take sinh ra trong một gia tộc cực nguy hiểm nhưng không hiểu tại sao cậu sinh ra vô cùng hiền lành và yếu đuối vì thế cậu rất hay bị bắt nạt và không ai chơi với cậu nhưng một ngày Mikey và những người khác bắt chuyện và chơi với cậu khiến cậu rất vui nhưng niềm vui ấy lại bị một em trà xanh đến phá khiến cậu bị ghét bỏ…
Việt Nam là nữ Đông Lào và Việt Minh là người thật Ko hiểu lí do gì mà Đông Lào , Việt Minh và Việt Nam đã bị xuyên không đến một thế giới khác mà thế giới đó cả ba đều không tồn tại và lúc đó đang là thế chiến thứ hai…
Một mảnh truyện vụn vặt về OTP trong lúc mình tìm lại được cảm hứng cho OTP của mình, mong mọi người đọc và cảm nhận nó :33333Đây cũng là lần đầu tiên mình viết truyện trên watpad, có gì sai sót mong mọi người hãy góp ý và mình sẽ cố gắng cải thiện hơn trong những lần sau.From Yuu with lots of luv <3…
Đây là Oneshot đầu tay của mình về Idol. Cũng chính vì thế nên nó hơi lủng củng, câu cú không được nuột nà và rất ngắn nữa. Nội dung và cả nhân vật đều được mình lấy cảm hứng từ các fanfic của 1 author mà mình thích nhất :hehe:…
takemichi vốn dĩ là một người mẫu ảnh đang rất nổi tiếng cậu có sở thích là đọc truyện không may cậu bị ám sát sau đó đã bị xuyên vào câu truyện ấy cậu quyết tâm phải thay đổi lại cuộc đời của tên trong truyện này mong mọi người ủng hộ bộ này (^3^❤️…
Title: ColorfulAuthor: SoulMalady/LinkTrans (E into Vn) : Tiểu ThuA/N: Đã qua nhiều năm rồi kể từ lần cuối Teddy nói chuyện với Harry. Đến bây giờ. với một trái tim ngập tràn nỗi căm giận và đắng cay, anh mới bắt đầu hiểu tại sao Cha đỡ đầu dường như chẳng bao giờ yêu thương anh.P/s: Đây không phải truyện của mình cũng như không phải mình edit/trans mà chỉ reup về để đọc thui nên có vấn đề gì mình sẽ gỡ xuống a…
Ắt các bạn cũng biết 'Friendzone' chính là 1 làn ranh giới mỏng như cọng chỉ nhưng muốn bước qua thì chẳng khác nào lội qua Thái Bình Dương!Đây là câu chuyện tình cảm đơn phương mà trong đó xuất hiện 2 chữ 'Friend zone' đáng hận kia....…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…