Chỉ một ý niệm thoáng qua, cũng khắc sâu thành nỗi nhớ suốt một đời.Chỉ một ý niệm trong lòng, người có tình ắt sẽ trở về bên nhau.Nhất niệm tương hồi - một lòng không đổi, vạn dặm cũng về.Ngày bắt đầu: 31/03/2025Ngày kết thúc: 25/05/2025…
Tác giả: 一条普通狗 Chưa có sự cho phép của tác giả. Edit: Flueming - Không biết tiếng Trung. Đây không phải là bản dịch, không đảm bảo sự chính xác cao. Tiêu đề là Hồng Tú Thanh Tùng (红锈青松), vì không biết tiếng Trung nên mình không hiểu được một cách rõ ràng, mình không dám cắt nghĩa sang Tiếng Việt, chỉ để tiêu đề là phiên âm Hán Việt. Tách nghĩa từng chữ trong tiêu đề như sau: Thanh Tùng là cây thông xanh, cũng là trong tên Lưu Thanh Tùng. Hồng là màu đỏ, Tú là gỉ sét, han rỉ. Thông xanh rỉ đỏ. Cảm ơn bé Dâu, My, bác Chin và chị Caf (những người sẽ không bao giờ biết đến sự tồn tại của chiếc fic này) vì đã giúp đỡ em trong quá trình dịch.…
Tình yêu thầm lặng trong tuổi trẻ, sự ngây thơ, chính là bài hát mà mỗi người tự nghe trong lòng, và chỉ khi cả hai cùng yêu thì bài hát ấy mới có thể vang lên."Em hiểu rằng có những tiếc nuối không thể tránh khỏi, chỉ mong rằng lời tỏ tình này không phải là một năm vô ích."Lời yêu thương và can đảm trong tác phẩm này chính là từ sự kiên định và tự tin trong đời thực của họ.Tôi tin rằng Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm sẽ luôn kiên định và tự tin chọn lựa nhau trong thế giới song song của 恋歌 (Bài hát tình yêu).Những bài hát BGM được đề xuất khi đọc bài viết này:• 暗恋 (Tình yêu thầm lặng) - Zhang Liang Ying• 万有引力 (Vạn vật hấp dẫn) - Wang Su Long• 漫长的告白 (Lời tỏ tình dài lâu) - Shuang Sheng…
KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT!! Babying em nhỏ Sơn meo rất mạnh! Ở đây để nói thương em Sơn, mèo nhỏ nũng nịu đáng yêu. Only Jsol!bot Plot ngọt lịm, kẹo mút socola, hạn chế hết mức plot ngược. Crackship!…
"Cậu không buông thì em chẳng đi đâu cả."Một công tử phủ quan kiêu ngạo và một thiếu niên thợ may lạnh lùng. Từ chiếc "đuôi nhỏ" năm xưa thành mối nhân duyên trọn đời, tất cả được kết nối trong từng đường kim mũi chỉ và chiếc áo cưới thành duyên .…
Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta."Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng.Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa.Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được.Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Thanh mai (quả mơ ) là loại quả xanh, chua nhẹ, thường tượng trưng cho tuổi thơ hoặc tình bạn/ tình yêu trong sáng. Trong văn hóa, cụm từ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马) biểu thị mối quan hệ thời thơ ấu, trong sáng và thân thiết.Trong câu thành ngữ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马), thanh mai tượng trưng cho một mối quan hệ trong sáng, thuần khiết từ thời thơ ấu.Thành ngữ này thường được dùng để chỉ hai người bạn lớn lên cùng nhau, có mối quan hệ thân thiết, đôi khi ám chỉ mối tình đầu nhẹ nhàng, mộc mạc.…
Đã hoàn thành.Tags: hiện đại, đời thường, công sở, sếp x nhân viên, bẻ cong gái thẳng, vượt nghèo, từ người lạ tới người yêu, thụ cưa công, ngọt, HE.Góc nhìn chủ thụ."Nó xòe tay ra, nhìn xuống lòng tay của mình. Trắng. Theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.Bỗng một cảm giác mềm mại mát lạnh phủ lên tay nó. Một bàn tay với những ngón thon dài trắng trẻo, móng tay được chăm sóc chỉn chu, sơn màu hồng nhạt đính họa tiết hoa trắng xinh đẹp. Bàn tay này đang nằm gọn gàng trong tay nó. Ngạc nhiên nhìn sang chủ nhân của hành động kia. Hoàn toàn không nhận ra bất kỳ một sự quen thuộc nào. Đó là một cô gái xa lạ."…
Tác giả: 江倾言Chưa có sự cho phép của tác giả.Edit: Flueming - Không biết tiếng Trung. Đây không phải là bản dịch, không đảm bảo sự chính xác cao. Giới thiệu:00.Một ngày trước sinh nhật của Lâm Vĩ Tường, Lưu Thanh Tùng bị kéo vào một thế giới song song. ... Hệ thống khó hiểu cuốn anh vào có tên là "Bé Diêm". Nó nói:"Đây là một hệ thống được xây dựng như một trò chơi. Nếu làm nhiệm vụ thất bại sẽ phải làm lại, làm đến khi nào thành công mới qua được màn tiếp theo. Anh phải hoàn thành trong vòng 24 giờ, không thì không thể quay lại thế giới thật vào ngày 24 tháng 10 được."Lưu Thanh Tùng - người đã hứa sẽ là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật Lâm Vĩ Tường:......Nhưng anh lại nghĩ, cái trò này khó được đến thế nào chứ. Chả nhẽ nhà vô địch thế giới lại sợ nó à? Vì thế anh tự tin gật đầu, nói với Bé Diêm: "Bắt đầu đi."…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
6 năm sau khi chia tay, Jun và Soobin gặp lại tại ATVNCG. Họ lại tìm thấy tình yêu dành cho nhau, hoặc giả, tình yêu ấy chưa từng biến mất sau 6 năm.Thể loại: hiện thực hướng, gương vỡ lại lành.Short fic but can be long.…
"Cặn bã gặp nhau, chỉ là chơi đùa mà thôi.""Tam quan không chính trực, xin đừng nâng cao quan điểm."🌿 Lời mở đầuChúc mừng Vương Đầu vô địch ~ Ăn nhanh một miếng thôi ~ Có lẽ xong trong ba chương, không viết dài đâu ~ Chỉ đơn giản là muốn mở xe chạy thử.Truyện này đến đây là hoàn rồi, sau này nếu nghĩ ra nội dung nào phù hợp thì mình sẽ viết thêm phiên ngoại. Ban đầu chỉ định viết ba chương có cảnh "mlem mlem" cho vui thôi, nếu không phải mọi người luôn nhiệt tình như vậy thì thật sự mình cũng chẳng muốn viết tiếp 🥲Mình là kiểu người viết gì cũng phải nghĩ kỹ trước, mọi tình tiết đều phải hợp lý thì mới có động lực gõ chữ. Vậy nên đoạn sau của truyện này thật sự khiến mình đau đầu, nhưng may là cuối cùng cũng kết lại với một cái kết khá ưng ý...Hẹn gặp mọi người ở câu chuyện sau nhé... Cảm ơn tất cả những bình luận và lượt theo dõi của mọi người... vượt ngoài mong đợi luôn! Thật lòng cảm ơn! 💛…
Truyện được lấy ý tưởng từ tranh Đông Hồ "Đám cưới chuột" và phim "Kẻ ăn hồn". OOCbối cảnh chung: tương tự như vũ trụ của "tiểu miêu nhà Lê quận công" nhưng ở vũ trụ này linh khí đất trời dồi dào hơn bao giờ hết giúp những kẻ muốn làm người nhưng tích không đủ đức hạnh có cơ hội làm điều mình muốn. Chúng sống trộn lẫn, hòa nhập với con người từ lâu, thậm chì còn xây dựng nên cho mình một gia tộc quyền lực. Nhưng thú vật mãi không thể ngang bằng người, chữ "con" trong chúng vẫn lớn hơn chữ "người" nên chẳng lạ gì khi bi kịch tìm đến chúng.…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
Nguyên tác: I see all the colours booming their glow - by SeungsolsTrans: Dừa lăn lông lốcShip: Hoshi - Woozi / Kwon Soonyoung - Lee JihoonDisclaimer: Toàn bộ câu chuyện thuộc về tác giả Seungsols, mình chỉ dịch lại.Xin vui lòng không mang chuyện đi nơi khác.Tình yêu luôn luôn được bao bọc bởi một thứ hào quang rực rỡ, đặc biệt. Kể cả khi người bạn yêu, người tri kỷ của bạn đang đi giữa dòng người không dừng lại, người đó vẫn luôn nổi bật trong mắt bạn bằng màu sắc riêng, ánh sáng riêng. Vậy Soonyoung liệu có thể tìm thấy màu sắc của riêng mình không?…
LỜI GIỚI THIỆU CỦA TÁC GIẢ - laurelBarry时空交错 - THỜI KHÔNG ĐAN XEN Xuyên qua những dòng thời gian song song,Vương Sở Khâm - Tôn Dĩnh Sa mãi mãi là những người đồng đội và bạn bè tốt nhất.Liệu có khả năng nào, chúng ta thực sự chưa từng ở bên nhau,Thế nhưng khi rong ruổi qua các vũ trụ song song, mới phát hiện ra -Chúng ta đã yêu nhau tự bao giờ ở những không gian khác nhau.Thời gian: Sau lễ bế mạc Thế vận hội Paris.Đây chỉ là một ý tưởng nhỏ, vừa dài vừa ngắn, vừa kỳ lạ vừa rực rỡ - viết bao lâu, thế nào, tất cả đều tùy thuộc vào tâm trạng và cảm xúc~Mọi người có thể cùng chờ đón nhé~- Tình trạng: On-Going - Thể loại: Non - AU, OOC.- Rating: M- Tổng số chap hiện tại: 43 chương. - Lời người dịch: Tôi dịch vì tôi thấy truyện hay. Nhân vật trong truyện chỉ là nhân vật trong truyện, vui lòng không liên tưởng ra bên ngoài. Không chịu trách nhiệm cho suy nghĩ của bạn khi đọc truyện. Tôi chỉ có thể nói là đây là một câu truyện đáng đọc, tôi thấy nó hay nên muốn chia sẻ tới mọi người thôi, một câu chuyện hay, có chiều sâu, tác giả đã dành công sức nhiều thì cũng đáng được biết đến đúng không? Đọc vui nhé.…