Tác giả: Quả Mận Nhỏ (tạm gọi)Editor: Lessi Tags: EABO, ngôn tình, nữ công nam thụ, 1x1, ngọt, HE, hiện đại, học đường,...Bản gốc của truyện chưa được đăng trên bất cứ nền tảng nào ở Trung Quốc, bản dịch chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @Damoclessi_97, truyện đã có sự cho phép chuyển ngữ của tác giả.…
Thể loại: ABO, Cường Cường, Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Nguyên Sang, NP, Sắc, Thanh Xuân Tình Cảm, Vườn TrườngBạn đã nghe nói về nhóm tra nam siêu cấp Alpha chưa?Gương mặt đẹp trai tiêu chuẩn, thân hình đủ cao, tư thế lạnh lùng, khí chất tuyệt vời, thời trung học cấp ba, bốn anh chàng này không biết đã trêu mèo chọc chó biết bao nhiêu rồi, được vô số người yêu thích. Chỉ vì xác suất phát hiện ra A cao tới 90%, cho nên bọn họ ở trong trường rất độc đoán và bá đạo, để lại vô số cả nam lẫn nữ bị cặn bã làm cho khóc không ra nước mắt.Vào thời điểm năm ba trung học sắp tốt nghiệp, nhóm tra nam siêu cấp A đó rốt cuộc cũng đã mười tám tuổi, đồng thời hầu hết bọn họ đều lần lượt phân hóa trước và sau khi tốt nghiệp.Quả nhiên, sau khi phân hóa, thân người càng cao lớn hơn, khuôn mặt càng đẹp trai hơn, thậm chí "cây hàng" cũng trở nên lớn hơn. Từng người bọn họ đều là tiêu chuẩn ưu tú siêu cấp A, mà sau khi phân hóa lại có năng lực tình dục, chỉ sợ lại càng thêm cặn bã.Vào ngày tốt nghiệp, nhóm tra nam chỉ còn mỗi Trần Thọ là chưa phân hóa mà thôi.Lúc chụp ảnh tốt nghiệp, ba người đưa Trần Thọ lùn hơn bọn họ vây ở giữa, cười đến đặc biệt vui vẻ, Trần Thọ chưa phân hóa cố gắng kiễng chân lên để giữ lại hình tượng, mà tấm ảnh này, cũng trở thành mối liên hệ duy nhất của cậu và quá khứ.Trần Thọ chua xót ôm bức ảnh vào lòng, muốn khóc lại không khóc được, cậu đang tiếc thương cho thời gian làm tra nam của mình bị chết đi.Bởi vì Trần Thọ không thể trở thành A.…
Hyunjin một học bá giỏi giang thầm thương trộm nhớ người chị nhà bênJisung người bạn thân thiết của hyunjin luôn tác hợp cho Hyunjin đến với người chị ấy dù cậu đang đơn phương cậu bạn học bá…
Choi Hyunwook và Park Jihoon là một cặp đôi từng khiến dân tình ghen tị vì độ đẹp đôi và hợp tính. Nhưng rồi tình yêu cũng cạn theo thời gian như cốc trà sữa để quên trên bàn làm việc. Họ cùng nhau đi đến quyết định li dị-êm đẹp, không nước mắt, không tranh cãi. Đơn đã nộp, chỉ chờ tòa phán quyết.Nhưng đời không như là mơ, Jihoon vừa chờ đến ngày "trở lại cuộc sống độc thân rực rỡ" thì nhận được cuộc gọi báo Hyunwook bị tai nạn giao thông. Cậu tức tốc chạy đến bệnh viện, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, trái tim... vẫn khá bình tĩnh, cho đến khi bác sĩ thông báo:"Người nhà chuẩn bị tâm lý, cậu Choi bị mất trí nhớ tạm thời. Và... có vẻ chỉ nhớ mỗi cậu là vợ."Tệ hơn, Hyunwook tỉnh dậy, trợn tròn mắt nhìn quanh rồi bật dậy hỏi lớn:"Vợ tôi đâu rồi? Park Jihoon đâu rồi?!"Không bố mẹ, không bạn bè, không đồng nghiệp. Chỉ nhớ đúng một người - "vợ" Jihoon.Vậy là vụ li dị bị hoãn lại. Jihoon từ người gần thành người cũ, bỗng chốc bị kéo lại vai trò "vợ yêu quý" bất đắc dĩ.Và từ đây bắt đầu chuỗi ngày oái oăm nhưng cũng đầy rung rinh cảm xúc:Hyunwook đòi ngủ chung vì "vợ gì mà ngủ phòng riêng kỳ cục quá."Sáng ra lẽ ra phải đi làm, Jihoon lại phải quay về thay đồ vì bị Hyunwook ôm không cho đi: "Em đi là anh nhớ lắm đó... vợ đi đâu, chồng theo đó."Những lần Jihoon cố gắng "làm chồng tỉnh trí" bằng cách nhắc lại chuyện... họ sắp li dị, nhưng Hyunwook chỉ nhíu mày đáng yêu: "Không nhớ, không muốn nhớ. Nhưng em là vợ anh, cái đó chắc chắn rồi."Những buổi đi siêu thị mua đồ ăn, Hyunwook cứ đòi mua t…
Tác giả: Thu Nhật LươngEditor: Vũ Sương ViệnVăn án: Giữa hạ năm ấy hình như nóng hơn nhiều so với những năm về trước, thiếu nữ trên ảnh tốt nghiệp mỉm cười ngọt ngào, đằng sau cô là thiếu niên mặc sơ mi trắng cũng cười rạng rỡ.Gặp nhau đương giữa hạ, chia ly cũng ngày giữa hạ, đóa hồng nhỏ của anh cũng vĩnh viễn được giấu ở mùa hạ năm ấy."Sợ rồi à?"Bạn học nhỏ: "Ừ.""Đừng sợ.""Cậu thật sự không cân nhắc việc sẽ ở bên tớ à?"Bạn học nhỏ: "Cậu theo đuổi tớ đi, tớ sẽ cân nhắc.""Kiếp sau đợi tớ có được không?""Tớ không đợi người nói dối.""Ăn kẹo sẽ thấy vui hơn đấy.""Tớ đã ăn nhiều kẹo như vậy, sao vẫn chưa thấy vui?""Dạ dày không khỏe thì phải ăn cơm, ngoan nào.""Anh lại không ngoan rồi, bao giờ em mới đến dỗ anh đây?"…