Vương Sở Khâm có một cái đuôi, cái đuôi ấy theo anh từ sáng tới tối, ở bên anh từ khi mặt trời mọc đến mãi khi lặn sau chân núi. Hai người bọn họ cứ thế ở bên nhau, rõ ràng giống như người yêu, ngay cả sống chung cũng đã làm, nhưng hai tiếng "danh phận", anh chưa từng có cơ hội chạm tới.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao?#Tất nhiên là giấu đi rồi!"Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức.""Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."…
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.…
Một câu chuyện ngọt ngào, về một chú chó lớn âm thầm tẩy não mèo nhỏ, từng bước từng bước biến "bạn trai giả" thành "chồng thật""Tiểu Đậu Bao, gần đây anh thấy em cứ cau mày suốt, nhất là mỗi khi nhận điện thoại."Mèo nhỏ đang ấm ức lập tức bắt đầu than vãn:"Em sắp bị mẹ em làm cho phát điên rồi! Cứ không ngừng giục em tìm bạn trai!"Vương Sở Khâm nghiêm túc gật đầu:"Ừ ừ ừ, đúng là phiền thật.""Tiểu Đậu Bao, chẳng phải chúng ta đã phân tích kỹ rồi sao? Bạn trai chẳng có tác dụng gì. Nhưng mà... anh có một cách, có lẽ có thể đối phó với mẹ em."Mèo nhỏ ngây ngốc lại thuận lợi rơi vào hố:"Cách gì? Anh nói nhanh đi!""Thế này nhé, em cứ nói với mẹ rằng em đã có bạn trai rồi, bảo mẹ đừng lo lắng nữa."Cô gái nhỏ nhíu mày nhìn anh:"Nhưng... nếu mẹ em đòi gặp thì em biết kiếm đâu ra?"Vương Sở Khâm vỗ vỗ ngực mình:"Ở đây này, cứ để anh làm đi.""Anh... anh á???"Chúng ta là bạn thân sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn.…
Câu chuyện được viết tiếp khi sự nghiệp của hai nhân vật chính đang dần ổn định. Câu chuyện khẳng định tình yêu của ShatouTác giả: Không thích uống trà gừng/不爱喝姜茶(๑¯ω¯๑)…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…
Author: 耶耶猫猫 (dy)Vào ngày Tôn Dĩnh Sa giành được danh hiệu cú đúp Grand Slam, Vương Sở Khâm đã có bạn gái.Trong bữa tiệc chúc mừng của cô, anh tự phạt ba ly rượu:"Sa Sa, chúc mừng cậu, đạt được điều mong muốn rồi. Tôi tự phạt ba ly, đi trước đây. Bạn gái tôi đến đón tôi về nhà rồi."Vào ngày cô đạt được ước nguyện, Vương Sở Khâm lại nói rằng anh đã có bạn gái.Vương Sở Khâm luôn nghĩ rằng cô là cánh chim yến không bao giờ chạm đất, chỉ mãi bay về phía trước mà chẳng hề ngoái đầu nhìn lại.Vậy nên, anh đã thề rằng cả đời này sẽ không còn bất cứ dây dưa gì với Tôn Dĩnh Sa nữa.Nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô, anh vẫn không thể hiểu nổi:"Tôn Dĩnh Sa, cậu khóc cái gì? Không phải chính cậu bảo tôi đừng đợi cậu sao?"…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Tiểu Sa câu cá - hm,,, (gạch đi)... Tiểu Sa câu trai, ai tình nguyện thì tự mắc câuKẻ săn mồi thượng hạng, thường xuất hiện dưới vỏ bọc của con mồi.Tác giả: lameier - affSố chương: 8 chương - đã hoàn - đã dịch xong. Tác phẩm đầu tay của tác giả này, đọc thấy cũng dễ thương nên dịch thôi. Chap cuối là H nh tác giả viết cũng hay, có phong cách riêng của mình.…
Ito (糸) nghĩa là sợi chỉ. Sợi chỉ vô hình buộc giữa những người có duyên với nhau. Ito là hành trình của hai linh hồn từng thuộc về nhau - và có lẽ, vẫn còn thuộc về nhau, dù là bao nhiêu kiếp người đi chăng nữa.ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION.…
Đối với những người hay rối rắm, một kẻ thẳng thắn như một ngôi sao băng lướt qua bầu trời tĩnh lặng - phá tan sự im lặng, khiến người ta cứ ngẩng đầu chờ đợi: Lại đến lần nữa đi, xin hãy đến thêm một lần nữa.- Tác giả: Readmefirst - Rating: M - Thể loại: Non AU - Hoàn thành- Số chương: 8…
Tên gốc: 简单爱情故事Tác giả: 零号笔记本Nguồn: B trạmLời tác giả:Giáo viên thể thao x Blogger thú cưng• Một câu chuyện tình yêu bình dị của những người bình thường, không drama.• Cốt truyện rời rạc, không logic, thích hợp để xem giải trí không cần động não.• Viết vội vàng • Tính ra là một món quà sinh nhật nho nhỏ! Chúc tiểu Sa của chúng ta sinh nhật vui vẻ 🎂🌷😚 Cố lên nhé, hai bạn nhỏ của đội tuyển toàn năng! 💪*Bản dịch không chuẩn, dùng để lưu trữ*…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Sun Yingsha không tin vào tình yêu sét đánh. Với cô, mọi thứ đều phải rõ ràng, từng bước, từng nhịp như một trận bóng bàn hoàn hảo. Còn Wang Chuqin lại mang trong mình sự chủ động thầm lặng.…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…