[Thy Tiên] Series Blindbox Gián và Xà
Ở đây họ thuộc về nhau và thuộc về tôi. Không liên quan cuộc sống bên ngoài. Đọc truyện trong tâm thế hoan hỷ vui vẻ nha. Mãi iu 🫶🏻…
Ở đây họ thuộc về nhau và thuộc về tôi. Không liên quan cuộc sống bên ngoài. Đọc truyện trong tâm thế hoan hỷ vui vẻ nha. Mãi iu 🫶🏻…
ngày bình thườnggặp lại người mình thương.…
hắn phát điên lên để tìm cho bằng được kẻ dám đánh dấu mình..…
Baby anh muốn mãi bên cạnh em.…
cốc cốc cốc"ai gọi đó?!"…
"𝙇𝙞𝙩𝙩𝙡𝙚 𝙨𝙬𝙚𝙚𝙩𝙣𝙚𝙨𝙨 𝙮𝙤𝙪 𝙘𝙖𝙣 𝙛𝙞𝙣𝙙 𝙝𝙚𝙧𝙚"…
Mong mọi người ủng hộ…
là bản giao hưởng mùa xuân, cũng là chuyện tình đẹp của hai người.| published: 21.06.2024…
chưa bao giờ nguyễn khoa tóc tiên nghĩ tới được chuyện mình sẽ dây dưa với một đứa vừa nói nhiều vừa hát dở mà còn lùn như lê thy ngọc…
Đây là một thế giới song song, nơi các nhân vật có gia đình hay không là tùy vào sự quyết định của tác giả. Couple chính trong fic này là Tóc Tiên x Misthy. Mình sẽ viết fic dưới dạng seri, không theo một mạch truyện cố định vì mình hay bị bí ý tưởng. Câu chuyện sẽ xoay quanh bối cảnh của chương trình CDDG2024.…
Chỉ là hư cấu và không có ý xúc phạm đến bất kì ai…
Chỉ kể về hai người làm anh nhưng lại bị đè" thế giới này tàn nhẫn với em quá đến người trong lòng phải ở trong mơ mới gặp được ". Ngọt hay ngược tùy tâm trạng của tui 😚Fic ngắn này chỉ là nơi tui viết lách những lúc rảnh. Hông hợp gu bạn có thể lướt qua…
lowercase---"mơ đẹp nhé."…
vì những đau thương mà em phải gánh chịu, và vì những mệt nhoài đã trĩu nặng đôi vai anh.- này, megumi mua kikufuku mochi cho anh nhé. gfsh shorts, vài drabbles mình đã để dành từ những ngày satoru còn là một mảnh.…
Mỗi chương là 1 câu chuyện khác nhau của Gián và Xà. Ở đây họ là của nhau, không liên quan thực tế bên ngoài.…
" hôm nay ta yêu nhau nhiều hơn chút nhé Thế Anh."" ngày nào anh cũng yêu em nhiều như vậy mà Bảo !"…
🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚🌚…
Mong mọi người ủng hộ…
Trạm Trừng Lam Trạm x Giang Trừng Song tính Trừng cảnh cáo Cao H Tiến độ: 8 chương chính văn + 2 phiên ngoại Bản chuyển ngữ chưa có sự đồng ý của tác giả.…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…