Event: Truy ức*Monochrome CheckmateNgười viết: Akira (日日日)Người dịch + edit: VierTóm tắt: Vào mùa xuân năm 2 trung học, Eichi gặp và làm quen với Leo trong bệnh viện. Izumi cùng Leo trải qua những ngày tháng ở ngôi trường hỗn loạn, và rồi "Knights" được chọn là một phần trong cuộc cách mạng của Eichi...Bản dịch thuộc về VierInn's Hideout, được đăng trên Facebook (ảnh) và Wattpad (chữ). Vui lòng không mang đi nơi khác.…
"Tôi chưa bao giờ kể ai nghe chuyện này trước đây. Không phải nó không thể nói được mà là vì nó quá kinh khủng để có thể nhớ lại."---Tự dịch: Kẻ giết nỗi đau.Google dịch: Thuốc giảm đau.[K] Cái khúc cuối tả hơi bị si đa :3…
Tác giả : Tô đặc 苏特Thể loại: thần tiên , ma quái, si tình công, ônnhu thụ, HETình trạng: Hoàn (46c + 1 kết thúc)Tình trạng edit : 1 chữ HOÀN tung bay a tungbay a~~~Editor : Lưu Ly taBeta : ZoeAssitant : Jinny, rockmoon1990Nhân vật chính: Dung Sâm x Yến Chỉ HoàiDiễn viên phụ : Lục Cận x Tần Thanh…
Tôi là ai?Đó từ lâu đã là một câu hỏi luôn thường trực trong tôi.Có thể đôi lúc điều đó thật dễ dàng được biết đến: Là một quân nhân, là thuộc hạ của một tên ác quỷ. Đôi lúc, tôi lại là một chàng trai hoàn toàn bình thường tên Rekka. Lại có những lúc, tôi thấy bản thân chẳng là ai cả. Tôi đã từng là người lang thang trong các cánh đồng rộng lớn chỉ để thỏa mãn sự thích thú với các vì sao trên trời. Cũng là tôi, ngâm mình trong dòng nhạc đầy thuần khiết và sâu lắng. Nhưng không phải tôi chưa từng tra tấn và thảm sát cả trăm người cũng vì chính cái vui thú của mình, cũng không phải tôi chưa từng nhắm mắt làm ngơ những lời cầu xin và kêu gào đầy đau đớn của người khác.Bản thân tôi là một kẻ mâu thuẫn.Tôi đã từng sợ hãi cái chết, khi mà cha mẹ tôi, đồng đội tôi đều lần lượt bị nó kéo đi. Nhưng lại cũng chính là tôi, lao vào với vòng tay của Tử thần như thể gặp lại bạn cũ. Tôi từng dùng những khẩu súng lạnh lẽo đó để bắn vào người ta, những thứ con người mà mọi người hay tôi đều cho là hạ đẳng. Nhưng cũng lại là tôi, chĩa súng vào đầu mình như thể chính tôi là thứ hạ đẳng đó.À phải rồi, Rekka đáng thương đã tự kết liễu đời anh như thế đấy.Và tôi cũng vậy, tôi đã vì thế mà chết đấy.…
Độ dài :40 chươngDịch giả: BoringrainTình trạng: HoànCâu chuyện lấy bối cảnh là xã hội nước Anh những năm 20 của thế kỷ 19, lột tả sự giằng xé nội tâm giữa tình yêu và lí tưởng của cô gái trẻ Katherine Worthington. Ghê tởm trước sự độc đoán và lối suy nghĩ đầy vật chất của mẹ mình, Kate quyết tâm từ bỏ tình yêu 'thanh mai trúc mã' để tìm chốn bình yêu ở đất nước Ấn Độ xa xôi. Nhưng tình yêu liệu có dễ dàng từ bỏ như thế? Để có được chuyến đi mơ ước, Kate đã đồng ý với điều kiện "có được và từ chối ba lời cầu hôn" do mẹ mình đưa ra. Mọi rắc rối bắt đầu từ đây, và mọi nút thắt cũng được tháo gỡ từ đây. Đến cuối cùng, là tình yêu hay lý tưởng sẽ chiến thắng?Blackmoore kể một câu chuyện 'anh yêu em, em yêu Blackmoore, nên anh yêu Blackmoore. Emyêu anh, anh yêu Blackmoore, em từ bỏ để thành toàn cho anh'. Vì hai người quá yêu nhau mớitạo thành bi kịch, và cũng nhờ quá yêu nhau họ có thể vượt qua bi kịch ấy.Gói gọn trong 286 trang giấy (bản Tiếng Anh), với một kết thúc ngọt ngào như trong cổ tích sẽlàm ấm lòng nhiều đọc giả, cả thiếu niên lẫn người trưởng thành.…
Thanh xuân của tớ không phải là màu xanh trong trẻo , không phải là màu tím giản dị , càng không phải màu hồng ấm áp . Thanh xuân của tớ , mang tên " Uchiha Sarada ".Tháng năm khờ dại ấy , liệu tớ đã đủ dũng cảm để thương một người dưng ?|| Des bìa by Blackmoon_Sky…
Có thể nhiều người bạn thân, quen đọc xong fic này sẽ có suy nghĩ khác về tôi, thậm chí là ấn tượng xấu. Nhưng kệ tôi cứ viết đấy! Ngứa mồm lắm rồiỞ đây tôi sẽ nói về các lỗi xàm đú hay mắc phải trên wattpad, có cả ngoài đời luôn⚠ Lưu ý: Những từ tục tiểu tràn lan, cân nhắc trước khi xem, không dành cho những thanh niên nghiêm túc…
Bắt nạt học đường là thứ gì đó khủng khiếp và ám ảnh nặng nề tâm lí nạn nhân. Xem nhiều phim học đường rồi, tôi thấy nạn nhận bị bắt nạt, chèn ép tới mức không thể tin nổi, khiến nạn nhân phải tự tử. Tôi từng nghĩ phim chỉ làm quá lên để tình tiết hấp dẫn và thu hút người xem hơn thôi. Nhưng không, tôi nhầm, nhầm to. Tôi không thấy, không có nghĩa là nó không xảy ra. Trong khi nhiều người cho rằng phim đang phóng đại lên, thì ngoài kia, bắt nạt học đường đang nhan nhản hiện hữu, thậm chí còn ghê tởm hơn trên phim. Có lẽ câu chuyện của tôi không nghiêm trọng giống trên phim, nhưng những chuyện tôi trải qua không thể nói là nhẹ được. Không biết tôi có vượt qua được không? Với một số thành phần học sinh, bắt nạt người khác là đang thể hiện uy quyền của mình, chà đạp người yếu thế hơn khiến mình trở nên quyền lực hơn. Thậm chí có người lấy nó làm trò tiêu khiển, dù nạn nhân không có lỗi với mình nhưng bắt nạt họ, mình cảm thấy vui... tôi thấy ghê tởm. Mẹ kiếp toàn mấy thứ gì đâu ấy!! "Đời mình như phim học đường máu chó vậy."-Hiền.*p/s: mn dành ra chút tgian để đọc truyện nhé, để có gì góp ý cho mình...…