua không"- Phùng Đông chếch mắt nhìn Xuan Hạ. Cô gái nhỏ đặt nhẹ cuốn sách, đẩy gong kính lên bước đến đứng cạnh anh. "Không có gì để mất cả"…
Ngày xưa bóng anh khuất ngay chân trời Để bóng em buồn vương một đời Để nhớ anh từng đêm mưa tớ Để lòng em , chơi vơi biển khơi...Vui lòng không có ý nghĩ tiêu cực khi đọc Lưu ý : Tớ sẽ không nhét cp phụ vào đâu nha , tại vì t muốn focos Taekook - Đây là thể loại nam yêu nam , ai k thoải mái vui lòng lướt đi ạ…
Thanh xuân như ly trà sữa Vị ngọt của sữa xua tan đi vị đắng của tràNgọt ngào như mối tình của chúng ta vậyMà cũng thật cay đắng như mối tình này vậy . . . ------------năm nay tui cuối cấp , viết để kỷ niệm và nhớ về otp trong lớp:))))…
kiếp trước nàng là mị thế yêu cơ, cơ thế ly kỳ, vận mệnh nhấp nhô.sau khi trọng sinh, nàng phong hoa tuyệt đại, tài hoa hơn người, không ai sáng bằng.hắn từng lạnh lùng nói: nếu không muốn lâm vào thân phận yêu cơ, ngơi có thể tự sát.Nàng cũng lạnh lùng đáp lời: Bản cô nương có thể tự mình cố gắng, cũng có thể nam phẫn nữtrang.Về sau, nàng nhất ngôn cửu đỉnh,vượt mọi chông gai, tung hoành cữu châu, bế nghễ thiên hạ.Thế nhưng số mệnh, nhiệm vụ nặng nề, nam nhi phúc hắc, sư thúc lãnh tình.Mà xem nữ tử truyền kỳ kia tranh chấp thế nào, phong hoa mị thế ra sao?Sau đó, năm tháng không trôi qua vô ích, mà đều được quý trọng.…
"Tư Viễn : Anh như một tản băng lạnh nghìn năm không tan . Người tôi thầm thương trộm nhớ trong suốt 5 năm dài dằng dặc ."Câu truyện kể về một cô gái theo đuổi một chàng trai suốt 5 năm trời . Yêu anh từ khi gặp mặt lần đầu tiên . Hòa Vy : cô như một tia nắng rực rỡ , ấm áp , hiền lành . Liệu chàng trai có bị cô gái tán đổ ? Hãy đón xem .. trò đùa của tác giả : mưa qua rồi cầu vồng cũng phải xuất hiện =))…
Lữ hành ý nghĩa là cái gì?Tri Kiều không chỉ một lần hỏi Chu Diễn, hắn lại cũng không trả lời.Rất nhiều thời điểm nàng thủy chung nhớ rõ khi hắn tại kia cái rơi xuống mưa to sau giữa trưa, chống màu đỏ đại ô xuất hiện ở nàng trước mặt thời điểm, mặt mang mỉm cười đối nàng nói, ngươi quả nhiên là ngươi phụ thân nữ nhi, kia một khắc, nàng cảm thấy hắn dường như nhẹ nhàng thở ra, giống nhau trên thế giới này, lại tìm được rồi giống nhau trọng yếu gì đó.Vì thế nàng gia nhập này nho nhỏ lữ hành đoàn, tiến vào từng thuộc loại hắn cùng với phụ thân nàng thế giới, nàng dần dần phát hiện, nguyên lai chính mình muốn... Có lẽ chính là trời nắng hạ một đạo Thải Hồng.…
Tình yêu là giấc mộng, mộng rồi cũng tỉnh thôiTình yêu là vết thương, khi chạm vào vẫn nhóiTình yêu là hồi ức, rồi gió cũng thổi quaTình yêu là nụ cười, hòa vào trong nước mắt.Có lẽ khi nước mắt chảy ngược, bạn mới nhận ra rằng, bạn đã yêu sâu đậm đến mức nào. Đừng buồn, cũng đừng khóc,... rồi thì nắng cũng sẽ đến chiếu qua nụ cười của ai kia.…