"Ngày hôm đó, cậu bước vào đời tôi, biến tôi từ một người muốn tự tử thành một người tích cực":Ngày hôm ấy-Em đứng trên tầng 3, ánh mắt hơi luyến tiếc nhìn lại khu phố em đã sống chục năm, ánh mắt em đượm buồn...thì một cậu con trai nào đó đến tìm em...:"Quang Anh....!?"-Không có H❌🔞-Xây dựng theo thế giới ABO-Ngược, ít ngọt, có các yếu tố liên quan đến bạo lực, tự làm đau bản thân, gây khó chịu cho một vài độc giả, cân nhắc trước khi đọc⚠️-Only Caprhy, phiền không nhắc đến otp Rhycap, không lật qua lật lại!-Otp phụ DooGem, NganTrung, LyQuin,...và 1 vài cp nữa tác giả sẽ cập nhật theo ý độc giả…
"Trái Tim Bị Đánh Cắp" là câu chuyện xoay quanh Quang Anh - một người đàn ông có vẻ ngoài lạnh lùng, bất cần, luôn mang trong mình sự nổi loạn không cam chịu ràng buộc bởi quy tắc. Sinh ra trong gia đình quyền thế Nguyễn gia, anh chọn cách sống xa cách, cô lập, và tưởng như trái tim anh đã đóng băng từ lâu.Thế nhưng, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi Đức Duy - người bạn đời trong cuộc hôn nhân sắp đặt - bất ngờ bước vào cuộc sống anh. Không oán trách, không than phiền, sự dịu dàng và lặng lẽ của Đức Duy như thầm len lỏi vào từng ngóc ngách nơi trái tim cứng rắn ấy. Giữa những mâu thuẫn gia đình, trách nhiệm và những rạn nứt vô hình, một tình cảm chân thành dần được thắp lên, nhẹ nhàng nhưng không thể dập tắt.Liệu Quang Anh có đủ can đảm để đối diện với cảm xúc thật của mình? Liệu trái tim từng khép kín ấy có bị "đánh cắp" một cách trọn vẹn bởi người mà anh từng cố lảng tránh?Trái Tim Bị Đánh Cắp - một bản tình ca dịu dàng nhưng đầy dằn vặt, nơi tình yêu không đến từ ánh nhìn đầu tiên mà lớn lên qua từng ngày chờ đợi, thấu hiểu và tha thứ...…
" Vật thí nghiệm số 1163 " " Số hiệu cảnh sát 1831 " Một buổi chiều tàn ngày hạ chí, khi ánh sáng nơi hoàng hôn nhẹ nhàng lướt qua khu vườn dưới chân đồi, anh khẽ khàng đứng dưới ánh chiều tà vươn đôi tay trắng muốt nhẹ lướt trên từng luống hoa anh túc đỏ rực, dưới cái hắt sáng nhàn nhạt nơi cuối trời đôi mắt anh dán chặt lấy thân ảnh tôi đương còn vắt vẻo trên chiếc xích đu sắc gỉ sét một thứ màu hoen ố, bờ vai anh rắn rỏi, to lớn lại phủ bên trên một lớp sơ mi trắng nhạt, hệt như hoạ nên từng sắc dịu dàng ấm áp buổi hạ tàn thu sang. " Em sẽ thích hướng dương chứ ? " " Hôm nay em thế nào ? Lại đọc sách rồi sao ? Em sẽ nguyện ý nói cho tôi về một ngày bình yên đối với em không ? " " So với cái rực rỡ trong nắng của anh túc tôi nghĩ em sẽ thích nét dịu nhẹ êm ấm của hướng dương hơn, bởi lẽ khi nhìn nó ánh mắt em đã dịu dàng biết bao, và xinh đẹp biết nhường nào " Anh khẽ khàng nói với tôi bằng chất giọng trầm ấm quen thuộc, anh bên tôi, thì thầm sát bên cánh tai tôi từng câu hỏi về một ngày của tôi, về loài hoa tôi yêu, về màu sắc khiến tôi phải cảm thán....và cả về tình yêu, anh đã hỏi rằng liệu tôi sẽ yêu anh chứ, yêu một người ngày đêm sớm tối bên tôi hay yêu một người em thầm mong cầu trong đời. Nhưng tôi chưa từng đáp lời anh, chưa từng nói với anh rằng trong khoảnh khắc nào đấy tôi cũng đã động lòng với anh.…
"Bóng tối không chỉ vây quanh, mà còn len sâu vào từng tâm trí, kéo họ xuống vực thẳm của những ảo giác không lối thoát. Ở đó, thật và giả đan xen, và mỗi bước chân đều có thể là bước cuối cùng."-Fanfic Idol--ORC-T/g: Aduongg…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
Chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/399871635-rhycap-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu-lu%C3%B4n-l%C3%A0-l%E1%BB%B1a-ch%E1%BB%8Dn-%C4%91%C3%BAng-%C4%91%E1%BA%AFn-nh%E1%BA%A5t"An ơi, em có bao giờ hối hận khi thích một người chẳng biết nói quá nhiều lời yêu thương hay ngọt ngào như anh không?"" Minh Hiếu kì quá à. Em thích Hiếu mà nên dù anh thế nào đối với em Trần Minh Hiếu vẫn luôn là tuyệt vời nhất" Dưới ánh ban mai rực rỡ trên khoảng sân trường còn lác đác vài cánh hoa phượng đỏ, đám học trò quần âu áo trắng tinh tươm túm tụm trò chuyện, cười nói. Đứa nào đứa nấy đều mặt mày hớn hở, mang nét ngây thơ, trong trẻo như nắng sớm. Đây chính xác là thời điểm mà bất kể ai trong chúng ta đã trưởng thành đều muốn xuyên về để tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ vô tư vô lo ấy phải không? Vì chúng ta nhớ những giờ học căng não trong căn phòng bí bách, nhớ gương mặt thầy cô lúc nghiêm lúc hiền, nhớ đám bạn thoải mái nô đùa, nhớ hàng cây xanh, nhớ góc ghế đá, nhớ...cái chạm tay vô tình lúc nhặt bút rơi, nhớ ánh mắt thoáng chạm nhau trong một khoảnh khắc, nhớ bóng hình nhau dưới ánh hoàng hôn đỏ rực sau buổi chiều tan muộn. Chào mừng bạn trở về những năm tháng ấy!…
"Có những người... chỉ bước qua cuộc đời ta trong giấc mộng. Nhưng vết thương họ để lại, lại sâu hơn bất kỳ ai ngoài đời thật."Quang Anh - một họa sĩ tài hoa, nổi tiếng nhờ những bức tranh vẽ từ giấc mơ. Mỗi giấc mộng đều xoay quanh một cậu con trai tên Đức Duy - người chưa từng xuất hiện trong đời thực... hoặc ít nhất là anh tưởng vậy."Mộng" không kể về cách một người quên, mà kể về cách một người nhớ lại - rồi tự mình rơi vào hố sâu mất mát không lối thoát.Đây là câu chuyện của những người từng yêu, từng đánh mất, và dám chọn cái chết để níu lấy mảnh hồn còn sót lại.> Nếu một ngày ký ức quay lại... bạn có dám sống tiếp mà không có người đã từng là cả thế giới?Hay bạn cũng sẽ chọn ở lại giấc mơ - nơi họ vẫn còn đang đợi?…
Tình yêu của cậu bắt đầu bằng một tờ giấy hôn ước, còn trái tim người kia thì lạnh hơn cả mùa đông năm ấy. Trong bộ lễ phục cưới trắng tinh, Duy không có gì ngoài ánh mắt buồn và những bước chân đơn độc giữa một hôn lễ xa hoa mà người chồng tương lai lại quay lưng bước đi. Về nhà, Duy sống như một cái bóng, chịu đựng đòn roi, sự khinh miệt và những lời cay nghiệt - chỉ vì một chữ "hiếu" với gia đình. Cậu không khóc, chỉ lặng lẽ gấp lại nỗi đau, lặng lẽ yêu một người chưa từng coi mình là con người. Nhưng có lẽ... cũng chính sự lặng lẽ ấy, lại là thứ lay động một trái tim ngỡ đã hóa đá.…
✨ Từ xứ sở dịu dàng nơi những điều bé nhỏ trở nên diệu kỳ, những mẩu chuyện xinh xinh của em bé Hoàng Đức Duy a.k.a Captain Boy bay tới tới, mang theo hương vị cổ tích, ngôn tình, dưỡng thê ngọt lịm như mật ong 🍯 Cùng theo chân những chàng bạch mã, hắc mã hoàng tử điển trai mê người lạc bước trong thế giới của bé, say mê như trúng phải một lời nguyền dễ thương không lối thoát 🌸 Mỗi câu chuyện là một cánh hoa mỏng manh khẽ rơi giữa khu vườn ký ức, cất giấu trong mình những điều dịu dàng nhất. Chút nắng nhẹ, chút yêu thương, chút xao xuyến đủ khiến trái tim bạn rung lên khe khẽ như chạm phải phép màu 💫Nào giờ cùng ngồi xuống thật êm, rót một tách trà thơm 🍵 và để lòng mình thả trôi trong thế giới mộng mơ nhỏ au đang thì thầm kể lại 📖🌷Let's goooooooooooooooooooooo…
Có những người bước vào đời ta như cơn mưa rào mùa hạ - ồn ào, bất ngờ, và dai dẳng đến mức ta chẳng kịp chuẩn bị.Quang Anh, học sinh lớp 12 điềm tĩnh, chỉ muốn tập trung cho kỳ thi cuối cấp. Nhưng ở ngay nhà bên, Đức Duy - cậu đàn em lớp 11 vừa lì lợm vừa nắng gió - ngày nào cũng xuất hiện, mang theo ly sữa, ổ bánh mì... và cả một lời hứa theo đuổi chẳng biết bao giờ mới dừng.Họ là hàng xóm, là anh em "bất đắc dĩ", là lớp trên - lớp dưới... nhưng liệu có thể trở thành gì đó hơn thế?Giữa những trêu chọc của đám bạn Dương - Kiều, Hùng - An, Đăng - Hoàng Hùng, và cả những buổi chiều nắng vàng trải dài trên con đường về nhà, trái tim tưởng như bận rộn với sách vở của Quang Anh... có thể nào rung lên một nhịp dành cho cậu đàn em kia?"Em không vội đâu, miễn là anh còn cho em đi bên cạnh."…
- "Tôi không thích cậu"- "Thôi mà, chú ý em đi"- Công sở, trưởng thành, hiện đại- 'Không thích thì không cần đọc'- cp9 : DươngHùng [ domicmasterd]- ghét trước quen sau áa- có sự cưng chiều của bống đối với phone của anh ta, sự vô tri và bướng bỉnh của phone chỉ dành cho chồng khờ bống mà thui- lịch đăng chap không cố định…
London thời Victoria chìm trong sương mù lạnh lẽo và những vụ án kỳ bí chưa có lời giải. Nguyễn Quang Anh - một thám tử tư sắc bén nhưng đầy tổn thương - vô tình gặp gỡ Hoàng Đức Duy, chàng trai bí ẩn mang theo những bí mật khó đoán. Khi cả hai bị cuốn vào chuỗi án mạng rùng rợn, họ buộc phải sát cánh bên nhau, đồng thời đối mặt với những vết thương lòng chưa kịp khép miệng. Giữa thành phố đẫm máu và đầy mưu mô ấy, liệu họ có tìm được chân tướng - và tìm thấy nhau?…
❗Đó giờ mình chỉ đọc tiểu thuyết ngôn tình thôi, ít đọc boy love, nên nếu mình tả Captain giống con gái quá thì thông cảm nha❗Anh là Quang Anh – học sinh lớp chọn, người luôn đứng đầu toàn trường với bảng điểm gần như hoàn hảo. Gương mặt điển trai lạnh lùng, ánh mắt vô cảm và lời nói hiếm hoi khiến cậu trở thành hình mẫu của mọi cô gái. Nhưng Quang Anh chưa từng quan tâm đến ai.Cậu là Đức Duy – học sinh lớp thường, không học giỏi, không nổi bật, nhưng có nụ cười khiến người khác cảm thấy nhẹ lòng. Cậu sống bình dị, lặng lẽ giữa một ngôi trường có quá nhiều người giỏi hơn mình.Một lần vô tình chạm mặt ở thư viện đã mở ra những buổi gặp gỡ không tên, những lần ánh mắt lặng thầm tìm nhau giữa sân trường đông đúc. Khi hai thế giới tưởng như không liên quan bắt đầu va vào nhau, liệu một người bình thường có đủ can đảm bước vào ánh sáng rực rỡ của anh?Thanh xuân ấy, có cậu bước ngang qua cuộc đời tôi — dù chẳng ồn ào, nhưng là điều dịu dàng nhất tôi từng có.…
"Bé con, dù đi qua vạn thế giới ảo, chúng ta vẫn sẽ có một kiếp bên nhau trọn vẹn. Từ khi chỉ là hai đường song song, đến lúc lặng lẽ giao nhau giữa định mệnh, từ xa lạ đến gần gũi, từ quan tâm thành nhớ nhung, từ rung động hóa thành yêu thương. Thì anh nhận ra cả đời này, anh chỉ muốn dừng lại nơi em." "Hệ thống nói em phải cứu anh nhưng em lại chẳng biết từ khi nào chính anh mới là người cứu em. Cứu em khỏi cô đơn, khỏi trống rỗng, khỏi chính cái hư vô mà em từng lạc bước. Nếu có thể đi lại một lần nữa, em vẫn sẽ chọn bước vào vô số thế giới ấy, chỉ để gặp lại anh, chỉ để được yêu thêm một lần nữa."…