"Khi thế giới ngoảnh đi, những giọt nước mắt bỗng hóa xa xỉ.Có những vết thương sẽ không lành, nhưng chính nó lại là minh chứng rõ nhất: Ta đã từng sống, và từng cảm nhận sắc sâu.Bởi cảm xúc chưa bao giờ là phù phiếm. Nó là bằng chứng cho sự tồn tại, dù nơi ta đang đứng là giữa ánh sáng hay trong bóng tối.Và trong mỗi lời tạm biệt luôn ẩn chứa một khởi đầu mới - nơi những ký ức ngủ yên đang chờ ngày được đánh thức."…
Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay, chi bằng ban đầu không dùng tất cả tâm can để trồng nên một cây hoa đẹp nhất trong khu vườn đầy rẫy cỏ khô, thì bây giờ cũng đâu phải khổ sở nhổ từng đoạn rễ đã cắm sâu trong lòng đất ra khỏi chốn hoang tàn tối tăm.…
Chủ tịch có câu đừng bao giờ xem thường người khác, nhờ chủ tịch mà chúng ta biết được cái éo gì cũng có thể xảy ra cả, cuộc sống mà✘✘✘Chọc nhầm người không nên chọc, bẻ cong trai thẳng, jungkookie à không ai giúp được cậu đâuUống nhầm ánh mắt, cơn say một đời★Warring: tục★Chống chỉ định với thành phần thanh niên nghiêm túc ✘✘✘Mồi nhử:" Cậu dám giành bạn gái của tôi, tôi thề không để cậu làm trai thẳng"•••" Em bẻ cong tôi rồi, cuộc đời tôi đã là của em"•••" Dù cho em có làm tổn thương tôi bao nhiêu lần đi nữa, tôi vẫn không thể block được em"✘✘✘Cầu ủng hộ <3…
Thế giới của nó vốn đã chật hẹp lắm rồi, đâu cần phải có thêm ai. Đấy là nó nghĩ vậy. Nhưng số phận rất thích trêu người hay phải nói là ghét của nào trời trao của ấy?*ooc…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent, just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same: the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
GTNV:_TH:Kim TaeHuyng,19 tuổi,năm 2 trường đại học SOPA(12A1)_HS:Jung HoSeok,19 tuổi,*(J-HOPE)*( // )_JM:Park JiMin,19 tuổi, ( // )_JK:Jeon JungKook,19 tuổi( // )_KH:Jeon KyunHuyng,19 tuổi,em trai sinh đôi của JK,sống tại Mỹ(sinh sau 11s)_SJ:Kim SeokJin,(khong tuổi),mẹ JK+KH_JJ:Park JiJoon(xin được đổi tên bé Mon nhà mình),ba JM_YG:Min YoonGi(SUGA)bạn cùng trường khác khối với KH,sống tại Mỹ_SY:Kim SooYong,mẹ TH,bạn học từ thuở tiểu học của SJ(tên tự bịa)_HY:Jung HoYeol,ba JH,bạn học từ thuở mẫu giáo của NJ(tên tự bịa)_YM:Min YoonMi,mẹ YG,bạn học từ thuở mẫu giáo của SJ(tên tự bịa)Nhân vật chính VKOOK,HOPEMIN,SUHUYNGTruyện kể về những cậu nhóc có một tuổi thanh xuân vui,buồn lẫn lộn. Vào một ngày bọn họ gặp nhau ở trường đại học SOPA. Và có nhiều biến cố xảy ra nên m.n tò mò muốn biết hãy theo dõi chuyện nhá. _Cảnh báo truyện boy×boy dành cho hủ nữ ai kh thích thì đừng đọc a~~~~_Còn bây giờ đọc truyện thôi><…