Tên truyện: Tấn biên bất thị hải đường hồng (Bên tóc mai không phải hải đường hồng)Đồng nhân, cảnh báo OOCTrình Phượng Đài × Thương Tế NhụyCâu chuyện sau khi chiến tranh kết thúc, Trình Phượng Đài đến tìm Thương Tế Nhụy và một số diễn biến khác…
Chuyện là em đăng dương của ngành diễn viên điện ảnh nghe đồn anh hùng bên khoa thanh nhạc được tỏ tình nhiều đến nỗi một ngành có thể nhận lên đến hàng chục tin nhắn tỏ tình. Nghe vậy em đăng dương (đang cực kì thích anh hùng) liền nhắn tin tỏ tình người ta, với suy nghĩ chắc người ta sẽ không đọc đâu ai ngờ tin nhắn vừa gửi đi cũng là lúc chữ seen hiện ra phá nát cõi lòng của em đăng dương…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
Bắc Bình năm 1933, là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Quốc. Sự náo nhiệt này khác hẳn với những nơi khác, không phải về ăn chơi trụy lạc, người Tây đông đúc, mà là một loại huyên náo đẹp lạ thường, côn khúc Kinh kịch, bang tử loạn đạn , Tần khang đại cổ , khoái bản bình thư, bất kỳ nghệ thuật truyền thống nào ta có thể tưởng tượng ra đều dung hợp tại nơi này -- đây là võ đài Lê viên ngàn năm huy hoàng nhất, cũng là nơi cuối cùng một vị thủ khoa Lê viên Thương Tế Nhụy chiếm hết phong lưu.Một tiếng gọi trên sân khấu, một buổi gặp mặt ngẫu nhiên, khiến Trình Phượng Đài Trình Nhị gia từ Thượng Hải tới, làm quen được vị danh linh dường như sống ở trong lời đồn đại cùng truyền kỳ này, hắn tháo xuống bông hồng mai trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười một tiếng, cắm vào nơi cài hoa trên âu phục mình. Giữa lúc hai mắt chợt nhắm chợt mở, người đã ở Trường Sinh điện. Thương Tế Nhụy hát, nào nào nào, tôi và Nhị gia cùng bước một lần. Trình Phượng Đài lại nói, chỉ cần em chịu, tôi sẽ luôn ở bên em. Hai người kết duyên bởi kịch, lời bày tỏ cũng nói giống như đôi câu kịch. Sau đó, có tài tử phong lưu thuật lại câu chuyện của hai người bọn họ, để các vị khán giả có thể tỏ tường, chính là vở《 Bên tóc mai nào phải hải đường đỏ 》đây.…
CP: Dương x Hùng, Quang Anh x Đức Duy, Thái Sơn x Phong HàoTóm tắt: Lê Quang Hùng một nghệ sĩ tự do bị xuyên vào một thằng hầu của nhà bà hội đồng-người chuyên gia gây rắc rối, đụng chuyện là đánh nhau, đặc biệt rất hay cãi lộn với Đăng Dương-con trai bà hội đồng.Thể loại: fanfic, HE, đọc thư giãn nha ạ không drama không căng thẳng…
(Góc nhìn của Duy Minh.)Tôi đã để mắt đến em từ lâu lắm rồi. Từ cái ngày em cứ vô tư chạy nhảy quanh sân, líu lo như chú chim sẻ, không biết mỏi cũng chẳng biết phiền. Em đến như một mùa xuân nhỏ, len lỏi vào những góc tối trong tâm hồn tôi, sưởi ấm nó một cách nhẹ nhàng mà tôi chẳng kịp phòng bị.-Thể loại: thanh mai trúc mã, trai yêu thầm, gái rung động, ngọt ngào dễ thương.Nhân vật: Trần Hàn Duy Minh x Dương Trần Nhã Uyên.Giới thiệu:Rung động không phải là cảm xúc đến rồi đi. Nó âm thầm, bền bỉ và dai dẳng, len lỏi vào từng kẽ tim như sương sớm thấm vào lòng đất. Hành trình rung động ấy, cũng như bốn mùa luân chuyển. Đông qua xuân đến."Đông qua xuân đến" là một câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương và đầy ngọt ngào kể về Nhã Uyên và Duy Minh đôi bạn thanh mai trúc mã gắn bó từ thuở nhỏ. Duy Minh sinh trước Nhã Uyên đúng một ngày, nhưng khoảng cách giữa họ dường như lớn hơn thế. Bởi cậu là mùa đông điềm đạm, trưởng thành, đôi lúc lạnh lùng đến khó đoán. Còn cô là mùa xuân trong trẻo, hồn nhiên, và mang theo ánh nắng dịu dàng sưởi ấm mọi thứ.Tình cảm của Duy Minh dành cho cô không ồn ào, không vội vã. Đó là thứ tình cảm nhỏ bé âm thầm lớn dần theo suốt những năm tháng trưởng thành khi cậu lặng lẽ dõi theo, lặng lẽ quan tâm và che chở cho cô gái nhỏ ấy... mà chẳng một lần dám thổ lộ.Cho đến khi mùa xuân trong lòng họ khẽ lay động và cô chợt nhận ra: người luôn đi cùng mình, từ những ngày ngây ngô nhất, hóa ra cũng là người đã đặt cả trái tim bên cạnh cô từ rất lâu rồi.Lưu ý: Truyện sẽ có v…
Author: ciennaTranslator: Rosalie ChoiSummary: Xa nhau quá lâu sẽ gây nên cảm giác mất mát.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Mắt Tế Nhụy hơi híp lại khi mỉm cười với hắn. "Em là bùa may mắn của anh.""Phải," hắn hít thở, đột ngột ngừng lại vì cổ họng đau rát. "Em vẫn luôn là bùa may mắn của tôi. Em đã mang hạnh phúc lại cho tôi."Chầm chậm chầm chậm, bàn tay Thương Tế Nhụy lần theo ánh sáng phản lại trên áo khoác da của Trình Phượng Đài, đặt lên gò má hắn. "Nếu vậy sao trông anh lại buồn thế?"Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trong suốt cuộc đời của mình, Thương Tế Nhụy đã biểu diễn vô số kịch bản khác nhau. Y đã đeo hàng ngàn khuôn mặt, trở thành vật chứa cho nhiều linh hồn khác nhau nên thường quên mất đâu thực sự là bản thân mình và đâu là nhân vật trên sân khấu. Y đã sống, yêu và chết qua từng vở kịch của mình, và điều y học được từ tất cả những thứ đó, chính là: Tình yêu đi đôi với bi kịch.Đó là lý do tại sao khi Trình Phượng Đài lùi lại, y đã tiến đến hôn hắn thêm một lần nữa.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trình Phượng Đài trầm giọng: "Hôm nay em đã làm đúng. Em biết điều đó mà, phải không?"Thương Tế Nhụy trùng vai, vẫn dán mắt vào luồng nắng mờ ảo. "Em đã nói dối cô ấy.""Đúng, em đã làm vậy. Và với lời nói dối đó, em sẽ khiến bọn họ có một cuộc sống hạnh phúc vô cùng." Phượng Đài nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối y, một hành động gần như là vô thức, và Tế Nhụy có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ấy qua lớp trường sam. "Em biết đấy, ông chủ Thương, tôi nghĩ em tốt hơn rất nhiều so với những gì em tự đánh giá về bản thân mình."Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Lớp Học Mật Ngữ là bộ truyện tranh hài, học đường nhiều tập dành cho trẻ em ( tuổi Tween) do nhóm tác giả B.R.O thực hiện, được đăng tải lần đầu trên báo Thiên thần nhỏ -Hoa Học Trò từ năm 2016.Mọi bản quyền thuộc về B.R.O…
THAY BÌA NHOAnguyện cho anh hóa thành một cơn gió tự do tự tại.tên truyện có hơi ấy nhx chắc chắn HE.Lệnh nguyên tác:có thể tính cách nhân hơi ko giống hay sao đó.Truyện ngọt ngào chữa lành.Nam cọc cằn(nhẹ nhàng với mình em) x Nữ nhẹ nhàng ấm áp chữa lành.Văn án: Em và hắn chạm mặt,thân thể và tâm lý yếu đuối lại khiến em một tần xương mù,hắn thế mà kiên nhẫn dành cho em là cả cuộc đời,dần dần,hắn thay đổi,em chở thành công chúa của hắn,chỉ có thể để hắn yêu thương,nâng niu như báu vật,lại hao tâm dỗ dành.1."Ngoan đi,thuốc tốt phải đắng,mày không uống tao đành phải dùng cách đó."---2." Mày có thể chịu khổ?chịu khổ cái rắm,thay vì nghĩ thế mày hãy nghĩ cách đừng để thân thể có thể bị bay đi của mày lành lặn một chút."---3." Ăn nhiều thêm và ngủ nhiều thêm một chút là tao cảm tạ trời đất rồi,đừng để hai cái má cùa mày xẹp như vậy,tao thích nó ú na ú nần,tao nuôi mày đến béo tròn.(LỌT HỐ CHƯA BÀ CON ƠIII!)…
Là bộ truyện tranh đình đám của nhóm tác giả B.R.O. Ngoài những tập in riêng, những chương được in trên Báo Thiên Thần Nhỏ cũng được gây sốt với các bạn đọc. Mặc dù dành cho lứa tuổi từ 7-13 tuổi nhưng các bạn tuổi Teen vẫn thích nó với nét vẽ cực kì đáng yêu. Cùng mình đọc những chương chưa được in riêng nha. Ps: Độc quyền trên WattpadBản quyền thuộc Hoa Học Trò và B.R.O Group…
trường trung học Danwong từng là nơi mơ ước của hàng trăm học sinh-cho đến khi những tiếng thì thầm bắt đầu vang lên từ chiếc bảng đen cũ kỹ.Chiuw Paschat-nữ sinh tưởng đâu ngoan hiền, dễ thương lại năm giữ năng lực thao túng tâm lý và thoi miên người khác, cùng em gái của mình Kelly Paschat, người có thể điều khiển được tà thuận, bùa chú.Cả hại âm thầm nhúng tay vào từng góc tối của ngôi trường Dawong.những người bạn thân tưởng chừng vô hại...những giáo viên năng năng lực vượt xa con người...-và một kể từng là nạn nhân-giờ quan lại để trả thù.liệu đó là công lý?hay chỉ là một trò chơi tâm lý tối tăm khác?…