Mấy Bà Chị Khó Tính
Truyện nghiên về sp phục vụ cho người trong giới không thích cứ lướt qua ạEm viết vui thôi ạ…
Truyện nghiên về sp phục vụ cho người trong giới không thích cứ lướt qua ạEm viết vui thôi ạ…
Kim Ngưu thường hay đứng ngoài hành lang tầng bốn nhìn xuống, bên cạnh là Hắc Ngưu - bạn thân chị ta....Có ba kẻ thuộc cung Kim Ngưu ở đây, tui đang kể chuyện ý chứ chẳng phải viết chuyện hixxẤp ủ từ tháng 7/2020 đến hiện tại mới dám đăng hehe…
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục viTác giả : Điềm Tiêu Tối ĐiềmEdit : Cắn ngươi:3Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, xuyên việt, ngọt sủng, hệ thống, xuyên nhanh, xuyên thư, hào môn thế gia, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng, hắc ám, 1v1, nam phụ, thật giả thiếu gia, showbiz,....Lục Bạch tỉnh lại phát hiện bản thân vô tình trói định với hệ thống xuyên nhanh, trở thành nam phụ ác độc trong một quyển sủng văn có tên là ⟪Mỹ nhân bệnh tật thụ bị ôm sai đến hào môn có ba anh trai tổng tài⟫Thiếu gia thật quay trở về hào môn, từ góc nhìn của vai chính, cậu không chỉ không có nửa phần công tử hào môn trời quang trăng sáng, ngược lại âm u, ghen tị, ham thích hư vinh, cũng không đề cập đến ơn nuôi nấng của cha nuôi mình mười mấy năm, chính là bạch nhãn lang chỉ sống vì lợi ích.Hệ thống: Anh phải ấm ức nỗ lực, anh phải rộng lượng cam chịu, anh phải vì cái gia đình này dâng hiến hết thảy, cúc cung tận tụy, cuối cùng vì vai chính mỹ nhân bệnh tật nhận lấy cái chết, trở thành bạch nguyệt quang chân chính của Lục gia.Lục Bạch: Nhận tới một lọ thuốc diệt cỏ?Cút con mẹ nó cam chịu rộng lượng đi, từ nhỏ Lục Bạch đã hiểu rõ một đạo lý, những khổ cực và mệt mỏi bản thân từng chịu đựng chắc chắn phải trả lại gấp trăm lần.CP : Một chút thiệt thòi cũng không chịu, chức nghiệp thế thân thụ vs Em có biến thành ai anh cũng đều tìm được em, cưng chiều côngTag : Hệ thống, Ngọt văn, Mau xuyên, Sảng văn, Hắc ámTừ khóa tìm kiếm : Vai chính : Lục Bạch | vai phụ : | cái khác :…
Đọc tags hoặc chap 0 trước nhé…
Jung con mèo siêu thích Choi con thỏ. Cả xóm ai cũng biết, có mình thỏ không biết."Mày giữ thằng em mày cho kĩ nha thằng Siu, không có ngày tao treo nó lên đọt cây!!""Nói tiếng nữa tao bắt cóc con thỏ qua nhà tao liền đó Đậu! Ở đó mà hù với dọa thằng mèo nhà tao!"…
"đến cùng e rằng mày vẫn chọn cái tôi của bản thân."…
mấy mẩu chuyện nhỏ về em và anh bồ nhà em lúc đi quân sự…
vừa chua vừa ngọt…
đời mày còn gì nhục hơn không hyeonjun?…
[bạn đã nhận được tin nhắn từ @mhyung]em xăm lính rồi,không cần xăm thêm gì nữa đâu. /@21gio57…
" mấy cái app hẹn hò quảng cáo trên mạng dùng được không mày nhể?"" em có biết đâu"lowercase, ooc, maybe tục…
soft có thể là mềm, cũng có thể là dịu dàng.…
" tao cục thế, mày yêu không? "" yêu trứ "…
Trăng tỏ, người về bên em…
TÊN TRUYỆN: XUYÊN THÀNH BÉ TRÚC MÃ MÍT ƯỚT CỦA NAM CHÍNHTác giả: Vân Mộc NgưSố chương: 86Thể loại: Đam mỹ, nguyên sang, hiện đại, HE, xuyên thư, ngọt sủng, thanh mai trúc mã, chủ thụ, dưỡng thành, song khiết, 1x1.--------------------------------------------Editor: Mình edit vì thích truyện, tiếng Trung có hạn nên độ chính xác khoảng 70-80%.Giọng văn edit không mấy đặc sắc nhưng sẽ cố hết sức truyền tải nội dung.Nếu có lỗi đánh máy hoặc chính tả, mn có thể comment để mình chỉnh sửa.Edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không chuyển ver hay reup.ĐỌC VĂN ÁN để biết thiết lập nhân vật trước khi nhảy hố!…
Vào cái ngày con gái miền Tây khăn gói vượt mấy ngàn cây số sông sâu núi thẳm để về làm dâu út nhà họ Bùi, Lê Thy Ngọc nào có ngờ đời mình sắp rẽ sang một khúc quanh vừa éo le vừa lạ lùng. Mà lạ nhất, là người đầu tiên chìa tay ra giúp cô giữa cái nhà chồng xa lạ ấy lại chính là người bị cả họ xem như cái gai trong mắt: Mợ Trâm, vợ của dì Út Yến.Không biết rồi cái đứa dâu út chân ướt chân ráo tên Lê Thy Ngọc này có giúp được Mợ Trâm nhà mình được...vợ nắm tay không nữa hả ta ơi~~~--------------------------------Chưa ship dữ lắm đâu nhưng mà thấy Shipdom khổ quá thấy thương nên viết cổ vũ tinh thần mấy bà, đừng có chớt nha tui thích mấy bà lắm đó =)))))))))Update tình hình sau 2 tháng: Ship dữ lắm rồi má ơiii, khộ quáaaa mấy bà cô dâu con ơiiii =((((((((…
Anh: Hoắc Kiến Vũ, 29 tuổi, Tổng Giám Đốc tập đoàn Hoắc thị, anh tài giỏi từ thương trường cho đến hắc đạo, giới chính trị trên thế giới nhắc đến tên anh đều phục vài phần. Nhưng lại là một tàn nhẫn, lạnh lùng, ít nói, mặt lúc nào cũng chỉ một sắc thái lạnh như băng, một khi đã nghịch với anh thì không còn đường sống.Cô: Triệu Tuệ An: 19 tuổi, sinh viên năm 2 khoa kinh tế. Năm 14 tuổi ba mẹ bị tai nạn máy bay mà mất, tập đoàn Triệu thị cũng bị chú ruột cướp mất và đuổi cô về nhà ngoạiVì giao tình của 2 bên ông bà Hoắc đã giúp đỡ cô rất nhiều,Năm cô 19 tuổi ông bà Hoắc đã qua nhà hỏi cưới cô cho Đại thiếu gia, lúc đầu cô đã từ chối nhưng bà Hoắc có nói đây chính là lời hứa năm xưa của 2 nhà vì thực hiện lời hứa của ba mẹ cũng vì muốn trả ơn cho ông bà Hoắc nên cô đã đồng ýAnh là người không gần nữ sắc liệu cô có chinh phục được trái tim anh không?Cô là một cô gái đáng thương, chịu quá nhiều đau khổ liệu cô có được hạnh phúc hay không?" Cô không phải là vợ của tôi "Nước mắt cô rơi...Truyện không có thời gian ra chap Ủng hộ tớ 1 vote nhé:3…
con chó mày lừa bố…
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com.==Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.…